| Rồi ngày tháng trôi qua, tôi cắn răng chịu trận mỗi khí đến 
					phòng thí nghiệm. Một vài lần Hùng có nhắc khéo là tôi là 
					hình nhưlúc này tôi không còn yêu chàng
					nồng nhiệt nhưlrttớc, và việc học hành thí nghiệm những xác 
					chết đã giết mất sự yêu đời, hứng thú của tôi. Hùng còn ngỏ 
					ý một cách khéo léo là tôi nên bỏ mộng theo đuổi ngành y 
					khoa, ở nhà làm vợ. Có lúc tôi nản long muốn bỏ thật nhưng 
					tự ái tôi không cho phép. 
 Có một buổi chiều gần cuối năm, tôi nhận được mảnh giấy từ 
					bệnh viện của phân khoa. Những iần chúng tôi thử nghiệm mổ 
					xẻ xác người phần nhiều là đàn ông, tôi cũng có ý chờ xác đà 
					n bà để thử nghiệm. Tôi đã viết đơn xin phép một khi có tử 
					thi đàn bà thì họ báo cho tôi và tôi muốn chính tay mình mổ 
					xẻ, khám nghiệm. Lâu nay, lôi đã quên mất chuyện này cho đến 
					hôm nay. Nhà thương vừa báo cho tôi biết có một tử thi đàn 
					bà vừa tự tử hôm qua và đã được cho vào phòng thứ nghiệm đê 
					điều lra, và đang chờ tôi trong phòng thử nghiệm.
 
 Tôi biết chính quyền muốn có kết quả ngay, nên tôi từ chối 
					đi ăn tối với Hùng để thi hành nhiệm vụ và còn nói thêm là 
					có.thể gần sáng mới về vì phải khám xét tử
					thi và để giám sát người ướp xác. Hùng trề môi, tỏ vẻ bực 
					dọc:
 "Em bắt đầu làm anh bực mình! Nếu em không bout lại những ca 
					là m việc suốt đê m nhu vậy, anh sẽ tìm Khoa trưởng để điều 
					đình cho em nghỉ học vì hạnh kiểm không tốt."
 
 Tôi không trả lời chàng, hối hả lên đường đến phòng thí 
					nghiệm. Trong hành lang bây giờ từ một vài người lao công 
					dọn dẹp tất cả đều vắng lặng. Tôi lần mò xuống
					phòng thí nghiệm, người bỗng dưng nổi da gà vì hơi lạnh và 
					không khí u ám của khu thí nghiệm này. May thay có một vài 
					ánh đèn néon ở cuối hành lang và hình như có dáng người gác 
					cửa đi qua lại làm tôi yên tâm. Đến một hành lang tôi quẹo 
					phải đi về hướng phòng mổ., có ánh đèn vàng vọt hắt ra. Tất 
					cả đều gây ấn tượng lạnh buốt làm tôi rùng mình, cũng phòng 
					này ban ngày có đông đủ sinh viên thì cảnh tượng hoạt náo 
					khác hẳn bây giờ.
 
 Bước vào tôi thay có vật cứng đơ nằm trên bàn, ánh đèn rọi 
					thẳng xuống cho tôi thay xác chết rõ hơn. Tử thi hoàn toàn 
					trần truồng. Đó là thây một người con gái
					khoảng hai mươi, thân hình đều đặn đẹp như pho tượng sáp của 
					thần Vệ Nữ với nét trắng trong như đá thạch. Tôi đứng ngây 
					người như tượng đá vì sợ. Trông cô gái giống hệt như tôi. 
					Không biết có phải vì sợ quá mà tôi bị ảo tửởng, trông gà 
					hóa cuốc. Tôi quay mình bỏ chạy.
 
 Chạy ra đến ngoài, tôi mệt đứt hơi, thở ồ ồ như heo. Mùi 
					thuốc ướp xác lúc nào cũng có trong phòng mổ làm tôi choáng 
					váng mỗi lần bước vào và cả mấy tháng trời nay tôi rán làm 
					quen và lúc này hình như mùi hôi như sực lên đến độ muốn ói. 
					Tôi chạy một lúc rồi mà vẫn còn chạy như bị ma đuổl vì muốn 
					nhờ gió mát ban đêm lùa vào phổi để xua đuổi mùi hôi thối 
					của phòng mổ đang bám đầy phổi tô i. Mãi đến khi tôi có thể 
					tạm ngừng lại và cảm thay không còn cảm giác buồn nôn nữa 
					mới lững thững đi tìm taxi về nhà.
 
