| Sài Gòn! Tôi đã đến Sài Gòn. Tôi nhìn cảnh vật, phố phường 
					với cặp mẩt đầy ngưỡng mộ. Thủ đô miền Nam Việt Nam mà người 
					ngoại quốc đặt cho cái tên xinh đẹp nữa là Hòn Ngọc Viễn 
					Đông, nơi mà tiền của và thế lực chi phối tất cả nhưng cũng 
					là nơi mà nếp sống lam lũ nghèo nàn được đẩy lui vào những 
					ngõ hẻm tối tăm, che giấu bằng những căn phố sáng rực ánh 
					đèn màu rực rỡ đầy quyến rũ. Nói một cách khác, Sài Gòn là 
					một thành phố đầy phúc tạp, chứa đụng muôn vàn mâu thuẫn và 
					có nếp sống tương phản rõ rệt.
 Chị Nga và tôi đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất, nơi tiếng 
					động cơ máy bay gầm thét rầm rĩ cả ngày. Tiếng người gọi 
					nhau ơi ới, tiếng loa vang rền. Ngồi xe
					taxi trên đường về nhà trọ, nhìn dọc hai bên đường tôi để ý 
					thấy những tòa nhà được kiến thúc theo kiểu Tây thuộc địa, 
					những villa sang trọng đằng sau những hàng cây rợp bóng mát 
					hoặc những hàng quán nằm dọc hai bên lộ. Người - một rừng 
					người. Phụ nữ thành thị, nổi bật trong những chiếc áo dài 
					thời trang, trong những chiếc áo đầm, những hộ jupe ngắn đủ 
					màu sặc sỡ, tung tăng khắp đường phố.
 
 Bà chủ nhà đứng đón chúng tôi ngay ở ngoài cổng. Bà Hoa là 
					một nguởi thân của gia đình tôi, đã vào Sài Gòn làm ăn tử 
					lâu. Bà khoảng trên bốn mươi, dáng người
					tròn trịa với đôi gò bồng đảo khá đồ sộ, nét mặt trông có vẻ 
					phong trần và khó tánh. Nhưng lạ là bà không coi chuyện chị 
					tôi có chửa là quan trọng, vì bà nói con gái ở Sài Gòn chửa 
					hoang rất nhiều, có sao đâu. Thông thường thì tôi xem những 
					người như bà là thuộc loại người hạ cấp, nhưng lúc này tôi 
					lại cảm thấy thoải mái với bà, nhất là không phải lên tiếng 
					giải thích về chuyện chị Hạnh, một chuyện khó nói.
 
 Chị Nga tôi rấm rức khóc ngay từ lúc bước vào long phi cơ, 
					vì cảm giác bị gla đình bỏ rơi. Bố mẹ tôi bắt chị theo tôi 
					lên Sài Gòn với lý do là để chị tôi tập tụ lập,
					nhưng thật ra là không muốn mang tiếng với bà con láng giềng 
					về cái bụng ngày càng lớn của chị. Tôi dỗ dành, an ủi và đề 
					nghị với chị là nên phá cái thai đi, nhưng chị cứ khăng 
					khăng muốn giữ vì hy vọng người tình sẽ lean Sài Gòn đón chị 
					về chung sống.
 
 Vài tháng sau khi đặt chân lên Sài Gòn, nhờ sự giúp đỡ và 
					chăm sóc của những bà phước, chị tôi hạ sinh một đứa bé trai 
					kháu khỉnh nhưng ồn ào khó thương như thằng bố nó. Gã Thiếu 
					úy có viết thư thăm hỏi chị một vài lần, rồi saubiệt tăm. 
					Chị thất vọng và chán chường đem thằng nhỏ cho viện mồ côi, 
					để rãnh rang lập lại cuộc đời.
 
 Sau khi đậu kỳ thi tuyển vào trường Y khoa, tôi viết thư cho 
					Dũng về địa chỉ mà chàng cho tôi trước khi chúng tôi chia 
					tay ở Đà Lạt. Chừng vài ngày sau chàng đã đến thăm. Tôi mừng 
					khi gặp lại Dũng và lợi dụng thời gian rảnh rỗi vài tuần 
					tlước khi nhập ht)c tôi nhờ Dũng đưa đi chơi đây đó để tôi 
					làm quen với hệ thống đường xá ở thủ đô Sài Gòn. Dũng rất dễ 
					thương, chàng giới thiệu tôi với những người bạn học thuộc 
					gia đình khá giả như chàng. Đa số những người bạn mới này 
					cũng học Y khoa như tôi và Dũng, phần nhiều là họ hơn tôi 
					vài lớp và tất cả đều lất de thương, rất học thức. Họ cũng 
					thích làm bạn với tôi và đều ngỏ ý nếtl tôi cần giúp đỡ gì 
					thì họ sẵn sàng.
 
