| Mợ quáng quàng điểm trang nốt phần cuối trên khuôn mặt, dặm 
					thêm một chút phấn hồng lên đôi má, vung vung một chút phấn 
					trắng lên trán, tô đậm đậm thêm một chút son thắm lên môi, 
					rồi cứ vừa nhìn vào đồng hồ, vừa réo la rầm lên như con gà 
					mái ghẹ. Mợ hối con Nụ mày ơi mày hỡi lo thay quần áo cho 
					đám nhóc để còn kịp ra đi. 
 Tiếng con Nụ dạ dạ vâng vâng và tiếng mấy nít cũng re ré 
					oang oang. Mợ huỳnh huỵch chạy băng lên gác, chân líu ríu 
					vấp váp. Mợ ào vào buồng như một ngọn gió mạnh, cậu vẫn ngồi 
					đó im lìm như một pho tượng gỗ. Mợ bẽn lẽn năn nỉ cậu : em 
					vội vàng lo đi sớm một chút nghe anh.
 
 Cậu cũng chả nhúc nhích hay ừ hử chi hết. Giá như mọi lần 
					khi nghe mợ ào ào vào thay xống áo là cậu đã sướng rộ lên. 
					Cậu lăng xăng đứng lên đến cạnh bên giúp mợ. Một hai cậu dặn 
					mợ để đó cho cậu lo, cậu mở cái áo, cậu chọn cái quần, cậu 
					móc giúp cái xú chiên vào ngực, cài khóa lại cho mợ, nâng 
					hai vú điều chỉnh cho cân và vỗ phầm phầm cho vú mợ câng 
					câng lên.
 
 Kế đó cậu lột giúp quần mợ ra, cởi cả cái quần xì đang mặc 
					để thay cái khác. Cậu đưa cái sịp mợ mới soạn ra còn để ở 
					cạnh giường, cậu đưa lên xăm xoi nhìn, áp vào mũi hít hít 
					cái mùi của bột xà bông và mùi giấy thơm, rồi đem cất vào 
					ngăn lấy cái khác. Cậu chọn màu này màu kia cho mợ, khi lấy 
					thứ bằng ren, khi thay bằng thứ ni lông cho hợp với việc mợ 
					sắp đi. Mợ hãnh diện có ông chồng thương yêu và chết mê chết 
					mệt với mình như thế.
 
 Lần nào cậu mợ loay hoay lo cho nhau thì y như là đến dự lễ 
					lạc hay đám này đám kia cũng bị trễ, thế nhưng mợ rất hài 
					lòng. Vợ chồng quấn quít bên nhau, dù đã mấy mặt con mà còn 
					ẹo ẹo như là đôi mới cưới. Cậu lo cho mợ thì ít mà hỉ hả vì 
					có dịp ôm ấp gỡ gạc mợ mới là điều đáng nói. Có quàng hộ cái 
					yếm vào vú mợ thì cậu cũng phải nựng nựng chúng một lúc, 
					nhằn nhằn trong miệng một hồi, mút mút cái núm một lát rồi 
					bóp bóp đến khi mợ giục ríu rít cậu mới cài khóa cho mợ.
 
 Mợ la cậu hoài về cái tật ẩu xị, mợ vừa chui vào buồng là 
					cậu bất kể chi. Cửa còn mở toang thì cậu đã vồ mợ như vồ của 
					bắt được. Cậu tưng tưng vú mợ, úp cả hai trái thịt vào giữa 
					mũi rồi hít hì hì như anh ngửi hoa. Mợ can ngăn thì cậu cười 
					hề hề bám vào thêm chặt. Cậu gân cổ hất tay mợ ra để cậu lăn 
					vào bú vú, cậu bảo : tụi nhỏ có nhìn thấy thì đã sao. Bộ tụi 
					nó không ngậm tì tì vú em đến nhão nhoét ra vầy sao, nhiều 
					lúc thấy bọn nó bú vú em, anh nực muốn đuổi nó ra mà thay 
					thế. Mợ phải gắt lên, gõ gõ vào trán cậu phê là cậu lãng xẹt 
					đi dành bú vú của con, cậu có ngượng ngùng gì đâu. Trái lại 
					còn nháo nhào vào chụp mợ mà mút da diết, mợ nhột phải hất 
					lia hất lịa.
 
