-Anh muô'n tä.ng cho cháu cái gì? Nê'u anh câ`n tiê`n thì ở dây tôi có. -Tôi dịnh tìm mô.t dịp nào dó hãy tä.ng, bây giờ chưa câ`n. Xe hơi dang chạy nhanh trên con dường tráng nhựa, hai người từ từ dựa sát nhau, không ai muô'n phá vỡ giây phút thâ`n tiên này, bởi thê' hai người dê`u trâ`m lä.ng. Cuô'i tuâ`n là mô.t khoảng thời gian quý báo nhâ't của bâ't cứ ai, có người di nhảy dâ`m, có người di hô.p dêm nghe nhạc, có người di bơi lô.i, có người di uô'ng rượu, cũng có người ngô`i nhà xem tivi, mà kẻ cô dơn nhâ't cũng di tản bô. mô.t mình. Nhược Lan với Thu Phàm di xem triê~n lãm hô.i họa, họ thưởng thức những cảnh sông, núi, nhân ,vâ.t, hoa, cỏ, chim, thú cá và rä'n... Họ tìm hiê?u tư tưởng và lô'i sô"ng của tác giả trong tranh. Hai người dê`u có mô.t lô'i ưa thích giô"ng nhau, những gì Thu Phàm thích thì Nhược Lan thích, những gì Nhược Lan khen thì Thu Phàm cũng khen. Cả buô?i chiê`u thứ bảy hình như họ dã hao trọn cho cuô.c triê~n lãm nàỵ Thu Phàm chỉ mô.t bức tranh nói: -Nhược Lan, cô có thích bức tranh này không? Người dẹp ngô`i trong kiê.u, ngoài ra còn núi ở xa xa, träng sáng lung linh, tơ liê~u lướt thướt, ngoài ra còn hô` cá nữa... -Ô` tuyê.t dẹp, dúng là "Thanh Phong Minh Nguyê.t" Ðê? tôi mua bức tranh này tä.ng cô. Ðừng... Nhược Lan không ngờ Thu Phàm là người dám xài tiê`n như thê', vì chính nàng cũng dã nhìn thâ'y giá biê?u dê` ở góc bức tranh là sáu ngàn dô`ng, mä.c dù nàng râ't thích bức tranh dó, nhưng phải bỏ sáu ngàn dô`ng dê? mua chỉ có mô.t tờ giâ'y như vâ.y dem vê` nhà quả thâ.t là râ't tiê'c tiê`n. -Cô không vui lòng hay saỏ Nhược Lan nghe Thu Phàm hỏi mình như vâ.y, nàng vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, nàng chä?ng biê't trả lời sao, sự vui mừng khiê'n nàng gâ`n như chảy nưỚc mä't. Vì trong những ngày tháng qua, nàng chưa hê` gä.p mô.t người dàn ông nào "ga läng" như chàng. Thu Phàm dã dê'n bên bàn của quản lý dê? làm thủ tục mua bức tranh dó, tuy nhiên người mua vâ~n chưa có thê? mang tranh vê` nhà mà phải dợi cho dê"n khi nào cuô.c triê~n lãm bê' mạc rô`i người ta mới mang dê"n nhà cho chàng. -Hô`i nãy anh nói muô"n di lãnh "mäng dá nhưng bây giờ tại sao có nhiê`u tiê`n dê? mua bức tranh nàỷ -Cô quên tôi là nhà vän hay saỏ Người ta cũng biê"t tên tuô?i của tôi rô`i, chỉ câ`n tôi ký tên nhâ.n mua thì dê"n khi nào tranh mang dê'n nhà thì tôi mới trả tiê`n có muô.n chị -Anh làm vâ.y kỳ quá dê? tôi trả tiê`n, nhưng anh cư" dê? tên dê` tä.ng cho tôi cũng dược có sao dâụ -Phải cô cho rä`ng tôi không dủ sức tä.ng cô bức tranh dó? Nhược Lan không biê"t trả lời sao nên nàng ngâ.p ngừng: -Không... không.. phải thê'... nhưng tôi... Thu Phàm nhìn NhưỢc Lan däm däm với thái dô. thành thâ.t và dường như nài nỉ: -Cô có thê? dê? cho tôi mô.t chút lòng tự tôn của nam nhi tính không? NhưỢc Lan cuô'i dâ`u và bô~ng dưng nàng trở nên yê'u ớt, nươ"c mä't chä?ng biê't từ dâu trào mì chảy xuô'ng má, nàng vô.i móc khän lau nước mä't, quả thâ.t nàng quá mừng và cảm dô.ng. -Xin lô~i NhưỢc Lan. Ðừng nói thê" anh, em cảm dô.ng lä'm. Bây giờ hai người nä'm tay