| Từ hôm đó trở đi, tôi thấy mình yêu đời hơn. 
                  Trước kia tôi là một con bé ủ rũ tối ngày chẳng bao giò để ý 
                  hoặc bận tâm cho lắm đến những chuyện xảy ra chung quanh. Kiếm 
                  bồ là việc tôi không bao giờ nghĩ tới và tôi nghĩ là chỉ có 
                  trong tiểu thuyết mà thôi. Nhưng giờ đây nhìn chung quanh ở 
                  đâu tôi cũng thấy tình yêu và tình dục. Chim chóc sau vườn, 
                  thú vật và ngay cả đến hoa trái nữa. Mắt tôi được mở rộng thêm 
                  để nhận vào những vẻ đẹp thiên nhiên. Tôi thấy yêu thương tất 
                  cả mọi sinh vật hiện diện trên cõi đời này. Khi con chó Bẹc 
                  giê nhà tôi đến gần âu yếm cà chân tôi, thì tôi đáp lại bằng 
                  những cái xoa vuốt một cách hiểu biết hơn. 
 Tôi bắt đầu yêu thích và để ý đến sự sinh sống của thú vật, 
                  hoa trái và trong những năm cuối của bậc trung học tôi được 
                  điểm cao trong các bộ môn Vạn vật học, Cơ thể học. Và tôi cũng 
                  không hề lạm dụng quá đáng sự thủ dâm vì tôi muốn để cho cảm 
                  xúc mình phát triển một cách tự nhiên. Sau lần thủ dâm đầu 
                  tiên trong bồn tắm, thỉnh thoảng tôi đi bộ một mình lên đồi 
                  lang thang trong rừng thông, nhìn ngắm hoa lá cỏ cây đám mình 
                  trong những vẻ đẹp man dại của thiên nhiên, tâm hồn lâng lâng 
                  sảng khoái hòa mình trọn vẹn với khung cảnh thanh thoát hùng 
                  vĩ của núi rừng cho đến lúc nào đôi chân mỏi nhừ tôi mới nằm 
                  xuống thảm cỏ và bắt đầu thủ dâm để thỏa mãn chính mình.
 
 Tuy nhiên, trong một buổi chiều lang thang như thế, một chuyện 
                  xảy ra làm cho tôi sợ lần chết. Sau khi nằm ngửa trên bãi cỏ 
                  sau một bụi hoa rậm rạp, tôi kéo quần xuống qua khỏi mông đít, 
                  tay đặt vào khe rãnh của chỗ kín vọc mạnh. Ðang mê man thủ dâm 
                  mắt nhắm nghiền tận hưởng giây phút tuyệt vời đó bất chợt tôi 
                  nghe "cạch" một tiếng, tôi giật mình đánh thót một tiếng, bừng 
                  tỉnh và nghĩ là có người nào đó đang nhìn trộm mình. Vừa nhổm 
                  người đứng dậy, chưa kịp kéo quần lên, thì tôi thấy một người 
                  đàn ông xuất hiện, đang tiến dần về phía tôi. Tôi thét lên sợ 
                  hãi, quên cả kéo quần, dơ tay lên ôm ngực, lùi chậm từng bước 
                  ngắn về phía sau. Vì tôi nghe người ta nói nhiều về những toán 
                  lính đi tuần trong rừng thông, bất chợt gặp một cô bé lang 
                  thang trong rừng thì họ dùng sức lực cưỡng hiếp, và có khi 
                  giết chết sau khi hãm xong để khỏi bị nhận diện. Tôi thầm 
                  trách mình sao lại dại dột dám lên đây một mình thế này. Nhưng 
                  tôi thấy chỉ có một người đàn ông, hắn ta không phải là lính 
                  mà là một người trai trẻ, cứ theo cách ăn mặc thì hắn là người 
                  thành thị. Mặt hắn cũng đỏ bừng vì thẹn, hắn ấp úng xin lỗi 
                  khiến nỗi lo sợ trong tôi tạm lắng xuống. Hơn nữa, hắn đang ôm 
                  một mớ sách và đó là lý do khiến tôi cảm thấy được yên lòng 
                  hơn vì dẫu sao thì hắn cũng có dáng dấp một người có học. Tôi 
                  vội hạ tay xuống kéo mạnh cái quần lên, cảm thấy xấu hổ quá 
                  sức.
 
