| Sờ mó, nghịch ngợm trên mình người đàn bà hẳn 
					là sướng, lại ăn vụng thì còn sướng hơn vì vừa ăn vừa phải 
					dáo dác ngó tới ngó lui, sợ rủi chồng người ta bắt gặp thì 
					có nước “ lỗ mũi ăn trầu, cái đầu xức thuốc “. Với dì, tôi 
					không lo lắm vì hai người có rị mọ với nhau thì cũng chờ lúc 
					ba đi vắng. Thế nhưng, nghĩ đi nghĩ lại cũng vô cùng áy náy 
					vì dù sao dì cũng là mẹ kế, còn tôi vẫn là phận con chồng. 
					Vậy mà cây muốn lặng gió có chịu dừng cho đâu, cứ èo ẹo đòi 
					biểu diễn hết cái “ cò léc xông “ đồ lót ba sắm. Dì mới hé 
					cho tôi xem hai món mà tôi đã muốn lắc lư con tàu đi, bánh 
					xe nổ banh hết, súng đã loạn xạ giương cò dù chẳng có cái 
					máy bay nào lảng vảng. 
 Buổi trưa dì cho phép tôi mò móc hết sức vui, tay chưn và 
					miệng có dịp được rửa bằng thứ nước đặc biệt trong người dì 
					làm tôi ngây ngất còn hơn bùa mê thuốc lú. Đi học thì đi mà 
					trong tâm chỉ mong trường bỗng cho nghỉ mấy ngày trong thời 
					gian ba vắng nhà đỡ khổ chừng nào. Tôi sẽ rốc sức đề nghị dì 
					cho xem hết bộ sưu tầm của ba để biết thì dầu khi ba về 
					không ngắm được nữa tôi đã hết thấp thỏm tiếc rẻ.
 
 Thấy trời tối, tôi lo hết sức. Đêm nay chắc chắn là tôi sẽ 
					khổ với dì, ai thì tôi không biết, chớ bà chằn này thì tôi 
					đi guốc trong bụng bả. Có lẽ vậy mà ba chết lên chết xuống 
					với dì, nói là dì không ưa ba và chê ba yếu xìu, chớ tài sản 
					ba bao bọc để dì chỉ có ăn với diện chẳng hơn dì phải đầu 
					tắt mặt tối chạy lo từng bữa như trước sao.
 
 Y như rằng, hai mẹ con còn đang xì xụp chan chan húp húp bữa 
					cơm chiều thì dì đã dặn dò : nè tối nay cho tới ngày ba dìa, 
					anh phải vô ngủ với dì nghe, để mình dì nằm ma nhát thấy tổ. 
					Rồi dì ì xèo thở dài nghe mà thảm : hồi hôm dì sợ hết hồn, 
					mà kêu anh ngủ như chết, chắc tại lúc đó anh đang săn bắn 
					máy bay. Dì nằm mà nghe chỗ này chỗ kia rột rẹt lại nghĩ ma 
					đang lẻn vô.
 
 Chẳng biết dì nói thiệt hay nói chơi để gây ấn tượng mà dì 
					thông thốc kể : nói nào ngay nếu ma vô kiếm dì thì cũng bó 
					tay buông xuôi. Ma có lí lắc đòi hiếp dì, chắc dì cũng thả 
					lơ cho nó làm gì thì làm cho rồi. Và để dò coi phản ứng tôi 
					ra sao, dì chua vô : có điều mình là người để ma nó vọc cũng 
					uổng. Dì nói mà cặp mắt lẳng lơ nguýt tôi thiếu điều xả tôi 
					ra từng mảnh.
 
 Tôi nhùng nhằng kéo dài bữa ăn, dì cũng chờ. Lại còn lấy 
					rượu vang ra để mẹ con “ lì một lam “ cho buổi tối lên hương 
					một chút. Kề rề tới đâu cũng phải chấm dứt, dì lại nhanh 
					nhẹn trút hết chén dĩa vô bồn và giục tôi làm vệ sinh còn đi 
					nghỉ. Tôi đánh răng rửa mặt, còn dì chui tuột vào buồng tắm 
					dù tôi đang ở đó. Dì mở nước xè xè, xì xụp kỳ kỳ cọ cọ, hít 
					hà sảng khoái, lại ông ổng hát mới ghê. Dì văng vẳng hỏi : 
					sao con có tắm cho mát hôn. Cái bà thiệt dị, chẳng lẽ tôi 
					nói ưng thì bả kêu vô tắm chung, người đâu mờ ớ mới lạ.
 
 Dí tắm ra chỉ quấn quanh bằng cái khăn lông. Nói xin lỗi giá 
					dì cúi xuống thì hở cả ngực, còn có ngồi thì sò hến gì đều 
					bày bán hết trơn.
 
 Tôi đợi dì đi ra rồi cũng nhào vô tắm. Dưới vòi sen, đầu óc 
					gõ bung bung, nước chui vô mắt nghe rát rạt, nước không nóng 
					mà tôi ngộp, chắc vì dì tắm trước hơi nóng chưa tan cũng nên. 
					Khi tôi lóp ngóp bò ra thì dì đã gọi : dì đang ở đây. Thì ra 
					bả đã nằm ườn trên giường, đắp cái chăn mỏng trên người. Tôi 
					rón rén vào nằm ké bên giường còn trống.
 
