| 
        
        
          
            | 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |  
            | 
            
             |  
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! |  
            | 
            
             |  
            | NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH" |  
            | Tác giả: SịpE-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả, hãy gửi e-mail cho Cõi 
			Thiên thai, Cõi Thiên Thai sẽ chuyển cho tác giả)
 Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi 
            truyện
 |  
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4][Phần 
            5][Phần 
            6][Phần 
            7][Phần 
            8][Phần 
            9][Phần 
            10][Phần 
            11] |  
            | Phần 6 |  
            | 
             |  
            | 
              
              
                
                  | Dì Hưng thấy cháu lúc nào cũng lầm lầm lì lì lại nghĩ hay là 
					nó nhớ mẹ. Dì gạn hỏi, chặn đầu chặn đuôi, nhưng Tài chối 
					tất. Cậu không muốn bị dì biết được làm mất đi chỗ tiêu 
					khiển sôi nổi của mình. Cậu một hai bảo không có gì cả. Cậu 
					vẫn đi học nghề mỗi chiều, nhưng tâm trí không tập trung nổi. 
					Về nhà ăn vội ăn vàng, lo bóp tay chân cho dì và lỉnh ngay 
					vào buồng. Dì Hưng trở về với những phim bộ để mơ màng những 
					cuộc tình Hàn quốc hay Hồng Kông. 
 Thỉnh thoảng dì cũng chợt nhớ đến chồng, và phần nào cũng 
					khiến dì bâng khuâng. Dì nghĩ giá bây giờ chú còn thì cuộc 
					đời dì đâu đến nỗi lẻ loi, cô quạnh. Thằng cháu dì đâu thay 
					thế được chú, dù rằng những lúc nhờ nó đấm bóp hay xoa nắn 
					tấm lưng, đôi bàn tay nó có phần nào làm dì xốn xang, gờn 
					gợn. Mỗi chiều ngồi chợ về, chờ thằng cháu về cùng ăn, dì 
					thường suy nghĩ vẩn vơ. Có nó cũng đỡ được cái tay, cái chân, 
					lúc đau lúc ốm có đàn ông con trai trong nhà cũng đỡ sợ. 
					Nhưng mà vẫn sao sao ấy.
 
 Nói nào ngay, dì vẫn trẻ, người còn thon thả, ăn nói nhẹ 
					nhàng. Lắm ông vẫn còn ve vãn, nịnh nọt, nhưng ông thì vợ 
					con đùm đề, ông thì đi không muốn vững, nên dì cứ lảng lảng 
					ra. Hồi chồng còn, anh ấy vẫn chê dì không theo thời theo 
					thế, ăn mặc sơ sài. Chú đòi dì sắm các loại áo trong láng 
					lẫy để chú thấy vui vui, dì thì doãi ra vì cho là diêm dúa. 
					Thế rồi chú lẳng lặng mua cho dì, cái thì màu đỏ chói, cái 
					màu hồng, cái màu vàng anh, cái mỏng tang, dì dẫy nẩy không 
					chịu mặc, chú phải thuyết phục cạn hơi.
 
 Lần đầu tiên, chú nằng nặc đòi cởi thay áo cho dì, dì co 
					người lại như con mắm. Chú vừa van nài, vừa cố tách tay dì 
					ra. Dì giận dỗi đứng ì ra đó, chú cởi hết áo ngoài lẫn áo 
					trong, rồi choàng cái yếm mới vào và gài khóa cẩn thận. Chú 
					kéo dì ra trước gương bảo dì ngắm xem, chú đứng sau thập thò 
					trầm trồ. Mắt chú sáng băng sao, chú nâng đôi vú cao lên để 
					dì thấy cái yếm ôm gọn hai đồi ngực tròn vô cùng. Dì ra vẻ 
					thẹn thùng mà vẫn len lét liếc xem.
 