 Những người bạn này suốt ngày bày trò đi chơi nay đó và rủ 
					chú ng tôi cùng đi cho vui. Sau vài lần đi chơi, thấy tôi 
					hòa nhập dễ dàng với đám bạn mới này, Dũng đâm ra sốt ruột, 
					luôn miệng nhắc chừng tôi là đừng quá ham chơi mà sao nhãng 
					việc học, nếtl không thì khó có hy vọng ra tlường vì việc 
					theo đuổi ngành Y đòi hỏi rất nhiều sụ siêng năng, chuyên 
					cần. Không phải tôi không nhận ra thiện chí của chàng lo cho 
					tương lai của tôi nhưng tôi cũng thoáng có ý nghĩ rằng chàng 
					đã bắt đầu ghen. Biết thế nên tôi cũng chịu khó từchối những 
					lời mời mọc, nhưng dẫu sao thì tôi cũng bầt đầu hơi diện lên 
					một chút với số tiền hậu hĩ mà cha mẹ tôi gửi lên hằng tháng 
					để tôi ăn học.
 
 Một đêm mát trời Dũng lái xe mui trần đưa tôi ra xa lộ hóng 
					mát. Chàng rẽ khỏi xa lộ vào một con đường có nhiều hàng cây 
					rậm rạp rồi đậu xe lại. Chúng tôi bước ra khỏi xe đứng ngắm 
					sao trời nhưcái đêm Thứ Bảy cuối cùng gặp nhatl ở Đà Lạt. 
					Sau khi nói chuyện huyên thuyên đủ thứ, Dũng dìu tôi đến một 
					bãi cỏ non kiếm chỗ nằm. Cảnh trí có vẻ gợi tình không kém 
					Đà Lạt đêm nao, tôi tự hỏi không biết sẽ dẫn đến chuyện gì. 
					Giờ ở đây chỉ có tôi và Dũng, một lần nữa nơi thiên nhiên 
					vắng vẻ và lần này tôi lại cảm thấy muốn hiến dâng trinh 
					tiết của mình cho Dũng, để tạo một mối liên hệ thật mật 
					thiết hơn với chàng.
 
 Vào nhũng đêm khác cho dù tôi có tỏ ra lả lơi khuyến khích~ 
					nhưng Dũng cũng chỉ sờ mó những chỗ chàng đã quen, như làm 
					cái việc vén áo đầm tôi lên, kích thích đúng chỗ mồng đốc 
					làm tôi suởng khoái tột cùng, rồi chúng tôi cũng chỉ tái 
					diễn cái trò vọc vọc, hôn hít cho nhau ra chứ chưa dám làm 
					gì thêm. Tôi nhớ lại có một lần nọ, Dũng chở tôi về quê 
					ngoại Lái Thiêu nơi nổi tiếng với những vườn trái cây xanh 
					um. Buổi tối, sau khi cơm nước xong xuôi, chàng dìu tôi ra 
					sau vườn, đem theo một chiếc chiếu để trải xuống đất ngồi. 
					Khi ngồi xuống xong xuôi, Dũng bỗng nhiên nắm lấy tay tôi, 
					nhìn thẳng vào mắt nói với giọng khẩn khoản:
 "Tuyết, anh muốn nói với em một chuyện, anh biết sẽ làm em 
					phật lòng nhưng anh cũng phải nói. Bấy lâu nay anh rất vui 
					khi có em bên cạnh. Tụi mình rất là tâm đầu ý hiệp nhưng... 
					anh không được thoải mái lắm vì... anh cần một thứ khác sâu 
					đậm hơn. Mỗi lần em chịu khó làm anh sướng một cách máy móc 
					làm anh không vui, vì thủ dâm thì bọn đàn ông tụi anh cũng 
					làm một mình được đâu cần đcn ai. Em không thể thoa mãn anh 
					kiểu đó mãi. Em thấy không? Anh thật sự muốn... muốn được 
					gần em hơn."
 
