| 
        
        
          
            | 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |  
            | 
            
             |  
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! |  
            | 
            
             |  
            | NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH" |  
            | Tác giả: SịpE-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả, hãy gửi e-mail cho Cõi 
			Thiên thai, Cõi Thiên Thai sẽ chuyển cho tác giả)
 Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi 
            truyện
 |  
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4][Phần 
            5][Phần 
            6][Phần 
            7][Phần 
            8][Phần 
            9][Phần 
            10][Phần 
            11] |  
            | Phần 
            2 |  
            | 
             |  
            | 
              
              
                
                  | Như một con mèo đang ăn vụng bị chủ bắt gặp, Ba Chạc ấp úng 
					nói chẳng ra lời. Khen vơ khen vào vợ xong, anh tịt luôn. 
					Chị Loan biết chồng lúng túng, nên vả lả nói ra : anh đi rửa 
					ráy đi rồi ra ăn cơm. Vừa nói chị vừa háy anh một cái, thiếu 
					điều muốn hun cháy anh thành miếng giẻ bị ngún. Anh nhanh 
					nhẩu đi vào. 
 Đến lúc ngồi vào bàn đối diện với nhau rồi mà cơn hồi hộp 
					trong lòng anh vẫn chưa tan loãng. Anh trân trố nhìn vợ, 
					xoáy mắt vào chiếc áo váy hoa đỏ mà nhận ra vẻ đẹp của chị 
					toát lên sự mặn mà sâu thẳm. Chị cũng ngượng ngùng vì thái 
					độ của chồng, nhất là khi thấy anh cứ lăm lăm cầm muỗng nĩa 
					trong tay, mà không động đến một tí thức ăn nào hết. Chị có 
					vẻ lạ lùng về thái độ của chồng, chị cũng dửng dưng không 
					muốn ăn, lặng lẽ theo dõi anh từng chút. Cuối cùng chị phải 
					lên tiếng hỏi : anh ăn đi chớ, làm gì nhìn em trân trối vậy.
 
 Ba Chạc đưa bàn tay xoa lên cánh mũi ngập ngừng. Anh chợt 
					rên lên hừ hừ như người bị sốt : chèn ơi, nhìn em ngồi trước 
					mặt, anh làm sao nuốt vô cho nổi. Bữa nay em diện ác quá, 
					đứng phía sau lưng em, anh muốn tắt thở luôn. Cái nây em, 
					cái hông em no tròn núc ních, nếu anh đoán không lầm em lại 
					bỏ trống trơn ở bên trong, làm sao mà anh chịu cho nổi. Nói 
					rồi, anh buông muỗng nĩa xuống, đẩy cái dĩa thức ăn ra và 
					kêu vợ : em bước qua ngồi chung với anh cho anh đỡ nao nức. 
					Chút mình ăn cũng được, em à.
 
 Loan biết rõ tánh chồng, hễ chả muốn là trời muốn, có chối 
					từ cũng chẳng được, nên riu ríu đứng lên. Chị ôm gọn gấu váy 
					lên rồi ngồi trên đùi chồng. Chị đặt đít từ từ mà nói vói : 
					sao chịu chưa, tía nội. Tía là khôn tổ mẹ, muốn gì là bằng 
					được mới nghe. Y như rằng chị chỉ mặc có độc cái váy, còn da 
					thịt bày thoải mái ở trỏng. Khi chị vừa đặt mông xuống đã 
					nghe mát rượi. Ba Chạc choàng tay ôm lấy người chị xiết vào 
					lòng. Chị thấy có vật gì cưng cứng đang đâm xoi lên đít chị.
 
 Tuy biết chồng hứng chí, song chị vẫn làm bộ chọc anh : ủa 
					anh mua bắp về đó hả, sao không cất vô tủ mà lại lận trong 
					quần vậy. Anh được dịp chọc chị, đáp liền : ối, trái bắp này 
					quá già rồi, da nhăn nheo ráo nạo, râu lại mọc um tùm. Vậy 
					mà có hơi hướm em nó cũng cố ngóc đầu lên nổi. Cả hai cùng 
					bật cười khanh khách. Chị nói với anh : không hiểu tại sao 
					anh có tên là ba chạc, chớ theo em phải gọi anh là ba trợn, 
					hay ba xạo mới đúng.
 