 "Xin lỗi cô ..."
 
 Giọng hắn dịu hơn nhưng không che dấu được sự xúc động, hắn 
                  tiếp:
 
 "Tôi không tránh khỏi không nhìn thấy cô, vì tôi đang nằm đọc 
                  sách phía bên kia bụi hoa thì nghe tiếng động bên này. Thoạt 
                  tiên tưởng là con sóc hay con vật nào đó (tôi mỉm cười), tôi 
                  định tìm thì nhìn qua thấy cô đang... mà thôi, tôi định không 
                  làm phiền nhưng tự nhiên tôi nổi hứng và tò mò nên không muốn 
                  bỏ đi. Hơn nữa, nếu tôi đụng đậy thì cô cũng sẽ nghe nên tôi 
                  chờ... và bây giờ thì... tôi... "
 
 Hắn ấp úng một lúc rồi mỉm cười:
 
 "Ðừng sợ gì tôi cả... tôi không hại cô đâu. Nhìn cô thủ dâm 
                  tôi biết cô là con nhà đàng hoàng và còn con gái, nếu không cô 
                  đã không làm vậy. Tôi không đụng đến cô đâu, cô đừng sợ. Tôi 
                  biết cô đã nghĩ gì. Lúc cô đang nằm thủ dâm trông cô thật sung 
                  sướng và đẹp một cách lạ lùng, tôi suýt nữa bị tiếng sét ái 
                  tình. Thú thật lúc đó tôi thấy mình hèn đi vì nhìn lén. Và bây 
                  giờ thì chắc cô khinh tôi lắm, và xin cô đừng giận tôi... "
 
 Thái độ hắn rất trẻ con và không lộ vẻ bí hiểm nào, trông hắn 
                  khoảng chừng mười tám, mười chín gì đó. Ðột nhiên hắn hỏi:
 
 "Xin phép cho tôi ngồi xuống cạnh cô được không ?"
 
 Tôi chưa kịp trả lời, hắn đã ngồi phịch xuống bãi cỏ gần chân 
                  tôi trong tư thế vụng về nhưng khá dễ thương:
 
 "Tôi tên Dũng, cô là ... ?"
 
 Tôi không trả lời. Chúng tôi im lặng vài phút. Trông hắn có vẻ 
                  bồn chồn và hơi thở hơi mạnh một chút. Mặc dù tôi không lên 
                  tiếng với hắn một câu nào vì vẫn còn cảm thấy ngượng chín 
                  người, nhưng hắn tự động nắm lấy bàn tay tôi rồi cúi xuống hôn 
                  những ngón tay thon dài của tôi, những ngón tay vừa mới vọc 
                  vầy bộ sinh dục, vừa mới làm công việc thủ dâm. Tôi giẫy nẩy:
 
 "Ðừng, ông đừng làm vậy... "
 
 Không phải vì tôi không muốn hắn hôn nhưng thấy kỳ kỳ và thấy 
                  tội hắn. Hắn buông tay tôi ra duỗi thẳng người và xoay mình 
                  nằm úp mặt xuống vùi đầu giữa hai đùi tôi, mũi hắn chạm nhẹ 
                  vào chỗ kín xuyên qua lớp quần vải hoa mỏng. Không hiểu tại 
                  sao tôi để yên, không đẩy đầu hắn ra mà tôi còn đưa tay lên vò 
                  mái tóc mềm rậm đen của hắn, và cũng không biết có phải là do 
                  cơn thủ dâm hồi nửa chừng hồi nãy hay, vì thái độ thông cảm 
                  hiểu biết của hắn mà tôi cảm thấy nước nhờn đang ứa ra một 
                  cách sung sướng.
 
