| 
        
        
          
            | 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |  
            | 
            
             |  
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! |  
            | 
            
             |  
            | NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH" |  
            | Tác giả: SịpE-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả, hãy gửi e-mail cho Cõi 
			Thiên thai, Cõi Thiên Thai sẽ chuyển cho tác giả)
 Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi 
            truyện
 |  
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4][Phần 
            5][Phần 
            6][Phần 
            7][Phần 
            8][Phần 
            9][Phần 
            10][Phần 
            11] |  
            | Phần 8 |  
            | 
             |  
            | 
              
              
                
                  | Mới sáng sớm vừa thức dậy, mặt chị Loan đã xụ ra một đống. 
					Anh Ba hỏi gì chị cũng không trả lời, cứ i ỉ như chuột gặm. 
					Ba Chạc không hiểu ra sao nữa, chặn đầu này, vặn đầu kia, 
					chị cứ giả lơ. Anh giận lẳng lặng bận quần áo, định bỏ đi. 
					Chị hỏi giựt : đi đâu đó. Anh nói tại chị ỉu xìu anh muốn đi, 
					chớ ở lại thấy cái mặt đưa đám, vui chi đâu. 
 Chị nhõng nhẽo : có một việc cậy nhờ anh mà cha bỏ lơ bỏ 
					lảng. Anh trợn tròn mắt chẳng rõ chị nhờ cái gì đâu chớ. Chị 
					nhắc lại chuyện chị mét cậu bé ở trước nhà nhìn trộm vú mớm 
					chị và hỏi anh đã sang bắt tội cậu ta chưa. Anh bật cười bò 
					lê bò càng, tưởng đâu muốn đứt mạch máu mà ngủm củ tỏi. Chị 
					Loan chưng hửng nhìn anh, ngỡ là cha nội lên cơn tam tam. 
					Chị nói như than vãn : tui biết mà, vợ con anh lỡ có ai dòm 
					thấy vú bày ra cũng kệ. Chưa chừng anh còn thấy khoái là 
					khác. Vậy để bữa nào tui để nó rờ, nó bóp, nó bú, nó măn 
					luôn cho rồi. Cũng may bệ cửa sổ cao cao, chớ thấp chủm chắc 
					cậu ta dòm thấy lồn tui luôn, anh cũng khỏi nói.
 
 Anh làm nghiêm mặt lại : bà đừng nói bậy. Thằng nào mà rờ mà 
					nắn vú vợ tui, tui khện thấy tía nó luôn. Chẳng qua chiện 
					của bà hớ hênh thì trách cậu ta sao được. Bộ a thần phù cậu 
					leo qua đây bóp vú bà sao mà bà sai tui đi mắng vốn. Tại 
					mình mà đi kết tội người ta. Tui đây nè, bà nào, cô nào để 
					vú ra, tuy có vợ rồi, mà tui còn ham nhìn muốn bể con mắt. 
					Huống chi cậu ấy chưa dòm thấy vú người nữ lần nào.
 
 Chị Loan hứ một cái thiếu điều muốn lủng mái. Anh chồng lỡ 
					trớn nên giả lả nói trớt luôn : chớ hổng phải sao. Bà nghĩ 
					coi bà diện đồ ra phố, có thằng cha nào thấy mà lơ dòm. 
					Người gì hai cái vú như mâm xôi nghễu nghện, người chưa tới 
					thì ngực đã một đống như đèn xe hơi. Biểu sao mà mấy cha 
					chẳng nhìn muốn lọt con ngươi ra ngoài. Bà nhớ bữa bà diện 
					bộ sa teng láng lẫy đi với tui mà hổng đeo xú cheng không. 
					Cha mẹ ơi, mấy cha đảo qua đảo lại, bà mắc cỡ nép sau cánh 
					tay tui, cái vú cọ cọ nhột thấy mẹ.
 