 Tôi bối rối không bict phản ứng ra sao, tuy rằng trong cơn 
					nứng lồn tôi cũng có ước mong được Dũng đè ra phá trinh, 
					nhưng tôi cũng còn tỉnh táo một khi đụng đến sự thật, tôi 
					giải thích:
 "Anh Dũng, anh muốn em phải làm gì Em không biết làm gì hơn 
					cho anh? Còn chuyện đó thì... em chưa khôn lớn hẳn, chưa 
					muốn biết hết chuyện đời và cũng chưa muốn lập gia đình. Nếu 
					em muốn hiến dâng thể xác cho ai thì anh sẽ là người đầu 
					tiên em cho, nhưng em chưa muốn làm chuyện đó lúc này. Anh 
					hiểu không? Anh có hiểu cho em không? Em còn muốn học ra 
					trường, em chưa muốn có bầu và nhất là không muốn bị ràng 
					buộc trong thời gian vài năm nữa. Sao mình không tiếp tục 
					làm chuyện mà mình thường làm. Em biết anh cũng có sự đòi
					hỏi đàn ông, nhưng cm thật tình chưa muốn làm chuyện đó Anh 
					Dũng! Mình nói chuyện khác đi. Nói chuyện khác sẽ làm anh 
					quên chuyện này !"
 "Nếu có thể quên một cách dễ dàng như em tưởng thì có gì để 
					nói nữa. Em hiểu lầm anh rồi Tuyết ơi? Anh không muốn hại 
					đời em. Anh chỉ muốn đến gần em hơn, hòa nhập vào em nhưng 
					anh không biết phải làm sao. Anh... anh không biết phải giải 
					thích sự việc đó thế nào cho em hiểu. Anh mất ngủ nhiều đêm 
					sau khi đi chơi với em về."
 Dũng nói một hơi, còn tôi thì im lặng. Một lát sau, chàng 
					lặng lẽ đặt tôi nằm xuống chiếu rồi bàn tay tự động luồn lên 
					qua lớp áo đầm, kéo nhẹ quần sì líp xuống, đưa hai tay đỡ 
					mông đít tôi lên và lột hẳn quần sì líp ra. Dũng vùi đầu vào 
					g~ữa hai đùi tôi, hít một hơi nơi có mùi thơm nước hoa quyến 
					rũ mà lúc nãy tôi đã kín đáo bôi vào.
 
 Một giây sau Dũng trồi lên cởi phăng áo đầm và su cheng tôi 
					ra. Nằm xấp lên người tôi, Dũng hôn khắp mình tù hai đầu vú 
					đến khoảng bụng trần nơi có lỗ rốn sâu hoắm. Người chàng 
					nóng như lên cơn sốt, chàng ngậm những ngọn cỏ non mọc trên 
					vùng đồi nhỏ của tôi và thỉnh thoảng lấy răng cắn nhẹ lên 
					hai mép âm hộ. Một luồng điện lướt qua các tế bào trong 
					người làm tôi run lên. Bây giờ đến lượt chàng cởi hết quần 
					áo ra, quỳ giạng hai đùi ngang bụng tôi. Tuy rằng mắt hơi 
					nhắm lại nhưng cũng đủ cho tôi thấy cái của chàng dựng đứng 
					lên trong đêm. Từ tử chàng hạ người thấp xuống, hơi thở gấp 
					rút. Chàng cầm dương vật, à qua rà lại giữa hai đùi tôi, 
					nước nhờn rỉ ra. Tôi định giạng hai đùi ra hoặc dùng nó để 
					kẹp lấy lưng chàng, rồi để mặc chàng muốn làm gì cũng được 
					nhưng lại thôi. Chàng vẫn cà đầu cu chàng ngay mồng đốc và 
					hai khe mép âmhộ làm tôi muốn gào to lên, muốn năn nỉ chàng 
					đút ngay cái con cu cứng ngắc đỏ hồng vào. Nước sướng của 
					chàng cử rỉ ra, rỉ ra mãi. Hai hạ bộ cọ sát nhau và hai bộ 
					phận tình dục đang làm cho nhau sướng bằng cử động của hai 
					đứa. Mông tôi hẩy hẩy theo nhịp đẩy đưa của chàng, trong khi 
					hơi thở chàng gấp rút.
 
 "Đút vào đi anh," tôi thầm nghĩ. Giọng rên xiết nhẹ nhàng vì 
					sướng của tôi làmngười yêu tôi cũng nứng theo. Mông chàng 
					cũng hẩy hẩy nhịp nhàng trong khi tay cầm con cu rà mạnh vào 
					hai đùi trắng nhưbông của tôi. Người tôi giật lên từng chặp 
					rồi bất chợt tôi ôm chầm lấy chàng đè xuống, chàng cư(~ng 
					lại và vẫn lay cu rà ngay mồng đốc tôi càng lúc càng mau một 
					cách gấp rút. Bất chợt tôi rướn người lên, rùng mình một cái 
					và ra. Dũng ngưng cà mồng tôi nhưng cầm tay sục dữ dội con 
					cu chàng. Một làn khí trắng nóng hổi phọt ra văng đầy bụng, 
					đùi, một phần ngực và ngay trên mu tôi. Chúng tôi nằm im tận 
					hưởng những phút thần tiên vừa qua rồi một lát sau quay lại 
					ôm nhau hôn một cách đắm đuối.
 (Hết Phần 9 ... Xin mời xem tiếp
					Phần 
					10) |