Không ngờ đi cùng với Lạc Kinh Hùng có tất cả
5 người. Trong 5 người đó, hết 3 là có quan hệ họ hàng cùng
hắn và Lạc Kinh Hùng, 2 người còn lại thân phận cực cao
trong đám môn nhân, đều là chánh phó ngoại cung đường của
Hồng Ma Viện.
Vân Linh trong vai Lạc Thiên lần đầu tiên mới biết mặt bọn
này. Điều chàng cảm thấy kinh dị hơn cả là thế lực ngầm của
Hồng Ma Viện thực vô cùng to lớn. Trên đường đi, Lạc Thiên
đã được gã sư huynh kể cho nghe rất nhiều chuyện về tình
hình hiện nay của Hồng Ma Viện. Đúng là chuyện nào cũng
khiến chàng bất ngờ.
Đầu tiên là việc tiểu ma tiên Lạc Băng Băng đã luyện thành u
hồn ma công hết sức lợi hại, kế đến là tam sư tỷ Hàn Thiên
Ma nữ Lạc Hoàn đã thu được Ngọc địch thần khí của Ngọc địch
thư sinh và bây giờ đã tiến đến địa vị tam cảnh thần công
Ngọc địch – có thể khiến người mê man tâm trí, lạc cõi u hồn.
Hiện tại tam sư tỷ Hàn thiên ma nữ đã là Hộ pháp Hồng Ma
Viện. Một nữ hộ pháp trẻ tuổi nhất của Hồng Ma Viện từ trước
đến nay.
Đại ca Lạc Nhất Phá hiện đang là đại đường chủ Chấn Ngọc
Đường của Hồng Ma Viện, Nhị ca Lạc Hùng Phong, Tứ ca Lạc Vạn,
Ngũ ca Lạc Kinh Hùng là chánh phó đường chủ của các đường
trong Hồng Ma Viện.
Như vậy, chỉ còn có Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng - thất muội
và Lạc Thiên là chưa có danh phận rõ rệt.
Qua lời nói của Lạc Kinh Hùng thì thất muội đó võ công lợi
hại phi thường, e rằng chỉ có hơn chứ không kém chi các vị
huynh đệ tỷ muội khác. Chỉ có Lạc Thiên là thực lực kém nhất.
Lại xa cách Hồng ma viện từ lâu, nên bây giờ chưa biết võ
công ra sao.
Vân Linh nghe chuyện của Lạc Kinh Hùng chỉ còn cách cười khổ
không biết nên hồi đáp như thế nào ? Thế nhưng khi chàng
nghe nói việc gã Lạc Thiên kia đã xa cách Hồng Ma Viện từ
năm 10 tuổi để đi theo học nghệ với sư thúc Hoạt Trúc thì
chàng cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều. Đối với bản thân cũng
cảm thấy thập phần an tâm.
Vân Linh tự nghĩ, gã nọ đã xa cách mọi người lâu như vậy thì
tránh sao không ngơ ngốc trước những chuyện mới; hơn nữa võ
công của gã trong mười mấy năm trời xa cách cũng khẳng định
là không một ai biết rõ. Việc này thật hết sức thuận tiện
cho chàng khi phải dùng đến võ công trong lúc chẳng thể đặng
đừng. Ấy chỉ là nói phòng xa như vậy. Còn thì Vân Linh chẳng
dại gì mà thể hiện võ công ra ngoài làm chi để có thể gây
chú ý hay nghi ngờ cho kẻ khác.
Nói về Lạc Kinh Hùng từ lúc cùng đi với Lạc Thiên đến giờ
thì thấy gã Lục sư đệ ít cười, ít nói. Lạc Kinh Hùng khoái
chí nghĩ có lẽ tên tiểu ma tinh này đang lo buồn vì chuyện
không tìm thấy Y cảo của lão Thánh thủ thần y Hoạt Trúc đây.