 Chị Loan đang tức cành hông mà cũng chồm lên ngắt chồng một 
					cái rách thịt. Chị bôm bốp nói với anh : tại cha hết, đêm 
					nào cũng bắt lột truồng, rồi sờ, rồi soạng, rồi vạch, rồi 
					banh. Giò cẳng người ta mà cha làm như đi mua heo coi cựa, 
					cha lật bên này, cha liếm bên kia, nhích lần lên tới háng. 
					Cha ăn, cha lủm, còn làm bộ chê khen : chỗ này lông nhiều, 
					chỗ kia lông ít. Tay mằn, tay mò, tay vô, tay ra, chọt chọt 
					ngoáy ngoáy, nhột mà tức thấy mẹ. Làm như hổng cho cha bú 
					thì cha ngủ hổng nổi, rọ rạy suốt đêm, đụ hoài đụ hủy, thì 
					giờ đâu bận được áo quần. Vừa xỏ cái tay, cái ống vô là cha 
					giựt tuột ra, rồi nhào nắc lia, lồn rêm muốn chết. Lúc nào 
					cũng thấy nóng hổi chỗ mu, cấn cấn chỗ lỗ, lông rụng lùm xùm. 
					Bởi, mới quên bận, quên che để con nít cũng dòm được vợ anh 
					ở trần để vú.
 
 Ba Chạc thấm thía lời vợ kể tội nên anh kiếm cớ cho qua : 
					tui biết rồi mà. Vợ chồng mình đi đâu mà thiệt, kệ nó coi 
					như ngày xui của bà, cho nó lấy hên. Mẹ, nó nhìn chớ đã đụng 
					chạm gì đâu. Rồi anh đưa tay ra nhử vợ : em vô đây, anh 
					thương. Đừng để khuôn mặt bèo nhèo sáng sớm coi ẹ lắm. Chị 
					Loan nhủng nhẳng nhưng rồi cũng chịu. Chị lỏn lẻn xà vô tay 
					chồng : đó ông muốn mần gì thì mần đi. Tui thí cô hồn cho 
					ông, chớ trời sập, biểu ông nhịn cũng hổng nổi. Ba Chạc cười 
					hề hề. Anh vo ngón tay xoe lấy đầu vú vợ, miệng trót trót 
					như nẹt ngựa : ngoan, ngoan đi cưng. Anh nạp điện cho em 
					nóng lên nhe.
 
 Anh xoe miết hai núm vú, lăn lăn trong mấy ngón tay. Chưa gì 
					chị Loan đã thấy đầu vú săn nhức lại. Chị chùi chùi cái hông 
					bên anh, đẩy đẩy cái vú nhào nhào. Anh bụm chộp luôn mà bóp 
					nghiến bóp ngấu. Bây giờ thì hổng nghe chị vợ cằn nhằn, cửi 
					nhửi gì nữa, mà chỉ thấy tiếng ư ư, hai chưn chị đạp nhàu 
					như đan cửi. Ba Chạc biết vợ tới cơn rồi, nên nằm vắt ngang 
					lên nửa người chị, một tay đè lên vú, một tay banh háng chị 
					ra. Cứ thế, anh bóp trên, móc dưới, xoành xoạch xoành xoạch. 
					Cái mông chị Loan giờ hết trịn ở nệm nổi, cứ đảo đùng đùng 
					hổng lên, được lấy tấn bằng hai chưn. Chị xoay cái lồn vòng 
					tròn theo ngón tay anh móc. Thằng cha cắc cớ, móc được rồi, 
					lại muốn ăn gian còn khều, còn cạo cả hai mu và búng cái hột 
					le.
 
 Chị Loan tức rực như người mắc đái mà không rặn ra được. Nó 
					hệt người đau lậu đái ra cây “ một tiếng kêu cha, ba tiếng 
					kêu chó “. Cảm thấy bực mà lại đã, chị thấy chỗ lồn bị quậy 
					xới lên, lông lá gì ướt lẹp xẹp như dính mỡ cục, chất nhầy 
					trắng ở đâu mà tèm lem hết. Ba Chạc thấy lồn vợ tựa phết bơ 
					cứ lăn vào nguậy dữ.
 
 Hai người lăn lộn giỡn nhau, chợt có cơn gió mai ào tới, chị 
					Loan liếc thấy cửa nẻo mở toang và thoáng cậu nhỏ bên kia 
					vừa thụt vào trốn. Chết mẹ rồi, thằng nhỏ đã thấy chị bị mò 
					lồn. Chị chưng hửng phân vân tự hỏi nó còn thấy gì xa hơn 
					nữa chăng. Rồi chị lại cười vì sự lẩn thẩn của mình : bữa 
					trước nó thấy vú mình, bữa nay nó thấy chồng đang xục lồn 
					mình nữa, còn xa gần nào nữa, hổng biết. Nội bấy nhiêu là 
					mình chết đứt đuôi con nòng nọc rồi, còn gì.
 
