Tiếng mưa bên ngoài chỉ còn rỉ rả, tiếng khua
lóc cóc, lạch cạch của người rao mì gõ như lạc lõng giữa đêm
mưa, giờ này có được bao người gọi ăn tô mì rẻ tiền với vài
lát thịt mỏng như giấy đó, nếu là ăn chiều thì đã xong rồi
nhưng nếu là ăn đêm thì còn quá sớm.
- Hôm thằng cha đó đến đây em ở ngoài kia. Em nghe hết rồi.
Em thấy chị lo lắng và buồn bả, em không vui.
Chỉ mấy câu gọn lỏn nhưng cũng đủ nói lên hết tình cảm của
Cường dành cho Nụ, nhìn số tiền nằm trong cái bao xốp có tới
mấy chục triệu cô thật không biết phải nói gì, đúng là cô
đang cần số tiền lớn để đưa cho tên khốn Trường nhưng sao có
thể nhận món nợ ân tình lớn thế này của một cậu học trò
không thân thích. Nước mắt tự nhiên ứa trào, Nụ không thể
kềm nén được xúc động, trong đời cô đến tận hôm nay ngoài
Năm Dư ra đã không có người đàn ông nào đối xử tốt với cô
thế này. Nụ biết Cường thích cô, tưởng như đơn thuần là thứ
đam mê của tuổi mới lớn, nào ngờ đó là thứ tình cảm đầy chia
xẻ cảm thông nồng ấm. Nụ nghẹn ngào lắc đầu:
- Em tốt với chị…chị rất biết ơn em…nhưng chị không thể lấy
tiền của em…chị tự lo được chuyện của mình…
Bàn tay thằng Cường chợt nắm chặt tay Nụ, bàn tay nó lạnh
nhưng lại rất nồng nàn, nó nhìn cô đầy tha thiết:
- Đừng từ chối em. Hãy cho em cơ hội lo cho chị. Đối diện
vấn đề này với chị.
Vẫn những câu nói cụt lủn nhưng trái tim Nụ tự nhiên trầm
xuống, sự rung động như cái thưở ban đầu cô đối diện với Năm
Dư dậy lên trong lòng cô, trong giờ phút mà cô như con
thuyền nhỏ cô độc giữa dòng đời xô đẩy ngã nghiêng, trong
giờ phút mà cô cần một cảm giác an toàn thì thứ tình cảm
nồng nhiệt mà Cường mang lại làm cho cô thấy mình thật yếu
mềm đến bật khóc, bao nhiêu nỗi đau khổ u uất bao ngày qua
như được dịp tuôn trào theo nước mắt.
Cường cũng xúc động trước người đàn bà cúi đầu nức nở, nhưng
thứ xúc động mà nó có lại không giống Nụ, đó là thứ xúc động
của một con tim rộn rã ái tình trước nét đẹp yếu đuối ủ dột
của người đàn bà, nó cảm thấy như mình lớn hẳn lên, nó cảm
thấy mình đủ sức bảo bọc Nụ như một người đàn ông thực thụ.
Cường không còn nhớ mình đã kéo Nụ vào lòng như thế nào,
thật nhẹ nhàng như chưa hề xảy ra chuyện đó, cô gục đầu vào
vai nó lúc nào cũng không biết, nước mắt làm ướt vai áo nó,
cái gáy thanh tú ẩn hiện trước mắt nó, con tim nó càng đập
mạnh, đập như muốn phá toang lồng ngực…
Nụ hôn trên gáy làm Nụ thấy xốn xang và bỡ ngỡ, cô nhận thức
được mình đang ở quá gần với Cường, gần đến vòng tay nó đang
choàng kín qua lưng, cô ẩy người ra chõi hai tay vào ngực nó
lắc đầu:
- Chúng ta không thể…đâu Cường…
- Em yêu chị. Em muốn có chị.
