| Thật chán mớ đời với dì, khi vui khi buồn lẫn lộn. Lúc nào 
					xoắn xuýt với tôi thì tôi, vưa buông lỏng ra lại bắt đầu rên 
					rỉ, càm ràm. Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có việc trách móc ba, 
					nói là hễ xổng ra khỏi chuồng thì quên ngay vợ con, chẳng 
					còn thiết nhà cửa gì nữa. Dì nói một hai lần nghe còn xúc 
					động, nói dài, nói mãi, nói dai thì hóa ra lằng nhằng như 
					cái giẻ rách. Tôi phát cáu phải quặc lại : con nói với dì bao nhiêu lần 
					rồi, đàn ông ví như cây gậy, gặp đâu chọc đó, đất mềm, đất 
					cứng, lỗ to, lỗ nhỏ gì cũng vơ đại. Chả gì bây giờ các ông 
					giám đốc lại đua nhau cái khoản " cơm nhà, lồn thiên hạ " 
					thì dì chờ đợi làm đếch gì. Ông ăn chả thì bà ăn nem, chính 
					đính làm cóc gì cho khổ thân. Và để đánh mạnh vào tâm trí dì, tôi kể công : bộ con không 
					làm cho dì sướng sao mà cứ nhắc đến ba. Dì đã chẳng phàn nàn 
					ba con dở ẹc thì ấm ức để làm gì. Hay là dì chê con thì thôi 
					từ nay con không chàng màng làm phiền dì nữa. Nói xong, tôi 
					đứng dậy định bỏ đi. Dì níu tay giữ lại : ba con anh tâm 
					tính giống nhau, hơi tí là giận. Tôi là đàn bà, mang tiếng 
					có chồng mà bị bỏ bê luôn thì cũng phải than vãn chút đỉnh 
					chứ. Chẳng lẽ, chồng đi mặc chồng, còn mình rủng rỉnh sống 
					theo bản năng là đủ sao. Tôi nhìn sâu vào mắt dì, tôi hỏi : dì nói thiệt đi dì nhớ ba 
					hay nhớ cái gì. Dì đập vào tay tôi bồm bộp trách nhẹ : anh 
					chỉ được cái nói vớ vẩn. Tôi nhớ cái gì là cái gì, tôi nhớ 
					ba anh là thiệt, chớ còn nhớ thứ nào khác nữa sao.  Tôi phá lên cười thú vị. Dì ngạc nhiên nhìn sững tôi. Tôi 
					chờ cho sự im lặng thấm sâu vào cả hai người mới nói ra ý 
					nghĩ : nhớ ba mà mở miệng lại trách, còn nếu nhớ thứ khác 
					thì cũng có thỏa mãn được chút xíu nào cho dì. Cái thứ dì 
					cần nó sẵn cạnh ngay đây, không nắm lấy lại đi nghĩ vớ vẩn.
					 Dì đỏ mặt và quay ngoắt đi : anh chỉ được lối nói cạnh, nói 
					khóe. Làm như người đàn bà lúc nào cũng chỉ bị ám ảnh với 
					của quỉ đó. Tôi được thể bắt nọn dì : con có xác định thứ 
					khác là cái gì đâu mà dì đã vội gọi là của quỉ. Đúng là đầu 
					óc dì nghĩ bậy rồi ai nói là tưởng liền. Thế mà bảo đầu óc 
					tỉnh táo. Dì bẽn lẽn quay đi. Đang khi dì vẫn còn nằm cạnh bên tôi, tôi lăn qua gác một 
					bàn tay vào mang tai và tỉ tê nói chuyện với dì : này hình 
					như dạo này con thấy hai núm vú dì to duềnh lên, con có chạm 
					vào là nó tấy như hột nhãn. Tại dì mạnh sinh lý hay tại vú 
					càng ngày càng nở. Dì không đáp thẳng vào câu hỏi mà quay ngược lại hỏi tôi : 
					mạnh sinh lý thì đã sao mà nở lớn thì đã sao. Dì nghe nói 
					đàn ông thích vú lớn thì cái núm tấy hay xẹp cũng có gì khác, 
					miến sờ thấy êm tay và mềm ấm là tốt. Hay anh cũng bắt đầu 
					chê tôi. Tôi nói trớ đi : vú to thì hẳn là thích rồi, nhưng giá cái 
					núm hơi bé một tí thì khi đàn ông ngậm vào thấy hay hay. Còn 
					núm vú to kềnh, ngậm nghe lạo xạo như hạt sạn, nó chỉ giảm 
					chút ít sự hay ho chớ không giảm vẻ lôi cuốn. Dì nghe vậy thì cúi xuống lôi cái vú ra nhìn và góp lời : 
					đúng, dì cũng thấy dạo này cái núm nó dề dề ra, có lẽ tại 
					hai cha con anh nhằn nó thét nên không kịp thun lại nữa. 
