| Nhận xét phê bình sắc đẹp của cậu nhóc khiến chị Loan nửa 
					sửng sốt, nửa hãnh diện. Sửng sốt vì không ngờ cậu ấy bạo 
					mồm, bạo miệng tới mức vậy, nói thẳng căng như dao chém đá, 
					không sợ mất lòng mất bề. Còn hãnh diện là vì không ngờ đến 
					ngần này tuổi mà còn được người trầm trồ về của nả trời cho 
					như thế. Phụ nữ nào được khen chả thích, dù là khen đãi bôi, 
					dù là khen lấy lệ. Đàn ông mù quáng, đẹp một thì xuýt ra 
					mười, khen bóng khen bẩy, khen lung khen linh, dù rằng các 
					khứa có nói quá đi chút ít cũng có vài “ pơ xen “ đúng, chớ 
					chẳng phải không. Đằng này nhóc lại đi quá sâu vào chi vào 
					tiết, đúng là vợ chồng chị cẩu thả thiệt. 
 Cậu ta nghía thấy hết trơn, cặp mắt nhanh tựa diều, tựa cú. 
					Tưởng là nhóc thoang thoáng chút chơi, ai dè đâu nó đoán 
					trúng phóc, tả gọn ghẽ từng li, nhột thấy mồ. Câu bé cũng 
					đầy mơ mộng đó chớ, bóng bẩy dễ sợ, khéo léo đến hay, dùng 
					từ chính xác, không chê vào đâu được. Tả tách bạch tành banh, 
					chẳng khác người cầm trái chuối trên tay, tẩn mẩn lột vỏ 
					từng phân mà ngắm, mà nghía, mà trau, mà tria.
 
 Diễn tả bộ ngực chị, cậu ví với dừa, bưởi là thường tình rồi, 
					đến đứa con nít lên ba cũng nói trơn tuồn tuột. Thế nhưng 
					cậu lại tẳn mẳn tằn măn, chẻ ba chẻ bảy , líu la líu lo, 
					ngâp ngừng ngập ngọ, phẩm bình là vú chị dầy cơm như sầu 
					riêng, quầng tòe loe như bông lài, bông lý, núm chu chu như 
					tép quít, tép cam, vàng như tơ, trắng như sữa, chao ơi, sao 
					mà khéo nịnh, khéo bợ, dòn tan dữ vậy. Còn cậu đã bao giờ 
					hửi hít vú chị đâu mà cậu nói là thoang thoảng mùi bông cau, 
					bông bụp, bông trang, bông hồng, gọn bâng. Chèn ơi, người 
					đâu mà từng từng trải trải, người đâu mà khéo nói khéo khen. 
					Giá như đừng thấy bản mặt đỏ au, sượng sùng và ánh mắt len 
					lén nhìn chị thì ai mà hổng tin là cậu quá xá rành.
 
 Bây giờ, chị tiễn chân dì cháu cậu dìa bển rồi, cái tiếng 
					khen còn lảng vảng đánh vào đầu chị như sóng dập. Thường mỗi 
					năm, giao thừa lo cúng quải xong là vợ chồng chị vào trận, 
					mở hàng cho nhau, mừng tuổi đón Xuân. Anh đè ngấu đè nghiến 
					chị ra sờ soạng và leo lên cưỡi, nắc chết bỏ. Anh hối hả nói 
					để lấy hên vì sướng tới cả 2 năm, rồi xoành xoạch vầy vò chị 
					như muốn nuốt tươi, nuốt sống. Anh cạp vú chị đầy mồm, lùng 
					phùng không khác nghẹn cục kẹo bột, tầy huầy giống thằng ăn 
					trộm bị bắt tận tay, day tận trán. Con cặc anh quậy quậy tùm 
					lum, xục cái lồn toét loe như miệng ống nhổ, khí nhễu gớm òm. 
					Đụ còn bóp, bóp còn bú, bú còn nắc, nắc còn đảo, lồn tả tơi, 
					vú nhão be nhão bét, vậy mà lão có chịu kiêng dè, cứ như chó 
					nắc vào lồn chó cái. Nắc đã, người giựt tưng tưng, mửa, và 
					mửa, rụt đầu rụt cổ, trợn mắt trợn mồm, bắn “ ra phan “ như 
					liên thanh, đầu cà gúc, cà gắc như gà nghẹn giây thun, có 
					bao nhiêu mật xanh mật vàng trút hết vô lồn vợ, nằm ngơ ngáo 
					như thằng chõng. Ngó lão sau cuộc đụ không khác gì con chó 
					hết hơi, chiếc xe bị lột dên, xe lửa bị mất sức ép, miệng 
					nước miếng trào đầy, tay giò lỏng le lỏng lét.
 