Có lẽ Cường đã không còn kềm hãm được cảm xúc của mình khi
đã ôm người đàn bà nó si mê trong vòng tay, nó hôn chụt vào
đôi môi ướt rượt cận kề, nụ hôn nó thật háo hức nhưng cũng
thật vụng dại đầy nước dãi. Dù chỉ là nụ hôn vụng về nhưng
Nụ cũng không giữ được tỉnh táo, cô thấy mình choáng váng,
sự choáng váng của một chút xao xuyến đàn bà, một chút rung
động xác thịt, một chút rộn rực của bao ngày đơn lạnh, một
chút cảm động chân thành, một chút ý niệm trả ơn…và nhiều
cái một chút không rõ rệt. Vòng tay Cường càng thít chặt Nụ
càng váng vất, vòng tay đàn ông nồng ấm luôn làm cô thấy
mình nhỏ bé yếu ớt, đôi môi cô tự nhiên thèm một nụ hôn thật
sự nóng bỏng…
Sự đáp trả của Nụ làm Cường thêm khao khát, lưỡi chạm lưỡi
làm nó tê rân tới tận óc, nó tê mê với dáng hình tròn tròn
vừa mềm vừa nây nẩy của hai bầu vú đàn bà ép trên ngực nó,
nó dậm dựt với bộ đùi đàn bà chắc lẳn đầy căng tỳ trên đùi
nó, nó căng cứng theo hạ bộ cương phồng lên trong quần…
Môi rời môi nhưng đôi thân chẳng thể rời nhau, đã đến bước
này thì chẳng còn có thể ngừng lại được, cơn hưng phấn đã
làm Cường cuồng nhiệt và Nụ thì không thể chống lại sự cuồng
nhiệt. Cơn mưa môi không thua gì cơn mưa ngoài kia trút
xuống tối tăm mặt mũi Nụ, Cường đã kéo cô xuống nền gạch
bông lạnh và cứng, sự đòi hỏi phải lột trần truồng cô ra của
đôi tay nó làm cô ngây ngấy sốt…bầu vú câng câng khiêu khích
giờ ép muốn bẹp dí vào ngực nó, còn cái bầu vú kia đâu thoát
được bàn tay ham hố. Cách bóp vú của Cường quá tệ, nó chỉ
biết nhào như nặn bột miễn sao đã tay là được làm Nụ nhăn cả
mặt vì đau.
- Đừng…vội vậy…Cường ôi…em làm chị đau…
Lời cầu khẩn của Nụ có một sức mạnh làm thức tỉnh cơn say
tình của Cường, nó bắt đầu dịu nhẹ hơn, xác thịt và tâm trí
Cường đều bị khát dục làm mờ mịt, nó tưởng như mình đang bay
bổng trên mây lâng lâng ngây ngất, da thịt nó tê mê khi tiếp
xúc với da thịt đàn bà, sự ước ao gần gũi một cơ thể đàn bà
trần truồng hằng đêm xuất hiện trong tâm trí nó bây giờ đã
là hiện thực và còn hơn thế nữa bởi nó đang ôm ấp cái thân
thể trần truồng của người mà nó si mê. Cường không phải là
một đứa hoàn toàn không biết gì về chuyện tình dục, về âu
yếm đàn bà, nó cũng từng xem phim sex, nó cũng từng đọc
Truyện Người Lớn trên net như bao đứa học trò cùng lứa thời
nay, nhưng khi lần đầu tiên nằm trên một xác thịt đàn bà
thật sự thì ba cái mớ hiểu biết đầy ảo tưởng đó chẳng còn
lại chút gì trong nó…Tất cả chỉ còn là bản năng…chỉ còn ngất
ngây mê mụ là thống trị…
Da thịt đàn bà sao mà mềm mại như mỡ đông, mịn láng nuồn
nuột như sa tanh, êm ái như nệm bông, trắng trẻo vừa thơm
vừa mát rượi. Cường thèm thuồng đưa tay vê tròn, nhào nắn
hai bầu vú Nụ tận hưởng hết thứ cảm giác đầy ắp đàn hồi nây
nẩy đến sung sướng. Cường háo hức ngậm chặt đầu nuốm vú danh
dảnh như hạt bắp thoả tình bú mút như đứa bé khát sữa mẹ, nó
cảm thụ bầu vú cô như săn lên, cảm thụ đầu núm vú như nở ra
se cứng tròn vo, đó như là những phản ứng xác thịt tự nhiên
của phụ nữ khi hưng phấn. Dương vật Cường trở nên nặng trịch
vì đã căng cứng quá lâu, cái bản năng con đực đã điều khiển
hành động của nó lúc này, nó biết mình phải kéo bẹt hai bắp
đùi khép chặt của Nụ ra thì mới dễ giao hợp, nó biết mình
