Khi
Thu thức
giấc
nàng
nhận ra
mình vẫn
còn trần
truồng
ấm áp
trong
vòng tay
ôm của
người
yêu. Ánh
mắt của
nàng
chìm đi
trong
mắt nhìn
chan
chứa
tình yêu
của gã
con trai.
Trung
đang
chống
tay lặng
lẽ nhìn
nàng say
sưa
trong
giấc
mộng.
Thu nũng
nịu hôn
lên môi
hắn:
“-Làm gì
mà nhìn
người ta
dữ dzậy?”
Trung
mĩm cười,
giọng
hắn ngọt
ngào:
“Anh
không
ngủ được
vì anh
sợ khi
thức dậy
anh sẽ
không có
em bên
cạnh..”
Thu cười
nhỏ,
giọng
chọc
ghẹo:
“Bộ anh
tưởng em
là Giáng
Kiều, là
người
đẹp
trong
tranh
chỉ hiện
ra ban
đêm cho
anh thôi
sao?”
Trung
cúi
xuống
hôn lên
đôi môi
mọng đỏ
của
người
yêu, hắn
ầm ừ:
“Em ơi,
anh yêu
em quá...anh
lo sợ đủ
thứ..”
Thu duỗi
người,
dư âm
của cuộc
ân ái dữ
dội vẫn
còn
lương
vương
trong
người ,
chân tay
nàng vẫn
thấy rã
rời tê
mỏi,
nàng ôm
ghì
Trung
sát vào
người,
thầm thì:
“-Anh ơi...anh
yêu em
dữ quá...
làm em
sướng tê
hết
người...anh
có mỏi
không...?
Trung
hôn lên
cổ nàng,
hắn cười
nhẹ:
“Ừ..anh
cũng
sướng rã
rời chân
tay...mình
yêu nhau
dữ quá
em hả..?”
Trung
lại
chống
tay lên.
Thu nhận
ra trong
ánh mắt
chan
chứa
trìu mến
tình yêu
của hắn
có cái
gì lo âu
có cái
gì sợ
hãi
trong đó.
Nàng cất
tiếng
hỏi:
“Anh có
chuyện
gì muốn
nói với
em phải
không?
Nói em
nghe đi
anh..”
Trung
nhìn
thẳng
vào mắt
người
yêu...hắn
biết hắn
không
thể dấu
diếm với
Thu
chuyện
gì, bởì
lẽ hắn
muốn
chia xẻ
với nàng
mọi thứ
hắn có
trong
cuộc đời.
Trầm
giọng,
hắn nói
cho nàng
nghe
những
suy nghĩ
của hắn.
Những
suy nghĩ
mà Thu
không hề
nhận ra
ở người
bạn tình
bây giờ
là người
yêu của
nàng.
Những
suy nghĩ
làm thay
đổi cái
nhận
thức của
nàng về
hắn và
thay đổi
luôn cả
cuộc đời
còn lại
của nàng...
Trung
tối hôm
đó không
giống
như một
Trung
nhanh
nhẹn
xông xáo,
lạc quan
vui tính
của mọi
ngày mà
Thu
thường
thấy.
Hắn trầm
lặng lạ
lùng.
Giọng
hắn là
một
người
khác ở
bên
trong mà
hắn dấu
kín, ít
khi Thu
nhận ra.
Ánh mắt
hắn đăm
chiêu,
trán hắn
nhíu lại,
hắn nói
với nàng
nỗi ưu
tư trong
lòng hắn:
“ Em
nghe anh
nói điều
này...
rất quan
trọng
cho cả
tương
lai
chúng
mình.
Hơn một
năm rồi
sống
trong
thời
buổi bây
giờ anh
không
tìm thấy
cái gì
có ý
nghĩa
trong
cuộc
sống. Em
có thấy
không ,
xã hội
mình bây
giờ chỉ
thu lại
trong
vấn đề
cái bao
tử. Anh
em gia
đình
tình
nghĩa
cũng
không
quan
trọng
bằng
miếng ăn
chỗ ở.
Nói gì
đến
những
cái xa
xôi như
lý tưởng,
tương
lai...