 Dì thấy quả thứ đắt tiền dầu gì cũng làm cho phụ nữ tăng 
					phần sang trọng, nhưng dì vội sầu buồn. Chú hỏi thì dì thút 
					thít kể : người ta vú bự, vú to, còn em bụm bàn tay không đủ, 
					anh mua chi cho phí tiền. Chú phát cười òa : ấy người ta vú 
					lớn mặc người, vợ anh vú nhỏ đời đời anh vẫn thương. Nói 
					xong ông bụm hai tay tưng tưng lấy hai vú, dì nghe bình bịch 
					như quả bóng. Chú sờ rồi chú bóp, vân vê hết vú này đến vú 
					kia, dì lịm đi chốc lát, chú chờ chờ rồi mở tháo nịt vú ra. 
					Bàn tay chú đặt thẳng lên hai vú dì day day vòng tròn. Hai 
					người ôm cứng lấy nhau cà hích cà hác như hai chó mắc lẹo.
 
 Bây giờ chú mất, dì nhớ vô cùng. Chẳng còn ai để khen chê vú 
					to vú nhỏ mà sao lắm đêm xem phim rồi, khó ngủ biết bao. Cứ 
					nhớ lại thời gian có chồng cạnh bên, sờ sờ soạng soạng, vuốt 
					vuốt măn măn, chưa chi hai bầu vú tức tức như đang chờ được 
					nắn bóp.
 
 Thằng Tài thì đã lớn. Thấy cái nhìn của nó lúc phục vụ mình, 
					dì cũng ngại. Dù là dì cháu, nhưng có kiêng có lành. Lỡ dì 
					cháu có điều gì xảy ra, thiên hạ đàm tiếu chịu sao cho nổi. 
					Phương chi thằng bé lắm khi lính quính cũng thấy tội. Nó dè 
					dặt nín thở khi bóp cánh tay, bắp chân dì. Dì tuy cẩn thận 
					nằm dang tay chân như người biểu diễn ném dao trên tấm ván, 
					vậy mà những ngón tay nó vẫn run. Có bữa bất chợt gặp nó 
					liếc nhìn chỗ ngực mình, dì thấy nhộn nhạo trong đầu. Chả rõ 
					trong trì nó nghĩ gì mà lấm la lấm lét.
 
 Dù dì cố dấu kín mình trong những manh quần tấm áo dầy để 
					cháu đỡ phiền lòng, song những thứ áo lót chú mua chả lẽ dì 
					dẹp bỏ, dù sao đó cũng là kỷ niệm vợ chồng. Khi tắm rửa, dì 
					cởi áo ra, hít ngửi, lơ mơ vẫn như còn hơi hướm bàn tay chú 
					trên đó. Dì thay quàng áo khác vào thì hệt như còn chú đứng 
					cạnh bên đang điều chỉnh và gài khóa cho dì. Ôi bàn tay như 
					lá sen cào cào lên da thịt, bập bùng tựa ngọn lửa bén cao.
 
 Tài từ hôm nhìn trộm được vợ chồng trước nhà, dẫu chưa bắt 
					gặp họ làm tình nhau, nhưng cử chỉ ôm ấp, mò sờ nhau đã làm 
					anh choáng váng. Tiếc là hai nhà cách nhau cả con đường nên 
					cậu nghe được vợ chồng họ nói gì, song còn nói năng gì ngoài 
					những lời khen của cải trên người nhau da diết.
 
 Vú chị đã to mà lồn chị cũng không kém. Nó bành bành như nửa 
					trái bưởi úp vào, hai mu dồn độn lên như hột sầu riêng chắc 
					nịch. Lông thì mướt một chòm, đẹp còn hơn râu các quan triều 
					đình ngày trước. Chồng chị có chạm tay vào là chưa gì chị đã 
					vội banh hết háng ra. Chỗ khe lông mọc thưa bày ra một con 
					trai đỏ hỏn, lưỡi thè thè như muốn đớp lấy bàn tay người. 
					Còn cái hột le nữa, nó vểnh lên đầy đặn như hạt trai gắn ở 
					đó.
 