 Nếu lúc đó hắn cưỡng dâm thì chắc tôi cũng sẵn sàng cho không 
                  tiếc, không cưỡng lại còn hưởng ứng là đằng khác. Nhưng thôi 
                  sự việc đã qua, bây giờ thì tôi thầm cám ơn hắn đang cho tôi 
                  một sự khoái cảm âm thầm khác, khi mặt hắn vẫn úp vào giữa hai 
                  đùi và hơi thở của hắn nóng ran phà mạnh vào âm hộ tôi.
 
 Vài phút sau hắn ngẩng đầu lên nhìn vào mặt tôi, có một tia 
                  nhìn mê dại trong cặp mắt đen nhánh của hắn. Hắn đặt tay trên 
                  lưng quần tôi, mân mê sợi dây thun rồi làm cử chỉ như muốn kéo 
                  quần tôi xuống, nhưng hắn lại tỏ vẻ tần ngần không hiểu nghĩ 
                  gì lại thôi. Một cuộc phấn đấu nội tâm đang giằng co trong hắn, 
                  tôi biết thế.
 
 Bỗng dưng tôi thấy thẹn vì cảm nghĩ của mình với người thanh 
                  niên xa lạ này, tôi khẽ nhích người định đứng lên bỏ về nhà, 
                  nhưng không hiểu tại sao tôi đổi ý, ngồi dậy bước tới gốc 
                  thông gần đó ngồi xuống, vẫy tay gọi hắn:
 
 "Lại đây, Dũng."
 
 Hắn nhổm người dậy bước đến cạnh tôi, mắt cứ nhìn chăm chăm 
                  vào mặt tôi và tôi nói nho nhỏ:
 
 "Nằm xuống bên cạnh đây nè !"
 
 Tôi ngồi khép chéo đôi chân lại thật chặt, vì sợ rằng nếu bị 
                  tuột quần trong lúc này thì chuyện mất trinh chắc chắn phải 
                  xảy ra. Bỗng dưng không hiểu sao tự nhiên bây giờ đâm ra có ỳ 
                  nghĩ là không nên trao thân dễ dàng như vậy. Dĩ nhiên, hắn 
                  phải làm một cái gì đó, phải cố gắng ra sức khuyến dụ tôi hơn 
                  nữa, may ra...
 
 Hắn ngoan ngoãn nằm xuống bên cạnh, nghiêng người tiếp tục 
                  nhìn thẳng vào mặt tôi. Tôi chợt nghĩ nếu ôm hắn, tỏ ra thân 
                  thiện một chút và đừng xua đuổi thì có thể hắn sẽ quên đi cái 
                  ý định đang giằng co trong đầu hắn như là nên hay không nên 
                  tuột quần tôi ra. Nghĩ vậy, tôi trườn mình nằm xuống cạnh hắn, 
                  đặt tay lên vai. Hắn vòng tay ôm chặt tôi một cách nồng nhiệt, 
                  ép sát thân người vào tôi, mắt chợt sáng rực lên làm tôi rúng 
                  động, cảm thấy hoảng sợ thật sự. Hắn thở dốc:
 
 "Không biết có sự gì ngăn cản tôi không đè cô ra lúc này. Tụi 
                  mình đang ở đây có một mình và thú thật tôi thèm cô quá chừng 
                  !"
 