“Anh hỏi
em bọn
mình yêu
nhau rồi
làm gì
...Em và
anh có
hoạch
định gì
được cho
tương
lai?
Mình
nuôi cái
thân
mình còn
xất bất
xang
bang ...vả
lại có
một vấn
đề lớn
hơn...em
có thấy
mình
không
còn tự
do hay
không?
Làm cái
gì cũng
bị kiểm
soát. Ði
ra khỏi
phường
khóm là
phải xin
giấy tờ...lộn
xộn là
có thể
tù tội
hoặc bị
hăm doạ.
Nhìn chị
Mai của
em là
anh
không
đành
lòng.
Bọn họ
hăm dọa
chỉ đủ
thứ là
chỉ muốn
đá chỉ
ra khỏi
nhà đi
khu kinh
tế mới...”
Giọng
Trung
đanh lại
trong
giận dữ.
Thu nhận
ra cái
sôi sục
bên
trong
lòng
hắn.Trung
vẫn
thường
lui tới
với nàng
nên rất
hiểu rõ
tình
trạng
của chị
Mai. Vả
lại má
nàng và
ba má
Trung
cũng
quen
biết
nhau ở
Cần Thơ
nên nàng
và Mai
bao giờ
cũng
chia xẻ
với hắn
nhiều
chuyện
trong
gia đình.
Hắn
thường
xuyên lo
lắng,
khéo léo
giúp đỡ
cái gia
đình nhỏ
của nàng
trong
những
lúc nguy
khó
nhấtvề
vật chất,
nhất là
đối phó
vói
những
hăm doạ
thường
xuyên
trên gia
đình
Mai-
loại gia
đình mà
chính
quyền
mới liệt
vào
thành
phần
“ngụy
quân
ngụy
quyền”..
Thu ôm
nhẹ
người
yêu,
nàng yên
lặng
nghe hắn
tiếp tục:
“-Tự
do...tự
do ...em
có biết
hai chữ
này có ý
nghĩa gì
không?
Ngày xưa
ít nhất
mình
cũng còn
có thể
hoạch
định,
hướng về
tương
lai...bây
giờ mình
có biết
ngày mai
sẽ ra
sao? Lấy
cái vụ
làm ăn
chợ trời
của mình
chẳng
hạn. Nếu
anh
không có
nguồn
tin bên
trong,
anh và
em chắc
tiêu tán
hết sạch
tiền bạc...Mà
em có
nhớ vụ
đổi tiền
vừa rồi
không...Cách
mạng là
vậy...”
Trung
cười nhẹ,
hắn gằn
giọng:
“Họ nắm
quyền
sinh sát...muốn
làm gì
thì làm,
nay thế
này mai
thế
khác..Anh
không
muốn
sống
trong
tình
trạng
như vậy
suốt
cuộc đời
anh...”
Ánh mắt
Trung lộ
rõ sự
cương
quyết
của hắn.
Cái ánh
mắt Thu
không
bao giờ
quên ở
người
yêu. Cái
ánh mắt
mạnh mẽ,
tin
tưởng,
sắt đá
trong
suy nghĩ
của mình.
Cái ánh
mắt của
kẻ dám
làm dám
chịu,
sẵn sàng
đối phó
với bất
trắc
hiểm
nguy của
đời sống.
Những gì
Trung
nói với
nàng lúc
đó làm
nàng suy
nghĩ
suốt
hai, ba
ngày sau
. Nàng
còn nhớ
rõ những
điều
Trung
nói vói
nàng:
“Nhân
danh tự
do...anh
mời em
đi theo
anh ...
đi theo
anh để
tìm tự
do... “
Nàng
sửng sốt
trong
những
lời gọi
nghiêm
trọng
của hắn..
Nàng níu
tay hắn
như cố
tìm lại
cái con
người
bình
thường
của hắn,
nhưng rõ
ràng
nàng
thấy cái
ý chí
sắt đá
trong
suy nghĩ
của hắn.
Thu cất
tiếng
hỏi:
“Anh nói
gì... em
nghe
chưa
hiểu ra..”
Trung ôn
tồn giải
thích.
