| Giọng nó lí nhí, tay nó mân mê nhẹ nhàng hai 
					quả hồng đào, và mỗi lần nó nắn bóp thì nó lại nuết nước 
					miếng ừng ực. Cử chỉ ngây thơ của nó càng làm tôi hứng tình. 
					Phải chăng tôi đang làm chuyện tội lỗi, đang hái trá i cấm. 
					Vì gì đi nữa thì thân hình tô i bốc nó ng theo nhiệt độ tăng 
					trong người thằng bé.
 Tôi kéo đầu nó xuống rãnh giữa hai vú thơm mùi nước hoa đắt 
					tiền. Đôi môi mềm của nó hôn nhẹ lên da thịt tôi.
 "Dũng thích nựng chị không? Tôi ậm ừ, ra khóa cửa lại."
 Nó bật dậy như lò so, khóa trái cửa và trở 
					lại thật nhanh. Trong khi nó đứng lên đi khó a cửa tôi đã 
					tháo day áo ngủ để lộ thêm một phần da thịt phía dưới và đùi. 
					Bây giờ thì nó đang đứng trước mặt tôi, và chưa biết phải 
					làm gì với hai cảnh đẹp đồi núi và rừng rậm đang bày ra 
					trước mắt."Cởi giày chị ra, Dũng. Tôi sai nó."
 Nó nghe lời, cởi giầy tôi một cách nhẹ nhàng 
					và hôn lên mắt cá chân mộl cách vụng về nhưng đầy đam mê. 
					Tôi khuyến khích nó bằng cách lấy tay vò tóc nó, và lấy mộl 
					bàn tay nó đặt lên đùi tôi. Nó thở mạnh: "Đùi chị mịn quá ! Đẹp quá ! "
 Những ngón tay củạ nó sờ lên xuống giữa đùi và đầu gối tôi.
 "Da chị mịn khắp nơi phải không Dũng?"
 Nó ngẩng lên nhìn tôi, cặp mắt đầy thán phục và chờ lệnh. 
					Tôi gật đầu.
 "Em muốn làm gì thì làm, chị cho phép em đó vì em ngoan 
					ngoãn nên chị thưởng."
 
