COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK

Coi Thien Thai - Vietnamese Entertainment Network

Please click the banner to support Coi Thien Thai !

Advertisement with Coi Thien Thai for low prices!

TÌNH ĐÊM MƯA BÃO

Tác giả: Kinh Dinh
E-mail:
nqd55***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện

[Phần 1][Phần 2][Phần 3][Phần 4][Phần 5][Phần 6][Phần 7][Phần 8][Phần 9][Phần 10][Phần 11][Phần 12]
[Phần 13][Phần 14][Phần 15][Phần 16][Phần 17][Phần 18][Phần 19][Phần 20][Phần 21][Phần 22]
[Phần 23][Phần 24][Phần 25][Phần 26][Phần 27][Phần 28][Phần 29][Phần 30][Phần 31][Phần 32][Phần 33]

Phần 33

flower

Ðó là một ngày như mọi ngày vào cuối tháng bảy năm 1981 ở Cần Thơ.

Tổ chức móc nối đưa người lên tàu đều được xuông sẻ. Con tàu nhỏ nhưng đã được thiết kế khéo léo để có thể vượt chẻ sóng biển đã phăng phăng trực chỉ hải phận quốc tế khi trời còn mờ mờ sáng. . Bác sĩ Hải cùng với một sĩ quan hải quân đã tổ chức gần như hoàn hảo cho chuyến vượt thoát này. Trên tàu chỉ có 5 gia đình, tổng số người khoảng chừng 45 đến 50 . Nước uống, thực phẩm đều được dự trữ dư dùng.

Danh nhìn sóng nước xung quanh mà thấy chiếc thuyền của mình còn thua một cây kim nhỏ trôi nổi trên mặt đại dương mênh mông. Kế hoạch của Bác sĩ Hải là hy vọng tìm được tàu vớt người tỵ nạn khi ra đến hải phận quốc tế.
Những ngày sau đó không cho một tia hy vọng nào. Không tàu nào cứu. Không tàu nào quan tâm đến chiếc ghe nhỏ lênh đênh trên mặt biển. Ðến ngày thứ năm thì người sĩ quan Hải quân lộ vẻ thất vọng và lúng túng trên gương mặt của ông. Một buổi họp ngắn diễn ra giữa Bác sĩ Hải, Danh và ông Hiền, tên vị sĩ quan, để quyết đinh phải làm gì cho chuyến hải hành bất trắc này.

Nước uống thực phẩm và xăng dầu dự trữ có hạn nếu cứ tiếp tục chạy quanh cầu cứu vô vọng thì chẳng chóng thì chầy nguồn dự trữ sẽ cạn. Ông Hiền đề nghị trực chỉ Mã Lai. Vấn đề là xăng dầu có còn đủ hay không. Còn nước còn tát, mọi người trong cuộc không còn cơ hội nào khác hơn.

Ðến đêm thứ bảy thì một trong hai cái máy đuôi tôm quạt nước có vấn đề. Nó khục khặc rồi chết hẳn.

Ðêm thứ tám thì ông Hiền nói với Danh tình hình nguy cấp tới nơi. Trữ lượng dầu sẽ không còn đủ để chạy máy. Bưổi sáng hôm đó Ông Hiền thả neo giửa biển họp bàn tìm đường giải quyết. Còn nước còn tát, Ông Hiền đề nghị đốt lửa cầu cứu. Nét thất vọng xen lẫn tuyệt vọng và sợ hãi hiện rõ trên nét mặt mọi người.

Hai ngày sau đó tình trạng trở thành đen tối. Biển động dữ dội. Con thuyền nhỏ không là cái gì đáng kể ở giữa đại dương trùng trùng sóng dữ. Ông Hiền vẫn can đảm đối diện với từng cơn sóng xô đẩy . Nhưng Danh nhớ cơn sóng lớn cuối cùng ập lên. Nhận chìm tất cả. Cơn sóng mà chàng vẫn mang theo trong mộng mị suốt bao nhiêu năm dài. Cơn sóng cướp mất trong tay chàng Mai, Lành , Bé Tâm và cả cái hy vọng đem vợ con đến một bến bờ tự do.

*
*   *

Danh cũng không hiểu tại sao mình có thể sống sót. Chàng chỉ có thể giải thjích giống như Hùng giải thích là:
“Tại cái số ông chưa chết”
Thực ra Hùng là người cứu sống chàng. Hai ngày sau đó tàu Hùng đi ngang qua khu biển nhận chìm tàu của Danh. Hùng nói:
“Tui thấy ông trôi lình bình, ông ôm chặt cái thùng nhựa nên còn nổi. Cũng còn vài người nửa nhưng họ chết hết rồi nên bọn tui phải bỏ lại.”