 Chị giận quá đấm chồng thùm thụp. Ba Chạc đang mân mê vú và 
					móc lồn vợ bị đòn tức làm sao. Anh nổi nóng la lên : bộ bà 
					điên nữa hả. Sao vợ chồng đang mò nhau mà bà nổi nóng đập 
					tui. Bà vợ hét lên chỉ ra phía cửa : cha nội ẩu quá, bóp sờ 
					người ta mà cửa mở trống huơ. Ba Chạc ngước lên,cậu bé đâu 
					còn đó nữa, đang thích vì lồn vợ đảo lên đồng, nên nói trây 
					: ai tò mò dòm thì kệ tía họ. Lồn vợ tao, tao mò, vú vợ tao, 
					tao bóp, tao không bóp dành, mò giựt đứa nào, tao “ hổng khe 
					“. Chị Loan tức muốn chết mà cũng cất lời không nổi.
 
 Đầu óc chị lúc này cứ lởn vởn cậu nhỏ. Thằng vậy mà luôn gặp 
					may, lâu lâu thậm thà thậm thụt thì lại trông thấy chị. Bây 
					giờ chắc cậu ta mãn nhãn lắm, thấy vú thấy lồn đàn bà, liệu 
					có bị ám ảnh triền miên. Chị thắc mắc là cậu ta ở đâu tới mà 
					lạ hoắc. Hồi nào bên đó chỉ có một đàn bà, ít lâu nay mới 
					thấy cậu. Cậu lên phố làm gì, nhưng sực thấy sự suy nghĩ vẩn 
					vơ chị lại bỏ lung.
 
 Chị định bụng cố làm quen với người chủ hộ. Đàn bà nói với 
					nhau dễ phát giác ra ngay. Chị không tơ tưởng gì đến tình 
					yêu hay mơ mộng giữa cậu và chị, nhưng tâm lý ai thấy có 
					người trẻ trai để ý đến mà chẳng xao xuyến trong lòng. Chị 
					la lối chồng chẳng qua là để có cớ vậy thôi, kẻo lỡ may chả 
					hay được lại tưởng là chị lăng loàn, khêu gợi. Chớ còn con 
					trai mới lớn ai chẳng tò mò. Chị là đàn bà có chồng mà còn 
					ham nhìn lén đàn ông nữa là.
 
 Ở đời nhiều tía non, tía già thiệt bặm trợn. Uống rượu bia 
					nỗi gì mà trên đổ vô, dưới xổ ra, uống rồi đi đái, đái rồi 
					uống, vậy mà ham chết bỏ. Say mèm thì bắt cu đái bậy tè le. 
					Có cha ung dung vạch quần cầm cặc xỉa vào tường nhà chị làm 
					một bãi xè xè đã điếu. Gặp cha còn trẻ thì cặc dái còn có vẻ 
					ra trò, gân guốc cũng có hình, có dáng. Còn gặp tía già thì 
					nhăn nheo như thượng sĩ đừ câm, cặc dái gục nằm một khúc. 
					Kiểu dìa nhà có muốn chơi vợ cũng hổng lên, thấy lồn đó cũng 
					“ cơm hè “ chớ chui vô gì nổi.
 
 Chị nằm xà lơ nghĩ tới nghĩ lui, Ba Chạc bú òm ọp lồn chị mà 
					hổng nghe chị nhúc nhích. Anh cũng thây kệ, việc anh anh làm, 
					việc chị chị lo. Bà nghĩ đâu cũng được, miễn cứ banh lồn ra 
					cho anh gặm là yên. Anh nghĩ cưới được con vợ ngon như chị 
					là phước lớn. Người ta lục đục nhau vì chê vú chê lồn, hoặc 
					vợ than chồng dở ẹc. Chưa nhập cung đã mửa cửa rào, hoặc làm 
					như gà chết. Có bà nói ra miệng chưa biết sướng ra làm sao. 
					Còn anh, nắc cái nào là chị vui cái nấy. Đụ một lần lại muốn 
					“ ơ ghen “, anh mệt ngáo thì chị cũng ho hen hoặc chạm chưn 
					chạm cẳng lôi dậy. Chưa kịp tỉnh, chị đã than run, than lạnh, 
					đòi ôm sưởi ấm mới nghe. Rồi tay kê vào vú, tay nhét háng 
					cầm hơi, tránh sao khỏi xun xoe sờ sờ, nhón nhón. Có là 
					thánh mới không lên cơn động đực và một phùa đụ nắc lại diễn 
					ra. Chả thế mà chưa gì mắt anh đổ ghèn, mờ tịt. Có khi chị 
					ngồi lù lù ở đó mà anh đạp bậy trúng, chị la toáng lên. Ôi, 
					cái thân đàn ông ham đụ, còn khí đâu mà biểu mắt trong, mình 
					mạnh.
 