 Bàn tay nó dạn hơn, sờ mó khắp nơi. Tôi rán giữ khỏi gào lên 
					khi những ngón tay nó động đển khoảng rùng cấm giữa hai đùi 
					tôi, tôi vặn người lên hứng những ngón tay của nó. Sau cùng 
					thì những ngón tay nó đang lùa vào vùng lông đen l~ợt nhưng 
					nó giật mình rút tay lại và tiếp tục sờ bụng. Tôi thở ra 
					thất vọng.
 "Dũng! Tôi gọl nhỏ. Bộ em sợ chị lắm sao mà không dám nhìn 
					thẳng chỗ đó?"
 Nó lắc đầu lia: "Đâu có," rồi tiếp tục sờ đến chỗ cấm giữa 
					đùi.
 "Nếu em sợ không dám nhìn, thì sờ thôi."
 Dũng làm theo lời, ngón tay của nó đụng đến 
					lỗ âm hộ và tôi giạng đùi ra giúp nó thấy lỗ lồn. Tôi kéo 
					đầu nó đến gần ra dấu bảo nó hôn. Sau đó, tôi lột hết áo ngủ 
					ra, cho nó nhìn thỏa thuê một thân hình trần truồng bốc lửa. 
					Trong khi nó hôn, bàn tay nó sờ bụng và vú tôi một cách điên 
					cuồng, tôi thò tay xuống chỗ hạ bộ nó, nơi có một cục cứng 
					ngắc. Thay nó không phản ứng, tôi lẹ tay lột quần áo nó ra. 
					Tự nhiên nó giật mình phản ứng, lùi ra sau nhưng khi thấy cả 
					thân hình trần truồng của tôi, nó mắc cở vùi đầu vào giữa 
					hai gò bồng đảo của tôi giấu vẻ e thẹn.Tôi bật cười ghẹo nó:
 "Dũng chưa ngủ với đàn bà bao giờ hả?"
 Nó ngượng cứng người không trả lời, mặt đỏ bừng. Tôi tiếp:
 "Dũng có chơi trò vợ chồng với đàn bà như thế này bao giờ 
					chưa?"
 Nó lắc đầu:
 "Dạ, chưa bao giờ, rồi mặt lại đỏ bừng."
 "Vậy thì bây giờ chị sẽ chỉ cho Dũng làm cái này vui lắm, vì 
					chị thích Dũng. Đừng sợ."
 Hơi thở tôi nặng nề , người tôi nóng vì kích 
					thích. Tôi thò tay xuống cho quần nơi tôi mới cởi nút lúc 
					nãy chưa kịp tuộ t ra , lô i củ a qu í nó ra . Củ a nó chỉ b 
					ằ ng nửa của Hùng, nhưng có ai bỏ dở cuộc vì cái đó nhỏ bao 
					giờ, phải thế không bạn đọc? Tuy nhỏ nhưng nó cứng như dùi 
					sắt, đàn bà chỉ cần nó cứng là được. 
 Mắt nó nhắm lại khi tôi sờ nắm cu nó. Kéo nó lại gần và ôm, 
					tôi nằm xuống kéo nó theo. Hai thân hình chúng tôi sát nhau. 
					Tôi giạng đùi ra giúp nó đẩy con cu nó vào cái lồn đang thèm 
					cặc của tôi nhưng cử chỉ vụng về của nó cũng gây khó khăn 
					cho tôi. Nhưng vì sự ngây thơ của nó càng làm tôi nứng thêm, 
					tôi lấy tay nắm đầu cu nó đút và o lồn và kéo ra kéo vào 
					nhịp nhàng trong khi mông đít tôi hẩy hẩy, dạy nó cách nắc. 
					Tá c động nó có lúc được lúc không càng làm tôi nứng thêm, 
					đòi hỏi thêm nên mông đít cứ hẩy loạn xà ngầu trong khi 
					miệng rên hư hử.
 Nó ngưng lại hỏi:
 "Bộ em làm chị đaụ hả?"
 Tôi thở dốc :
 "Không, không... cứlàm tiếp đi em, chị đang sướng..."
 Lấy hai đùi kẹp chặt nó tôi rên tiếp:
 "Cứ hẩy hẩy như vậy nhưng lẹ lên chút nhen em."
 Nó làm theo lời và lần này thì tôi thực sự sướng. Sức mạnh 
					nó dập vào mu lồn làm tôi tê sướng. Tôi hỏi:
 "Sướng không Dũng, sướng không em?"
 Nó gật đầu. Tôi tưởng nó chỉ vài phút là ra 
					nhưng không nó dai sức thật. Con trai mới lớn có khác. Mắt 
					nó dại đi vì sướng. Tôi nhìn mặt nó biết nó sẩp sửa tới đích. Với sự ngoáy lắc của tôi, nó bắn ra thật 
					nhiều, thật lâu rồi nằm bẹp xuống bụng tôi. Một lúc sau, khi nó đang mặc quần ầo vào, 
					tôi năn nỉ nó giữ chuyện này bí mật và hứa sẽ gặp nó thường 
					xuyên. Nó cũng lí nhí cám ơn tôi đã cho nó biết thế nào là 
					đàn bà. 
 Dĩ nhiên là Hùng không hề hay biết gì khi về nhà, nơi coi 
					như là thiêng liêng của chàng. Trong lúc chàng đang dập trên 
					bụng tôi nghĩ: "Nếu anh tưởng anh là người độc nhất được 
					hưởng thân thể em thì anh sai bét. Đáng đời cho anh đã ngoại 
					tình, lứa đối em". Và tô i sướng vì những ý nghĩ đó.
 