Trắng ra mà nói, quan hệ giữa huynh đệ tỷ muội nhà họ Lạc
này cực kỳ lỏng lẻo. Ai ai cũng coi trọng thực lực nên nếu
kẻ nào yếu hơn thường bị huynh đệ tỉ muội khác chê cười, thế
nhưng nếu người nào mạnh hơn thì lại khiến kẻ khác lo lắng,
tị ngạnh. Thật là vô cùng phức tạp cho quan hệ của họ.
Lạc Thiên Đạo phụ thân của tất cả 7 huynh đệ muội bọn họ có
tất 7 bà vợ lớn nhỏ.
Trong số 7 người vợ đó thảy đều sinh hạ được cho lão 1 người
con. Lạc Thiên vốn dĩ là con của Lục phu nhân nên gã cũng
đứng hàng thứ 6 trong đám sư huynh đệ muội đồng thân huyết
thống kia.
Tuy nhiên điều oái oăm là Lục phu nhân hình dung yểu điệu,
sắc đẹp vô cùng, thế mà khi sinh hạ Lạc Thiên lại là một đứa
trẻ xấu xí vô dạng nhất trong số các đứa con của Lạc Thiên
Đạo.
Lạc Thiên Đạo tuy là không được vừa ý với đứa con do Lục phu
nhân sinh ra. Thế nhưng bằng vào sắc đẹp và sự mê hoặc của
Lục phu nhân đối với phu quân, Lạc Thiên lại là đứa trẻ được
lão ưu ái nhiều nhất.
Đó là chuyện trước kia. Còn ngày nay Lạc phu nhân không còn
xinh đẹp như xưa nữa. Tình cảnh của Lạc Thiên ắt hẳn cũng sẽ
không dễ chịu gì trước sự đố kị và ganh ghét từ lâu trong
lòng mấy đứa tiểu hài huynh đệ tỷ muội của hắn rồi (đây là ý
nghĩ của Vân Linh, còn thực hư như thế nào cũng chưa biết
được).
Hơn mười mấy năm rồi còn gì. Ngày tháng đó hiển nhiên có thể
để lại cho người ta nhiều điều kí ức. Thế nhưng ở vào tình
trạng đội lốt, giả danh như của Vân Linh bây giờ thì tuyệt
không có gì để mà nhớ cả.
Đoàn người cứ thế ngày đi đêm nghỉ. Trong hơn 10 ngày bôn
hành đã bắt đầu tiến vào phạm vi thế lực của Hồng Ma Viện.
Vân Linh trong lòng lo lắng, cũng bắt đầu sắp xếp lại ý
tưởng. Mọi chuyện thành công được hay không trong việc giả
danh này đều phụ thuộc vào sự cơ cảnh và sự khôn khéo của
chàng trong những ngày kế tiếp.
Từ lời nói của ngũ sư huynh Lục Kinh Hùng, Vân Linh cũng đã
mường tượng ra trong đầu mặt mũi của các vị thân phụ mẫu và
huynh đệ tỷ muội của gã Lạc Thiên kia. Có điều thật sự cũng
chỉ là mường tượng trong trí thôi. Còn lúc gặp mặt thực là
khó mà nói trước. Mọi chuyện đôi khi chỉ vì một lỗi nhỏ mà
đổ bể cả đó thôi. Trong lòng Vân Linh không khỏi không lo
lắng chỉ muốn mọi sự qua đi thật nhanh.
Hồng Ma Viện là một trang viện lớn nằm gần khu vực Thanh Hải.
Nơi đây đất rộng, người thưa, sinh hoạt khó khăn nhưng phật
pháp lại cực kỳ thịnh vượng.
Năm xưa nghe nói Lạc Thiên Đạo khi đi ngang Thanh Hải đã bất
ngờ thu được 3 thứ pháp bảo vô cùng lợi hại.
Cái thứ nhất chính là Càn khôn chưởng pháp của Càn Khôn lão
nhân vốn đã thất truyền hơn 100 năm nay.
Cái thứ hai lại là một cuốn u hồn ma công của U hồn lão tăng
trong Ma tăng thất tử đã thất tán từ 50 năm rồi.