 Anh thích chí quá, cười lên nắc nẻ. Anh ôm đồm khoảng ngực 
					chị vào đôi cánh tay. Chất lụa mềm cộng thêm độ giãn nở của 
					đôi bầu vú làm anh thấy dễ chịu. Đúng là chị “ xăng xú, xăng 
					xì “ hết lượt, hèn gì anh chẳng điêu đứng, lao đao. Anh vồ 
					vập hôn lên gáy, lên tóc, lên cổ, lên phía sau tai chị mà 
					hổn hển thốt lời cám ơn, trong khi hai bàn tay vò lia lịa 
					trên đôi vú. Vừa vò vừa hun, miệng anh gừ gừ như chó.
 
 Loan nhột nên co dẫy xục xịch trong tay chồng. Sự va chạm 
					càng làm cho thân hình chị đưa đẩy trên bắp đùi anh. Một mặt 
					nó làm cho hai tay anh nắm bắt, chụp giựt tợn, một mặt trái 
					bắp ở trước háng bị đằn đè nên chòi đạp khủng khiếp. Loan 
					nũng nịu hỏi chồng : anh làm như bị nhịn cả đời không bằng. 
					Mới hồi hôm trả bài lia lịa, sáng ra lại thiếm xực sơ sơ, mà 
					giờ còn tòm tem đòi nữa. Anh cười hề hề : có vợ cỡ em thì 
					bao nhiêu mới đủ. Làm ngày chưa đủ, tranh thủ làm đêm, ngoài 
					ra còn vào ra chút đỉnh mới thấm.
 
 Chị lấy ngón tay xỉ xỉ lên trán anh chừng như quan tòa kết 
					án : xí, anh làm bộ nói nịnh. Chớ xểnh tui ra là anh vội đi 
					kiếm chỗ khác rồi. Anh gân cổ lên cãi, nhưng chị đã đóng kín 
					họng anh : chớ hổng phải sao, cha, con nhỏ bên nhà bị ông mò 
					còn gì nữa. Chính ông khoe với tôi là con nhỏ hung khỏi nói, 
					ông khen là vú nó ngon lành, còn sờ mằn luôn háng nó nữa. 
					Đêm ngủ còn nghe ông chóc chóc cái miệng như thèm dữ lắm. 
					Anh bị kê tủ đứng, im thin thít. Để hóa giải sự vây bủa của 
					vợ, anh lấp liếm hun bừa lên khắp nơi và rúc đầu vào cù léc 
					chị.
 
 Anh cứ dùng cái đầu húc như xe ủi đất, đằn chị ra mà rúc vào 
					ngực. Anh lanh tay mò mở mấy hột nút áo và tách vạt ra đưa 
					đầu tóc vào ủi lùng bùng. Mớ tóc anh đâm lòa xòa lên vú chị, 
					làm chị bật ngửa ra. Hai trái dừa Bến Tre dầy cơm lung linh 
					trước mắt. Anh đưa tay bụm nguyên con ở mỗi bên tay. Anh 
					nưng nưng hai cái vú như thử cân lại coi có bị giảm cân vì 
					có tay ai mò chạm vào. Rồi anh xuýt xoa dùng chót mũi day 
					đều lên từng cái vú. Chị la chói lói khuyên, anh mặc kệ. Anh 
					dùng mấy ngón tay búng khảy cho hai núm vú sưng dựng lên, 
					rồi nhón giữ lấy, kéo nhằng nhằng vô ra như kẹo kéo.
 
 Chẳng mấy chốc, cả hai đầu vú đều nhọn lễu. Hai quầng vú 
					cũng săn tít lại như ướp đá. Lớp da bóng ở chỗ quầng càng 
					căng láng lẫy. Anh trân trọng vừa tưng vừa bóp hai bầu vú 
					suốt từ trong ra ngoài, lại nâng lên hạ xuống, còn miệng thì 
					giỡn hớt ư a. Chị bây giờ chết lặng tỉ như con chuột lắt bị 
					con mèo chơi khăm vờn trong tay mệt nghỉ. Chị ngả kềnh ra 
					trong vòng tay anh, hơi thở phập phồng thoăn thoắt. Nhịp thở 
					rộn của chị càng khiến cho hai trái vú thấp thỏm xuống lên. 
					Anh cũng ngộp hơi vì tia nhìn thao láo từ hai cái vú nõn nà 
					của chị.
 