Thu nằm
dó lặng
yên nghe,
những gì
Trung
nói làm
nàng suy
nghĩ
thật
nhiều
bởi lẽ
nó sẽ
thay đổi
hẳn vận
mệnh của
nàng.
Trung
nói với
nàng về
cuộc dự
định của
gia đình
hắn để
mưu tìm
tự do
bằng con
đường
vượt
biển.
Hắn tin
tưởng
nàng,
nhất là
hắn yêu
nàng và
được
nàng đáp
lại. Hắn
muốn kết
hôn với
nàng,
rồi
chuyển
hẵn hộ
khẩu về
Cần Thơ
, đi làm
vói hắn
trong
cái Hợp
Tác Xã
vận
chuyễn
phân bón
. Gia
đình hắn
đã tính
toán để
đào
thoát
bằng
chính
con tàu
của gia
đình hắn
dùng
trong
việc vận
chuyển
phân bón
trên
sông này.
Cách tốt
nhất là
nàng
theo hắn
sinh
hoạt
trên tàu
một thời
gian để
chờ đến
giờ hành
động là
đi luôn...
Hắn ôm
Thu vào
lòng:
“Nếu em
ở trên
này anh
không có
cách gì
liên lạc
được...hoặc
nếu tổ
chức móc
nối để
em đi
xuống
thì rất
nguy
hiểm..anh
không
muốn em
mạo hiểm
kiểu đó...”
Thu ngập
ngừng:
“Em còn
chị
Mai...
để em
suy nghĩ
và về
nói
chuyện
với chỉ....rồi
em trả
lời anh...”
Giọng
Trung
chợt như
muốn vỡ
vụn:
“Em ơi
...anh
không
muốn xa
em....nếu
em không
đi anh
cũng
không
muốn đi...”
Thu cảm
động ,
tim nàng
như thắt
lại
trước
chân
tình của
người
yêu.
Nàng hôn
lên môi
hắn...
ánh mắt
hắn long
lanh như
có nước
mắt
trong đó.
Thu vòng
tay ôm
chặt hắn
vào
người.
Nàng
thấy
những
rung
động của
tình yêu
ngập
tràn
trong
lòng. Da
thịt
người
tình
nóng ấm
trong
vòng tay
ôm. Nàng
dụi mặt
vào lồng
ngực rắn
rõi của
hắn tìm
ở đó sự
che chở
quen
thuộc.
Trung
vòng tay
sau lưng
nàng...hắn
ôm ghì
nàng vào
lòng...rồi
hắn chồm
lên đè
ngửa
nàng
xuống
giường...tay
hắn dang
tay nàng
rộng ra...ngực
hắn đè
vú nàng
sát rạt...hắn
miết
người
nàng
xuống...Da
thịt hắn
nóng
hừng hực
trên làn
da mát
rười
rượi của
nàng.
Thu rên
rĩ mời
gọi:
“-Anh ơi
...em
cũng
không
muốn xa
anh...”
Trung
chồm
xuống
hắn cắn
vú nàng:
“Ừ ...
đừng bao
giờ xa
anh...anh
không
chịu nỗi
nếu
không có
vú em để
anh vùi
mặt vào..”
Hắn chồm
lên...cặt
hắn căng
cứng tìm
vào lồn
không
chút khó
khăn như
đã thuộc
lối vào
Thu rướn
cong
người
theo cái
nhấn sâu
của cặt
trong
lồn
...tai
nàng
nghe
những
lời ong
bướm
Trung
vẫn tiếp
tục:
“...anh
không
thể xa
vắng lồn
em
....anh
nhớ
...anh
thương
...anh
yêu lồn.
của
anh...”
Hắn kết
thúc
những
lời âu
yếm từ
con tim:
“Anh yêu
em...Anh
yêu
em...”
Hắn
không
nói nữa
bởi lẻ
những
tình cảm
đang
dâng
tràn
trong
hắn đang
bíến
thành
những
cơn sóng
tình
mãnh
liệt
trên da
thịt
nàng .
Hắn mút
hai núm
vú nàng
vừa dữ
tợn, vừa
mê đắm.