Cái vật cuối cùng lại chính là Ngọc địch thần khí của Ngọc
Định Thư Sinh, quái khách khét tiếng giang hồ với quái dị
Ngọc địch đã làm cho võ lâm chấn động một thời.
Không hiểu sao 3 thứ quý báu kia lại cùng lúc xuất hiện một
chỗ trong một hốc đá nơi bờ biển. Cái này thực sự khiến
người ta mê hoặc.
Lạc Thiên Đạo nhặt được 3 thứ đại quý, đại bí ẩn kia thì
sướng khoái run người, quyết định tiềm cư luôn nơi Thanh Hải
để truy rèn võ công.
Không may là ba thứ quý giá đó không phải ai muốn mà học
được. Càn khôn chưởng pháp thâm sâu huyền ảo cực kỳ khó học
nhưng khả dĩ vẫn còn miễn cưỡng luyện tập.
Riêng hai món còn lại là U hồn ma công của U hồn lão tăng và
Ngọc địch thần khí của Ngọc Địch thư sinh lại đòi hỏi kẻ
luyện tập phải là người chưa luyện qua bất cứ loại võ công
gì.
Đây đúng là điều làm khó lão.
May sao, Lạc Thiên Đạo vẫn còn hai đứa con gái là Lạc Hoàn
và Lạc Băng Băng vẫn còn chưa học luyện một môn công phu nào
cả. Thế rồi dưới sự kiềm chế, thúc ép của lão, hai phu nhân
có con kia đành phải tuân lệnh để con mình tiếp thu hai môn
kỳ học quái dị kia.
Chẳng ngờ tình cảnh thật là khó nói trước. Lạc Hoàn sau khi
thụ học Ngọc địch thần khí thì tính tình trở nên thay đổi,
suốt ngày trở nên kỳ bí, chẳng nói chẳng cười.
Còn tiểu muội muội nhỏ tuổi Lạc Băng Băng sau khi thụ học U
hồn ma công thì lại trở nên hoạt náo vô tả. Cô nhỏ suốt ngày
gây chuyện, làm náo loạn cả Hồng Ma Viện, làm cho ai nấy đều
kinh hãi không thôi.
Công phu sơ nhập của U hồn ma công chính là pháp môn U hồn
khinh pháp. Lạc Băng Băng học được thứ pháp bảo này liền
suốt ngày đi quậy phá người khác. Nàng thường bất thình lình
xuất hiện trước mặt người ta khiến ai cũng phải kinh hãi. Đã
vậy khi họ muốn bắt nàng thì vô phương thực hiện. U hồn
khinh pháp độc bộ về sự nhanh nhạy. Mọi người dù có nổi giận
đến đâu cũng chỉ còn biết ngơ ngẩn nhìn theo mà tức tối thôi.
Ấy là mấy chuyện sau này do Lạc Kinh Hùng kể lại cho Vân
Linh nghe. Điều này khiến chàng cũng phải hồi hộp, không
tưởng trên đời lại có quái công khinh pháp đáng sợ như vậy.
Không biết giữa môn khinh công đó so với Ảo bộ pháp của
chàng thực lực so sánh như thế nào ? Thật quả là khó phân
định được.
Vân Linh theo chân đám người của Lạc Kinh Hùng đã bắt đầu
bước vào cửa chấn môn. Hồng Ma Viện rộng vô cùng. Nhà cửa
san sát, nơi chấn giữ cửa là 12 gã trai trẻ thân hình lực
lượng, võ khí cầm tay. Thật là một quang cảnh oai phong,
chấn áp tinh thần mọi người từ nơi khác mới mò đến.
Lạc Kinh Hùng thân pháp nhanh nhẹn đã chuyển thân đi vào
trong sân viện. Vân Linh đi sau không khỏi ngấm ngầm dò xét
xung quanh. Ở ngay lối vào môn là 2 con sư tử đá to lớn đang
ngồi phục. Phía trong sơn một là một sân viện rộng lớn.
Phóng tầm mắt ra phía trước chỉ thấy nhà cửa san sát, phòng
ốc vô cùng, người người đi lại trong sân nhộn nhịp. Hẳn
nhiên nơi này có vẻ như sắp sửa đón chào một nhân vật tối ư
quan trọng sắp tới đây.
