COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |
 |
Please click the banner to support Coi Thien Thai
! |
 |
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH" |
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả, hãy gửi e-mail cho Cõi
Thiên thai, Cõi Thiên Thai sẽ chuyển cho tác giả)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi
truyện |
[Phần
1][Phần
2][Phần
3][Phần
4][Phần
5][Phần
6][Phần
7][Phần
8][Phần
9][Phần
10][Phần
11] |
Phần 7 |
 |
Cuối năm trời trở lanh dữ tợn, dì Hưng rên lên về chứng đau
khớp. Lúc nào cũng thấy dì lấy bàn tay này nắn mấy ngón tay
bàn tay kia kêu lắc cắc. Có khi dì nhăn mặt lại đau đớn vì
các ngón bị cững còng, không sao bẻ được. Chỗ gu ở lưng bàn
tay dì sưng tấy lên, da bóng tựa mụn nước, dì phải vẩy luôn
tay mới chịu đựng nổi. Tài khuyên dì đừng ham ra chợ sớm và
về nhà trễ, cần nghỉ ngơi, nhưng dì bảo cả năm chỉ có dịp
ngày tư ngày tết, phải chịu khó lo kiếm ăn, kẻo phí đi.
Thấy vẻ nhăn nhó chịu đựng của dì, Tài không chịu nổi. Cậu
xin phép dì cho cậu giúp để nắn giãn các ngón tay. Cậu cầm
lấy bàn tay nhỏ nhắn của dì, cố duỗi cho các khớp thẳng ra,
bàn tay dì giật giật đau nhói. Tài thấy ngón trỏ của bàn tay
dì ngắn hơn ngón giữa, chợt nhớ đến một tài liệu đọc đâu đó
đoán định người có kiểu cách ngón tay như vậy thường thuộc
về loại tình nồng. Bất giác, Tài thấy thương hoàn cảnh vô
cùng, dì còn trẻ mà chú đã sớm bỏ đi để đời dì phải hiu
quạnh.
Hai dì cháu lo lắng cho nhau, dì Hưng than lẩm cẩm : đời
người thật chán, còn trẻ thì phung phí sức khỏe, khi luống
tuổi thì lụp cà lụp cụp, chưa gì đã giống các lão bà. Tài
không dám nói ra, song cậu hiểu đàn bà mà thiếu đàn ông thì
chẳng khác cây thiếu nước tưới, còn đàn ông mà thiếu đàn bà
thì cũng vậy. Cậu nhớ câu hát trẻ con vẫn nghêu ngao “ đàn
ông chóng già vì thiếu đàn bà “ muốn bật cười.
Hai dì cháu đứng sát cạnh nhau. Tài dùng hai bàn tay ép lấy
tay dì, xoa lên xoa xuống, có đằn cho chỗ gu mềm lại. Bàn
tay không sao thẳng ra, cứ khum khum như mô đất. Tài cố nắn
cho máu chạy đều, song dường như các khớp xương đã đông cứng
lại. Tài ép mạnh hai tay đẩy lên dần phía nách dì, rất từ từ
để dì không bị đau. Dì bỏ lỏng tay để Tài làm được dễ.
Lo cho dì nhưng Tài không dám nhìn thẳng vào dì. Cứ hơi lạc
ý nghĩ là cậu đâm sầm vào hình bóng của chị chủ nhà trước
mặt. Tài lan man như cậu đang bóp nắn cánh tay chị và bỗng
dưng con người chị lấn át che kín mất bóng dì. Trước mắt Tài
giờ là chị chủ phố bên kia.
Tài thấy cậu đang đăm đăm nhìn vào thân hình chị, một mẫu
người toàn hảo, ngồn ngộn dưới lớp áo xống thơm tho. Khuôn
ngực nhẹ nhàng lên xuống, làm nổi lên hai bầu vải loi choi.
Tài nín thở vì sự nhịp nhàng lồ lộ đó. Mắt cậu hoa lên tựa
có triệu triệu hào quang vỡ òa, chị hàng xóm uốn éo người
nhột nhạt. Da thịt chị nóng lên hầm hập, không sốt mà thành
sốt, mồ hôi rịn ra. Chị than nóng nực khó chịu.
Bất ngờ chị đưa tay mở bung nút áo ra. Khuông ngực được giải
phóng nhảy bật ra khỏi hai tà, chiếc nịt vú sừng sững như
mái chèo khua rổn rảng. Tài nín thở, mắt mở to thao láo. Chị
ấy vẫn chưa ngưng, bứt rứt như có ai xẻo rứt từng miếng thịt.