Hùng trở thành người bạn an ủi chàng trong suốt thời gian ở trại tỵ nạn Mã lai. Cũng chính Hùng ghép chung chàng vào gia đình hắn, khai là anh em bà con, để chàng được đi sang Mỹ chung. Danh sống như người du mộng. Chàng bềnh bồng trong những giấc mơ của mộng và thực. Của quá khứ êm đềm. Của hoan lạc da thịt. Và cái khủng khiếp của những con sóng dữ....

*
*   *

Danh giật mình khi nghe Hùng la lớn:
“Tỉnh dậy đi ông ơi! Dzô đây uống vài ly cho ấm bụng.”

Cái “club” nhỏ chứa được vài trăm người nhưng trang trí nhẹ nhàng, không khí văn nghệ.
Cái bục trình diễn ở một góc trang bị đầy đủ thiết bị âm thanh thượng hạng. Khi Danh vào thì chàng thấy mọi người đang yên lặng lắng nghe. Tiếng đàn guitar trầm ấm trong một nhạc phẩm quen thuộc của Trịnh Công Sơn:

“Ôm lòng đêm nhìn vầng trăng mới về.
Nhớ chân giang hồ.
Ôi phù du từng tuổi xuân đã già,
một ngày kia đến bờ.
Ðời người như gió qua....”


Bài hát. Ôi bài hát của một thời xuân trẻ. Bài hát của Mai yêu chàng. Bài hát của phôi pha còn lại trong lòng chàng.

“...Bàn chân ai rất nhẹ tựa hồn những năm xưa”

Nước mắt Danh ứa ra. Khi người nữ ca sĩ ngửng đầu lên thì Danh như muốn nghen thở. Ca sĩ Hồ Thu mà Hùng nhắc tên là Thu của chàng năm nào. Của đêm mưa bão. Trùng trùng bủa vây chàng là những cảm giác. Của kỷ niệm chôn kín trong lòng. Thì Thu cất tiếng hát một bài nhạc khác. Cũng của nhạc sĩ họ Trịnh. Chưa bao giờ Danh có thể cảm nhận được cái cảm giác đau xé trong tim như lúc này.

“Hai mươi năm xin trả nợ người.
Trả nợ một thời em đã bỏ ai.
Hai mươi năm xin trả nợ dài
Trả nợ một đời em đã phụ tôi...

Danh yên lặng trong bóng tối . Chàng lặng lẽ ngắm nhìn người con gái năm nào đã trao cho chàng tất cả. Tình yêu và đam mê xác thịt tình đầu...Thu vẫn đẹp kiêu sa, đẹp nồng nàn. Bên cạnh nàng là một chàng trẻ tuổi đệm đàn guitar. Hùng nói nhỏ bên tai chàng:
“Ðừng có yêu vội. Người đàn guitar bên cạnh cô Hồ Thu là ông xã của cổ...”

Danh yên lặng không nói gì ...cho đến lúc những dòng nhạc cuối cùng buông xuống...

“Bao nhiêu năm bỗng lại nhiệm mầu
Trả nợ một lần quên hết tình đau..
Hai mươi năm vẫn là thuở nào
Nợ lại lần này trong cõi đời nhau...”


Danh thoáng nhìn thấy bóng mình trong tấm kính lớn sau bar rượu. Chàng trong gương là mặt mày nhăn nhúm. Vết hằn của năm tháng và ký ức đau khổ của mất mát đã nhanh chóng biến dạng bác sĩ Danh thành một ông già tóc bạc...

Chàng nói nhỏ trong miệng:
“Ừ Thu, ...
Nợ lại lần này trong cõi đời nhau.”

Danh bước ra ngoài. Không trả lời câu hỏi của Hùng . Chàng đốt điếu thuốc lá. Ðêm đông lạnh lẽo. Tuyết rơi trắng lả tả. Danh đi trong đêm tối mịt mù ngoài kia....Bóng đêm như một định mệnh nghiệt ngã tiếp tục chụp phủ trên cuộc đời chàng.

Hết

 

Xin các bạn vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai!

Please click to visit Coi Thien Thai's sponsor

(VIETNAMESE STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN)

Join Cõi Thiên Thai's Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who live in Viet Nam)

Subscribe Unsubscribe

Last Update: February 12, 2007
This story has been read (Since February 12, 2007):

flower

This page is using Unicode font - Please download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail:
[email protected]

Please click on the banners to visit our sponsors! Thank you!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)