Qua lời hỏi của Lạc Kinh Hùng dành cho mấy kẻ trong môn, Vân
Linh biết được có một phái đoàn gồm những ưu tú nhân vật của
Hoàng Thiên phái sắp sửa đến. Vân Linh thắc mắc trong lòng
bọn người nọ định tới nơi xa xôi thế này làm gì? Chẳng lẽ
chúng còn có âm mưu khác.
Lục phu nhân Tiểu Thúy Lan nghe nói có tiểu tử mình về đến
liền vội vàng ra ngay sảnh môn đón tiếp.
Vân Linh lần này mới là lần đầu nhìn thấy mẫu thân của gã
Lạc Thiên. Thật tình chàng nhìn bà ta mà không khỏi kinh
ngạc tiếc thầm. Cái con người xinh đẹp tuyệt đại như vậy lại
không ngờ sinh ra một gã trai độc ác, gian xảo và dâm ác
kinh người.
Thật đúng là cha mẹ sinh con không ai có thể tự chọn con tốt.
Thật sự chỉ có thể nói là phượng mà sinh con gà trong trường
hợp của Lục phu nhân.
Lục phu nhân bấy lâu xa con, trong lòng cảm khái. Vừa nhìn
thấy Vân Linh trong bộ dạng của Lạc Thiên bà ta đã rơm rớm
nước mắt cất tiếng gọi lớn:
- Thiên nhi ! Mau đến với mẹ nào ? Rồi bà vội đưa hai tay ra
chờ đón.
Vân Linh trong lòng thầm kêu bất ổn, Lục phu nhân xinh đẹp
thế kia. Chàng mà để bà ta ôm phải thì không hiểu cơn quái
dục tiềm ẩn trong cơ thể có bộc phát lên không. Thật là khó
thể biết được.
Thế nhưng mẹ con xa cách lâu ngày. Lục phu nhân đã biểu lộ
tình cảm ra đến mức đó mà chàng lại bỏ ngơ không đáp ứng thì
thật là quái dị. Vân Linh cuối cùng cũng đành cố gượng làm
mặt vui mừng xúc động bước đến để Lục phu nhân ôm lấy người
chàng.
Trong lòng Vân Linh cơ hồ khó thể diễn tả tình cảm. Cái ôm
của Lục phu nhân khiến chàng nhớ đến sự thiếu thốn tình mẫu
tử của mình, trong lòng đột nhiên phát sinh tình cảm vị diệu,
vừa thân thiết mà vừa xa lạ.
Hơn nữa con người Lục phu nhân xinh đẹp mỹ diệu. Dù lúc này
bà đã quá tam tuần nhưng thân hình vẫn còn thon gọn, da thịt
vẫn còn mịn màn, hai bầu nhũ phong phía trước vẫn còn phong
độ.
Thế mà toàn bộ những quái tượng dụ hoặc đó trên người Lục
phu nhân đều áp hết vào người Vân Linh khiến chàng nọ đỏ mặt
lúng túng. Tâm trạng xốn xang kì lạ.
Mấy gã trai cùng đi với Vân Linh lúc này đã lui cả ra sau.
Chỉ còn lại một mình Lạc Kinh Hùng còn đang đứng đó để chuẩn
bị hồi đáp phụ thân sai bảo.
Lục phu nhân hai mắt đỏ hoe, đưa tay vuốt tóc con trai miệng
nói:
- Ậy dà ! Con của ta đã lớn rồi ! Thật là đã cao hơn hẳn ta
đây.
Vân Linh ngượng ngùng đỏ mặt không biết nên làm gì. Chàng
trước giờ chưa từng gặp phải thứ tình cảm mẫu tử trùng phùng
kiểu này. Thật tình chỉ có nước đứng ngơ ngốc ra đó để mặc
Lục phu nhân vuốt ve tóc mình.
Đột nhiên có tiếng cười vang động nổi lên. Rồi như một ánh
chớp đỏ. Một thân ảnh cao to, vững chãi đã đứng ngay trước
sảnh đường.