phải dùng dương vật dùi vào cửa bụng hé mở lồ lộ đôi mảnh
thịt non ẩm ướt kia thì mới chiếm đoạt được hết nhục thể của
cô, đầu khấc đỏ lựng dương vật chẳng dễ dàng gì nông rộng
vành môi thịt trơn ướt tuồn tuột, và rồi cái vùng sinh dục
đàn bà mềm nhũn cũng đón nhận khúc thịt cương cứng của nó,
cả cơ thể nó chuếch choáng như say suýt chút nữa xuất tinh
khi đầu dương vật lọt vô cái lỗ thịt lầy nhầy ẩm nóng của Nụ
đánh “sựt”, thân thể chắc lẳn nõn nuột giật nhẹ lên cong cớn
giữa tiếng rên rỉ khe khẽ làm dương vật nó suýt tuột trở ra,
nó vội túm chặt hai bên eo cô kéo mạnh trở lại và dương vật
hắn xuyên qua vùng cơ thịt bó chật vào sâu trong chốn tử
cung nóng ray rảy, cái miệng thịt như thắt nghiến lấy gốc
dương vật da diết làm nó sướng đến khôn tả, nó chợt nhận ra
sự sung sướng là vô tận khi được vòm miệng thịt mềm mum múp
kia ấp yêu ve vuốt, nó kéo dương vật ra và đẩy mạnh vào để
cả cái thân dương vật được hưởng thụ sự cọ xát mê ly tuyệt
diệu, nó không còn nhận thức được thời gian giữa niềm hoan
lạc dập dồn bay bổng…
Mới chỉ kéo đẩy có chừng chục cái Cường đã thấy cái thứ tinh
lực đã bấy lâu dồn nén trong cơ thể nó sôi lên sùng sục tụ
về hạ bộ, nó cần cọ xát nhiều hơn mạnh hơn khiến cả cơ thể
Nụ phải núng nẫy bần bật, cả người nó lâng lâng, cơn khoái
cảm vô bờ xộc lên tận đỉnh đầu, tinh lực nó đã dâng ra đến
đầu dương vật, nó rùng mình chất ngất giữa sự giải thoát
khoan khoái, nó nhẹ nhõm bởi tinh lực tuôn trào phùn phụt ra
khỏi cơ thể qua đầu dương vật, sự mệt mỏi bềnh bồng vây lấy
nó làm nó không muốn rời khỏi tấm thân êm ấm của Nụ…
Nụ lúc này như bốc nóng đến khó chịu, sự khó chịu của sinh
lý đang nổi loạn cực độ mà chưa thể thoả mãn, cô giống như
bị đưa lên tới tột đỉnh rồi rơi tõm xuống đột ngột, thằng
Cường hoàn toàn chưa có chút kinh nghiệm gì, nó ham hố quá
mức để rồi xuất tinh quá nhanh làm Nụ chưa kịp thoả mãn theo.
Nụ bắt buộc phải ra tay, cô đẩy thằng Cường ra bò dậy đưa
tay cầm cái dương vật đã mềm xèo của nó lên và bú mút, cô bú
mút một cách nhiệt tình như máu nóng trong người cô đang
thúc giục, Cường thở hổn hển nhìn Nụ kích thích cho nó, máu
nó chạy rần rật về bụng theo cái miệng nóng hổi và đôi môi
mềm mại của cô…sự cương cứng dần dần trở lại một cách rộn
rực…Nụ đã choàng chân ngang qua người nó, cái cảm giác vành
môi thịt mềm múp ướt đẫm nuốt dần dương vật vào ống thịt lầy
nhầy nóng bỏng làm nó sướng rân…*
* *
Quần áo vất đầy sàn, tiếng âu yếm hôn hít và suýt soa càng
lúc càng dồn dập, rồi chiếc giường rung mạnh dưới cái giẫy
mình như trăn quấn cùng với tiếng rên lớn của Phấn kéo dài
day dứt, chiếc giường không ngừng lay động, tiếng da thịt vỗ
vào nhau nhóp nhép, tiếng rên rĩ nén chặt trong tiếng thở
chất ngất. Mặt đệm không chịu nổii dưới sự giằng giật của
bàn tay ngà ngọc đang cơn vật vã phải dúm dó lại, thân thể
Phấn óng chuốt mồ hôi chìm lắp dưới thể xác lực lưỡng của
Tuấn, hai đùi cô kẹp chặt vào cặp mông không ngừng nhỗm lên
dập xuống của hắn, hai tay hắn không ngừng vò rối mái tóc
xoã tung trên đệm của cô, miệng hắn không ngừng hôn hít
khuôn mặt hoa phờ phạc son phai phấn nhạt của cô, lâu lâu
hắn dập mông thật mạnh và nhanh đến nỗi cơ thể cô oằn đi và
cô phải gào lên chất ngất...