 Nhiều khi anh cũng muốn xé rào, tìm bậy cái lồn nào chia bớt 
					sương sương. Nhưng mụ vợ chằng ăn trăn quấn, nó mà nổi ghen 
					dám lắt bỏ khúc gân. Mà nó hăm anh rồi chớ bộ : tui nói 
					trước với anh, có muốn coi lồn, coi vú con nào thì ráng nhịn, 
					dìa nhà tui lột cho coi. Anh muốn nhìn suốt ngày, suốt đêm, 
					tui cũng chịu. Chớ anh mà lẹo tẹo đứa nào, tui bắt được đừng 
					trách. Tui bắt hai đứa đụ nhau cho tui coi rồi tưới át xít 
					cho lủng rụng mẹ nó cặc lồn luôn cho hết đường liếm mép. Bả 
					nói nghe tởn thấy mồ, nên thôi thì “ cơm nhà lồn vợ “ cho êm.
 
 Đúng là hai vợ chồng hai tâm trạng, chẳng ai trùng với nhau. 
					Chị Loan hăm he chồng chớ cũng ham có thằng nhỏ nào để làm e 
					làm dáng, chứng tỏ là chị “ còn duyên kẻ đón người đưa “. 
					Thiệt tình là cặc chồng chị thì ít ai bì nổi, nó gồ ghề mà 
					đục chị cái nào cái nấy nên thân, nhưng gặm mãi khúc mía 
					quen cũng ngán. Chị tưởng tượng cậu nhỏ bên nhà mà đục chị 
					chắc là nó lóng ngóng thiệt vui. Chị sẽ bày cho nó như mẹ 
					dạy con, để nó quen dần trận mạc, lần lần chinh phục được 
					giới nữ quanh mình. Chị dấu tâm trạng như mèo dấu cứt, âm âm 
					i i để bụng nín khe.
 
 Còn anh Ba xểnh chị ra là chăm chăm đi tìm lồn mấy bà ngắm 
					đỡ. Khi xe đò dừng ở chỗ xét, anh thấy mấy bà lục xục chạy 
					mau là biết y như mấy bà mắc đái. Có bà thì trật quần ngồi 
					quay vô gầm xe nín thở xả xè xè, có bà quính quá xỉa mẹ vô 
					bờ rào trút mau cho đỡ nặng. Anh làm bộ đánh rơi tờ bạc, cúi 
					lượm mà nghía cái chơi. Có bà lồn dầy cui, có bà lồn mỏng 
					dính, có bà lam nham bạch đới, có bà tét bét thấy kinh. Bà 
					nào đái xong cũng không làm sao lau sạch, nước đọng ướt lông 
					lồn, nhễu giọt thấy gớm. Bà vội quẹt tay chùi cái xoạch rồi 
					bôi đít quần. Đàn bà đi đường, đi xe, chúa là ở bẩn. Tay đó 
					vừa vuốt nước tiểu xong, vô quán đã ngồi ăn tỉnh bơ. Thậm 
					chí về đến nhà, chống đang chờ, đang ngóng, chẳng cần rửa là 
					đè luôn ra đụ ùm ùm, gớm ghiếc.
 (Hết Phần 8 ... Xin mời đón xem 
					tiếp
					Phần 
					9) |  |  
            |  |  
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |  
            | 
			 |  
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) |  
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) |  
            | 
             |  
            | Last Update: February 15, 2007This story has been read (Since February 15, 2007):
 
 |  
            | 
             |  
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readWeb site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: [email protected]
 |  |