Vân Linh và Lục phu nhân đều không hẹn mà quay sang nhìn
người đó.
Lục phu nhân vừa thấy mặt lão nhân nọ liền cười mỉm nói lớn:
- Lão gia này ! Người mau lại đây xem con của chúng ta đã
lớn rồi nè !
Vân Linh biết ngay lão nhân thân hình to lớn, khuôn mặt đỏ
hồng với hàm râu dài ngang ngực chính là phụ thân của Lạc
Thiên, gọi là Lạc Thiên Đạo.
Chàng thấy ánh mắt lão sắc như dao đang chiếu vào mình thì
không khỏi lo ngại vội thu liễm khí lực, an tâm định thần
liếc nhìn trộm lão.
Lạc Thiên Đạo cười khanh khách nói:
- Phu nhân của ta. Nàng có được con rồi thì từ nay đừng có
khóc lóc nữa nhé. Ta thật không muốn thấy cảnh nàng quanh
năm suốt tháng mặt mày ủ rũ nữa.
Rồi Lạc Thiên Đạo quay sang Vân Linh cười nói:
- Con bây giờ đã lớn rồi. Cha cũng không ủy khuất con sống
tạm bợ với lão già giở người Hoạt Trúc nữa. Lần này ta gọi
con về là muốn con học thêm mấy môn thần công chuẩn bị cho
sự nghiệp mai hậu của Hồng Ma Viện chúng ta.
Vân Linh mặt mày cố ra dạng tươi tỉnh đồng thời nhanh chóng
cúi đầu dạ thật lớn để thể hiện tinh thần trước lão già ghê
gớm kia. Quả nhiên, hành động của chàng khiến lão hết sức
hài lòng, liền khéo hai mẹ con ngồi xuống vỗ về tâm sự.
Lạc Kinh Hùng không tưởng gã sư đệ công việc không làm nên
chuyện mà giờ này lại còn được phụ thân ưu ái đến thế thì
tức giận không sao nuốt được cục giận.
Thế nhưng gã biết tính phụ thân cực kỳ cố chấp. Nếu gã không
có cách gì tốt thì chớ
nên gây đổ vỡ mối quan hệ đang có giữa phụ thân và Lục a di
lúc này.
Vân Linh được hai vợ chồng Lạc Thiên Đạo đối xử hệt như con
trai của họ. Trong lòng chàng không khỏi có phần hỗ thẹn. (Truyện
từ CõiThiênThai.com) Thế nhưng thông qua cuộc chuyện trò
giữa chàng và Lạc Thiên Đạo thì mối ái ngại của chàng cũng
qua đi rất nhanh. Thật sự là lão Lạc Thiên Đạo này hành xử
thâm sâu vô cùng. E rằng chúng nhân trong thiên hạ sắp sửa
vì lão mà phải trải qua kiếp nạn kinh người trong thời gian
tới.
Sau một hồi thăm hỏi, được biết con trai mình không tìm được
di cảo y thư của lão Thánh thủ thần y Hoạt trúc, Lạc Thiên
Đạo không khỏi nhíu mày.
Hơn 10 năm trước. Sau khi nghiên cứu Ngọc địch bí phổ, Lạc
Thiên Đạo đã biết trên đời này ngoại trừ Thánh thủ thần y
Hoạt Trúc còn có hy vọng phá vỡ ma tiêu, cứu chữa cho nạn
nhân. Còn mọi kẻ khác không cần phải nói đến.
Lão cũng nghĩ Ngọc địch bí phổ thâm sâu khôn lường. Con gái
mình Lạc Hoàn dù thông minh đỉnh ngộ đến đâu cũng không dễ
dàng gì xông phá được ngũ quan ma địch. Vậy thì chỉ với tam
quan ma địch, Lạc Hoàn tạm có thể miễn cưỡng câu hồn đối
phương chứ không có khả năng sát hại được họ.