 Nhưng lúc này thì cậu đã hóa đá thiệt rồi. Mặt cậu chù bụ ra 
					một đống, thiu như cái bánh bao ế, giống như cái chuối chiên 
					của mợ lịt lịt để một đống trên giường. Mợ biết cậu giận. Số 
					là cậu hổng muốn mợ đi đâu hết. Hồi hôm khi cậu mợ nằm cạnh 
					bên nhau trong buồng, mợ đã ỏn ẻn thưa với cậu là bữa nay 
					xin về ngoại vì giỗ ba mợ là ngày mốt. Cậu đang hùng hùng ôm 
					lấy vú mợ nút chùn chụt như khát sữa, vậy mà ạch một cái cậu 
					xuội lơ. Tay chân cậu nặng chình chịch, xìu ra một đống, cậu 
					nhúc nhích gì cũng hổng nổi, con chim cậu đang hùng hục ở vị 
					trí chín mười giờ thì giờ cũng ngoẻo luôn ở vị thế số sáu.
 
 Mợ hoảng hốt, biết là cậu tái tê. Mợ phải choàng ôm cậu hâm 
					nóng lại, nhưng không còn khả dĩ nào thằng em nó chịu ngóc 
					đầu lên nữa. Thậm chí mợ tụt xuống ngậm lấy nó, bú đầy mồm, 
					hai tay ôm trọn khúc cây vục lên vục xuống, nó cũng dương 
					mắt ra thao láo mà chê. Nợ phải tỉ tê bên tai cậu : mình 
					phải thương em, cả năm em mới xin đi vài bữa, hổng lẽ mình 
					ngăn em quên cả giỗ chạp sao.
 
 Từ lúc đó, cậu bỏ choàng dậy, ra ngồi thù lù ở ghế một mình. 
					Mợ thở dài sườn sượt, nằm trở trăn trằn trọc, đùi vế dạng tà 
					la, nghêu sò bày ráo nạo, lông chỉa um tùm, cậu cứ như phỗng 
					đá coi như nơ pa hổng có. Thét rồi mợ ngủ tuốt, cậu còn ngồi 
					thở vắn than dài. Qua một đêm rồi mà lửa giận của cậu vẫn 
					phừng phừng trong dạ. Sáng tới giờ, cậu chẳng nói một câu, 
					mợ cố làm vui, cậu hắt toẹt ra như người ta hắt nước.
 
 Mợ ỡm ờ gọi cậu ra sửa hộ cái bra, mợ câng câng đưa cả bộ vú 
					ra cho cậu nghía, cậu dùng dằng gắt lên bộ mợ tự mặc lấy 
					hổng được sao. Rồi mặc cậu dầy lên một đống, mợ bẹo đằng 
					trước thì cậu xoay đằng sau. Mợ vờ đánh rơi cái quần xì, 
					chổng mông cúi lượm, mục đích để cậu nhìn thấy con sò lông 
					hơ hớ đỡ ghiền, cậu còn quát lên : đàn bà con gái bẹo lồn 
					chình ình ra hổng biết nhục.
 
 Mợ hổng thèm nói nữa. Mợ lẳng lặng thay đồ. Rồi thu món này, 
					dọn món kia, chạy ra lại quên gì đó trở vào lấy, xuống dưới 
					nhà rồi lại xầm xập bổ lên, vơ cái ni cái khác. Cuối cùng 
					thì mợ cũng cố làm vui từ giã cậu mà đi. Bọn nhóc lâu được 
					về ngoại nên rầm rầm như cái chợ. Mẹ con đi một lúc nhà mới 
					trở lại êm tịnh dần. Cậu thở phào như trút được gánh nặng.
 