Chị khua tay gãi chỗ này, cào chỗ kia, khi thì ở ngực, lúc ở
lưng, khi ở dưới nịt vú, khi lền lền chỗ bụng. Tài ngạc
nhiên không đoán được nguyên do, lăng xăng chẳng biết làm
chi giúp chị.
Lại một lúc chị bung xung vật mình vật mẩy, lăn bên này trở
bên kia, lật đà lật đật, không chịu ngồi yên. Chị rên lên
thông thống, e rằng nếu không có phương thuốc giúp chị hạ
cơn đau thì chị khó chịu nổi lâu hơn. Tài đang xoa nắn cánh
tay chị mà chị thì ngả kềnh ra. Chị thu hai bàn tay khư khư
ôm lấy ngực, vò nhàu nhã chiếc nịt vú xô lệch mà kêu hừ hừ.
Tài không tin mình được gần sát chị đến vậy. Chị tiếp tục
cào cấu lên chiếc yếm, miệng kêu rít lên như bị đàn giòi bọ
đục ruỗng trong lồng ngực. Chị vầy vò bầu vải che ngực càng
lúc càng dữ dội, có lúc tưởng đã bứt đứt nó ra. Tài quính
lên chẳng biết phải làm sao. Cứ hỏi dồn chị : sao thế, sao
thế. Chị rít lên : không giúp gì cho người ta mà cứ đứng hỏi
vớ vẩn. Nó đang hành muốn thủng ngực người ta rồi đây này.
Nói xong chị lăn lộn đau đớn.
Tài vội đặt tay lên chiếc yếm và dò hỏi : đâu, chị đau chỗ
nào. Chị chỉ lung tung, không xác định đâu là chỗ nhói đau
rõ rệt. Tài nắn phần trên, lại nắn phần dưới, chị vẫn lùng
bùng trăn trở. Tài phải bụm kín hai tay lại để giữ cho chị
đừng lăn lộn. Hai tay ôm gọn chiếc nịt vú, đồng thời cùng
với chị tìm cách giảm cơn đau. Chị hối Tài tháo bỏ chiếc yếm
ra để chị thở cho dễ. Tài băn khoăn lúng túng, chẳng rõ có
nên không.
Thấy Tài chần chừ, chị hét vung lên : thôi, cậu cút đi, tôi
chẳng cần nhờ cậu nữa. Tài ngơ ngẩn điếng hồn. Cậu hết còn e
ngại vì chính chị mở lối cho, chứ có phải tại mình dụ khị
chị đâu. Tuy vậy tay cậu vẫn thấy run khi lật úp chị lại để
tìm mở cái khóa yếm. Mảnh lụa bung ra, chị vội trút cả hai
tay vẩy cái nịt vú văng ra, như vứt đi xác con chuột vừa
lẳng nhẳng bám vào chị.
Cha mẹ ơi, hai bầu vú chị dềnh dàng như mâm cỗ. Hai vồng
thịt lù lù tựa gò mối, chúng nhỉnh lên như chọc vào người
nào đứng cạnh. Nó vành vạnh, tròn trạnh, thây lẩy, không quá
sượng như vú con gái, nhưng lại chẳng xệ như vứ bà già. Tài
ngầm thán phục chị giữ trau tria cặp vú như một gia bảo, nên
dù chị có vẻ lớn tuổi mà vẫn còn lưu lại nét thanh tân, dịu
mềm.
Chị vẫn nhức nhối sao đây, nên ôm khư khư lấy hai vú, ép qua
ép lại, vặt tới vặt lui. Chao ôi, hai cái vú như bị kềm kẹp
trầy qua trật lại giống quả chuối ép, nguây nguẩy thiệt hay.
Tài hỏi : đỡ chưa, chị lắc đầu quầy quậy. Tài lại càng quính,
loay hoay như anh chồng thấy vợ rặn đẻ đến nơi. Cậu hết đưa
tay ra, lại rụt tay vào, ý cậu là muốn bụm lấy đôi vú ấy mà
xoa giúp chị.