					Chợt dì tỏ vẻ quan tâm, bồn chồn, lo lắng hỏi : thê theo anh 
					có cách nào làm cho hai đầu vú teo bớt lại không ? Tôi vò đầu vò tai ra vẻ lúng túng. Song ậm ừ một hồi, tôi 
					hỏi nhóng dì : con nghe có cách này, nhưng e dì chịu không 
					nổi. Dì chụp lấy cầu nói của tôi xoắn xuýt : sao, chỉ ngay 
					cho dì, làm đẹp thì phải đau đớn một tí cũng chịu, thế mới 
					là bảo toàn sắc đẹp chứ. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Anh nói đi, thế nào dì cũng cố chịu 
					chứ. Rồi dì dài môi ra trêu : nếu không thì anh chê không 
					gục vào bú nữa thì vú dì ế thiu ế thối ra mất. Tôi nói : được rồi. Dì có thấy người ta dùng nước đá ướp mấy 
					con cá ươn thì nó săn cứng lại không. Con nghĩ núm vú dì 
					cũng thế, nếu chịu khó ướp lạnh thì nó cũng thun nhỏ bớt lại. 
					Dì hăm hở nói : đâu, anh làm thử hộ dì. Tôi xăng xái lại tủ 
					lạnh lấy ngăn làm đông đá, tách ra từng viên bỏ vào cái bát, 
					đem lại. Tôi nhắc dì nằm ngửa ra, lấy từng viên đá xoe lên quầng vú 
					dì, làm chị buốt nhảy nhổm. Dì co tay định che, tôi bảo như 
					khuyến khích : con đã bảo mà, hay là dì không chịu nổi thì 
					thôi. Dì bảo : anh cứ làm tiếp, tôi quen dần, chịu nổi. Tôi 
					lại lăn các viên đá lên núm vú dì, xem chừng chúng cũng hơi 
					se se lại. Tuy vậy, dì vẫn hít hà vì buốt. Tôi làm thêm một lúc thì hai núm vú từ màu hồng chuyển sang 
					tái, nhưng lại trông có vẻ lủng nhủng rất có duyên. Tôi hau 
					háu nhìn mà ngây ngất cả người. Dì thấy tôi lom lom nhìn 
					không chớp hai cái vú thì phải thốt lên : trông cái mặt anh 
					mà ớn. Cứ như nhìn thấy lồn đàn bà để ra, ngơ ngẩn mất hồn. Tôi càng xao xuyến trong lòng. Tôi khen vốn đã từng khen : 
					vú dì đẹp quá, trách gì ba con chẳng chúi nhủi vào mà ẵm dì 
					về. Dì được khen, vui ra mặt, nhưng còn ra vẻ khép nép : đẹp 
					mà ba anh bỏ lửng, đi hết con này đến con khác. Tôi lấp ngay 
					chỗ trống này : thì ba lơ dì, nhưng đã có con, dì còn lo gì. 
					Con thì chắc không bao giờ quên đôi vú dì đâu, dì đừng e. Nói xong tôi mò luôn vào bóp hai vú kêu xịt xịt. Dì rú lên 
					cười co rúm người lại. Tôi sẵn tay khoắng bóp mạnh hơn. Dì 
					nhắc chừng : anh đang ướp vú cho dì đấy nhé, chớ lo bóp rồi 
					quên tịt bổn phận. Vậy chớ dì cũng quậy người đùng đùng trên giường, giống như 
					con cung quăng lẩy bẩy trên mặt nước. Từ đêm tới giờ, má con 
					hì hụi vật nhau, nào ai đã kịp mặc lại quần áo, nên thấy 
					người dì quẫy đạp, tôi ứa hết nước miếng. Tôi bảo dì : con 
					ướp cái vú mà dưới háng dì cũng muốn buốt theo. Sao mà dễ 
					ghét cách gì. Dì bảo : nào nó buốt thì đã dễ chịu, trên thì lạnh thấu 
					xương, dưới lại nóng rực như có lửa đốt. Tôi bảo thế hả, thì 
					để tôi hạ hỏa cho nó nhé. Dì ứ ứ không cho, nhưng tôi biết 
					đó chỉ là trò vè của dì thôi. Nên một tay tôi mò vú dì còn 
					một tay thì tôi lòn xuống khoắng vào háng dì lục xục. Tôi măn hai mu lồn dì, chẻ đám lông ra như chẻ tóc và thọc 
					ngón tay miết xoáy vào cái khe dì đang he hé mở. Dì kêu lên 
					nho nhỏ, như nũng nịu, như gọi mời. (Truyện từ 
					CõiThiênThai.com) Tôi xà vào đè nghiến lấy 
					dì và năn nỉ : dì cho con nghịch một tí, con thèm quá. Dì 
					bật cười : quanh đi quẩn lại cũng chỉ có bấy nhiêu. Sao mà 
					tôi bị anh xỏ mũi nhiều lần mà vẫn không thoát được. Anh cứ 
					giả vờ giả tảng rồi a thần phù lại lăn vào phá phách tôi. 