 Cậu bò ra ngăn lấy cái laptop vào xem. Cậu chăm chăm mở mạng 
					Cõi Thiên Thai đọc, theo dõi phim, nghe truyện và trăm ngàn 
					mục trong đó. Cậu chẳng buồn ra khép cửa phòng lại vì nhà 
					chẳng có ai, con Nụ thì lo làm việc gì đó ở tầng dưới. Cho 
					dẫu nó có lên thì cũng hổng dám tự động bước vô. Cậu cốt xem 
					các forum cho đầu óc tỉnh lại dần. Thú thực mợ đi cậu hổng 
					còn gì để nghịch.
 
 Vợ chồng vốn bện hơi bện chiếu. Vào phòng rồi là ở lỗ với 
					nhau. Bọn nhóc ngủ tầng dưới nên bế môn tỏa cảng. Cậu gối 
					đầu lên vú mợ, mợ úp mặt vào háng cậu, hít hơi nhau chả thấy 
					chán bao giờ. Sờ mó nhau hứng tình lại leo lên đụ lẫn nhau. 
					Khi thì cậu nằm trên, khi thì mợ ngồi xổm. Có lúc cậu mợ ôm 
					choàng lấy nhau cục kịch trong cái ghế da, hay cậu gác chân 
					mợ lên vai đè nghiến vào bàn phấn mà nắc dữ. Cái giường 
					trong phòng lúc nào cũng nhíu nhăn như bãi chiến trường, 
					sáng con Nụ vào dọn trông cứ rụt rè, khép nép.
 
 Con nhỏ vào làm cho cậu mợ cũng mấy tháng rồi. Cậu đôi khi 
					gặp nó thoáng qua, nhưng chẳng tuồng để ý. Cậu nghĩ nội cái 
					lồn mợ vọc nghịch và leo lên cũng muốn lỏng gân lưng nên đèo 
					bòng thêm chỉ làm cho cặc giái sớm teo và liệt sớm. Con Nụ 
					cũng biết giang sơn của cậu mợ là nơi cấm kỵ nên chẳng tơ 
					hào lén ghé vào làm chi.
 
 Mợ cũng cẩn thận chẳng hề sai con bé vào phòng lấy gì hộ. Mợ 
					biết dù có sai cậu cũng nạt hổng cho vào. Ý cậu là phải 
					chính mợ vô để cậu còn vầy vò, chứ con Nụ thì làm ăn gì 
					được. Mà mợ thì cũng thích thế. Miệng thì mợ ê a ngăn mà cậu 
					có ôm thì mợ lại ngoan ngoãn như con mèo mun. Cậu làm nư thì 
					mợ bảo khoan khoan để cởi áo đã không rách hết, thế chẳng là 
					thỏa thuận đồng tình thì là gì.
 
 Cậu mà chụp lấy vú mợ bú ngoạm thì mợ vội ư ư. Khi cậu trụt 
					quần mợ xuống bú lồn thì mợ cứ giãy tê tê giống đỉa bị vứt 
					vôi vào. Cậu hùng hục ngậm, liếm, nút lồn mợ từ mép môi đến 
					trong cùng tận thì mợ chỉ rên hư hử, cấm thấy la.
 
 Bữa nay mợ đi, cậu chẳng còn gì để phá. Hồi nãy mợ khom 
					khom, thiệt tình là cậu muốn a la xô nhét con cặc vô mà nắc 
					tự phía sau. Song đã lỡ làm ngầu nên bụng thì muốn thấy mẹ 
					mà mồm thì rủa mợ cho hả. Mẹ nó, lồn ngao gì thấy cứ tròn 
					vo, lông mọc um um như khu rừng nhỏ. Thứ đó mà banh hai mép 
					ra, nút cái nước ở khe rịn rịn thì nó đã làm sao.
 
