Gần cuối tháng Hè, tôi lo chuẩn bị thu xếp hành trang vào
Sài Gòn theo học Y khoa. Một hôm Dũng đến nhà cho tôi xem
thư từ gia đình gởi lên kêu chàng về sớm để chuẩn bị cho
niên học sắp đến. Lâu nay, thỉnh thoảng Dũng cũng đến tận
nhà thăm tôi và thỉnh thoảng cũng trò chuyện thân mật với
cha mẹ tôi. Tôi lất mừng vì thấy cha mẹ mình tỏ vẻ quý mến
Dũng.
Ngồi chơi một lát, Dũnglên tiếng xin cha mẹ tôi cho phép dẫn
tôi đi chơi phố. Tôi giật thót mình ngạc nhiên vì từ nãy giờ
Dũng không hề nói riêng cho tôi biết ý định của chàng, nhưng
đicu làm tôi ngạc nhiên hơn nữa là cha mẹ tôi lại tỏ ra rất
vul vẻ. Ông bà cho phép chúng tôi được đi phố với nhau, mặc
dù những ngày qua cha mẹ tôi luôn miệng hốl thúc tôi lo sẩp
xếp chuẩn bị thật kỹ càng mọi việc trước khi khăn gói lên
đường vào Sài Gòn.
Chiều hôm đó là chiều Thứ Bẩy. Một chiều náo nhiệt nhất
trong tuần ở cái thị xã nhỏ bé cao nguyên này. Đường xá đầy
xe và người tử các thị xã lân cận đều đổ dồn về trung tâm
thị xã. Người đi bộ chen chúc gọi nhau ớ ới trên các vỉa hè,
hàng quán không còn ghế ngồi, một vài quán cóc đầy ẩp khách
khứa đang nhậu nhẹt say sưa, la hét ầmĩ. Khung cảnh và sinh
hoạt tưng bừng nhộn nhịp hẳn lên.
Dũng dắt tôi vào một rạp chiếu bóng. Tôi thầm hãnh diện khi
đi bên chàng vì lối ăn mặc sang trọng đúng thời trang rất
nhã của chàng. Khi Dũng mở bóp lấy tiền mua vé vào cửa, tôi
vô tình nhìn thấy bóp đầy ắp tiền. Cung cách Dũng rất hào
phóng tuy nhiên phong thái và cử chỉ rất chững chạc, điềm
đạm khiến lòng tôi chợt dấy lên một niềm vui sướng hãnh diện
và chợt nghĩ có tiền có là tất cả, có tiền mua tiên cũng
được.
Sau buổi xem phim, chúng tôi đi bộ dọc theo những con đường
quen thuộc lúc này đã thưa bớt người. Dũng ôm eo ếch tôi
bước từng bước ngắn có lẽ vì muốn kéo
dài con đường về nhà hơn. Mặc dù chúng tôi hẹn sẽ gặp lại
nhau ở Sài Gòn~ nhưng trong lòng tôi cảm thấy không vui như
có một điều gì đó không ổn khi biết chàng phải về Sài Gòn
tlước tôi. Tới giờ phút này, tôi vẫn chưa cảm thấy thực sự
cỏ yêu Dũng hay không. Tôi chỉ thấy nhen nhúm trong lòng một
thứ tmh cảm quý mến, kính trọng đầy quyến luyến mỗi lúc chia
tay sau những lần gặp nhau trên đồi hoặc sau khi Dũng đến
thăm tại nhà. Có lẽ vì Dũng là người thanh niên đầu tiên tôi
giao thiệp tù khi trưởng thành. Dũng lúc nào cũng nuông
chiều, săn đón
tôi và đôi lúc tôi cũrlg nghĩ là nếu những thái độ, cử chỉ
đó không làm tôi yêu được thì quả thật tôi là một đứa con
gái ngu si. Như trong suốt buổi chiều nay, Dũng đã tỏ ra là
một người rất đứng đắn và lịch lãm, nếu có đứa bạn gái nào
của tôi thay được chắc chúng cũng phải phát ganh tị. Chân
chúng tôi vẫn bước đều mà không hiểu từ lúc nào người' tôi
đã ép sát vào người Dũng, đầu hơi nghiêng qua nhu dựa hẳn
vào đầu chàng. Tôi thầm nghĩ đêm nay có lẽ là một đêm lý
tưởng, thơ mộng nhất để tôi quyết định có yêu chàng hay
không.
Vượt qua được vài khu phố khoảng nửa đường đến nhà khi vừa
đến một quãng vắng nơi ánh đèn đường không hắt tới, bất chợt
Dũng ôm tôi dìu vào một bãi cỏ,
đằng sau một bụi cây um tùm bên đường. Dũng cởi chiếc áo
măng-tô la trải xuống thảm cỏ xanh rồi dìu nhẹ tôi nằm xuống.
Khí trời đêm nay mát mẻ dễ chịu, hai đứa nằmcạnhnhau khôl'~
nói với nhau câu nào chỉ lặng thinh ngắm nhìn bầu trời dệt
đầy sao, thỉnh thoảng Dũng nắm tay tôi bóp nhẹ.