Ánh sáng yếu ớt của buổi chiều không còn đủ soi sáng mọi
vật, chẳng có ngọn đèn nào bật lên vì những người có thể bật
đèn đều bận bịu. Họ bận bịu đi vào hồi cuối của cuộc giao
hoan, tiếng choanh choách xác thịt thật dập dồn dằng dai và
tiếng rỉ cũng theo đó dã dượi không dứt, Tuấn đã nhổm hẳn
dậy, cả người Phấn nẩy mạnh bần bật khiến cặp vú núng nẩy
không ngừng, rồi hắn rất nhanh rút dương vật khỏi bụng cô
đút ngay vào cái miệng đang há hốc của cô. Khúc thịt ướt
nhoe nhoét thụt thật nhanh hối hả trong vòm miệng Phấn rồi
ấn ngập đến tận cổ họng cô để bơm mạnh những tia tinh dịch
nhểu nhão của sự thoả mãn đàn ông vào đó, nó nằm yên thật
lâu trong cơn khoái ngất của Tuấn để Phấn phải nuốt hết vào
bụng những gì nó vừa thải ra, nó như muốn từng cái nuốt của
vòm họng cô làm sạch hết những gì còn sót lại…
Bình thật bất ngờ vì người bước ra từ phòng ngũ nhà Tuấn lại
là Phấn, trông cô có vẻ bơ phờ như vừa làm tình xong không
lâu, mái tóc chải vội, áo ngũ lả lơi…Phấn đến cái quầy rót
một ly rượu rồi thản nhiên nói:
- Anh Tuấn không muốn gặp ông.
- Nhưng hôm nay anh phải gặp Tuấn bằng được, em gọi Tuấn ra
cho anh đi.
Phấn uống ly rượu một cách điệu nghệ, cô không còn giống một
người đàn bà nhu mì yếu đuối ngày trước, chỉ có vài tháng mà
cô đã thay đổi quá nhiều. Cứng rắn hơn. Từng trải hơn.
- Tôi đã bảo anh ấy không muốn gặp ông rồi mà. Ông đi về đi.
Về tự giải quyết chuyện của mình đi.
Bình tức điên lên! Chuyện này thật quá đáng! Cái gã Tuấn chó
má không coi hắn ra gì! Trong lúc hắn đang rối bời như thế
này lại bỏ mặc chỉ để con đàn bà ra nói chuyện! Hắn hậm hực:
- Cô không có tư cách nói chuyện với tôi. Bảo thằng nhân
tình của cô ra mặt đối mặt xử cho xong chuyện này đi.
Phấn quăng mạnh cái ly lên sàn vỡ nát, ánh mắt cô đầy căm
hận đến mức độ Bình không dám nhìn. Cô chợt cười, tiếng cười
mang đầy xúc cảm khó tả:
- Tôi không có tư cách? Hừ! Ông mới không có tư cách nói
chuyện với tôi mới phải. Ông có biết tại sao hôm nay ông bị
như vầy không? Đó là quả báo! Quả báo đó thằng khốn!
Chưa con đàn bà nào dám chửi Bình như vậy! Nhưng lúc này hắn
lại không thấy giận. Cơn bàng hoàng như bị một cú sét đánh
làm hắn hết biết giận! Hắn chỉ thấy run lên vì kinh hãi!
