| Tất cả lính tráng đều tập trung bên khẩu cao 
					xạ rượt bắn B-52 suốt đêm nên tay nào tay ấy mệt oặt xà lai, 
					thở không ra hơi. Đến khi mặt trận trở lại yên tĩnh thì anh 
					nào cũng phờ râu tôm, cái xác B-52 cũng nằm chình ình một 
					đống ra đó, tha hồ mà rốc hơi lên, cho nên buông ra, ai cũng 
					mặc sức ngáo. 
 Dì ư ử một hồi thì lịm vào giấc ngủ thỏa mãn trước hơn ai 
					hết. Tôi cũng chìm vào cơn mê mệt ngay liền đó. Trong đêm, 
					tôi có rục rịch thức dậy, thấy dì ngon lành, tôi đã định lay 
					dì để thi hành tiếp một hai kiểu khác, nhưng dì cứ đòi “ cơm 
					hè “, nên tôi thất vọng vô cùng.
 
 Sáng mở mắt thì dì đi đâu rồi. Tôi bò ra thì dì đang rửa mớ 
					chén dĩa bữa qua bỏ hổ lốn ở chậu. Cái bà trời ơi đất hỡi, 
					đứng rửa bát đọi mà ở truồng tồng ngồng. Chắc là bả nghĩ dù 
					sao tôi cũng đã “ xài “ bả rồi nên chẳng cần màu mè đậy che 
					gì nữa chăng.
 
 Ngó từ phía sau, thấy đôi mông bả chùng chình rướn tới lui, 
					bả mà vói lên cao thì cả cái lồn cũng đưa ra tuốt luốt, tôi 
					nực thấu trời. Tôi nhẹ nhõm mò lại gần, chờ bả đang tập 
					trung cầm cái tô rửa, tôi hù một cái, suýt nữa bả buông 
					xuống đất bể tan. May mà tôi chụp giữ tay bả kịp và hun vô 
					gáy bả cái hun chào buổi sáng.
 
 Dì làm bộ gắt ỏm tỏi lên : nữa, mới sáng sớm đã rọ rẹ. Hồi 
					đêm chết xuống chết lên còn chưa tởn sao mà bốc hốt. Tôi 
					cười mím chi cọp : ai sợ ai cho biết, ngủ trào đàm ra ngoài, 
					người ta lay dậy đánh ván cờ người khác, mở mắt hổng lên còn 
					bày đặt. Dì cười xí xóa.
 
 Tôi gạ : nè, cho tui rờ hai cái bánh bao chút coi. Sáng chưa 
					có gì điểm tâm, đói quá. Dì làm bộ ngúng nguẩy mà xoay người 
					cho tôi thấy hai vú đong đưa. Tôi áp sau lưng bóp tì tì, cặc 
					tôi đang cương nên quẹt rà rà vô đít dì. Bà mắng mỏ tôi : 
					bóp thì bóp, còn cọ cạ nữa, thứ gì đâu lúc nào cũng chong 
					ngóc, dễ sợ.
 
 Tôi cứ bóp vú dì, còn bên tay phải thì co giở hổng một giò 
					dì lên đặt vô cái ghế dựa gần đó và khòm người xuống để con 
					cặc tôi rề rà cọ vô lồn dì. (Truyện Từ CõiThiênThai.com) Bà ngắc ngỏm : làm gì đó, bộ 
					muốn quệt mật ăn bánh bao hả. Tôi hì hì chọc : bà cũng khoái 
					tổ mẹ còn bộ tịch. Và không chờ dì nói gì, tôi xốc dì ngả 
					vào mình và nắc ọt ọt cho dì thích. Dì kêu ê ê, mà vội bỏ 
					chén ra, để tôi dễ hành động.
 
 Tôi nắc dì òm òm, cái lồn dì dẻo nhẹo gặm cặc tôi. Dì chông 
					chênh bật ngửa lên phía trước tôi, cái vú bị lôi xềnh xệch 
					nên méo mó mà được bóp thì cũng khoái. Dì nói cho có nói : 
					cha thì trốn vợ đi đụ lang, còn thằng con thì ăn lồn thay 
					bữa sáng. Tôi thấy miệng dì lầm thầm, gạn hỏi thì dì chối : 
					tui nói là mới sáng sớm mà anh cho mút cà rem như vầy thì no 
					suốt ngày.
 
 Thây kệ bả nghĩ sao cũng được, miến để tôi đụ là êm rồi. Tôi 
					kéo bả lệt sệt dưới sàn nhà, vừa nắc vừa co kéo nhau, như 
					hai chó dính lẹo. Lúc này cặc tôi đã nằm gọn trong lồn dì 
					nên tôi thu tay lại để cùng lúc vò bóp hai vú cho dì nứng.
 
 Dì được đụ tanh bành té bẹ mà cũng ráng gân cổ hỏi tôi : nè, 
					anh đang làm kiểu gì đó. Tôi hơi lúng túng, nhưng không hiểu 
					sao trí óc minh mẫn lại liền : ờ, kiểu này gọi là kéo lá 
					trên rừng. Dì cười lên khanh khách.
 
 Tôi lôi dì đến gần cái bàn thấp thì ngồi thụp xuống, dì ở 
					đằng trước dính cứng vô tôi bằng con cặc. Tôi đẩy lưng dì 
					hơi khom để phần đít nhỏng lên và dồn sức hích bịch bịch. 
					Hai cái vú bị tôi bóp lòi phèo, dì cũng thở mau mà dọng phụ 
					xuống. Tôi khề khà nói qua hơi thở ì ạch : con đang cho dì 
					thưởng thức món “ nem chua kẹp bánh tráng “. Lần này dì bắt 
					được cái đuôi con nòng nọc của tôi, dì la : kẹp má tui chớ 
					kẹp bánh tráng. Có kẹp lồn thì có, anh chúa xạo một cây. Từ 
					hồi hôm tới giờ, anh giỡn tui, chắc anh cho là tôi ngu lắm 
					hả. Nhưng mà có hề gì, anh đụ sao thì đụ miễn là tui đã thì 
					thôi, cần gì phải kiểu này, kiểu nọ.
 