 Trong những tuần lễ kế tiếp, tôi gặp Hoa nhiều hơn. Tình cảm 
					của tôi với Hùng đã nguội lạnh, chỉ trao thân cho chàng 
					nhưng tình cảm không còn nữa. Tôi cần tình thương, cần sự 
					cảm thông và không gì bằng sự mơn trớn của người cùng phái, 
					vừa an ủi vừa làm kiểu 69 với tôi. Còn về phần cậu nhỏ Dũng, 
					tôi không màng gì đến nó nữa. Đẹp trai nhưng cử chỉ quê mùa 
					không đủ gây hứng thú cho tôi. Tôi cũng đối xử rất đẹp với 
					nó và thỉnh thoảng cho nó thêm tiền pour boire nhưng không 
					hề đả động gì đến chuyện gió trăng nữa. Tôi cũng an ủi nó là 
					tôi đã làm chuyên không phải với nó , chuyện này rất sái và 
					tôi không có quyền làm tiếp. Trong khi Hoạ, người bạn gái 
					trung thành của tôi lúc nào cũng có nhiều sáng
 kiến mới mẻ và những câu chuyện vui giúp tôi đo buồn. Hoa rủ 
					tôi đi Tây, vì gia đình nàng làm ăn khá giả bên đó lắm, nàng 
					hứa sẽ đùm bọc tôi trong lúc tôi đi học lại.
 
 Tôi suy nghĩ mãi về lời đề nghị của Hoa, âm thầm đi học thêm 
					Pháp văn. Tôi để dành tiền và cất giấu nữ trang Hùng mua cho 
					để phòng thân. Ngoài Hoa ra, không ai biết ý định đi Tây của 
					tôi. Tôi mua va li, từ từ đóng cất những bộ quần áo đắt giá 
					và những thứ cần mang theo đem gửi nhà Hoa.
 
 Mùa Xuân đến, với khí hậu mát mẻ gợi tình cho nhân loại tôi 
					cũng không làm tròn bổn phận với Hùng vì tôi không còn kính 
					nể chàng nữa. Tôi cũng chưa nói cho chàng biết tại sao. Lâu 
					rồi Hùng cũng chán, chẳng thèm đòi hỏi hay mặt nặng mày nhẹ 
					gì với tôi nữa nhưng cũng vẫn sống với tôi.
 
 Treo mõm Hùng thật lâu để cho âm mưu tôi hoàn thành. Con ở 
					hình như cũng vừa đính hôn với ai đó, tôi biếu nó rất nhiều 
					quần áo đẹp, giày và ví với điều kiện là nó phải mặc trong 
					lúc rảnh rỗi ngồi chơi trong nhà. Dĩ nhiên với ngón nghề 
					chài đàn ông thì nó vượt qua mặt tôi xa lắc.
 
 Ngày đến phả i đến. Hùng nằm nhà buổi chiều với tôi. Tôi giữ 
					con ở lại trong nhà. Dụ nó ăn mặc thật đẹp, quần áo mà tôi 
					cho đi qua đi lại làm công việc nhẹ. Từ từ tôi thấy Hùng mắt 
					thỉnh thoảng nhìn theo dáng mông lắc lư của nó mỗi khi nó đi 
					ngang qua. Thường thì tôi có lẽ sẽ nổi nóng nhưng hôm nay 
					tôi lờ đi, còn vui nữa là khác.
 
 Khi tôi nhận thấy Hùng có mòi thèm thuồng con nhỏ rồi, tôi 
					giả vờ quên chuyện gì phải ra phố một lúc lâu. Hùng không 
					thèm giữ chân tôi mà có vẻ như muốn đuổi khéo tôi nữa là 
					khác.
 Hùng hỏi:
 "Em đi bao lâu?"
 Tôi đáp:
 "Chắc cũng hơi lâu."
 Tôi bỏ đi ; nhưng chỉ chừng và i bước, nhìn đồng hồ ước 
					lượng cảnh gì đang diễn ra, tới đâu và giờ này chắc là con ở 
					đang dụ con cặc cứng ngắc nhịn đói lâu nay của Hùng vào cái 
					lồn của nó. Tôi trđ về một cách âm thầm.
 "Đụ em? Đụ em mạnh lên!"
 