Kinh hãi đến không thể không hỏi:
- Không lẽ…tất cả chuyện…này là do cô làm…cô và thằng khốn
kia làm…
Phấn gằn giọng như một cơn tức tưởi muốn trào ra mà cô phải
nén lại:
- Phải! Con vợ khốn nạn của ông bị chơi, bị quay phim là do
chúng tôi làm…Số sữa mà ông nhập về gây chết mấy đứa nhỏ
cũng là do chúng tôi bày ra…Câu trả lời đó làm ông thoả mãn
chưa hả?
Bình đứng hết muốn nổi, tự nhiên hắn thấy mình không còn sức
nữa, hắn ngã phịch lên ghế salon mặt tái mét không còn chút
huyết sắc. Giờ thì hắn hiểu hết! Hiểu tất tần tật! Chính con
đàn bà này đã làm vợ hắn bị đụ tập thể, bị quay phim đưa lên
mạng đến nỗi phải tự tử còn nằm trong bệnh viện sống dỡ chết
dỡ, làm thằng con lớn của hắn nhục quá bỏ đi mất tiêu, làm
hắn trở thành kẻ có tội sẽ phá sản, sẽ ngồi tù! Tại sao cô
ta lại làm vậy? Tại sao lại hại hắn đến nông nổi này?...
- Tại sao?...Tôi đã làm gì với cô mà cô lại hại tôi?...Tại
sao?...
- Ông không nhớ mình đã làm gì sao? Ông hại nhiều người quá
nên không nhớ cũng phải! Vậy để tôi nhắc ông nhớ. Ông lợi
dụng quan hệ vợ chồng tôi căng thẳng, ông đã thuê một con
điếm là Thy Thy với giá 10 triệu để làm cho tôi tin là anh
Tài ngoại tình, phản bội tôi, để phá nát gia đình tôi, để
lừa gạt chiếm đoạt tôi. Mấy tháng trước tôi đã tình cờ gặp
con khốn đó, cái thứ ham tiền ấy chỉ cần vài triệu là nó
khai hết. Ông khỏi chối nữa!
Bình thật không còn lời nào để nói. Sao mà nói được! Đúng
hết trơn! Đúng là hắn đã làm chuyện đó nhưng chuyện nào ra
chuyện nấy, đó là lỗi của hắn thì trừng phạt hắn thôi chứ!
Bình chồm tới giận dữ:
- Đúng là tôi có lỗi với tôi! Nhưng có liên quan gì vợ con
tôi chứ! Sao cô lại hại họ? Hả?
Mặt Phấn càng đầy vẻ căm hận hơn, cô uất nghẹn:
- Con vợ ông cho người cưỡng hiếp tôi ông có biết không?
Chúng đã hành hạ tôi thế nào ông biết không? Con khốn đó là
loài cầm thú!
Đến đây thì Bình thật sự mất hết sinh khí. Hắn không ngờ lại
xảy ra nhiều chuyện như vậy. Một người đàn bà khi trả thù
thật sự đáng sợ! Tự nhiên hắn lạnh. Lạnh đến run cả người.
Lạnh như sắp chết đến nơi…
Nhìn dáng đi như vô hồn thất thiểu của Bình khi bước ra cửa
lẽ ra Phấn phải thấy vui mới phải, vui vì trả được thù,
những kẻ cưỡng hiếp cô đã không còn thấy ánh mặt trời nữa,
kẻ đã làm tan nát gia đình cô, làm cô chịu bao khổ nhục giờ
còn tệ hại hơn cả cô. Vậy mà cô lại không vui! Chỉ có nỗi
xót xa trào lên khoé mắt…
*
* *
Nụ từng nằm trong vòng tay không ít đàn ông, mỗi người đem
lại cho cô mỗi cảm xúc khác nhau và cho cô những khoái lạc
khác nhau. Với Năm Dư đó là hạnh phúc, là tình yêu nồng nàn
của mối tình đầu, là thứ khoái lạc nguyên sơ mộc mạc. Với kẻ
cưỡng hiếp cô nơi chòi vịt đó là sự khai phá chất đàn bà
trong cô vốn tiềm ẩn mà cô không nhận thức được. Với Sáu Dĩ
là thứ lạc thú không có sự rung động của con tim, thứ lạc
thú đơn thuần xác thịt đầy hoang dại. Với Trường lém đó là
thứ khoái lạc từ trụy lạc, từ sự đồi bại trơ trẻn. Và lúc
này khi nằm trong vòng tay Cường cô cảm nhận được sự khoái
lạc của một người đàn bà có thể cho và có thể nhận, không có
sự dè dặt của quan hệ vợ chồng, không có sự ép buộc ngoài ý
muốn, không hoang dại nhưng cũng không quá nguyên sơ. Cường
tiến bộ rất nhanh trong chuyện làm tình, chỉ mới hai ngày
bên nhau Nụ phải ngạc nhiên với những trò mới lạ của nó,
thời buổi này thanh niên có nhiều điều kiện học hỏi hơn
trước rất nhiều, kể cả chuyện ái ân…
Cường trở mình tỉnh giấc, nó ép sát người vào thân thể mịn
màng của Nụ rồi hôn lên bờ vai tròn của cô thì thầm:
- Nụ nghĩ gì mà có vẻ suy tư vậy?
