| Dì thấy tôi đang ăn đứng rột dậy, miệng mồm dính đầy trứng 
					và bánh, dì biết tôi vốn là thằng bất trị, nói là làm liền, 
					nên dì ré lên bỏ chạy. Thân hình dì ú na ú nần, vú vê lõng 
					thõng, đùi vế to xù, nên nhanh nhẹn sao bằng tôi. Lại nữa dì 
					quính quáng nên giò cẳng líu cả lại thì còn chạy trốn sao 
					kịp được. Tôi giở trò cút bắt rượt dì chạy vòng vòng quanh 
					bộ bàn ghế ở phòng ăn, dì càng lúc càng mệt lử và quíu người 
					lại. 
 Tôi chộp được dì ở nơi góc nhà, tóc tai rũ rượi, tôi lấy hết 
					sức vật dì ngã xoài tại chỗ. Dì cố đưa hai tay đỡ lung tung, 
					miệng la oải oải : mày dơ tổ, đừng ngậm bú dì mà. Đi rửa mặt, 
					xúc miệng đi đã, mày làm bẩn lây cả dì.
 
 Tôi cũng thở hổn hển, nhưng không chịu buông dì ra. Tôi nói 
					hét lên : còn bà chắc sạch, cái lồn gớm òm mà một hai xúi 
					tui bú, sao lúc đó bà không đòi tui đi làm vệ sinh trước đã. 
					Dì tịt ngòi, nhưng vẫn cố chống trả. Tôi bò trèo nằm đè lên 
					dì, kẹp giữ tay chưn không để dì vùng vẫy, rồi tôi khoắng 
					cái mồm trây trớt của tôi vùi xà ngầu lên hai vú.
 
 Dì nhột nên vung tay vung chưn đạp, nhưng tôi khóa cứng thì 
					vùng lên sao nổi. Tôi cạp được vú dì thì nghiến rằng cắn giữ 
					chịt. Dì sợ giựt ra vú sẽ bị rách mẻ nên im khe, dì lắc đầu 
					chán nản : tui thiệt chịu thua, cha con một giống, thấy vú 
					là tớp lia tớp lịa. Nó là cái túi da chớ báu gì đâu mà ham 
					quá, hổng biết.
 
 Tôi nút một vú, tay lại măn bóp vú nữa mà miệng ứ á chọc dì 
					: thì là cái túi da mà sao bà sợ dơ. Nói thiệt với bà, người 
					nữ mà “ vu khống “ là đàn ông đếch thèm để mắt tới đâu. Thì 
					cũng như mấy bà ái mộ tụi tui vậy, giả tỉ tụi tui cụt cha nó 
					cái vòi liệu mấy bà có chịu lấy hôn. Chả lẽ lấy dìa để ngắm 
					chơi cho đỡ.
 
 Dì còn nói gì nổi vì hai vú bị tôi cắn nhàu nhàu giờ đều 
					sưng cứng lên hết. Dĩ nhiên là sự bú nút của tôi làm gì 
					sướng hả hê, nên dì chỉ còn ư ư trong họng mà nằm lăn ra đó. 
					Tôi bóp măn hết vú này sang vú nọ, cũng cắn bú, nhay đến hai 
					đầu vú lặc lè và mấy quầng nổi hột lên, dì chỉ còn nước bắt 
					chuồn chuồn bằng hai tay và hai giò thì xắc thuốc lia chia 
					tại chỗ.
 
 Tôi bú liếm hồi nữa thì dì nói năng ngọng nghịu, lưỡi đơ ra. 
					Dì trách : cái thứ yêu ma ở đâu mà mồm miệng làm người ta 
					nổi da gà hết cả. Thâm tâm thì không cho mà anh ngậm vô là 
					liệt tứ chi hết. Giá ba anh mà được một phần giống anh thì 
					tui đỡ khổ biết mấy. Dì nói mà thở dài dằng dặc. Tôi đía vô 
					: thì con đã nói rồi, ba cung phụng dì hổng nổi thì còn con 
					đây chi. Dì cứ than mà không dám dứt khoát thì còn nước non 
					gì nữa.
 
 Dì lụng bụng nói : bộ anh xúi tui bỏ ổng hả. Tôi phải giải 
					thích cho dì hiểu : ai nói dì bỏ ba hồi nào, có ổng mình mới 
					dễ làm ăn. Lỡ ổng có bắt gặp, dì cũng nói được là thấy con 
					hổng có má nên tội nghiệp. Miễn là đừng để ba tường tận cảnh 
					con đang nằm trên mình dì hay đang nhìn hai dì con mình tù 
					ti tú tí nhau như lúc này thì có sao.
 
 Dì háy và nguýt tôi tưởng chừng như trời nghiêng đất lệch. 
					Tôi thấy phí nãy giờ lơi chuyện bú mút dì nên quơ quào hai 
					vú vừa nhồi cho đã tay vừa cắn nhay cho sướng miệng. Dì được 
					tôi mài giũa tận tình nên cũng khoái, cứ xục xịch xàng xê 
					dưới sức nặng của tôi.
 
 Điều này làm thằng em của tôi xốn xang khó chịu. Dì thấy nó 
					rục rịch cựa quậy thì càng làm bộ nhột nhạt để vọc cho nó 
					sùng lên. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Tới khi nó đưa ra một khúc tựa cái dùi cui thì dì 
					nũng nịu than : đè gì mà người ta muốn ngộp bằng chết. Tôi 
					chọc dì : bà mệt hay lồn bà mệt. Dí nhún vai tréo ngoảy rất 
					đầm.
 
