| Mai hiện ra như môt nan đề trong 
					suy nghĩ của Danh. Ðã hai ngày nay hình ảnh Mai cứ lương 
					vương trong cái mặc cảm tội lỗi về những vụng trộm xác thịt 
					của chàng với Thu. Mai thông minh, hiền thục trong tính tình 
					mà không kém nồng nàn trong ái ân. Nàng là người vợ chàng 
					yêu và chọn sống chung chia xẻ với nhau những ngọt bùi khó 
					khăn của đời sống....Danh miên man trong hồi ức... Vào tháng giêng năm 1973, Bác sĩ Danh vừa tốt nghiệp Ðaị Học 
					Y Khoa ra trường mới được mấy tháng. Chàng kết hôn với cô 
					giáo Mai, người yêu của chàng ngay sau khi chàng ra trường. 
					Chàng và Mai đã quen nhau cách nay đã lâu, trong một dịp 
					trường Ðại Học Sư Phạm mời Sinh viên Ðại Học Y Khoa sang dự 
					một buổi văn nghệ làm quen giữ hai trường. Danh bắt gặp ánh 
					mắt của Mai đêm hôm đó. Chàng còn nhớ Mai thanh thoát trong 
					chiếc áo dài màu xanh da trời thật nhạt, nàng hát cái bài 
					hát mà Danh yêu thích, bài “Phôi Pha”của Trịnh Công Sơn. 
					Giọng hát Mai thật đơn giản không màu mè làm dáng nhưng nàng 
					lột tả được linh hồn của dòng nhạc . Bài nhạc này của nhạc 
					sĩ họ Trịnh là bài hát thuộc loại “ tâm linh” đối với Danh, 
					chàng vẫn hát và nghe nhiều người hát nhưng không ai chạm 
					được đáy tâm hồn chàng như Mai đêm hôm đó:
 “Ôm lòng đêm nhìn vầng trăng mới về.
 Nhớ chân giang hồ,
 Ôi phù du từng tuổi xuân đã già,
 Một ngày kia đến bờ
 Ðời người như gió qua...”
 
 Danh còn nhớ đến lúc Mai buông nhẹ giọng hát của nàng ở câu 
					cuối của bài nhạc
 “Bàn chân ai rất nhẹ,
 Tựa hồn những năm xưa...”
 
 thì chàng biết Mai đã chạm được trái tim mình. Danh phăng 
					phăng tìm đến gặp Mai và hình như duyên nợ đã định hay người 
					nay thường nói rằng đó là ” tiếng sét ái tình” thì quả là 
					không sai trong trường hợp của Danh và Mai. Có một cái gì vô 
					hình chàng vẫn không thể nào giải thích đượcgiữa chàng và 
					Mai khi gặp nhau. Nó xuyên qua trong mắt nhìn, trong giao 
					cảm của con tim. Nó chặn lại nhịp thời gian và cả không gian, 
					hình như chỉ còn lại chàng và nàng...cho đến lúc bạn bè xung 
					quanh cười ồ vì hai người cứ mãi nhìn nhau thì cả Danh và 
					Mai mới sực tỉnh. Họ quen nhau là như vậy và khởi đầu cho 
					cuộc tình gắn bó không rời theo năm tháng.
 
 Vậy mà bây giờ chàng đang phản bội nàng..chàng đang ôm Thu, 
					em gái nàng trong vòng tay ân ái mà Danh chỉ dành hết cho 
					nàng..
 
 Danh đang miên man trong dòng suy nghĩ thì chàng thấy Thu 
					vuốt tóc chàng hỏi:
 “Anh đang suy nghĩ gì mà thẩn thờ vậy?.”
 
 Danh ôm Thu vào lòng chàng thú thực:
 “Anh xin lỗi em, anh đang nghĩ đến Mai...Anh không biết ngày 
					mốt Mai về anh sẽ ..như thế nào...”
 
 Thu rúc người vào lòng Danh. Nàng dùng chữ của chàng hay nói 
					với nàng:
 “Anh khờ.. Khi chị Mai về thì đừng nói gì hết. Em cũng không 
					ngờ là anh là người tình đầu tiên của em ...Cái đêm mưa bão 
					đó chắc mình không bao giờ quên...”
 
 Thu ôm Danh rồi nhìn thẳng vào mắt chàng. Ánh mắt Thu trong 
					suốt không gợn chút âu lo, nàng tiếp tục:
 “- Em cũng không muốn làm chị Mai tổn thương, nhà em chỉ có 
					hai chị em. Anh biết rồi, Ba em mất sớm, bây giờ Má em lại 
					đau bịnh...Chị Mai rất thương em, em lại càng không muốn chị 
					ấy nghĩ là em hư đốn phá hoại tình cảm gia đình chị..Nhưng 
					mà anh ơi, em và anh đã không ngăn được trái tim và vòng tay 
					ôm ...phải không anh.?”
 