Hắn nút
hai bầu
vú trắng
ngồn
ngộn vào
miệng
hắn như
muốn
nuốt hết
da thịt
người
tình.
Hắn cắn
nàng làm
hai bầu
vú nàng
đỏ ửng
những
vết cắn.
Nàng oằn
người
cong vú
trong
cái lối
nút cắn
dữ dội
của hắn.
Hắn cắn
xuống
bụng
nàng..Rắng
hắn
cắn...mối
hắn
mấp...lưỡi
hắn
liếm...Thu
giựt
cong
người
trong
những tê
điếng
như điện
giựt nhè
nhẹ trên
khắn da
thịt
nàng.
Rồi nàng
thấy
Trung
quay sấp
người
nàng
lại...hắn
cắn
trênhai
bờ vai
thon,
chạy
xuống
nhột
nhạt
trên
lưng
nàng
...xuống
nữa trên
vòng eo
thon
..tay
hắn nắn
bóp vuốt
ve hai
bờ mông
trắng
vun
cao...
hắn cắn
mông
nàng...
Thu rên
rĩ ,
giựt nẫy
cong cớn
theo
những
sôi động
của
người
yêu trên
da thịt
nàng..Tay
hắn mon
men tìm
vào
lồn...hắn
lật ngửa
nàng ra.
....Trung
ngồi
dậy...hai
tay hắn
nâng
mông
nàng kê
trên đùi
hắn....hai
đùi nàng
dang ra
hai
bên...lồn
nàng mở
ra....hắn
cúi
xuống...
miệng
hắn ngay
trên lồn
nàng...hắn
nút...
hắn
liếm.
Hai tay
hắn chụp
xuống
trên hai
bầu vú
tròn
căng ...
hắn bóp,
hắn vò,
hắn nắn.
Hai núm
vú nàng
hắn xoay
, hắn
vuốt..Thu
ú ớ
tronmg
những
kích
thích dữ
tợn từ
miệng,
từ lưỡi
trong
lồn, từ
hai bàn
tay phù
thủy
trên vú.
Tiếng
nút,
liếm lồn
hòa
trong
tiếng
gầm gừ
của hắn,
tiếng
rên rĩ
đĩ thỏa
của Thu
làm cả
hai bị
kích
thích dữ
dội. Thu
rên
...Thu
quýnh
quíu
chân
tay:
“-Anh
ơi...chết
em....anh
dâm
quá...anh
nút lồn
em
...sưướớớnnnnng
quááááá
anh
ơơơiiiii”
Trung
thả nàng
xuống
hắn nhấn
cặt vào
lồn..hai
tay hắn
vẫn ôm
hai đùi
nàng...hắn
vác hai
chân
thon dài
trắng
muột của
nàng lên
ngực
hắn. Hắn
chống
dẩu gối
trên
giường.
hắn dập
cặt
cương
cứng cũa
hắn vào
lồn
người
yêu đang
tênh
hênh chờ
đón.
Hắn dập
bạo
bùng....dập
rung
rinh
...dập
thật sâu
...thật
mạnh
...thật
nhanh
...thật
lâu
...rồi
hắn thả
chân
nàng
xuống
hắn vùi
người
lên trên
nàng.
hắn rướn
cặt thật
sâu...thật
sâu
trong
lồn...Hắn
đẩy nàng
rướn
cong
người
...cặt
hắn
khựng
lại
trong
tích
tắc..từng
cái bắn
tia
trong
lồn nóng
hôi hổi
hừng
hực. Hắn
gục
xuống
trên da
thịt
nóng ấm
trong
từng cái
rùng
mình tê
dại. Hắn
cũng còn
nhận ra
người
yêu cũng
đang
giựt
rung
trong
tột đỉnh
.
..Không
có gì
trên
trần
gian này
có thể
dùng để
diễn tả
được cái
khoảnh
khắc
rung
động ghê
gớm
trong
tột đỉnh
ái ân
..khi da
thịt
nóng
bỏng và
tình yêu
hoà lẫn
trong
nhau...
..Là
một....
(Hết Phần 23 ... Xin mời đón xem tiếp
Phần
24) |