 Anh chà miết hai bàn tay nhồi nắn vú chị ào ào. Thỉnh thoảng 
					lại điểm bằng những chúm hôn da diết. Mấy lần anh ngập ngừng 
					định cắn vào đầu vú một phát, nhưng lại sợ chị đau, nên 
					miệng há ra rồi lại chợt ngưng. Lúc đó, chị nín hơi vì sợ, 
					tròn xoe mắt chờ miếng cắn của anh vào núm vú, chắc là ê và 
					đau lắm. Nhưng rồi thấy anh xìu bàn tay lại, chị biết anh 
					không nỡ, nên chị vội vàng vít cổ anh hôn mà nói nhỏ lời cám 
					ơn.
 
 Tuy vậy, rồi việc muốn tránh cũng không tránh được, anh gật 
					gù như ướm hỏi chị, và thấy chị lặng thinh, anh đưa sát cái 
					vú vào miệng anh nhắp thử. Chị cũng không phản kháng gì, thế 
					là từng bên một, anh đưa dài lưỡi ra rà rà trên cái vú. Anh 
					cuốn cong lưỡi liếm xung quanh cái vú, như người đang ăn cây 
					kem lau chùi chất béo nhễu ra quanh chiếc bánh. Đến lúc lưỡi 
					liếm gần tới quanh quầng vú thì anh lết chậm lại, cuối cùng 
					thì chấm đầu nhọn của lưỡi lên cái núm vú đã thây lây dón 
					lại thành cục nổi sần. Anh chấm như thế nhiều lượt, đầu vú 
					thòi thụt vô ra, nhưng càng săn lại hơn.
 
 Trong khi nghịch vờn cái núm vú của một bên thì ngón cái của 
					anh bên vú kia cũng làm y như thế thay cho lưỡi. Chị cứ nhúc 
					nhích người, chẳng hiểu vì mỏi hay vì bị khích động. Lưng 
					chị dập dềnh cọ vào khoảng ngực anh, như con mèo bị ngứa 
					đang gãi vào cây cột. Anh nhìn chị dập dềnh như sóng vỗ, anh 
					càng đùa với chị và tăng nghịch bằng lưỡi với ngón tay.
 
 Có lẽ sự măn bóp của anh làm cho chị càng lúc càng bấn bíu. 
					Chị hổn hển không khác bị ngạt nên chòi giẫy đùng đùng. Anh 
					vội chặn cơn rực đó bằng những cú bú mút xòm xọp lên một bên 
					vú. Anh bú, anh dằng y hệt như đứa bé vừa bú vừa rúc vú mẹ 
					không chịu để yên. Anh miên man ngậm nút và tay thì xoa xoa 
					bóp bóp chiếc vú khác, y chừng làm nó cũng bị vò nhão ra mới 
					chịu. Hai trái dừa Bến Tre giờ lộn chộn thấy đã thèm. Cùi 
					dừa trắng nhộn nhạo phòi ra nơi kẽ tay anh, hoặc lùng bùng 
					đầy trong miệng. Đúng là thứ dừa đặc sản, vừa to vừa nhiều 
					nước. Anh bú đến mỏi miệng mà vú vẫn không xẹp bớt, trái lại 
					còn như lớn thêm ra.
 
 Chị nhìn thấy anh bú say sưa quá nên tình mẫu tử chợt nổi 
					lên trong chị. Chị hình dung trước mắt như con chị đang ngậm 
					bú dòng sữa từ người chị sản sinh ra. Nỗi ước ao có được một 
					đứa con với anh làm cho chị bỗng thương anh như con đẻ. Chị 
					choàng tay ôm lấy đầu anh, xoa lên mớ tóc anh và vít mặt anh 
					vào lún trong vú chị để anh được thỏa tình bú mớm. Anh dùng 
					dằng bú giựt từng vú chị, lại lấy cả hai tay nưng kéo hai 
					bầu vú xuống mân mê, đón nhận sự mềm mại của bộ ngực mà lòng 
					tỏa nỗi hân hoan. Anh lần xần bao nhiêu thì trái bắp ở háng 
					anh càng bị đè cấn bấy nhiêu. Phần tại anh còn mặc trên 
					người đủ thứ, nên khi nó dồn cứng thì chiếc sịp càng làm nó 
					bị chặn không ung dung ngóc đầu lên nổi. Anh cứ loay hoay va 
					chạm vào mông chị. Thấy nỗi chịu đựng của anh vất vả quá, 
					chị nhỏ nhẹ khuyên anh tạm ngưng bú để chị sắp đặt cho. Anh 
					nhả vú chị ra chờ. Chị lệt bệt đứng lên kéo mấy chiếc ghế 
					lại sắp thành một dãy. Chị ngồi vào, chỉ cho anh gối đầu lên 
					đùi chị, còn chân đặt dài trên mấy cái ghế sau.
 