 Danh thấy ở đôi mắt sâu thẵm tình tứ của Thu bỗng nhiên mờ 
					đi. Nước mắt Thu chảy xuống. Trái tim Danh thắt lại trong 
					đau khổ khi chàng biết chàng đã làm Thu thương tổn. Danh 
					thảng thốt.
 “Em...em đừng khóc..Anh tham lam. Anh mới là kẻ ....”
 
 Thu bịt miệng không cho chàng nói tiếp:
 Anh đừng nói gì thêm...Chúng mình đều là những người trong 
					cuộc..Em cũng đã suy nghĩ trong mấy ngày qua...”
 
 Danh không tin ở những gì chàng nghe được từ Thu nảy giờ vì 
					Thu suy nghĩ và khôn ngoan như một người từng trải. Danh 
					thấy Thu như đọc được ý nghĩ của chàng vì nàng tiếp tục:
 “- Em đã nghĩ suốt. Khi chị Mai về, anh và em tuyệt đối 
					không thể để chị Mai biết chuyện xảy ra giữa anh và em. Chỉ 
					cần trong vòng vài tháng, em sẽ dọn ra riêng..”
 
 Danh chặn Thu lại:
 “-Em nghĩ chị Mai sẽ đồng ý với em hả?”
 
 Thu cười nhỏ:
 “-Dạ..chị ấy biết tính em. Em từ nhỏ đã sống độc lập, đã tự 
					kiếm bương chải kiếm sống từ lâu, cho nên nếu em nói với chỉ 
					là em ra riêng chỉ sẽ không ngạc nhiên chút nào...”
 
 Nàng lại cười khúc khích ghẹo Danh:
 “Mà thực ra em còn nấn ná ở đây hoài... với anh, thì chị Mai 
					mới đặt câu hỏi đó..”
 
 Danh hôn lên trán Thu, chàng thầm thì trong lúc nghe con tim 
					mình thổn thức:
 “Thu ơi ..anh yêu em ...mà anh cũng yêu cả chị Mai, Anh 
					không biết làm sao xẻ được trái tim anh..”
 
 Thu vùi mặt vào ngực chàng, giọng nàng cảm động:
 “- Anh này tham lam...Em biết có em trong tim anh vậy là đủ 
					rồi...còn chuyện còn lại
 mình không sống được với nhau thì chịu thôi làm sao bây giờ...”
 
 Danh nâng mặt Thu lên, chàng thấy mắt mình hình như đang mờ 
					lệ, giọng chàng khàn vỡ:
 “-Anh xin lỗi em..”
 
 Thu hôn như mưa lên mặt chàng:
 “-Em yêu anh ...em yêu anh... ôm em đi anh...cho em hết đi 
					anh....”
 
 Danh hôn lên môi Thu, nụ hôn của những kẻ yêu nhau thực lòng 
					, nụ hôn từ trái tim chàng. Môi Thu mềm ấm say đắm quấn quít 
					trong môi miệng chàng . Tình yêu bùng vỡ trong từng cảm giác 
					của da thịt Danh, chàng bỗng muốn hòa nhập làm một với người 
					con gái yêu kiều đang ở trong vòng tay chàng.
 
 Danh chồm lên vùi mặt vào hai vú Thu, tìm cái mềm ấm dịu 
					dàng ở đó. Vầng trán cao- nảy giờ nhức nhối trong những suy 
					nghĩ về cái nghịch cảnh tội lỗi do chàng gây ra, vùi lên 
					trên làn da thịt tươi mát của người con gái. Như có một phép 
					lạ diệu kỳ chàng tìm thấy sự nhẹ nhàng thanh thản xuyên suốt 
					trong trí não. Danh hít nhẹ một hơi thở. Mùi da thịt con gái 
					nồng nàn. Chàng cắn lên làn da êm ái, căng cứng ...răng 
					chàng ngập sâu trên vú nàng, Thu kêu nhỏ:
 “-Ðau em anh ơiiiii”
 
 Giọng nàng nũng nịu. Vú nàng ưõng cong. Danh chụp trọn hai 
					tay lên vú Thu, chàng chồm dậy nâng hai vú Thu cho hai núm 
					vú vươn lên ..môi miệng Danh phủ lên...Danh nút hai núm vú 
					say đắm, chàng nghe Thu rên rĩ:
 “Vú em đó ...cho anh hết...em nhớ anh nút vú em quá anh 
					ơiiii..”
 