 Các cụ có câu "họa vô đơn chí" thậl là đúng với tôi đêm nay. 
					Xuống xe hoàn hồ n vài phút rồi tôi lên lầu vào nhà. Vừa đi 
					vừa suy nghĩ về cuộc đời, tôi muốn tìm hiểu cơ thể con người 
					chứ đâu muốn tìm hiểu xác chết. Tôi thà mổ người sống, cứu 
					họ hoặc làm họ đau rồi dỗ dành hơn là thọc tay vào những 
					mảng thịt người chết. Có điều tôi biết chắc là tôi không 
					muốn trở lại cái bàn mổ hồi nãy, khám nghiệ m tử thi của 
					người con gái giống tô i dưới ánh đèn vàng vọt ma quái ấy.
 
 Tôi lững thững leo lên thang lầu về phòng, không muốn dùng 
					thang máy vì sợ gặp thằng nhỏ giữ thang máy thấy tôi trong 
					tình trạng hỗn độn như thế này. Vừa đi tôi thỉnh thoảng vừa 
					dựa đầu vào tường để lấy sức rồi tìm chìa khóa tra mở cửa. 
					Tôi vào phòng khách. Không có ai, đèn tắt tối thui. Tôi định 
					lên tiếng gọi con nhỏ người làm thì giọng cúa nó phát ra từ 
					phòng ngủ của tôi làm tôi giật mình.
 
 "Con xin ông, ông đừng làm gì con ở đây vì nhỡ may mợ về thì 
					chết con... ông rán chờ, ngày mai khoảng buổi chiều khi mợ 
					đi học con sẽ chiều ông. Chứ bây giờ nhỡ
 mợ về bắp gặp thì con sẽ mất việc."
 "Mất việc? Con cặc? Ai trả tiền nhà? Ai trả tiền làm cho mày 
					hả?"
 Tôi sững người. Chẳng lẽ tôi lại gặp một ảo tưởng khác cùng 
					một đêm. Đúng là giọng của Hùng! Giọng chàng vẫn vang lên:
 "Cho tao đụ một phát đi, tao sẽ cho mày tiền. Mợ mày lo học 
					đêm, gần sáng mới về . Nè ? Bia nè ! Uống một chút để lấy 
					hứng, còn khuya lắm mợ mày mới về , cho tao chơi một cái đi! 
					Leo lên giường và giạng háng ra tao biểu?" Tôi không ngờ tai 
					mình đã nghe những câu như vậy vì Hùng thường nói với tôi là 
					người đàn bà duy nhất mà chàng ngủ, là người duy nhất chàng 
					muốn đụ. Thôi thì đàn ông mà ! Tôi nhún vai, bắt đầu cho đàn 
					ông đều là heo cả.
 
 Tôi nhón gót như mèo đi về phía phòng ngủ , để nhận diện rõ 
					hơn và cũ ng để là m cho Hùng mất mặt. Nhất định sẽ tuyệt 
					tình với Hùng ngay lúc này. Xông thẳng vào phòng, tôi đứng 
					ngay cửa đã mở sẵn, nhưng không nói được gì, chỉ đứng nhìn 
					sững vào hai thân thể trên giường để xem họ có thấy tôi 
					không. Con nhỏ người làm đang nằm trên giường tôi giạng hai 
					đùi ra, mẩt nhắm nghiền, hai mông đít hẩy lên hẩy xuống một 
					cách sướng khoái. Còn lưng Hùng đang hướng về phía tôi và 
					còn đang mải mê làm việc con heo và cho rằng mặt Hùng có 
					hướng về phía tôi chăng nữa, chàng cũng không thấy tôi trong 
					lúc này. Dùi con nhỏ đang giạng rộng ra, chiếc quần đen đã 
					được vất sang một bên còn chiếc áo bà ba đã được giật tung 
					ra. Tôi đành nén giận mà nói, người con nhỏ cũng khá đẹp. Vú 
					nó hình như săn cứng và lớn hơn tôi, chỉ có điều núm vú hơi 
					to và quầng vú thì hơi đen một chút. Da thịt nó màu nâu chứ 
					không trắng, tạo cho nó vẻ khỏe mạnh. Lông lồn nó cũng dày 
					rậm hơn tôi nhưng không mượt mà lắm.
 