 Hắn xiết tôi mạnh hơn. Tôi thấy có cái gì cứng ngắt trong quần 
                  hắn ép vào đùi làm tôi đau. Bây giờ tôi thực sự phát hoảng, 
                  tôi co hai tay xô mạnh ngực hắn ra, cố gắng thoát khỏi vòng 
                  tay hắn, nhưng hắn vẫn xiết cứng người tôi. Nhìn mắt hắn, tôi 
                  không thích tia nhìn của hắn lúc này, và cái vật cứng như sắt 
                  kia lại ép mạnh vào đùi tôi một cách đe dọa. Tôi thầm nghĩ, 
                  không biết hậu quả ra sao nếu cái đó đâm vào cái mảnh thịt 
                  hồng mềm của tôi, và nếu hắn đút mạnh vào như cái thằng cha 
                  Thiếu Úy bồ chị Nga thì có lẽ tôi sẽ chết mất. Nhỡ chẳng may 
                  có chửa thì sao ? Tôi dồn hết sức lực vùng vẫy, co chân đạp 
                  mạnh vào người hắn và xoay người rán thoát khỏi vòng tay hắn, 
                  nhưng một tay hắn đã vòng qua cổ tôi, bàn tay kia đang lần mở 
                  từng nút áo tôi. Khiếp đảm quá tôi muốn phát khóc và càng giãy 
                  dụa mạnh hơn. Hắn la lên:
 
 "Ðừng ! Ðừng giẫy nữa !" Rồi tự nhiên đổi giọng một cáck kỳ lạ 
                  gần như năn nỉ "Tôi không làm cô đau đâu... nằm yên một phút 
                  thôi... làm ơn đi mà... "
 
 Hắn dằn ngửa tôi ra trườn lên nằm đè nặng lên người tôi, đùi 
                  hắn kẹp đùi tôi cứng ngắc và cục sắt nóng trong quần hắn cứ cạ 
                  cạ vào háng tôi. Ðôi mắt hắn nhắm nghiền, đột nhiên mặt hắn 
                  nhăn tít lại, hàm răng nghiến chặt, cằm bạnh ra rồi hắn vật 
                  người nằm ngửa trên bãi cỏ, toản thân hắn co giật lên vài giây. 
                  Tôi liếc nhìn thì thấy quần hắn căng phồng có từng đốm nước cứ 
                  loang dần loang dần như đang tè trong quần vậy. Hắn nằm bất 
                  động vài phút, đầu ngả sang một bên, tôi hoảng sợ có thể hắn 
                  trúng gió. Nhưng không, hắn bỗng nhiên mở bừng mắt ra, những 
                  tia cuồng nộ biến mất, nhường lại cho một nụ cười rồi mím môi 
                  lại hít một hơi thật dài, từ từ thở ra thật nhè nhẹ một cách 
                  khoan khoái. Hắn lên tiếng:
 
 "Xong rồi !" Bằng một giọng thỏa mãn, hắn tiếp "Tôi mừng là đã 
                  không đụng đến cô... và bây giờ thì cô không lo gì nữa... "
 
 Nói xong hắn lau chùi những thứ đã bắn ra dính váo quần áo hắn. 
                  Tôi vẫn còn hoảng nhưng cử chỉ và lời nói ôn tồn của hắn làm 
                  tôi bớt sợ.
 
 "Xin lỗi cô, nếu những cử chỉ như thú vật vừa rồi làm cô sợ... 
                  Nhưng vì đó là nhu cầu của người đàn ông một khi đã nứng lên 
                  thì khó lòng mà kềm hãm được. Nếu cô như tôi, vô tình được 
                  chứng kiến cảnh người khác thủ dâm như tôi chứng kiến lúc nãy 
                  thì chắc cô cũng sẽ không giận tôi... Còn bây giờ thì cơn 
                  cuồng nộ dục tình đã qua, chúng ta có thể nói chuyện với nhau 
                  một cách đàng hoàng hơn. Không hiểu sao tôi có cảm tưởng như 
                  chúng ta là hai người bạn thân từ lâu lắm rồi. Cô nghĩ sao ?"
 