 Dì ra vẻ khép nép bảo : mẹ con mình bất đắc dĩ phải nằm 
					chung, chớ dì cũng ngại e điều tiếng lắm. Giả như dì đừng sợ 
					ma thì để anh ngủ bên phòng anh mới đúng. (Truyện Từ 
					CõiThiênThai.com) Dì lấy ba để có 
					chỗ nương dựa mà ổng bỏ đi miết, thiệt chán chết. Cho nên 
					anh cứ yên tâm ngủ, dì không cục cựa gì phá giấc anh đâu. 
					Tôi cũng ậm ừ với dì.
 
 Để củng cố lòng tin, dì để ngọn đèn đêm màu xanh nhỏ xíu và 
					nhanh chóng nói ngủ đi. Tôi kéo chăn đắp chung, hơi ấm tỏa 
					ra thiệt dễ chịu. Tôi cố tình nằm yên, mắt lơ đãng nhìn lên 
					trần nhà, thấy im im tưởng dì đã ngáo, ngờ đâu dì lại lên 
					tiếng hỏi : anh nằm cạnh dì có thấy bứt rứt hôn. Tôi chối 
					không sao thì dì biểu cũng lạ nằm với ba thì ngủ như chết, 
					mà nằm với tôi thì dì lại trằn trọc. Tôi rủa thầm : tại bà 
					lơ mơ nghĩ những chuyện tầm xàm thì ngủ nghê gì nổi. Tuy vậy 
					nhưng tôi chẳng đôi co làm chi.
 
 Dí lại kêu khát nước, và thốc ngồi lên đi lấy. Chết cha tôi, 
					bả nghễu nghện trần truồng một đống. Cái khăn lông bả cởi 
					liệng hồi nào. Tưởng bả quên tôi nhắc, ai dè bả nói : dì tự 
					cởi đó, để lông cọ, nằm ngứa chịu gì được. Thịệt là cô hồn 
					hết mức. Bả còn hỏi tôi : có uống nước không để dì rót luôn.
 
 Cái thứ rượu dì chuốc cho giờ mới ép phê dữ làm tôi bỏng cả 
					cổ, lại còn cái thân lõa lồ của dì thì không khát cũng khát 
					tới nơi, nên tôi ngỏ ý xin một ly. Dì cà rề đem lại, tay thì 
					đưa mà mắt chiếu tướng tôi kịch liệt. Tôi nuốt ực cho cục 
					nghẹn rớt xuống và rỉ rả thưa : dì bận thứ đồ quỉ coi đã ngộ 
					mà không mặc gì còn ngộ hơn. Mà sao dì nói lần lượt trình 
					diễn cho con coi tiếp ba món đồ khác, tối dì lại để trỏng. 
					Dì cười hề hề, vuốt má tôi một cái trách : tại anh nói còn 
					thứ khác nếu áp dụng dì sẽ chết ngắc liền nên dì mới để sẵn 
					coi anh trổ tài ra sao. Tôi thở ra, đúng là tự mình trói 
					mình vào vạ miệng.
 
 Tôi uống mãi mới xong ly nước, đặt xuống bàn đêm và hối dì 
					ngủ. Nằm một hồi dì lại giục : nào anh làm thử coi. Vậy là 
					tôi kẹt cứng rồi. Dì tốc mẹ nó mền ra chờ với nỗi kích động 
					rất lớn. Cái màu xanh của đèn ngủ rọi những lằn sáng ma quái 
					lên người dì làm tôi thấy người dì như nạm lân tinh.
 
 Tôi nghĩ bụng : bà đã muốn chết thì tôi cho chết. Chẳng thèm 
					làng xàng hơn, tôi giở thêm mền bên phía tôi ra và chồm bò 
					lên người dì. Dì giả bộ quính quáng : sao, anh phải bò lên 
					mình dì mới làm được sao. Tôi nói hay là dì muốn thôi thì để 
					lúc khác. Dì phân trần : tại ai biết sự việc diễn tiến thế 
					nào, chớ sao dì lại không thích. Tôi nghe vậy chẳng nói năng 
					gì hết.
 
 Tôi nằm nhốt dì trong vòng ôm kẹp của tôi, niềng cứng bởi 
					hai giò và đôi tay như nịt chặt. Tôi gỡ những sợi tóc bệt 
					nước của dì còn dính ở màn tang và lòa xòa bên trán. Tôi 
					nưng khuôn mặt dì trong lòng hai bàn tay, nhìn thiệt sâu vô 
					mắt dì, lầm thầm hỏi : dì có sợ không. Dì lắc nhẹ đầu.
 