 Tôi lựa lúc dì ngóng mông xàng háng thì tôi cho thằng em 
					chúi xuống như chiếc máy bay, chọn đúng mục tiêu mà đâm vô 
					một cái. Dí giả bộ la hoảng : ủa, bú vú mà còn chọt chọt gì 
					tầm bậy tầm bạ. Tôi nói tha thiết : thì tụi nó muốn úm nhau 
					một chút, dì còn tiếc gì nữa mà ngăn cản.
 
 Dì lại làm như tôi nói tầm xàm, nhưng lại bẹt mẹ giò ra cho 
					hai đứa cuộn ngậm lấy nhau. Tới khi tôi thấy thằng chó chết 
					đã chui tọt vào hũ mắm thúi của dì đang lùng xục gì ở trỏng 
					thì tôi bóp hai vú mà nắc ào ào. Dì la : ướ ướ, bộ làm thiệt 
					sao, nhưng hai giò thì dỉnh lên kẹp sát lấy hông tôi mà nắc 
					dội ngược.
 
 Cái lồn dì kêu ọp ọp, con cặc tôi đảo muốn chóng mặt, hai mu 
					lồn dì mút chặt lấy khúc gân không nhả. Tôi lấy hơi nắc 
					phừng phừng thì dì hết còn mè nheo mà hối : mày lỡ nắc thì 
					nắc đến nắc để, chớ làm gì như xẩm mò, làm dì bực thấy mẹ.
 
 Tôi nghiến răng bóp vặt hai đầu vú và nhấn đít cho mạnh bạo 
					thì dì khen rối rít : đó, phải làm như vậy mới đúng, còn cà 
					khều cà khều thì ngứa bỏ cha. Tôi cười mà bặm môi, bặm miệng 
					nhồi dì đến trợn trừng mắt. Tôi nắc hoài mà hổng ra, còn lồn 
					dì thì xọp xọp nung núc nước.
 
 Tôi thấy đụ dì thiệt đã. Nhưng đã mà cái lưng cứ thẳng re 
					hổng cuộn lên để bắn phọt khí ra được nên tôi ngừng. Dì đang 
					được giã đến nơi đến chốn, chợt thấy tôi rút cặc ra thì la 
					chói lói : chơi ăn gian hả, không ứa khí không ăn tiền. Mày 
					đụ dì nửa đời nửa đoạn rồi rút ra, mày chơi kiểu gì bá láp 
					vậy.
 
 Tôi phải nói để dì yên tâm : không phải con bỏ cuộc đâu. Con 
					đang lo cho dì sướng rêm lên thì có. Và chẳng để dì chờ đợi, 
					tôi bò xuống bợ lấy hai bên hông đùi dì và dùng lưỡi liếm 
					vét cái mớ khí đang dây be bét ở lồn dì. Lồn đang ngậm cặc 
					giờ bị châng hẫng nên còn rung rung thèm, tôi vừa mới bú dì 
					đã căng người cao lên để tôi móc sâu vô lỗ rồi thở xì xụp.
 
 Tôi nhìn hai cái mu dì lập lờ như cánh quạt, tôi mút mút mấy 
					cái thì nó búng búng như điên. Tôi cắn vào một cái mu nhay 
					bằng thích, dì lăn lộn như đỉa, tôi cắn nhay cái mu kia thì 
					dì phún nước nhớt ra. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Không nghe dì õng ẹo rủa tôi dùng cái 
					miệng dơ bú lồn dì nữa. Đàn bà thiệt kỳ cục, con trai rớ vô 
					thì chê dơ chê sạch, chừng nó bú cho tê lồn thì chẳng còn 
					than sạch hay dơ.
 Dì lúc này đang ở tình trạng như thế nên tôi bú ọp ọp thì 
					chỉ thấy nhớt lồn càng đùn ra, chảy dài xuống đít. Còn hai 
					mu thì chóp chép như người cắn hạt dưa. Cái hột ở giữa lỗ 
					bặm trợn thấy muốn rứt mẹ nó ra cho rồi. Nói gì tới cái hột 
					le, nó mọng sưng bự xộn mà lại ngúc ngắc như đòi được cắn vô 
					nhằn vậy.
 Tại sao ông trời sanh thứ vật cắc cớ vậy. Để không đã thấy 
					thòm thèm mà vọc vô thấy nó lùng xùng lại càng muốn tiêu dên 
					luôn. Tôi nghĩ không có công trình nghệ thuật nào trên thế 
					gian đẹp bằng cấu tạo của cái lồn người nữ. Vậy mới khiến 
					vua quan đổ nhào vì lồn ám và nói chi bàn dân thiên hạ chẳng 
					nhễu nước miếng khi thấy mấy bà tè he để “ lộn tẻ “ ra. Cái 
					tiếng “ lộn tẻ “ này tôi học ở chuyện tiếu lâm một tay khách 
					trú đi chợ thấy bà bán gạo mặc váy hơ hỏng để lồn ra, anh ta 
					muốn nhắc cho bà nhưng tiếng ngọng nghịu khiến bà la bải hải 
					: gạo người ta toàn hạt mà cứ kêu lộn tẻ, lộn tẻ là thế nào.
 
 Chỉ có bọn trai bặm trợn như tôi nghe ra hiểu liền nên bụm 
					miệng cười rich rich, làm bà bán gạo càng nổi cáu, chửi vung 
					thiên : đúng là bọn quỉ ám, mới sáng sớm đã chê gạo người ta 
					lộn tẻ, chán bỏ mẹ. Liền đó, bà lấy giấy đốt vía, quơ quơ 
					dài theo mấy thúng gạo, trong khi cái lồn cứ để tè he ra 
					ngoài.
 (Hết Phần 9 ... Xin mời đón xem 
					tiếp Phần 
					10) |