Nói là vậy, thế nhưng kẻ bị nạn nếu không được cao thủ y
thuật cao cường am hiểu cách chữa, thì tánh mạng không chết
nhưng mãi mãi trở thành kẻ điên cuồng thực cũng rất khủng
khiếp rồi.
Chướng ngại duy nhất có thể gây khó khăn cho ma tiêu chính
là Y thuật cao siêu của Hoạt trúc thần y. Nếu lão già này
lại đi cứu chữa cho bọn người bị Ma tiêu câu hồn thì cái
việc học luyện Ngọc địch bí phổ của Lạc Hoàn chẳng phải là
vô ích ư ?
Do đó, để tiêu diệt tận gốc mầm hoạ, lại học được y thuật
thông thần của lão thần y, Lạc Thiên Đạo đã phải dùng trăm
phương ngàn kế đưa đứa con lanh lợi nhất của mình là Lạc
Thiên vào trong môn của lão.
Vậy mà không ngờ mọi chuyện lại chẳng như nguyện. Hơn 10 năm
trời khổ cực. Cuối cùng mọi sự lại chẳng được chút thu hoạch
nào. Quả đây là đòn đánh nặng vào tâm sự của Lạc Thiên Đạo
trong lúc này.
Vân Linh thấy lão Lạc Thiên Đạo trầm tư, thì không khỏi nghĩ
đến một chuyện, liền khẽ nói:
- Cha ! Con thấy lão thần y cũng chưa hẳn đã thoát khỏi tay
ta. Nghe nói lão đã bị bọn người của Ma Đao bắt đi rồi.
Lạc Thiên Đạo trong lòng chấn động, âm thanh rền rĩ:
- Ngươi nói sao ! Lão già họ Hoạt đó đã bị người của Ma đao
bắt ư ?
Vân Linh trong lòng đại động, tâm tình nhanh chóng phân định,
lời nói vội vàng đưa ra hết sức nhu nhuyễn:
- Con cũng không rõ. Nhưng hình như lão ta đang giam kẻ bị
bắt ở Ngọc gia trang gần Giang Lăng thì phải.
Lạc Thiên Đạo quả nhiên tức giận, hừ lên một tiếng miệng
mắng:
- Hay thật ! Người của Hắc thanh phái mà cũng muốn ra tay
đoạt người của ta sao!
Lão nói rồi liền nhanh chóng đứng bật dậy quay sang nói với
Vân Linh và Lục phu nhân, bảo hai người cứ vào nhà nghỉ ngơi,
còn lão thì nhanh chóng bỏ đi thật nhanh.
Lạc Thiên Đạo đi rồi. Hai mẹ con Lạc Thiên cũng bỏ đi. Còn
lại một mình Lạc Kinh Hùng đứng đó buồn bực tức giận không
sao tả xiết. Gã thật không thể tưởng tượng phụ thân gặp gã
chẳng có một lời khen hay thăm hỏi mà chỉ quan tâm đến 2 mẹ
con gã sư đệ chết tiệt kia thôi.
Không những thế. Phụ thân một loáng đã đi mất. Dường như đối
với người gã chẳng có chút cân lượng nào cả.
Còn lúc này trong lòng Vân Linh đã xác định rõ mối quan hệ.
Bây giờ chàng khẳng định gã Hồ Nhất Long kia là người của
Hắc Thanh Phái. Như thế chàng cần phải triệt để lợi dụng
tình trạng giả danh này để xúi giục cho 2 bên người của Hồng
Ma Viện và Hắc thanh phái đánh nhau thật to. Luôn tiện báo
thù cho cả ái thê và mấy người thân vì tội ác tày đình của
bọn môn nhân Hắc thanh phái đã gây ra lúc trước.
Trong lòng nghĩ vậy, tự nhiên Vân Linh cảm thấy hết sức
khoan khoái. Chàng từ từ theo chân Lục phu nhân tiến sâu vào
trong Hồng ma viện.