 Tôi nạnh lại : thì con đâu có muốn xài kiểu làm chi, tại dì 
					háo hức đòi chơi kiểu thì con phịa đại cho dì ưng, kẻo dì 
					chê là con dở ẹc. Dì đang chổng mông cong vút, cũng cố quay 
					nửa người lại mà bẹo vô má tôi một cái như khen tài. Tôi 
					biểu dì để nguyên bàn tay cho tôi mút bú mấy ngón tay và ôm 
					lấy hông dì gặc vô gặc ra mạnh bạo.
 
 Dì sướng quên tiệt cả chuyện rửa chén. Dì la hoảng lên : anh 
					thiệt cắc cớ, mới sáng sớm mà đụ dai nhách. Dì mà ở với anh 
					chừng 2 năm chắc xương sống, xương sườn gì bị trẹo hết. (Truyện 
					Từ CõiThiênThai.com) Anh đụ dì mà hành còn hơn hành đĩ. Tôi lõm bõm trả lới bà : ai 
					biểu dì có cặp xôi bự lại thêm cái lồn rộng hèn chi. Dì chê 
					ba dở thì để con thay ba làm cho dì nứng.
 
 Và để dụ khị dì, tôi lơ lửng đề nghị luôn : ba có về, dì 
					muốn ăn khuya thêm thì cứ sang phòng con, miễn là dì làm cho 
					ba ngủ yên rồi phần kế con sẽ cho dì tới mức. Dì ừ hử chả 
					nói sao rõ rệt.
 
 Tôi đụ dì một hồi thì xoay chiều. Tôi ngả ngửa dì ra bàn, và 
					cuốn hai giò dì lên cao rồi đụ tiếp. Tôi nín thinh nắc, 
					chính dì lại trêu : anh đổi kiểu này chắc là kiểu “ giã giò 
					ăn Tết “. Tôi cười phì phì đính chánh : không phải, đây là 
					kiểu “ cuốn gỏi ăn vụng “. Dì bật cười dòn, hai mẹ con hú hí 
					với nhau.
 
 Chợt tôi nảy ý tò mò hỏi dì : ba ngủ với dì có làm gì để dì 
					phừng trước hôn. Dì bẽn lẽn : anh hỏi gì kỳ cục, sao lại lôi 
					ba anh vô khi anh đang đụ tui. Mà ổng có làm hay không làm 
					gì thì cũng có mắc mớ tới anh đâu. Vợ chồng mỗi người có 
					cách riêng để gây cho nhau cảm hứng, nhưng (tới đây dì thở 
					dài) phải nói là ba anh dở òm, thua xa anh. Tôi nghĩ bà này 
					muốn lấy lòng để tôi giở hết ngón nghề ra cho bả oải, nhưng 
					tôi chẳng buồn thảo luận.
 
 Tôi đụ phành phành đến lúc buông dì ra thì bụng đói càn. Xót 
					ruột muốn chết, tôi hối dì làm ốp la, và lại giễu vô : làm 
					ốp la chớ đừng lấy mù tạc ở háng bà trét vô, tui mụ người đè 
					bậy bà bất kể đâu thì ráng chịu, hổng phải lỗi tự nơi tui, à 
					nhe. Ai dè dì cũng chua ngoa không kém : đè đại thì đè sợ gì. 
					Bộ anh sướng mà tui hổng sướng sao. Nói vậy chớ liệu cặc anh 
					có đủ sức chơi dài dài hôn đó. Tôi xúc dì để thử liền bây 
					giờ coi sao, nhưng dì gạt đi : thôi, để tui còn làm còn ăn, 
					chớ đụ nhau nhèo nhẹo thì ngày giờ đâu lo chuyện khác.
 
 Tôi nhõng nhẽo : chèn ơi, nôn mong ba đi vắng thấy mồ, giờ 
					có dịp dì lại làm eo. Việc khác để bữa nào làm, bữa nay mình 
					đụ nhau hà rầm cho sướng. Dì lắc đôi mông mà hai vú thì 
					nhỏng nhảnh muốn cắn hết sức. Dì dọn ốp la ra bàn, tôi cầm 
					con dao lăm lăm gõ độp độp vô cái vú xin nhóng : cho con cắt 
					chút xíu miếng bánh bao ăn với trứng nghe. Dì pha vô : cắt 
					trứng dái anh mà ăn, chớ vú tui chỉ để ngậm, bú, liếm, nút 
					thôi.
 
 Tôi biểu dì ngồi xuống trước mặt, dì phụng phịu : ăn không 
					ăn còn lo dòm. Tôi cãi : ăn bằng miệng chớ đâu ăn bằng mắt. 
					Dòm vú bà phập phồng mà nhai bánh mì mới thấy ngon. Dì la dị, 
					dị mà ngồi mẹ ra đó. Ngó hai cái vú dì đầy và nặng, tui bắt 
					nghẹn. Tôi muốn bỏ ngang bữa sáng để chụp bú cho rồi. Tôi 
					đứng rột lên, dì đoán ra ngay, dì la chói lói : ối, miệng 
					đầy dầu mỡ mà muốn ngậm vú hả. Tôi nói : chớ lồn bà dính đầy 
					ke, tui cũng ngậm bú có sao đâu. Dì lắc đầu ngán ngẩm.
 (Hết Phần 
					8 ... Xin mời đón xem 
					tiếp Phần 
					9) |