 Những câu nói tục tĩu quen thuộc này vọng ra từ phòng ngủ 
					của tôi. Tôi đoán là họ đang mải mê đụ nhau. Hát vài câu vui 
					vẻ , tô i bước vào phòng ngủ . Kỳ này Hùng nằm dưới cặp mông 
					to đang rung rẩy, quần tụt xuống tới đầu gối. Trên người 
					chàng, con ở quần áo vén lên tận ngực, để lộ ra bộ mông tròn 
					trịa đang cưỡi ngựa Hùng. Hùng thay tôi bước vào định ngồi 
					dậy, nhưng con ở nhất định đè chàng xuống nẩc tiếp, quay lại 
					thấy tôi nhưng nó tỉnh queo vì biết đã lỡ rồi thì làm luôn 
					vì nó đang sướng. Tôi nói:
 "Đừng lo, làm tiếp đi. Tôi quay về vì quên tiền và một vài 
					món cần thiết. Tôi đi Tây chiều nay. May người cứ tiếp tục 
					như không có chuyện gì xảy ra."
 
 Nghịch ngợm, tô i phát vào mông đít con ở lúc đó đang nhấp 
					Hùng. Tlong khi tôi đang loay hoay nhét vài món cần thiết 
					còn lại vào va li thì Hùng đang đứng trước mặt tôi, run rẩy 
					sửa lạ i áo quần. Không biết hắn đã chơi xong chưa, tôi hỏi 
					thầm.
 "Thế này là nghĩa lý gì hả Tuyết? Em nói cho anh nghe xem 
					sao?"
 "Anh còn dám hỏi tôi câu đó à? Trong khi anh đang mặc quần 
					áo vào. Nghĩa là gì à? Nghĩa là tôi đã biết chuyện anh ăn 
					vụng với con ở từ lâu nhưng tôi không thèm nói. Tôi không 
					trách anh đâu đừng vội năn nỉ. Nhưng anh cũng đừng nghĩ là 
					tôi vui sướng gì chuyện anh làm. Tôi có tự ái của tôi, anh 
					hiểu chứ? Tôi đâu có thể ngồi đợi một ngày nào đó anh chán 
					tôi, vất tôi qua một bên như đồ chơi cũ. Tôi phải đi. Đừng 
					bận tâm, tôi cũng xin cám ơn anh về những ngày tháng anh săn 
					sóc tôi Bây giờ đừng ngăn cản gì tôi cả chỉ làm khổ anh thêm. 
					Ngày nào có dịp tụi mình sẽ gặp lại nhau."
 
 Nước mầt dâng lên mi. Hùng sụp xuống ôm lấy tôi hôn lên hai 
					bàn tay tôi khóc nức nở. Giọng đứt quãng chàng rên rỉ trong 
					tiếng nấc:
 "Anh xấu hổ về chuyện anh làm, tha lỗi cho anh, tha lỗi cho 
					anh nghe Tuyết. Cho anh dịp gỡ tội, đừng bỏ anh Tuyết ơi..."
 
 Tim tôi thắt lại. Những kỷ niệ m của những ngày tháng ân ái 
					mặn nồng làm sao tôi có thể quên một sớm một chiều. Một giây 
					tôi định bỏ cuộc ở lại với Hùng. Nhưng trí khôn tôi đã giúp 
					tôi nhìn sự việc một cách chín chắn hơn. Gương vỡ sẽ không 
					bao giờ lành hẳn. Việc này cũng sẽ kết thúc không sớm thì 
					muộn, chi bằ ng dứt từ bây giờ.
 
 Gỡ tay Hùng ra một cách nhẹ nhàng, tôi nói nhỏ:
 "Vĩnh biệt anh ! Rán giữ sức khỏe, em sẽ viết thư khi đến 
					Paris."
 Rồi như mắc cở vì sợ tôi sẽ khóc, sẽ yếu lòng vì cảnh này, 
					tôi xách va li chạy một mạch ra cửa. Còn quay lại nói vội:
 "Êở ! ông chủ mày đang cần người an ủi đó ! "
 Hết (Các bạn vừa xem xong quyển tiểu thuyết 
					dày 144 trang) |