 Đợi anh nằm hẳn hoi, chị xổ tung áo ra cho anh ngậm vú bú 
					tiếp. Chị phải khom người xuống một chút thì anh mới ngậm 
					được vú chị vì ghế hơi cao. Thành ra lưng chị cong vón lại 
					như bị xếp. Anh bú như vầy thì thoải mái vì miệng có việc 
					làm mà hai tay vẫn vo bóp được vú tự do. Có điều cái thằng 
					quỉ trong háng anh thì vẫn cứ ọc ạch, nó dựng tếu lên và đòi 
					chui ra ngoài. Chị lom lom cho anh bú mà vẫn không tránh 
					nhìn chỗ độn cao đó. Chị lẳng lặng không cần hỏi ý anh mà 
					choài tay ra mở thắt lưng, lột quần xuống. Tới phiên cái 
					quần lót còn chưa kịp lột thì của nợ lại càng có vẻ hung 
					hăng, giận đùng đùng đòi bẻ gông xích thoát ra.
 
 Chị phải giảng giải : từ từ, đừng nôn. Và tay chị lòn nhấc 
					đít anh lên mà phụ gỡ nốt cái sịp ra. Thằng cu con bị nhốt 
					tự nãy giờ được chị giải phóng cho nên bung mạnh nghe cái 
					rột, thấy mà ớn ợn. Tuy đã bao lần cầm nắm nó trong tay, lại 
					cũng đã bao lần ngậm vít nó trong người, vậy mà nhìn vẻ sửng 
					cồ và vênh váo của nó chị vẫn cảm thấy sợ. Dường như nó lại 
					dài thêm ra, sần sùi, gân guốc như giác đấu thủ, hung hăng 
					sẵn sàng vật ngả mọi đối đầu. Nói hơi ngoa ngoắt một chút, 
					nó lồng lộng như một cây cột đình, trơn bóng. Chị là vợ anh 
					mà còn e dè khiếp đảm, chính nó đã làm cho chị chết lên chết 
					xuống nhiều phen, ứ đầy lên tận cổ, vậy mà bảo lìa xa thì 
					chị không ưng.
 
 Tâm tình chị lẫn lộn giữa giận và thương, một mặt quí anh, 
					một mặt lại ghê ghê vì sự hung hăng của cái củ lẳng đó. Chị 
					vẫn khum lưng cho anh bú, nhưng hơi nhoài người ra để nắm 
					lấy thằng con. Chị cầm nó trong tay, đón nhận sự nóng hổi 
					của nó truyền dần vào làm ngây ngất chị. Chị nhẹ tay nắn 
					vuốt nó, tưởng là nó sẽ dịu bớt, ngờ đâu gặp hơi thịt da chị 
					nó càng ngóc vểu lên. Nó chuồi chuồi trong tay chị, lăn lóc 
					như con cá trê bị bắt vuột, trườn lạch bạch trên rổ. Chị 
					xoay xoay bàn tay theo chiều dài đứng của nó, chỗ da bọc 
					ngoài thập thò như cổ con rùa dưới cái mai. Chị vừa xoa, vừa 
					nhão giọng ra ê a : ngoan đi con, để bố bú no thì cho con 
					chui vào ngủ.
 
 Anh bị chị vò nắn cứ nguây nguẩy cái đít, làm cho thằng bé 
					quậy xào xào. Chị sướng quá nên lại nhoài người thêm để giữ 
					được thằng cu gần mũi mà hít cưng đáo để. Thành ra phần vừa 
					không muốn anh bị tuột mất cái vú mà phần lại cố bụm lấy 
					chim anh, nên chị lúng túng lắm. Cứ như thế, hai người quấn 
					quíu mãi mãi trong vòng ôm của nhau.
 (Hết Phần 2 ... Xin mời đón xem 
					tiếp
					Phần 
					3) |  |  
            |  |  
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |  
            | 
			 |  
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) |  
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) |  
            | 
             |  
            | Last Update: February 6, 2007This story has been read (Since February 6, 2007):
 
 |  
            | 
             |  
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readWeb site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: [email protected]
 |  |