					Đúng tôi là con nợ của ba con anh. Tôi cười hì hì mà chặn giữ lấy người dì bắt đầu khoắng lung 
					tung. Dì nhột kêu lên tru tréo, hai chân đập thình thịch, 
					vai co, mông duỗi, đít láy tùm lum. Tôi bụm được cái lồn dì 
					thì vọc ào ào khiến dì lịm đi không chống cựa nổi. Dì bò lê 
					bò càng, lết lết nơi giường mà không chịu nhả ngón tay tôi 
					đang đeo cứng nơi lỗ khe. Tôi ngoáy đúng cái hột le thì móc ngước lên giữ chặt lấy. Dì 
					cũng kẹp hai giò lại, nhốt ngón tay tôi mà vặn hết cả người. 
					Tôi có cảm tưởng lúc này dì như cuộn thừng bị xoắn và cũng 
					như cái lò xo bị nén cứng muốn bung ra. Tôi móc thêm vài cái 
					thì dì liệt, nằm chỏng cẳng, vứt xoạch tay chưn mà chịu trận. Cả một vùng háng dì bộc bạch ra như chiếc bánh chưng vừa bóc 
					lá. Nó đùn lên một vùng cao, béo ngậy như miếng thịt mỡ, hum 
					húp như cái bánh bao. Tôi há hốc miệng ra, bao nhiêu nước 
					miếng tự nhiên đùn dài ra hai mép, trông không khác con chó 
					thấy miếng xương mà chưa được cho gặm. Dì cũng nhìn tôi trừng trừng. Trong con mắt dì, chắc là đang 
					phân vân không biết phải làm sao, cất bỏ đi thì tội cho tôi 
					mà để tôi bu vô thì liệu dì có chịu nổi chăng. Tôi trầm ngâm 
					một hồi mới bảo dì : sao mà lồn dì gợi cảm quá vậy. Lồn này 
					mà gặm cùng với vú kia thì ai cũng phải chết.  Và tôi gạ gẫm : dì cho phép con nhé. Dì ứa nước mắt cảm động, 
					ngần ngừ thật lâu rồi quay ngoắt đi. Đó là tiếng gọi thầm 
					kín tỏ ra dì chấp thuận cho tôi hôn lên lồn dì. Tôi như một 
					tên tù khổ sai nghe theo lời quản giáo từ từ đổ ụp người lên 
					kho báu mà hun lia lịa. Hai chưn dì dần mở rộng ra, trước còn như gọng xe bò, sau 
					thì là cái cần cẩu ngóc lên ngóc xuống. Tôi tru môi hun đúng 
					vào lỗ khe, chút nước nhờn trào ra, tôi kịp nút xoẹt xoẹt và 
					đang khi dì còn tê mê thì tôi liếm ào ào vào chỗ đó.Dì kêu ư a, chả hiểu là đã ngứa hay thích thú. Có điều hai 
					chưn dì đạp loạn xạ, đập phạch phạch như đuôi thằn lằn hay 
					vểnh lên như đuôi con ngựa cái để con đực dễ leo lên giập 
					phập phập mới đã.
 Tôi nổi hứng nên cầm hai cổ chưn dì kéo sát lại, bắt vác lên 
					trước ngực tôi và hết liếm lại bú mãi không thôi. Dì tru 
					tréo lên : mày lại uy hiếp má đó hả, thằng chó. Mày bú còn 
					liếm làm người má nao nao bấn loạn. Mày làm khiếp quá, má sợ 
					mày. Thấy dì khen, tôi càng lùng xục hơn. Tôi cạp ào ào như người 
					cạp cơm dừa, nước nôi nhễu nhão ra hai bên mép trông tếu tệ 
					mạng. Tôi móc lưỡi sâu vào chỗ lỗ, ngoáy vòng vòng như người 
					chùi đồ đồng làm dì lủng lẳng như khúc giò heo bị táp lửa. Dì giập lên giập xuống nhăn nhíu cả nệm giường, cái đít chần 
					vần như heo quay, hai giò lắc lẻo như diều bay trong gió. Dì 
					cứ kêu lên : mày làm dì lại nứng lên rồi. Chó ơi, mày ác độc 
					hết sức, mày vần má tức rực, sao mày thích hành hạ má vậy. 
					Mày bú phá vậy mới thích thú hả. Mày xem lồn má như cục đất 
					sét hay viên bi, nghịch đến nát toét ra mới ưng.Dì nói đúng tâm lý của tôi. Nên để ngầm khen dì, tôi dùng 
					hai tay bợ nguyên lấy mông dì mà úp hẳn mặt vào bú oàm oạp 
					nơi lồn dì. Càng bú thì má càng xoắn tít người và vùng vẫy 
					loạn cả lên.
 (Hết Phần 12 ... Xin mời đón xem 
					tiếp Phần 
					13) |