 Nhưng Hùng, người tình chung thủy của tôi đâu có để thì giờ 
					cho tôi ngắm thân hình con nhỏ lâu hơn. Hùng móc sú ng thịt 
					ra, không cần hôn hít gì con nhỏ chỉ lụi vào lồn nó. Củ của 
					Hùng có lớn cách mấy, nhưng hình như lồn con nhỏ bự quá nên 
					Hùng có vẻ vùng vẫy tùm lum để tìm khoái lạc (dĩ nhiên là 
					tôi phải nghĩ vậy rồi). Để cho Hùng được sướng, con nhỏ lấy 
					cặp đùi quấn chặt lấy hông Hùng và hai tay ghì chặt lưng 
					chàng ghì xuống, tôi hy vọng chàng đột nhiên xô nó ra "Thôi, 
					lồn mày bự quá, tao không sướng!", nhưng Hùng vẫn tiếp tục 
					cố gắng lụi mạnh hơn vào lồn con nhỏ và nó phản ứng mãnh 
					liệt, hẩy lên hẩy xuống đủ kiểu và còn xoay xoay mông làm 
					tôi phát ganh tị vì con nhỏ có nghề thiệt. Với những động 
					tác như thế phục vụ đàn ông lần lần có hiệu quả. Hùng điên 
					cuồng cứ lụi mạnh vào lồn nó, vừa lụi vừa rên.
 
 Tôi nghĩ không bao giờ tôi có thể làm tình như con nhỏ này 
					được, vì tôi không cần phải làm đàn ông sướng, vì cảm tưởng 
					tôi có tất cả các điều kiện để đàn ông phải
					sướng tự nhiên khỏi cần nghề ngỗng gì. Nhưng khi nhìn Hùng 
					đang say mê đụ người khác, và chàng sắp sửa ra, gào lên:
 "Trời ơi, em đụ hay quá?"
 Con nhỏ đang lăn lộn như con mèo cái ruợn đực thì ai chịu 
					nổi. Bây giờ thì những tác động của nó hiệu nghiệm, nó cứ 
					rướn người lên, hẩy hẩy điên cuồng, lồn của nó cứ bám chặt 
					lấy cu của Hùng không nhả, làm như đây là lần cuối nó được 
					đụ. Nó gào lên:
 "Sướng không anh, em đụ anh sướng không? Anh đụ em hay quá, 
					anh làm em nứng lồn chịu không nổi, sướng quá ! Ui da?... ui 
					da..."
 
 Tiếng kêu gào tục tỉu của nó như thêm dầu vào lửa làm Hùng 
					hứng lên dập mạnh, dập mạnh thêm.
 
 Cuối cùng thì Hùng xuất tinh, giựt người lên từng chặp, bắn 
					tinh vào đầy lồn nó rồi ngã xuống trên bụng nó lầm bầm:
 "Anh yêu em!"
 Câu Hùng vừa thốt ra như gáo nước đá lạnh tạt vào mặt. Tôi 
					từng nghe đi nghe lại nhiề u lần bây giờ sao chua chát quá. 
					Đàn ông hay đàn bà khi sướng thốt ra những câu như vậy có 
					nghĩa gì khô ng? Có nên kết tội họ không? Có khác gì kết tội 
					người say? Có lẽ chàng đang nhắm mầt hưởng nó mà nghĩ tới 
					tôi nên thốt ra những lời như vậy? Rồi sao? Ai biết? Nhưng 
					câu nói vừa rồi như bỏ thêm muối vào vết thương đang ung 
					thối. Tôi muốn gào lên cho hả giận, muốn đập phá tất cả đồ 
					vật trong nhà rồi muốn ra sao thì ra. Tôi muốn nhào vào đấm 
					vào ngực chàng thật nhiều cho hả giận rồi khóc òa lên nhưng 
					không hiểu sao tôi lại im lặng. Có lẽ tôi chợt nghĩ ra nếu 
					làm ầm lên hóa ra tôi nãy giờ rình rập họ hay sao? Tôi lặng 
					lẽ nhón gót trở ra phòng khác, mở cửa rồi bỏ đi một cách êm 
					ái.
 Ra đến đường rồi, cơn gió mát thổi qua mặt nhưng trong lòng 
					tôi vẫn còn căm gan, nóng như lửa. Đã hơn mười giờ đêm, tôi 
					ngồi ở ghế đá suy nghĩ chưa biết phải làm gì. Thật sự thì 
					tôi không ghen. Nếu tôi yêu Hùng thì chắc là tôi đã giết 
					người. Tôi nhìn lại đời mình, đời Hùng và sự việc chung 
					quanh. Chung tình'? Chưa bao giờ Hùng hứa với tôi điều này 
					và tôi cũng chưa bao giờ cam kết với chàng. Tự ái? Đúng rồi, 
					có lẽ là tự ái. Dĩ nhiên là tôi không đẹp hơn con nhở ở lắm, 
					nhưng chỉ vì tôi đến với Hùng vào lúc còn trinh và hơn nữa 
					tôi cũng có chút vốn liếng học thức hơn những người con gái 
					cùng lứa nên Hùng mới chiều chuộng yêu thương tôi. Hành động 
					vừa rồi có thể nói là Hùng muốn phạt, muốn răn bảo tôi
					chuyện gì đây.
 