Không biết tự lúc nào hai chữ “chị, em” biến đâu mất, chỉ
còn gọi nhau bằng tên thôi, đó như một chuyện tự nhiên để
không cảm thấy sự ngăn cách của hai lứa tuổi. Nụ lắc đầu nhè
nhẹ:
- Không có gì. Đến lúc Cường phải về rồi đó.
- Nụ không thích Cường ở lại sao?
Nụ nhồn nhột vì hai ngón tay Cường se se núm vú mình, cô
cười nói:
- Còn phải về học bài đó ông cụ non. Bộ định bỏ học theo gái
luôn sao?
Cường xoa bàn tay quanh gốc vú Nụ cười cười:
- Gái như Nụ có chịu dốt Cường cũng theo tới cùng.
Nụ cười gỡ tay Cường ra ngồi dậy với tay lấy cái áo, nó cọ
cái bụng vào mông cô ý muốn cho cô thấy dương vật nó đang
cương cứng, đúng là trai mới lớn, từ chập tối tới giờ đã làm
hai trận ra trò rồi vậy mà giờ lại muốn đòi nữa! Nụ lắc đầu
chịu thua vì biết nó không giải quyết được sức mấy chịu về.
Khi Cường chồm lên Nụ dí ngón tay vào trán nó trách yêu:
- Đồ quỷ dâm dục. Lần này thôi nghe.
Cường cười hì hì vùi mặt vào bộ ngực đầy và ấm của Nụ, nó
như muốn nếm hưởng vị mằn mặn của mồ hôi đã khô trên da thịt
cô qua đầu lưỡi. Nụ nhột nhạt rân rân rướn người day
dứt…từng cơn đau mơn man thăn thắt xoay vần trên hai bầu
vú…từng cơn bâng khuâng nhột quắn ướt át quần tụ trên đôi
núm vú…động tác liếm mút nhào bóp của Cường vừa say mê vừa
bài bản làm cô cũng mau chóng hoà điệu ngất ngây…
Cường không còn cái hấp tấp vội vàng như lần đầu tiên, nó
biết cách tận hưởng từ từ, nó biết cách làm cho người tình
sung sướng như nó, những gì học hỏi được bấy lâu giờ mới
thực sự có tác dụng. Từng phân từng tấc trên da thịt Nụ được
thăm thú kỹ lưỡng bắt cô phải dấn sâu rên rỉ run bần bật.