 Giờ này lão ngáo mẹ nó rồi. Vậy là năm nay chị hết còn được 
					sướng từ năm trước sang năm sau. Cái lúc chị cạ cạ vú vô cậu 
					nhóc, chị thấy cậu run mà thương. Nói vậy chớ con trai bị 
					đàn bà ve vãn làm sao mà chẳng sợ, Phương chi vợ chồng chị 
					lại mời bên ấy sang nhà, chém chết cậu cũng nghĩ là chị gài 
					bẫy để mắng chửi cho một trận về cái tội nhìn trộm vú mớm, 
					lồn đít người ta.
 
 Trước chị có phần nào ghét cậu, nhưng tiếp xúc rồi cũng thấy 
					hay hay. Con trai gì mà nhát háy, người ta chìa vú ra cho mò 
					mà rụt rè, khép nép. Thiếu điều chị tuột luôn quần ra cho 
					cậu móc lồn nữa, nhưng mà bà dì ngồi thù lù đó, còn thêm tay 
					Ba Chạc nữa. Mình ghen chả, hổng lẽ chả hổng ghen mình, đàn 
					ông nào chịu xẻ chia vú lồn vợ cho người ngoài mân mê, sờ 
					bóp chớ. Chị tưởng tượng lúc năm cùng, tháng tận này mà có 
					cậu nhỏ du dương cũng thấy hay. Gì chớ sức trai đè chị không 
					chặt chịa hơn lão khứa thì chị dám đặt mười ăn một. Cái 
					tướng lì lì đó đục đàn bà, con gái cũng tới chốn tới nơi. 
					Chị muốn được thử giò, thử cẳng với nhóc, thử xem cậu bé 
					kinh nghiệm đến đâu. Chị chưa dám nhìn lom lom vào chỗ háng 
					cậu, song mới hình dung thôi đã thấy nể vì. Chỗ đó sao mà nó 
					nhô lên như gò đống, trông kềnh càng như chiếc xe tăng, cỡ 
					vậy nếu không là ba dô ka, cũng phải là SKZ. Đạn súng của 
					cậu ít ra cũng cỡ bắp chuối, hay quả ô buy, hay đạn B-40, 
					41, tà tà ở đầu, loe loe hai bên, dài thòn hơn cả tấc, bắn 
					vào đâu thì đến bê tông chống bom cũng bị xuyên phá vỡ vụn. 
					Mới hình dung có vậy, chị Loan đã tưởng là cửa mình bị chọc 
					đau toáng, máu me chảy nhoét nhoe.
 
 Chị Loan biết sức trai hăng tiết vịt. Nó mà dập thì có nước 
					chết tới bị thương, chơi một đêm thì vài đêm sau còn ê còn 
					ẩm rần rần. Dạo này, Ba Chạc coi bộ súng hóc, đạn lép rồi, 
					đụ chị ít còn đã. Khi nằm trên bụng chị, nắc đã thấy thở hộc 
					ra, có lần đang dọng thì há mồm há miệng mà háp háp. Chị hỏi 
					chồng : anh mệt hả. Ba Chạc xác nhận : sao hồi này con cặc 
					anh oải quá. Chị phải nâng hai bên hông anh mà nắc ngược lên, 
					vặn mình vùi con cặc anh xà quầy xà quầy mới ọc khí nổi. Đụ 
					rồi, anh ngả uỵch ra nằm, cặc xun lại như khúc dồi thiu nhớp 
					nháp.
 