Thế rồi, muốn tránh cũng chẳng được, anh đành phải thực hiện
ý mình. Anh ôm lấy hai vú, nắn day thật mạnh, những múi thịt
thập thò qua kẽ tay anh như mớ lòng gà được rửa trên tay cô
gái. Chị có vẻ bớt nhức nên rên ư a và lắc lắc cặp vú giống
đánh nhịp. Tài thích chí nên tăng sự bóp, thúc vồng ngực ọp
ọp, càng bóp thì chị càng vặn cuốn người. Chị nhổm lên phục
xuống, từng nhịp, từng nhịp như ngồi đồng. Cả thân người lắc
lư chẳng khác con tàu đang chui hầm.
Tài say sưa bóp hai vú, miệng dẩu ra chờ chực. Chị lại hét
lên : ngậm vú đi, nút mạnh vào, lại bắt đầu nhức rồi. Tài
như bị dẫn đi bởi lời mụ phù thủy, nên há ngay miệng ra mút
chụt lấy một vú mà bú và vò cật lực. Chị hể hả thấy rõ, cố
vươn tấm ngực đồ sộ ra cho cậu thưởng thức. Hai cái vú thà
lây thà lẩy, ngồm ngoàm như mớ bột, nổi bọt um lên.
Cậu chẳng còn e lệ hay rụt rè mà tận tình vỗ về chị. Một
phần vì e ấp ý muốn sờ và bóp vú đã lâu, một phần chỉ sợ cơ
hội qua đi thì chẳng còn lần may nào khác. Anh vùi hai vú,
anh xóc toàn bầu, vê hai núm vú, gợn gợn chỗ quầng, mơn mơn
đến nỗi các hạt thịt săn lên đượm lốm đốm trên vú chị.
Dì Hưng nãy giờ thấy thằng cháu bốc đồng ngỡ là cháu bị rồ.
Nhưng đã lâu dì chưa được nếm mùi vị lạ lạ nên để yên xem
thằng bé làm gì. Dì thấy cháu xục xạo chỗ ngực và a thần phù
nó lại lật quách dì ra lột luôn chiếc yếm. Cũng may nó chỉ
cởi bên dưới lớp áo ngoài, nên dù vú dì trật ra vẫn còn lùng
bùng ở đó. Trái lại, cậu nhỏ lại nghĩ là áo dì cũng tuột rồi
nên bóp loạng choạng. Trước thì sờ sờ nắn nắn, sau thì động
cỡn giúi mũi vô hít hít triền miên. Có lúc cậu nhỏ ngập
ngừng, mắt dại đi như đang mơ màng gì đó, thế rồi ọp ọp rúc
vô bú vú như điên. Cả khoảng áo trước ngực ướt nhoẹt nước
miếng. Dì hết hồn, sợ cháu đi xa hơn thì chết. Dì Hưng vung
tay la : mày làm gì vậy, Tài. Cả một thùng tô nô nước đổ ụp
lên người anh, từ trên đầu. Tài chợt rùng mình tỉnh lại,
chẳng có chị chủ nhà nào cả, mà chỉ có dì Hưng đang ở cạnh.
Nhìn cảnh dì xống áo nhàu nhã, Tài ân hận vô cùng. Anh chắp
tay lạy dì như tế sao, xin dì tha cho. Dì Hưng cũng lịm đi,
nằm đó thút thít. Tài huyên thuyên kể, nhưng hẳn nhiên dấu
biệt sự lẫn lộn dì với cô chủ phố phía trước nhà. Anh đổ lỗi
chợt nhớ đến mẹ nên ngỡ dì là thân sinh, nên xàm xỡ không
nên không phải. Dì nghe có lý nên nguôi dần, nhưng để cảnh
cáo thằng cháu, dì hăm he sẽ tống cổ cậu về lại nhà và mách
mẹ nếu còn một lần khác với dì.
Tài dạ dạ thành khẩn. Sau bữa đó, dì Hưng không cậy nhờ cháu
bóp tay bóp chân nữa. Nhưng lúc nào dì vẫn bị ám ảnh về cử
chỉ của thằng cu đã dành cho dì. Nỗi bâng khuâng theo dì cả
vào sâu trong giấc ngủ, chập chờn và khiến dì giật mình
choàng tỉnh suốt đêm.(Hết Phần 7 ... Xin mời đón xem
tiếp
Phần
8) |
|
|
Xin các bạn vui lòng nhấn
chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |
 |
(VIETNAMESE
STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) |
Join Cõi Thiên Thai's
Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who
live in Viet Nam) |
|
Last Update: February 13, 2007
This story has been read (Since February 13, 2007):
|
 |
This page is using Unicode
font - Please
download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail: [email protected] |
|