Không biết tự lúc nào Cường phát hiện ra bú vú đàn bà cũng
sướng như là bóp vú, nó mớm mút vê cái đầu vú xoe tròn cưng
cứng như trẻ con bú vú mẹ, nó bóp nhào xoa nắn đôi vú sữa từ
trên xuống, từ ngoài vào, từ dưới lên để hưởng thụ sự đàn
hồi êm tay của trọn bầu sữa như thợ nhồi bột, bộ sinh dục Nụ
mẩy cao mòng mọng giúp nó dễ dàng vuốt ve những phần thịt
mềm nhũn ẩm ướt đầy dục cảm của cơ thể cô, ngón tay nó móc
sâu vào trong làm Nụ như bị điện giật ưởn bật cả bụng lên,
tinh dịch của nó đọng trong bụng cô dính bết vào ngón tay nó
nhơn nhớt, nó đưa ngón tay mân mó thật kỹ lưỡng bộ sinh dục
cô tạo nên sự oằn oại chất ngất cho cô…Cường ngất ngây lật
úp người Nụ lại, hai bàn tay nó nắm eo cô kéo nhổm cặp mông
căng tròn lên thật cao, mắt nó dại đi trước hai múi thịt ướt
nhoét mu tròn hé nở ra bầu bĩnh giữa hai đùi cô, dương vật
nó ấn lõm khe thịt đi sâu vào tê rấn đê mê…
Nụ áp chặt mặt vào gối rên rỉ chất ngất, mỗi cơ thịt của
vùng sinh dục cô như căng ra trong đớn đau khoái lạc, cái
dương vật đang dập dồn cọ xát từ dưới mông như muốn kéo mông
cô lên cao…cao mãi…Nụ không cảm thấy tư thế làm tình này tục
tỉu như chó nhảy đực, chỉ có tư thế này cô mới cảm thụ hết
khoái lạc mà Cường đem lại cho cô, nó bó chật, nó lèn căng,
nó da diết trọn vẹn quanh vùng nhạy cảm. Có lẽ tại cô đã
quen với những chiếc dương vật to lớn nên với cái vật dục
chỉ tầm tầm của Cường chỉ có những tư thế gắn chặt da diết
kiểu như vầy mới cho cô cái sung sướng đàn bà…mới đưa cô vào
choáng ngất…Cô không còn sức để chõi dậy, sự mệt mỏi nén
chặt lồng ngực cô xuống nệm…cảm giác tê rần rùng rùng ập
xuống trong sự đầy ắp của dòng khoái ngất bơm đầy trong
khoang bụng…
- Mai Cường đi với Nụ nghe!
- Không cần đâu! Chuyện này Nụ đã gây ra thì để Nụ giải
quyết tất cả!
Cường cầm tay Nụ lưu luyến, Nụ hiểu nó lo cho cô khi mai cô
phải đi gặp tên khốn Trường, số tiền tuy chưa đủ nhưng dù
sao cũng rất lớn rồi chắc gã cũng thấy thoả mãn.
Cửa sắt chưa kịp mở ra thì bị một đôi tay mạnh mẽ kéo rộng
ra, hai người đàn ông bước vào đột ngột làm Nụ và Cường đều
giật mình lùi lại. Một người rất cao lớn lực lưỡng có nước
da ngâm ngâm chắc nịch, còn người kia hơi thấp người hơn
cũng ngâm đen mạnh mẽ. Cường thấy người đàn ông cao lớn thì
nét mặt tái xanh lắp bắp:
- Anh hai…
Đúng là người anh rể nó chẳng sai. Nét mặt Chiến lúc này
hung tợn giận dữ như muốn ăn thịt hai người trước mặt. Hắn
nghiến răng:
- Đồi bại mà!
- Anh hai…Để em giải thích…
Chiến quay sang gã kia ra lệnh:
- Mày đưa nó về. Nhốt nó lại. tao muốn nói chuyện với con
này.
Gã kia nắm tay Cường muốn lôi đi, nó dằng lại nhất định
không theo, Chiến tức quá giang tay tát mạnh vô mặt thằng em
vợ đến chảy máu môi choáng váng suýt té nhào xuống sàn. Khi
bị kéo tuốt ra đường thằng Cường còn gào lên:
- Cô ấy không biết gì đâu…Anh hai…
Chiến kéo sập cửa sắt lại làm Nụ đang hớt hãi phải giật
mình, cô hoàn toàn không hiểu chuyện gì chỉ ngơ ngác sợ hãi
nhìn hắn, cái khuôn mặt xương xương ngâm ngâm này hình như
cô đã thấy ở đâu đó, đầu óc cô như trống rỗng không thể nhớ
được. Chiến đưa đôi mắt vằn những tia máu hung tợn nhìn Nụ
gầm gừ:
- Mày là con đĩ dại. Cả thằng em tao cũng dụ dỗ. Mày chọn
nhằm người rồi con đĩ.
Mấy tiếng chửi ấy lọt vào tai làm Nụ ức muốn chết, mặt cô
nóng bừng lên vì vừa xấu hổ vừa giận. Cô lớn tiếng:
- Tôi không phải là đĩ…Ông không được quyền chửi tôi…
Một cái tát mạnh như búa bổ đập thẳng vô mặt làm mắt Nụ nổ
đom đóm suýt ngất, cô té nhào xuống sàn. Tiếng Chiến lùng
bùng bên tai:
- Mày dụ nó ăn cắp tiền của tao đưa mày…mày ngũ với nó vì
tiền…mà còn nói không phải là đĩ hả?...