 Hèn gì chả chỉ uống thay vì làm tình. Lão chống chế rượu vô 
					thì cặc chơi mới sướng, nhưng uống bao nhiêu thì cặc thảm 
					bấy nhiêu. Chị Loan quen ăn nên thấy chồng xà lơ cứ giở trò 
					ra chọc. Lúc đứng dạng chân lừng lững trên mặt anh, nhún 
					khum để lồn nghễu nghện diễn hành, Ba Chạc chỉ sờ thôi vài 
					cái rồi than mệt. Lúc chị kêu vú nhức đùng đùng, anh ngậm bú 
					lấy lệ rồi nhăn là sao ngộp hơi nên nhả. Chị chán mớ đời với 
					tâm trạng của phu quân, nên khi chị ngỏ ý mời dì cháu Tài 
					thì anh chẳng phản, chẳng chống.
 
 Khách đến nhà, lão uống tì tì. Chán rồi lên gác ngão. Để mặc 
					chị một mình thao thức với canh khuya. Chị nhìn sang căn gác 
					phía trước mặt. Thoảng đôi lần cậu nhóc đi tới đi lui. Có lẽ 
					cậu cũng đang thức thao khó ngủ. Chị lặng lẽ mở cửa ra hàng 
					hiên, khoác chiếc áo ngủ hoa thắt hờ ở lưng. Gió đêm lành 
					lạnh, chị dựa lưng vào cột. Một hồi sau mỏi lại ngồi gác lên 
					lan can. Vạt áo lòa xòa phủ đôi chân dài của chị.
 
 Cậu nhỏ cũng bò ra ngồi bên lan can lầu. Cậu vờ như không 
					thấy chị, chị vờ như không để ý ai. Nhân có cơn gió thoảng 
					qua, chị tỏ vẻ bị lạnh, mở dây lưng xếp lại hai tà áo kín 
					cho ấm. Ánh đèn đêm loang loáng, đường vắng hoe, áo để hở 
					vài giây, cậu nhỏ há hốc mồm khi thấy chị trần truồng dưới 
					áo. Chỉ cần một chút nhỏ nhoi, cậu đã rõ đôi vú chị, kể ra 
					cái tam giác lông lật ngược giữa đùi. Thằng bé ngẩn ngơ, xun 
					xoe hai ngón tay cái và trỏ như se đầu vú, chị rùng mình như 
					hắn vừa nắm núm vú chị lăn se.
 
 Cậu ta xoe ngón tay như vậy lâu lắm. Xoe rồi ngửi, ngửi rồi 
					xoe, lại đút vào miệng mút như mút hột thị. Vừa làm vừa đăm 
					đăm nhìn chị. Chị Loan lúng túng không biết phải làm sao. 
					Chị biết cậu bé đang tưởng tượng nghịch vú chị, thâm tâm chị 
					muốn mở banh áo ra để đón nhận sự nắn bóp của cậu mà ngại 
					ngại làm sao. Lòng chị hực lên tựa bếp lửa đượm, bập bùng 
					cao thấp hun hun. Câu bé cử động nhanh hơn các ngón tay và 
					xoa dài xuống bụng. Cậu ngập ngừng khi tay đến gần giữa đùi, 
					chưa chi chị Loan thấy chỗ đó cong tớn lên thành cái bánh 
					tráng nướng.
 
 Cậu ra dấu gọi chị. Chị Loan gục gặc đầu ý hỏi muốn gì. Cậu 
					ta chỉ vào áo và làm cử chỉ mở ra. Chị lắc đầu, cậu dồn nét 
					đau lên đôi mắt và dơ cao tay lên đầu, dáng than vãn. Tim 
					chị Loan đập thình thình, chị phân vân, chị đắn đo, rồi đứng 
					lên, lui nép vào gần cửa. Chị nghĩ gì đó và từ từ gỡ thắt 
					lưng áo, còn gượng e đè tà thêm tí ti và liếc qua liếc lại 
					mới mở lần ra. Chị giữ vạt áo toang hoác, đôi vú lạnh săn 
					đội lên, cái tam giác lông bay lăn tăn. Cậu nhỏ đưa tay lên 
					che miệng, gật đầu tán thưởng, vỗ vỗ hai tay. Chờ cho chị 
					đoán hiểu, anh ra dấu cho chị dạng đùi ra và cậu chỉ nhứ nhứ 
					vào cái húm của chị. Chị lắc đầu, cậu đưa tay chắp lại vái 
					vái, chị lại phân vân, lại đắn đo, nhưng rồi buông hai vạt 
					áo ra và ôm lấy từng bên giò mà nhấc dang ra. Giữa khoảng 
					đuôi áo trắng, cậu nhỏ thấy lông chị dài đâm chúi xuống ở 
					sát cái gò âm nữ đen kịt. Cậu bé vuốt giả bộ vô đũng quần 
					cậu và cho ngón tay vào miệng ngoáy như đang mút cái chất 
					vừa vét ở háng chị thưởng thức. Chị ớn mình bị sốt, gập 
					người lại mửa khan. Chị không dè cậu ta thích vú, lồn chị 
					tới vậy. Chị định bỏ chạy vào, nhưng cậu nhỏ đã chắp tay vái 
					tế sao giữ chặt chị chôn chân lại.
 