 Tôi chờ cho câu nói thấm dần và cái nhìn da diết của tôi xói 
					mòn bờ tường hồi hộp dì đang ngóng, tôi lần lượt hôn lên mí 
					mắt dì. Dì nhắm tịt mắt lại thọ hưởng. Tôi rà rà cái môi 
					lướt hôn lên trán, còn bét những sợi tóc mai ra mà ịn miệng 
					vào tựa như đóng triện. Tôi kề rề lia đầu môi lên khắp khuôn 
					mặt dì, chỗ nào tôi cũng hun lâu và thiệt say đắm. Dì nhột 
					cứ nhúc nhích trốn. Tôi ghịt giữ lại và hun còn liếm láp 
					lung tung. Dì bắt đầu run, những cái run của con mèo được 
					chủ nuôi vuốt ve, nựng nịu. Hai giò dì cử động như chiếc ê 
					tô, kẹp ra kẹp vào, nhưng đón nhận những cái hun liếm của 
					tôi bằng những tiếng thở dài.
 
 Tôi cũng đã nôn lên nên hết còn giữ gìn, tôi tràn qua hun và 
					liếm vô mang tai và cắn nhay cái dái tai dì nhè nhẹ. Dì co 
					rúm lại, bật lên tiếng kêu “ ôi chao “ nghe lưu luyến hết 
					sức. Tôi rà rà môi áp sát vào bên tai, thần hồn nát thần 
					tính làm sao tôi vuột khen không kịp chặn : em đẹp quá. (Truyện 
					Từ CõiThiênThai.com) Dì 
					rùng mình mấy cái, mắt dì lóng lánh tia sảng sốt, xen lẫn 
					chút tự ái say sưa. Tôi lí nhí xin lỗi, dì nói không sao, 
					đàn ông nào cũng có lúc sơ xuất khi bị sắc đẹp phụ nữ nhuốm 
					vào hồn.
 
 Rồi dì có vẻ chờ. Mắt ráo hoảnh theo dõi cử chỉ của tôi. Tôi 
					hun tai xong thì xoay đầu dì nghiêng sang một bên để hun 
					liếm chưn tóc sau gáy và thở những hơi dài ve vuốt cổ sau và 
					cái trũng giữa gáy dì. Dì rúc sát vào tôi, ngoe nguẩy, cọ 
					quậy vì bị phá gay gắt. Tôi thấy hai vú dì chà lêt ở ngực 
					tôi như đang đòi được giải phóng. Tôi hỏi dì khó chịu à, dì 
					bảo không, nhưng hai vú bị đè, dì muốn được thảnh thơi một 
					chút. Tôi co giò hơi nhấc cao mình lên cho hai vú thong 
					dong, dì thở ra dễ chịu.
 
 Tôi hun liếm gáy dì và nói như người mộng du : gáy em ngọt 
					quá, hương thịt da em thiệt nồng nàn, làm sao anh ngưng làm 
					em đừng bị kích động cho được. Dì khép nép mà lại ngọ nguậy 
					như con mèo con, chỉ thiếu tiếng kêu meo meo là đủ bộ một 
					con miêu đang động đực. Tôi vẫn hun và tay bắt đầu xoa vuốt 
					giò của dì, những cái vuốt như quỉ như ma chờn vờn, ranh 
					mãnh. Dì rên lên từng chặp.
 
 Đợi khi dì đã chin muồi, tôi xê dịch mặt và môi để hun liếm 
					dần xuống cổ, nơi quả táo tội lỗi của Adam dính cứng ở họng 
					dì, và lan ra sang hai bên. Dì thở hồng hộc, hai tay chờn 
					vờn bắt ấn giữa không trung. Tôi co khuỷu tay trườn lui 
					xuống hầu có thể để môi rà hun và liếm lên ức, lên ngực bà 
					dì tội nghiệp. Dì hức hức như gà nuốt dây thun, tôi miết hun 
					vào từng rẽ xương và lăn day chọc ngứa cho dì.
 
 Khi tôi hun và liếm lên một vú dì thì dì choàng tỉnh, hớt 
					hải hỏi : có phải cái món anh nói muốn sử dụng là cái lưỡi 
					và môi anh hôn. Tôi gật đầu mà không ngưng sự hun liếm. Dì 
					thở phào than : hèn chi. Đến cái vú thì tôi thay đổi chiến 
					thuật. Tôi đã hun còn thè dài lưỡi ra liếm, và ịn nguyên môi 
					mũi vào day đến nhão toét mỗi cái vú ra mới chịu. Dì chỉ còn 
					rên tê mà chết.
 
 Tôi rúc rúc làm vú dì xào xáo lùm xùm, dì vội bợ luôn để dằn 
					cơn rạo rực xuống. Tôi càng thích vì dì bụm làm vú độn dội 
					lên, tôi nún vào đầu vú thì săn tíu lại. Dì có ý ngại vì hai 
					vú cứng quá, nhưng chậm rồi. Tôi ngậm luôn một bên vú còn 
					tay thì măn bên vú kia. Dì rên lên : chèn ơi, sướng vậy sao. 
					Tôi mút và vê làm hai đầu vú vừa sưng vừa nhọn, màu hồng sậm 
					lên do máu tụ để cho vú cương.
 (Hết Phần 5 ... Xin mời đón xem 
					tiếp Phần 
					6) |