 Danh vuốt môi chàng trên cái núm vú nâu nâu hồng hồng, nhọn 
					căng... cái núm vú tròn mềm trong đầu môi...lưỡi Danh xoay 
					tròn trên núm vú bên này...mấy ngón tay chàng xoay xoay trên 
					cái núm vú bên kia..hai bầu vú căng cứng mịn màng trong môi 
					hôn tay vuốt . Danh ôm mông Thu kéo nàng sát vào người thì 
					thấy tay Thu chạm vào cặt, Thu dang đùi, Danh ưỡng mông nhấn 
					nhẹ. Của Danh vào trong Thu êm đềm, lồn nàng khít rịt ôm ấp 
					cặt chàng. Danh dập lồn Thu thật sâu, thật mạnh vào trong. 
					Chàng thấy Thu ưỡng người nhận những cú thúc trong sung 
					sướng...giọng Thu mê đắm:
 “-Nữa đi anh...nữa đi anh...”
 
 Hai tay Danh vầy vò hai bầu vú, hai núm vú...chàng chồm lên 
					da thịt nóng hực của người con gái. Cặt Danh ngấu nghiến đè, 
					vùi sâu trong lồn nàng. Danh như muốn nghiền nàng trong vòng 
					tay ôm ấp, muốn siết chặt giữ mãi cái ấm áp tuyệt vời mà 
					chàng biết rồi sẽ phải rời xa..Thu rên nhỏ:
 “-Anh ơi ...anh ơi”
 
 Danh rời khỏi lồn Thu, chàng hôn thô bạo trên hai gò vú 
					trắng . Răng chàng cắn ngập trên vùng da thịt mềm căng... 
					cắn xuống cái bụng nhỏ. Tay chàng vuốt ve trên hai mép lồn 
					ướt át. Thu dang rộng cặp đùi thon, lồn nàng hé mở đón ngón 
					tay Danh. Chàng đẩy sâu ngón tay vào trong, dịu dàng ra vào 
					cọ sát trong lồn. Chàng cúi xuống hôn lên cái hột le căng 
					tròn... lưỡi chàng đánh lên xuống...chà sát ...môi chàng 
					mấp, xoay trên cái mu hồng hồng nho nhỏ dễ thương,đang tê 
					tái trong từng cái nút liếm. Thu rên lớn:
 “-Sướng quaááa anh ơơoiiiii uii ui ưưư aaa a...”
 
 Ngón tay Danh dang nhẹ hai mép lồn, cái khe nhỏ tách ra, 
					lưỡi chàng đẩy vào đó xoay sâu rồi kéo lên trên chụp phủ lên 
					cái hột le...Thu càng ưỡng cong người rên rĩ thì .Danh càng 
					mút liếm nút say đắm cái lồn con gái của Thu dữ dội hơn. Cho 
					đến lúc Thu chịu hết nỗi cái tê sướng ngút ngàn từ miệng 
					lưỡi người yêu , nàng kéo đầu Danh :
 “- Em đầu hàng anh ơơiii... cho em đi anh...”
 Danh chồm lên đẩy cặt cương cứng của chàng vào, Danh dập Thu 
					vật vả trên giường. Hai cái chân thon của nàng chàng vác 
					trên vai, lồn tênh hênh cho cặt chàng nhấp, dập, thúc. Thu 
					rả rượi tay quíu trên giường, mắt nhắm miệng rên rĩ những 
					tiếng kêu của dâm tình được thỏa mãn, cho đến lúc Danh buông 
					chân nàng xuống, Danh chống tay trên giường thì Thu biết là 
					Danh sắp sửa cho nàng hết cái sung sướng của chàng. Thu thấy 
					Danh dập nhanh càng nhanh. Nỗi tê sướng trong lồn Thu cũng 
					dâng nhanh cuồn cuộn như sóng trào, càng lúc càng lớn. Thu 
					định ghì Danh lại để nàng hứng hết cái tột đỉnh của chàng 
					nhưng đã trễ. Danh gầm lên rồi rút cặt chàng ra ngoài. Tinh 
					dịch trắng đục tung toé trên bụng trên vú Thu. Nàng ôm ghì 
					người yêu. Lúc nào chàng cũng cố gắng giữ gìn cho nàng. Thu 
					thầm thì:“Em muốn cho anh một đứa con...sao anh không cho vào em..?”
 
 Danh cảm động, chàng ôm ghì Thu hôn lên môi nàng một nụ hôn 
					nồng nàn tình nghĩa...
 Hai thân thể còn nóng bỏng lửa ái ân cứ quấn quít nhau không 
					chịu rời xa...
 (Hết Phần 5 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					6) |