 Anh chồng chỉ cần dí ngón tay vào xoay nhẹ đã thấy nó lợn 
					cợn rung lên. Anh ấy đè ngón tay lên hai mu, banh ra, rõ 
					rang là có chất khí nhi nhỉ ướt. Anh ta càng xoe cái hột le 
					chừng nào thì chị vợ càng vặn mình chừng đó, nước ri rỉ, ri 
					rỉ như lạch suối không ngưng. Anh có mạnh tay bóp lỗ lồn, 
					hay vặt hai mu thì chị dồn hơi và rặn ì một cái nước phọt ra 
					có vòi. Anh tưởng chi tiểu bậy, nhưng không đó là khí lồn 
					chị bị kích thích tuôn phọt ra như thế.
 
 Anh có vẻ thích, vội hứng vào lòng tay, úp ngay lên mặt như 
					người xoa lô xông khi rửa. Anh xoa đều khắp mặt và cho mấy 
					ngón tay vào miệng mút ngon lành. Chị õng ẹo nói gì đó, 
					nhưng anh lắc triền miên. Hai người mải mê như thế, còn biết 
					gì có ai đang tò mò theo dõi. Họ cứ tưởng là đêm khuya ai 
					cũng ngủ cả hay chăng. Tội nghiệp làm Tài bấn xúc xích đến 
					mửa óc óc đầy quần. Phọt đám tinh trùng rồi, cậu bã người ra 
					như chổi cùn giẻ rách. Cậu thở ì à ì ạch và thấy khát nước 
					ghê nơi. Cậu nhẹ chân ra tìm cốc nước, uống tưng ngụm từ từ. 
					Ngang chỗ phòng dì, Tài còn nghe lục đục tiếng dì trở mình 
					chưa ngủ.
 
 Anh mường tượng dì đang trăn trở như anh. Tài muốn vờ ho lên 
					để xem dì có cần nhờ gì không mà chẳng dám. Nỗi ẩn ức vì 
					thiếu bóng dáng một người đàn bà làm cho Tài khó chịu. Chẳng 
					hiểu vì sao Tài không thích mấy cô nhóc ở quanh, có lẽ dưới 
					mắt Tài người đàn bà mới phát triển thật vẹn toàn vẻ đẹp. 
					Tài không nói ngoa chứ giả như có ai bày ra hai người nữ 
					trần truồng trước mắt, cho phép được chọn lấy một người, thì 
					cậu không trù trừ mà chọn người đã có chồng con.
 
 Theo Tài, họ mới đích thực là của trời ban cho nhân loại. 
					Người ngợm họ toàn bích, dẫu ở bụng có vài vết nhăn thì vẫn 
					vô cùng khiêu gợi. Vú họ lớn thì lớn hay có bé thì cũng 
					thanh tân, quầng sáng lăn tăn những hạt sữa mềm lợn cợn, hai 
					núm vú hồng hay nâu bóng loáng mọc mời. Hai chân là cả hai 
					dòng suối chảy dài xuống đến gót. Khoảng tam giác úp nơi 
					háng gồ lên như con ốc khum lưng. Chưa chạm đến đã biết chỗ 
					đó mát tay hết sức.
 
 Tài vẫn có ao ước là sau này sẽ lấy đàn bà, tuyệt đối không 
					chọn mấy cô õng à õng ẹo. Tài sẽ hết lòng cung phụng người 
					yêu, thỏa mãn mọi yêu cầu của họ. Anh sẽ là một nô bộc không 
					lương suốt ngày bên họ, là một tín đồ thờ nữ chúa trong tim. 
					Nếu người vợ có bắt anh giúi mặt vào lồn và rủa là “ rúc lồn 
					vợ đến quên tất cả “ thì anh cũng nghe theo. Anh sẽ vào ra 
					ôm chặt vợ vào lòng, bóp hai cái vú và luồn tay sờ vào háng. 
					Nếu cần, anh sẵn lòng nhịn, bỏ ăn để chỉ được quanh quẩn ôm 
					ấp chị trong tay.
 