 Đàn bà như mợ cũng khó thấy. Con cái mấy đứa rồi mà vú cứ 
					phây phây. Giận lũ nhóc thì làm bộ chê vú mợ nhẽo nhoẹt chứ 
					cậu biết mợ mà hở ra khối anh còn thao láo mắt dòm. Vú mớm 
					gì mà đầu vú cứ hỉnh lên, vồng ngực tròn no như cái bánh bao 
					mới hấp. Mợ mà đưa tay co ra sau thì chém chết ai cũng muốn 
					hụp vô liền.
 
 Cậu coi phim, thấy trên màn ảnh bàn tay thằng trai bóp vò vú 
					con nhỏ thiệt là nứng. Còn cái lồn con nhỏ lột ra sao giống 
					múi bưởi làm sao. Nó nây u u lên chằm vằm muốn cắn, hèn chi 
					thằng nhỏ chịu hết vô phải gục bú chót chét nghe mà ghê. Con 
					nhỏ nứng lồn rên hư hử, bét mẹ nó giò ra cho thàng nhỏ sục 
					sạo vô hồi. Mẹ kiếp, cái thằng hành con nhỏ thấy tội, ai đời 
					lồn con nhỏ chút nị mà nó nhét cha luôn hai ba ngón tay mà 
					ngoáy như điên. Con nhỏ trào nước ra mà nó hổng tha còn móc 
					mau và móc mạnh.
 
 Cậu thấy con cặc cứng lên như sắt, nóng như có lửa đang tụ ở 
					đó. Cậu dán mắt vô gần cho thấy rõ hơn. Con nhỏ bị vọc quá 
					một hai năn nỉ xin thằng tửng đụ. Cặc giái thằng này cũng 
					superb chớ chơi sao. Cái mặt non choẹt mà cặc dài thứ dữ, nó 
					nhét vô lồn con nhỏ hun hút như xe tractor chui tuốt vô ga 
					ra. Coi ngon lành tựa người ăn cây cà rem đầy miệng. Thằng 
					nhỏ đè chưn con bé mà đụ cái nào cái nấy làm tấm ra giường 
					sục sịch ớn òm.
 
 Cái thằng vậy mà tham, cặc thì nắc mà tay thì bóp muốn lòi 
					vú con bé ra hết. Còn thêm banh cái giò hay xiết cái cẳng mà 
					khìn khịt đẩy đưa, hèn chi con nhỏ bị cạ sướng cứ quặp lấy 
					cặc thằng con mà nắc phụ. Đã vậy thỉnh thoảng thằng nhỏ còn 
					bú mút cái vú con bé nữa chớ có tha đâu.
 
 Cậu coi phim này qua phim khác, tựu chung phim nào cũng thấy 
					vú mấy con nhỏ thiệt là nice. Mấy con nhỏ đóng phim có khác, 
					mẹ cha ơi vú mớm chưa cởi ra đã thấy con cặc gật lên gật 
					xuống liên hồi.
 
 Con Nụ thỉnh thoảng nghe lẹt xẹt bước chưn lên gần bậc trên 
					cùng của thang gác thì lại lảng lảng ra xa. Cậu biết con nhỏ 
					được mợ dặn dò phải lo trông chừng cậu, nên con nhỏ mon men 
					muốn nhắc nhở việc chi mà còn chưa dám. Cậu lờ đi hổng nói 
					hổng rằng. Con Nụ loáng thoáng qua rồi bước chân nhè nhẹ 
					xuống thang.
 
 Cậu ngồi đó lâu lắm. Coi hoài trên màn hình mà phim mới hết 
					chừng vài bộ lẻ, cậu vẫn chưa đá động gì đến đám phim bộ dài 
					còn chưa xem. Đến giờ cơm, con Nụ lại lên mời cậu ra ăn cho 
					nóng sốt, cậu ử hừ mà vẫn chăm chú xem. Con nhỏ cứ đi lên đi 
					xuống, nhắc dăm lần bảy lượt. Cậu bị phá ngang nên gắt om 
					lên : mày cứ ăn trước đi, tao chưa đói.
 