 Cứ thế, cậu ra dấu điều khiển chị. Khi thì biểu chị nưng hai 
					vú lên, khi thì chỉ dấu chị bóp hai vú, xoa các quầng, nắm 
					giựt núm và nhún nha nhún nhảy. Chị đáp ứng hết, y hệt con 
					đồng bị thầy phù thủy sai khiến. Kế cậu vòi vĩnh chị móc lồn, 
					cào mạnh và thọc vô tuốt trong lỗ ngoáy, chả hiểu sao chị 
					đều nghe làm theo. Đến nỗi, chị quíu lại, phải ngồi kê lưng 
					vô cột mới chịu nổi. Chị quậy ùm ùm vô lồn, người nấc lên 
					từng hồi, vai rung rung như chuông, hai giò kẹp lại uốn éo 
					như trăn lột và khi tay chị đưa lên thì lễu nhễu nước.
 
 Cậu nhỏ gật đầu ưng ý. Giờ thì phiên cậu biểu diễn với chị. 
					Cậu mở zipper, kéo con cu ra. Xục cho nó cứng, dài nghễu. 
					Rồi tay cậu bợ ngực, tay xục triền miên, anh cong hai giò, 
					đưa nguyên phần trước ra tựa người lực sĩ cơ bắp xuống tấn. 
					Anh xục cặc mà lăm lăm nhìn chị, chị bóp vú mò lồn mình mà 
					nhìn trả lại cậu. Hai người thủ dâm mà nghĩ là mình đang dầy 
					vò, hành hạ người kia.
 
 Bên này cậu lết, bên kia chị bết, cà hích cà hác, cà xục cà 
					xịch, tay vò, tay bóp, tay xục. Khúc gân lầy huầy, đảo tròn 
					giữa cổ tay, lòng tay, đôi vú lùng nhùng, cái húm quay điên. 
					May mà không ai dám rên lên, song nhìn họ làm, ai cũng biết 
					là cả hai đang nứng. Thỉnh thoảng chị quay ngược vô nhà, sợ 
					lão chồng ra bắt gặp. Tài thì mo phú vì đang sướng vô biên. 
					Con cặc thiếu điều bị lặc, bị lìa, loi choi, lụp chụp. Chị 
					Loan nghĩ cái đó nó mà lụi chị chắc ngập tới bến luôn. Nó 
					dài đã dài, nó to cũng to, xỉa thì như dùi đâm, chòi chòi 
					thì như gai khượi, không chỉ chỗ lồn bị ngứa mà vú tê, lưng 
					cứng luôn theo. Chị tăng sức vào hai tay vừa măn vừa móc, 
					mình ển cao xàng xàng như nhảy rock.
 
 Hai người thi nhau nắc, hích, thành khẩn, mạnh mẽ, đua nhau 
					xem ai hơn, ai thua. Xục xịch, loạc choạc, trợn trừng, trợn 
					trạo, cố móc thật sâu, cố nhồi thật đã, cuối cùng thì hai 
					cua rơ cùng đến mức một lúc. Chị Loan chúi người, lao chao, 
					tay kẹp trong háng, lết như chó lết. Tài ngả người ra, chông 
					con cu lên cao cao, và khí, khí bắn như cà nông, pháo. Tay 
					Tài đầy chất nhờn, chị Loan cũng đầy chất nhờn. Chị lấy vạt 
					áo bụm lấy cửa mình vụt chạy vào trong. Tài vẫn lấy tấn ngóc 
					đầu mooc chê nã đùng đùng vào đêm tối.
 
 Sau đó thì phố vẫn chìm trong giấc ngủ đêm khuya.
 (Hết Phần 
					10 ... Xin mời đón xem 
					tiếp
					Phần 
					11) |