Má Nụ rát bỏng, trên miệng cô có vị mằn mặn tanh tanh của
máu, vừa hãi hùng, vừa nhục, vừa căm phẫn, nước mắt cô trào
ra, cô chõi dậy nhìn Chiến tức tưởi:
- Tôi không biết gì cả…Tôi không biết nó lấy tiền của
ông…Tôi ngũ với nó vì cả hai thích nhau có tội gì chứ!...
Chiến túm tóc Nụ giật ngược làm cô đau như muốn toạt da đầu,
hơi thở hắn nồng mùi rượu phả vào mặt cô:
- Mày già mồm lắm…mày mà thích thằng con nít đó…mày thích
tiền của nó…mày ngứa lồn thì đúng hơn…
Nụ ức đến muốn nổ tung ra, cô vung tay xô đẩy cào cấu Chiến
bằng tất cả uất hận, cô gào lên:
- Ông không có quyền sỉ nhục tôi…Tôi không có lỗi…
Sự giằng co đã làm nút áo Chiến đứt tung, trên lồng ngực
cuồn cuộn xạm nắng của hắn có một vết sẹo dài thật lớn. Cái
vết sẹo rất quen thuộc, cái vết sẹo đến mãi ngày hôm nay vẫn
ám ảnh Nụ không thể phai nhoà…Nụ bàng hoàng chết lặng trâng
trối nhìn Chiến, cô lắp bắp không nên lời:
- Chính ông…chính là…ông…đã cưỡng hiếp…tôi…
Chiến ngạc nhiên trước thái độ thay đổi bất ngờ của Nụ và
chợt lạnh toát bởi câu nói của Nụ. Máu nóng trong người hắn
như dừng lại một chỗ, bàn tay hắn lơi ra…
- Cô nói bậy gì đó! Cưỡng hiếp cái gì!
Trong đầu Nụ những hình ảnh ngày hôm ấy càng lúc càng hiện
ra rõ nét…cơn mưa như trút nước…cái chòi vịt bên đường vắng
lặng…những cơn đau nhớp nhúa xé thịt…cơ thể đàn ông nặng
trịch nghiến ngấu…lồng ngực cuồn cuộn với vết sẹo to dài
không ngừng nhấp nhổm…Nụ phẫn uất chỉ tay vào mặt Chiến
nghẹn ngào:
- Chính ông đã hiếp tôi…vết sẹo đó…nửa năm rồi nhưng tôi
không thể nào quên…
Chiến bắt đầu ngờ ngợ ra, khoảng nửa năm trước lúc ấy vợ của
hắn, chị của Cường vừa mới mất, hắn rất chán chường, hắn rất
đau khổ, hắn chìm đắm trong rượu, hắn lang thang vô
định…Ngày hôm đó trời mưa, hắn vừa nhậu xong nơi thôn dưới
trở về, một người đàn bà đụt mưa ướt đầm trong chòi vịt, ở
cô ta lúc ấy có nhiều nét giống như người vợ quá cố, cô ta
khêu gợi quá với cái áo ướt dán sát vào thân thể bốc lửa,
hắn đã không nhịn nổi thú tính và…
- Cô là người nơi chòi vịt…
Nụ khóc nức lên:
- Chính là tôi…ông là con thú…chính ông đã làm thay đổi cuộc
đời tôi…gia đình tôi tan nát hết rồi…ông không phải là người
mà…
Nửa năm qua Chiến luôn hối hận về chuyện đã làm của mình,
hắn tuy là kẻ dữ dằn, là dân giang hồ, nhưng hắn là một kẻ
trọng nghĩa khí, là một người thương vợ. Hắn không hẳn là kẻ
xấu, hắn chỉ là người hung tợn mà thôi! Giờ đối diện với
người đàn bà mà hắn đã xâm hại tự nhiên hắn thấy mình thật
là kẻ đốn mạt nhất trên đời…
(Hết Phần 6 ... Xin mời đón
xem tiếp
Phần
7) |