Nằmnhưthếđược một lúc, tôi cảmthấy bàntay Dũng ấm hẳn lên,
đồng thời hơi nóng từ người Dũng tỏa mạnh ra truyền hơi ấm
dần sang người tôi.
Dũng nằm không được yên, thỉnh thoảng ngọ nguậy rồi bấtchợt
xoay nghiêng chống tay lênđầu, người ngẩng cao lên nhìn vào
mặt tôi với ánh mầt si dại. Dường như chàng đang bị khích
động nhưng chắc cũng đang bị giằng co bởi ý nghĩ nên hay
không nên "làm thịt" tôi. Tôi cũng thản nhiên nhìn thẳng vào
mắt Dũng, lòng tôi lúc này không chút băn khoăn, sẵn sàng
chấp nhận mọi chuyện rồi tới đâu thì tới.
Ngắm nhìn nhau một lúc xong rồi để cho không khí bớt căng,
bớt ngượng, Dũng dơ tay chỉ trỏ lên trời, chỉ vào một chòm
sao rồí hỏi:
"Em thấy nhtĩng vì 'sao kia không? Đố em biết tên những sao
đó là gì, anh thưởng?"
Tôi hơi mắc cở vì không rành về thiên văn cho lắm nhưng cũng
trả lời đại theo trí đoán:
"Đó là sao Bắc Đẩu, sao Ngân đằng kia và giải Ngân Hà kia ai
mà chẳng biết!"
Dũng mỉm cười rồi giơ tay lên chỉ chỏ từng chòm sao, đọc tên
và giải thích tường tận ý nghĩa những vì sao đó. Nói một hồi
có lẽ đã hơi mệt nên Dũng buông tay nằm xuống cạnh bên tôi
rồi dang thắng cánh tay ra cho tôi gối đầu lên và chúng tôi
lại tiếp tục im lặng nằm bên nhau như lúc nãy.
Tôi còn đang miên man suy nghĩ vẩn vơ về cuộc đời, về những
giấc mộng tình dục quái gở của tôi thì đột nhiên Dũng ghé
sát miệng vào tai tôi gọi "Tuyết!" Giọng chàng kêu tôi một
cách tha thiết, ngọt ngào. Tôi xoay người lại, chúng tôi
nhìn nhau đắm đuối. Hai tay chàng nắm lấy tay tôi và nhũng
ngón tay đan xiết vào nhau. Hơi thở Dũng nóng hổi, ẩm ướt
phủ lấp khuôn mặt tôi. Lồng ngực chàng phập phồng, nguởi run
lên nhẹ nhẹ. Tôi chợt xúc động mãnh liệt vì cảm thấy hình
như chàng thật tình thương yêu và đam mê tôi. Tôi không còn
muốn e dè, giữ kẽ gì nữa quàng tay qua ôm chặt lấy chàng để
cho chàng hưởng trọn sự ấm áp, mềm mại và nồng nàn tỏa ra tử
thân thể tôi. Môi chàng tìm môi tôi. Chúng tôi xoắn
xuýt với nụ hôn sâu đậm, ướt át. Hôn mãi, hôn mãi và đôi môi
dính chặt với nhau như không thể tách rời. Mắt tôi nhắm
nghiền tận hưởng. Không gian và thời gian đều ngưng đọng lại
tfong giây phút này để chứng kiến hai đứa chúng tôi đng tan
loãng vào nhau qua những nụ hôn dài bất tận.
Sau nụ hôn dài, tôi rời môi Dũng ra để thở và chúng tôi lại
tiếp tục lặng thinh để hạnh phúc được lắng sâu vào tận đáy
hồn. Một lát sau, dường như Dũng nhận thấy cả người tôi còn
ôm chặt lấy người chàng như một con mực ma, bàn tay chàng đi
dần xuống mông tôi kéo sát vào ghì chặt lấy tôi làm tôi gần
ngộp ngộp thở.
Dũng buông tôi ra cầm bàn tay tôi lên ngắm những ngón thon
dài, trắng xanh dưới ánh trăng xong bàn tay lần mò tìm xuống
phần ngục tôi. Lúc đầu Dũng còn sờ mó ngoài làn vải, nhưng
khi tay đụng trúng cái móc giữ nít vú nằm chình ình ngay
giữa đường rãnh hai ngực thì chàng ngần ngừ một giây rồi nhẹ
nhàng cởi móc ra, nguyên cả hai đồi căng phồng hiện ra ngồn
ngộn dưới ánh trăng. Dũng ngây người ra ngắm trong ldli tôi
mắc cở nhắm nghiền đôi mắt nhưng cũng không muốn kéo áo che
lại phần ngực mình. Với khung cảnh thơ mộng này, tự nhiên
tôi muốn dâng hiến dời con gái mình đêm nay cho Dũng, lòng
tôi không còn muốn kháng cụ, tôi muốn hưởng thụ giây phút
tuyệt vời này, tôi muốn biết thêm về những cảm xúc bí ẩn của
con người. Tôi thực sự buông xuôi, không còn chút ý chí
chống đỡ nào trong người. Tôi thầm cầu mong cho Dũng dạn dĩ
thêm chút nữa.
(Hết Phần 7 ... Xin mời xem tiếp
Phần
8) |