 Con Nụ ngần ngừ vẫn đứng bên ngoài buồng. Nó thưa với cậu : 
					nhưng mợ dặn con nhắc cậu ăn cho đúng bữa. Cậu chửi toáng 
					lên : mợ cháu mày lằng nhằng, tao có là con nít đâu mà chăm 
					với bẵm. Mợ mày dặn mặc mợ mày, tao còn lo việc của tao. Mày 
					không chờ được thì lo ăn đi, dọn dẹp còn đi nghỉ, tao thức 
					mặc tao.
 
 Con Nụ lo lắm, thế này thì khi mợ về mợ mắng chết. Nhưng cậu 
					khăng khăng thế thì nó làm sao được. Nó đành xuống dưới nhà, 
					lâu chừng nửa giờ hay một tiếng lại lóp cóp bò lên. Nó tằng 
					hắng như báo sự có mặt để cậu biết mà tạm dừng tay đi ăn 
					bữa, nhưng cậu vẫn say mê ôm lấy khung hình. Con nhỏ lại rì 
					rầm thỏ thẻ van xin, cậu lại nạt lên khiến con nhỏ mất vía.
 
 Mạng Cõi Thiên Thai lắm điều, lắm mục, đủ mọi mời chào ai 
					thấy cũng mê. Dương như mạng phục vụ đủ mọi yêu cầu của 
					người xem hay members. Thứ thì cho xem chơi thả giàn, thứ 
					lại đề nghị lệ phí thực là nhẹ nhàng, dễ dãi. Giả thử như đi 
					thuê phim thì vừa phải đi trả đi nhận, thời gian hạn chế gò 
					bó ràng buộc khắt khe. Ở đây chỉ cần giá chênh lệch một tô 
					phở lại chẳng phải lo trễ hạn bị tính tiền thêm hay lúc nào 
					muốn xem đi xem lại vẫn sẵn đó. Cậu không ngờ từ ngày ghi 
					danh cậu lại có nhiều điều lợi đến vậy.
 
 Có đêm, cậu mợ rủ nhau vào xem. Vợ chồng hí húm cùng nhau 
					thực hành điều trên màn hình đang diễn. Mợ vờ trách cậu 
					hoang, ấy vậy mà vài đêm cậu chưa mở máy ra mợ đã ướm nhắc 
					đẩy đưa : chứ anh không thích xem phim nữa hả. Thế là cậu mợ 
					lại cùng xem, cùng phê bình con này thằng kia búa xụa.
 
 Bữa nay mợ đã đi rồi. Vắng lồn vú mợ thì cậu xem đỡ của 
					người ta. Nên cậu say mê ôm lấy cái laptop không cục cựa. 
					Cậu coi giờ này qua giờ khác, trời tối chạng vạng cũng không 
					hay. Con Nụ phải mở giúp cái công tắc bên ngoài cho phòng 
					sáng lên, cậu mới hỏi vọng ra : tối rồi hả. Cậu lại châu đầu 
					vào máy tiếp.
 
 Con Nụ lẳng lặng đi pha cho cậu bình trà rồi thưa cho cậu 
					hay để cậu ra lấy đem vào. Có trà cậu càng nhâm nhi mà xem 
					phim, nghe truyện. Con Nụ khốn khổ vì cái tật cậu chưa chịu 
					ra ăn cho xong bữa đi. Ấy vậy rồi khi con Nụ hết mong nữa 
					thì cậu lại hối nó hâm lại cơn thức ăn để cậu nhoáng nhoàng 
					ra thời rồi làm việc tiếp. Con Nụ mừng húm ít ra là cậu cũng 
					đã chịu dùng bữa tối.
 (Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp
					
					Phần 2) |