nhau, cái nä'm tay bâ't ngờ vô ý thức, cái nä"m tay theo phản ứng của bản näng phản xạ tay nä'm tay thâ.t chä.t. Rô`i bô'n mä"t nhìn nhau cười, nụ cười cởi mở và ánh mä't thâm tình. -Bài thơ trong tranh viê't tháo quá anh có dọc dược không? Ðường như dó là mô.t bài cô? thi của nhà thơ nào dó, tác giả mượn bài thơ dó dê? diê?n dạt tâm trạng tưởng nhơ" ngưỜi yêụ -Anh dọc mô.t bâ.n cho tôi nghe nàọ -Tôi không biê't ngâm thơ cô dừng cười nhé. NhưỢc Lan gâ.t dâ`u, Thu Phàm bä't dâ`u dọc: "Du bích hương xa bâ't tái phùng Hiê.n vân vô tích nhâ.m tây dông Lê hoa viê.n lạc dung dung nguyê.t Liê~u thứ trì dường dạm dạm phong Kỷ nhựt tịch liêu thương tửu hâ.u Nhâ"t phiên tiêu sách câ'm yên trung Ngư thư dục ký hà do dạt Thủy viê~n sơn dao xứ xứ dô`ng" (Chiê"c kiê.u xanh biê'c không còn gä.p lại nữa, mây trên lưng trời phiêu bạt vê` tây rô`i lại dông, hoa lê rơi rụng trong vườn, và ánh träng tràn ngâ.p trâ`n gian, tơ liê~u phâ't phơ bên hô` cá trong cơn gió hiu hiu thô?i, bao ngày tịch liêu và nô~i buô`n sau chung rượu, thơ tình chä?ng biê't gởi vê` dâu, sông núi mênh mông nơi nào cũng như nơi nào). Bức tranh này dã diê~n dạt dược tình ý của bài thơ dó. Nhược Lan nhìn Thu Phàm rô`i nhìn dô`ng hô` nói: -Gâ`n bô'n giờ rô`i, bây giờ chúng ta di dâủ -Tôi muô'n tìm mô.t nơi nào dó nghe nhạc, cô có thích âm nhạc không? Nhược Lan trâ`m ngâm mô.t lát rô`i nói: -Chúng ta tìm nơi thanh vä'ng mô.t tí, tôi chán Tây Môn Dình lä'm. Ðê'n Lam Thiên nhé, ở dó có nhạc cô? diê?n, nghe nhạc cô? diê?n có lẽ bô? ic'h cho tâm linh hơn. Thu Phàm dìu ngang hông Nhược Lan xuô'ng lâ`u, nàng trông thâ'y người ta nhìn nàng với ánh mä't thèm thuô`ng và ngưỡng mô., chính nàng thì cảm thâ'y có phâ`n luô'ng cuô'ng. Bây giờ hai người dang ngô`i trong mô.t góc phòng có ánh sáng vừa dủ dê? cho người ta nhìn thâ'y nhau, Nhược Lan hỏi: -Anh thường dê'n dây lä'm phải không? -Chỉ thỉnh thoảng thôị -Mô.t mình dê'n dây phải không? -Vâng ngô`i dây nhä'm mä't lại nghe nhạc, hay là trâ`m ngâm dê? dê.t mô.t giâ'c mô.ng. -Anh còn tâm tình di dê.t mô.ng saỏ -Bâ't cứ ai cũng nên có mô.t giâ'c mô.ng, từ trẻ con cho dê"n thanh niên, thâ.m chí những người già cả nữa, cuô.c dời là deo duô?i mô.t giâ'c mô.ng mà thôị Ngừng lại mô.t lát Thu Phàm hỏi: -Có phải thê" không hả Nhược Lan? -Nhưng dã lâu lä'm rô`i, tôi không dám dê.t mô.ng nữa, tôi sô'ng dây là sô'ng cho qua ngày tháng mà thôị -Mọi người dê`u có quyê`n dê.t mô.ng. -Nhưng dã có mô.t sô' người dã bị hiê.n thực cướp doạt mâ't cái quyê`n hạng thiêng liêng và tô'i thiê?u dó. -Phải chäng cô cho rä`ng cuô.c hiê.n thực không dành cho cô thì giờ dê? dê.t mô.ng? -Không phải thê', nhưng có mô.ng dâu dê? mà dê.? Nghe Nhược Lan nói, Thu Phàm cười, nhưng khi dó ánh mä't của nàng nhìn thä?ng vào mä.t chàng, ánh mä't dó sä'c bén như daọ -Tôi là hạng dàn bà tâ`m thường lä"m phải không? Thu Phàm phủ nhâ.n:
-Ở dây không quan hê. gì dê"n vâ'n dê` tâ`m thường hay không
tâ`m thường, bâ't cứ mô.t người tâ`m thường nào cũng có mô.t
giâ'c mô.ng, có người mơ mô.ng mình sẽ phát tài hay là mơ
ước dược làm quan to. |
|