 Tôi không đáp. Hắn bắt đầu kể chuyện đời mình. Ðược biết hắn 
                  đang theo học Y khoa ở Sài gòn, lên Ðà lạt để nghỉ xả hơi sau 
                  một kỳ thi đầy khó nhọc. Tuy giọng điệu hắn luôn đả kích 
                  chuyện cha mẹ bắt phải theo nghành Y Khoa, còn hắn thực tâm 
                  chỉ muốn trở thành một họa sĩ, nhưng những danh từ chuyên môn 
                  khoa học hắn đã dùng một cách tự nhiên đã cuốn hút sự chú ý 
                  của tôi. Như tôi đã kể là tôi rất thích môn cơ thể học, nghe 
                  hắn kể chuyện tôi quên bẵng đi những chuyện quái gở vừa mới 
                  xảy ra giữa chúng tôi.
 
 Hơn ba tiếng đồng hồ, Dũng huyên thuyên kể hết chuyện này sang 
                  chuyện nọ, từ cái ước mơ trở thành một họa sĩ tài danh trong 
                  trường phái lập thể như Picasso, rồi nhảy sang lãnh vực thơ 
                  văn, rồi lại đề cập đến quan niệm về hôn nhân, gia đình, đất 
                  nước và thượng đế. Ôi thôi ! đủ thứ chuyện. Nếu những con chim 
                  không hót ầm ĩ lên gọi nhau về tổ thì chắc chúng tôi cũng 
                  không nhận thức được là mặt trời sắp lặn khuất hẳn dưới chân 
                  trời, và tôi cũng chợt nhớ ra đưòng về nhà mình cũng dài gần 
                  hai cây số.
 
 Sau một hồi trò chuyện thân mật, cả hai chúng tôi hầu như đã 
                  quên béng những ngượng ngập, bối rối lúc mới gặp nhau trong 
                  một khung cảnh bất thường phát sinh từ hành động thủ dâm của 
                  tôi, hai chúng tôi đã trờ nên rất tâm đầu ý hiệp. Dũng cam 
                  đoan là chúng tôi sẽ giữ vững mối tình bạn trong sạch và như 
                  vậy thì đỡ cho tôi quá.
 
 Khi đưa tôi về đến cổng, Dũng lịch sự đưa tay ra bắt thì tôi 
                  cảm thấy một hơi ấm tỏa mạnh từ bàn tay đầy đặn của chàng 
                  truyền thật lẹ sang tôi, khiến người tôi rung nhẹ lên. Tôi 
                  chợt thấy cặp mắt linh động và lúc nào cũng như giễu cợt của 
                  Dũng thật đáng yêu. Tôi như đọc được ý nghĩ của chàng, cười 
                  khuyến khích:
 
 "Rán học đi, anh Dũng sẽ có nhiều dịp để học hỏi thật nhiều về 
                  thân thể phụ nữ chúng em."
 
 Dũng ngần ngừ chưa chịu buông tay tôi ra và tôi cũng muốn để 
                  yên tay mình trong bàn tay ấm áp của chàng mãi mãi. Cả hai 
                  chúng tôi đều nhìn sâu vào mắt nhau với ánh mắt thật nồng nàn 
                  dường như muốn trao gời những lời hứa hẹn thiêng liêng nào đó 
                  mà không cần phải nói ra. Một lúc sau, tôi rút nhẹ tay ra khỏi 
                  tay Dũng, đồng thời tôi cũng hứa sẽ gặp lại chàng nếu có dịp 
                  thuận tiện và cũng ở trên ngọn đồi thông ban nãy.
 
 Bước vào cửa nhà rồi, tôi ngoái lại nhìn thấy Dũng vẫn đứng 
                  nơi cổng nhìn theo, tôi vẫy vẫy tay chào chàng một lần nữa rồi 
                  mới bước lẹ vào nhà, miệng nở một nụ cười sung sướng vì trong 
                  lòng tôi như có muôn ngàn đóa hoa đang nở rộ lên rực rỡ.
 (Hết Phần 3 ... Xin mời xem tiếp
                  
                  Phần 4) |