 Trả thù ! Tôi sẽ ngủ với bất cứ thăng đàn ông nào đến với 
					tôi bây giờ. Chỉ có cách đó mđi làm tôi nguôi ngoai. Lúc này 
					tôi quá giận mà không nghĩ rằng Hùng đã trả giá rất đắt về 
					cái trinh tict của tôi. Dầu sao thì ý tưởng trả thù Hùng 
					cũng đã nhen nhúm trong đầu tôi, tôi không làm liền bây giờ, 
					tôi sẽ chờ cho có cơ hội và hiện giờ tôi cũng đang chán đàn 
					ông.
 
 Tôi gọi taxi đến nhà nhỏ Hoa và gọi điện thoại cho Hùng biết 
					là tôi làm việc đến sáng mới về , tôi rủ Hoa ra mướn khách 
					sạn để ngủ với nhau. Đêm đó tôi kể hết cho Hoa nghe và hai 
					đứa đồng ý là đàn ông là một vật ghê tởm.
 
 Ngày hôm sau khi gặp Hùng, tôi không để lộ một cử chỉ nào 
					cho chàng biết là tôi biết chàng ngoại tình và dĩ nhiên là 
					chàng cũng không khai. Nhưng hình như trong ánh mắt và cử 
					chỉ chàng có điều gì như ăn năn. Hùng cũng có vẻ như mẩc cở 
					một chút về chuyện vùa qua nên chàng có vẻ âu yếm và chiều 
					tôi hơn một chút, nhung dầu sao tôi cũng là đàn bà, khó lòng 
					tha thứ cho chàng. Tối đến chàng vào giường với tôi sớm hơn 
					thường lệ , tôi nghi là chàng ra vẻ như thèm muốn tôi vì 
					không được làm đêm qua. Khi của chàng vào trong âm đạo, tôi 
					cũng
					hợp với chàng làm tình cho chàng sướng nhưng tôi long lạnh 
					tanh, nhất định không ra. Tôi chỉ có thể cho chàng thân xác 
					còn lòng tôi thì không.
 
 Có một chút thất vọng trong ánh mắt Hùng khi phải ra một 
					mình. Chưa bao giờ có chuyện như vậy. Chàng cảm thấy thua 
					trận. Tôi thấy thỏa mãn tự ái. Chàng thất vọng nhưng vì 
					chuyện làm đêm qua có thể đã làm chàng áy náy nên không dám 
					giận tôi, chỉ biết âm thầm chịu đựng vì biết mình có lỗi. 
					Hùng vẫn cứ mua sắm quần áo, nữ trang cho tôi đều đặn với hy 
					vọng tôi có ngày sẽ yêu chàng như xưa. Tôi cũng không hắt 
					hủi chàng một cách lộ liễu, chỉ âm thầm dè sẻn tiền bạc để 
					phòng thân. Khi đàn bà không yêu sao dễ tính toán quá ! Tôi 
					thầm nghĩ.
 
 Một hôm tôi nói. "Có lẽ em nghỉ học một thời gian". Hùng'có 
					ngạc nhiên nhưng mừng. Có lẽ trong đầu chàng nghĩ rằng khi 
					không có áp lực về việc học, chúng tôi sẽ có nhiều thời giờ 
					để yêu nhau như những ngày trước.
 