 Đó là tâm trạng của Tài hiện giờ. Sự say mê ngờ nghệch đó 
					khiến không lúc nào cậu ngủ đẫy giấc nữa. Cứ chợp mắt đi lại 
					tưởng đã sáng vùng dậy liền. Nhìn trời vẫn tối câm lại thở 
					dài ngả xuống. Vậy mà láo nháo thế nào anh chộp được chị vừa 
					từ phòng ngủ bước ra. Có thật không vì chị ở trần nhông 
					nhổng. Anh vừa ló ra thấy vội tụt vào, nhưng chị cũng đã 
					thấy nên đưa nhanh hai tay lên che vú.
 
 Tài thấy miệng chị lép nhép gì đó, chắc là rủa cậu. Nhưng 
					nào có phải lỗi tại cậu đâu. Đàn bà có thân không đậy, bỏ hớ 
					hênh ra thì mọi người nhìn. Âu đó là qui luật trời sanh ra 
					giữa đàn ông và phụ nữ. Anh mỉm cười bâng quơ song không 
					chấp chị làm chi. Chị bỏ vào nhà, chốc sau trở ra lại, Tài 
					vẫn đứng trân trân bên này gác. Chị đã bớt giận dỗi, trong 
					ánh mắt đã bớt sự quắc lên. Tài vờ như chưa thấy gì cả, còn 
					chị thì ra dấu hỏi sao lại nhìn chị. Chỉ điểm ngón tay vào 
					mắt và đưa ra phía anh. Tài thú vị với lối đối thoại câm nên 
					cũng ra dấu đáp lại. Cậu đưa hai tay bịt lấy mắt, ý nói chưa 
					thấy tí ti ông cụ gì, nhưng chị bĩu môi có dáng không tin. 
					Tài chắp hai tay lại xá xá tỏ ra xin lỗi. Chị vùng vằng bỏ 
					vô.
 
 Tiếng dì Hưng gọi giật Tài lại. Cậu xuống ăn sáng với dì. Dì 
					cháu dặn dò nhau công việc, rồi dì sắp sửa ra chợ. Tài thấy 
					hôm nay dì có vẻ trang điểm một chút, dì kẻ chân mày đậm, 
					dặm chút ánh đen dài theo mi mắt, thoa chút phấn hồng lên gò 
					má, và môi điểm màu son. Mùi thơm từ người dì bay ra thoang 
					thoảng, Tài ngất ngây nuốt mãi không trôi.
 
 Càng quái ác hơn nữa, bữa nay dì diện áo cánh lụa vàng, chỗ 
					gài khuy cứ nhô lên không co kín nổi. Thấp thoáng bên trong 
					là chiíec nịt vú màu hồng phấn, hắt ánh lên màu dịu mát thật 
					tươi. Tài thấy hai đầu gối run run kinh khủng, muốn ngoảnh 
					đi mà mắt bắt phải nhìn. Dì chừng cũng thoáng hiểu nên đang 
					ăn đã vội đứng lên. Dì bước nhanh vào bếp và nhờ Tài dọn dẹp 
					hộ.
 
 Dì bỏ đi rồi, Tài thấy cô độc vô cùng. Những vòng loang bung 
					ra quay vầng vầng quanh anh. Mắt anh nhoang nhoáng như đang 
					có triệu triệu tia chớp nhoáng nhoàng, xen lẫn tiếng sấm gầm 
					tức ngực.
 (Hết Phần 6 ... Xin mời đón xem 
					tiếp
					Phần 
					7) |  |  
            |  |  
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |  
            | 
			 |  
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) |  
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) |  
            | 
             |  
            | Last Update: February 12, 2007This story has been read (Since February 12, 2007):
 
 |  
            | 
             |  
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readWeb site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: [email protected]
 |  |