 Tôi vẫn nuôi ý định trả thù trong đầu. Trong cao ốc này có 
					một cậu nhỏ giúp việc độ chừng mười sáu, chủ mướn để chạy 
					việc vặt cho những người thuê phòng. Nó
					ở quê lên chừng hơn một năm như tôi và cặp má lúc nào cũng 
					ửng hồng nhắc tôi những ngày còn con gái. Rất nhiều lần tôi 
					sai nó chạy mua giùm tem hoặc một vài
					món ở Pharmacy gần đó, và mỗi lần như vậy nó lại nhìn tôi 
					chăm bẳm với cặp mắt to trong sáng. Kinh nghiệm cho tôi biết, 
					nó chưa biết mùi đàn bà, và đàn bà là cả một thế giới đầy bí 
					ẩn.
 
 Chính cặp mắt ngây thơ trong sáng đó làm tôi để ý, thỉnh 
					thoảng tôi kiếm cớ gọi nó lên để sai vặt, và cũng để nhìn 
					cặp má ửng hồng e thẹn của nó. Tôi khen mắt
					nó đẹp, da thịt rắn chắc khỏe mạnh, hoặc khen nó lễ độ.
 
 Vào một buổi trưa, tôi nằm trê n giường với bộ đồ ngủ sa 
					tanh hồng, đọc truyện chưởng. Hùng đi trường đua ngựa. Ngày 
					hôm nay cũng là ngày nghỉ việc của con nhỏ người làm. Thật 
					là một ngày thuận tiện. Tôi, một người con gái trẻ đẹp đầy 
					dục vọng - một mình - đang đọc truyện chường tới những khúc 
					dâm dật - với những ý tưởng tình dục kỳ quặc lúc nào cũng có 
					trong đầu. Chẳng bao lâu tôi thấy mình là nhân vật đang được 
					chơi trong truyện. Bàn tay tôi lần mò xuống chỗ rãnh tình 
					yêu, sờ mó những thớ thịt hồng căng cứng đang rỉ nước sướng 
					ra ướt nhẹp Tôi có thể thủ dâm một mình cho đã, tôi đã 
					thường làm chuyện này nhưng đã lâu lắm rồi tội không có cơ 
					hội làm chuyện đó.
 
 Tôi lại đọc tiếp những đoạn dâm dật, nuốt vội những trang 
					giấy để lật trang khác dâm dật hơn. Mắt tôi nhắm lại tưởng 
					tượng những cảnh đang diễn ra trong truyện và cuốn sách rơi 
					xuống đùi. Tôi liền nghĩ đến Dũng, thằng bé con tôi hay sai 
					vặt. Ngọn lứa dục tình đang thiêu đốt trong lòng đang muốn 
					có người dập tắt. Còn cơ hội trả thù nào sướng bằng lúc này.
 
 Tôi bấm chuông. Dũng xuất hiện ngay cửa vài phút sau đó. Tôi 
					đón nó trong tình trạng như trên, trong trạng thái đầy dục 
					vọng, nằm hờ hững trên giường.
 "Dũng, lại đây chị bảo. Lại gầ n chút nữa coi. Em biết không 
					chị đang bị sốt."
 "Dũng đau có thấy chị bệnh đâu?"
 "Ngoan quá ! Lại đây. Em biết gì về đàn bà ?"
 "Dạ thưa không. Dũng chỉ thay chị là người đàn bà đẹp nhất 
					từ trước đến giờ."
 "Cám ơn Dũng! Chị cảm thấy khỏe vì lời khen của em rồi. Chị 
					định nhờ em đi mua một chút dầu về cạo gió nhưng thôi. Em 
					ngồi đây nói chuyện cho chị vui, chị sẽ hết bệnh. Ngồi đi, 
					ngồi xuống giường nè !"
 
 Tôi nhích người sang để nó ngồi xuống, cố ý tôi để lộ thật 
					nhiều cặp vú trắng hồng của tôi ra và mặt nó đỏ lên như gac. 
					Tôi nẩm tay nó.
 "Tay em sao lạnh quá vậy Dũng? Sờ đầu chị coi có nóng không?"
 Nó còn đang nhìn cặp ngực lồ lộ của tôi không chớp mắt, cặp 
					vú tôi nằm sau làn voan hồng mỏng làm mặt nó nóng ran.
 "Em nhìn gì vậy Dũng? Tôi hỏi, rồi tiếp, Dũng không biết cái 
					này là gì hả?"
 Tôi cầm tay nó để lên vú cho nó sờ.
 
 "Đừng sợ, mẹ Dũng cũng có cái này phải không? Chị gái Dũng 
					cũng vậy, đúng không? Bây giờ nói cho chị nghe, của chị đẹp 
					không?"
 (Hết Phần 16 ... Xin mời xem tiếp
					Phần 
					17) |