Thế nhưng, càng vào sâu bên trong, Vân Linh mới thấy, nơi
đây thật sự tiềm ẩn nhiều điều đáng sợ. Chàng nhìn ngó xung
quanh quả nhiên công nhận tài đảm lược của lão Lạc Thiên Đạo
kia. Nơi cứ địa này của lão nơi nơi tiềm ẩn cơ quan. Thỉnh
thoảng còn xuất hiện những tay kiệt liệt trụ đứng ở những
nơi hiểm yếu như đang chuẩn bị phòng thủ đại địch. Thật là
một nơi khó mà tiềm nhập.
Vân Linh càng nghĩ càng thấy sách lược mình đưa ra quả nhiên
kiến hiệu. Nếu thực chàng không giả danh gã Lạc Thiên kia
thì khó mà đột nhập vào tận nơi này.
Lục phu nhân vốn dĩ không ngờ đứa con trai lâu ngày gặp mặt
lại chỉ là một tên giả danh. Vì thế bà ta đối xử với Vân
Linh cực kỳ quan thiết. Trên đường đi luôn miệng hỏi thăm
tình hình sống của chàng hơn 10 năm qua ra sao.
Vân Linh đối với những câu hỏi bâng quơ của Lục phu nhân lại
vô cùng cẩn trọng. Chàng không dám lơ là nhìn ngó xunh quanh
nữa mà tập trung tâm trí giải đáp những câu hỏi tưởng như vô
thưởng vô phạt của vị phu nhân kia.
Hai người càng lúc càng đi vào sâu hơn. Đột nhiên phía trước
mặt xuất hiện hai nàng mỹ nữ đang đi tới. Hai người này thân
hình yểu điệu, một người mặc hoàng y dung nhan trầm trầm
băng lạnh. Người kia thì mặt mày xinh đẹp, thân mặc lục y,
hình dung mỹ diệu lại còn có tướng đi xà hành vô cùng khiêu
khích khiến chàng bất giác trái tim đập mạnh.
Hai nữ nhân thấy Lục phu nhân và Vân Linh phía trước liền từ
từ tiến lại.
Vân Linh căn bản không thực hiểu hai đại mỹ nhân nọ là ai.
Hơn nữa vị cô nương lục y kia so về độ mị lực còn ghê gớm
hơn cả Tiêu hồn ma nữ Lý Hồng Loan – nương tử của chàng nữa.
Hoàng y thiếu nữ và Lục y thiếu nữ đứng trước Lục phu nhân
đều cúi đầu hành lễ.
- Hoàn nhi tham kiến Lục di.
- Nhạn Nhạn tham kiến phu nhân.
Hai nàng thiếu nữ vừa mở lời làm cho Vân Linh đột nhiên tỉnh
ngộ. Hóa ra thiếu nữ khuôn mặt băng lạnh kia chính là Hàn
Thiên ma nữ, tam tỷ của Lạc Thiên. Chính cô ta là kẻ đã sử
dụng thần địch làm tổn thương một cô vợ yêu của chàng.
Còn Lục y thiếu nữ tuyệt diệu kia thì thật sự chàng không
biết tí nào. Chẳng hiểu nàng nọ thân phận ra sao lại có thể
đàng hoàng ra vào nơi thâm sâu này, lại còn cùng nhau trò
chuyện với Hàn Thiên Ma Nữ, một hộ pháp lợi hại của Hồng Ma
Viện.
Lục phu nhân cười mỉm chào hai thiếu nữ miệng nói:
- Ai dà ! Hai người có biết ai đây không ?
Qủa nhiên, Lục phu nhân thần tình sung sướng. Lời nói và cử
chỉ tỏ ra dụ hoặc vô cùng. Rõ là bà ta đang muốn giới thiệu
đứa con cưng mới tìm về này - Lạc Thiên.
Hàn thiên ma nữ và Nhạn Nhạn đều ngạc nhiên trước lời nói và
cử chỉ của Lục phu nhân.
Bọn họ trước nay đều biết Lục phu nhân vì thương nhớ con nên
ít cười, ít nói. Thật là mối tương tự tình cảm mẫu tử khiến
người khác nghe được cũng phải mủi lòng.
Hai nàng không ngờ hôm nay gặp được Lục phu nhân lại thấy bà
ta hạnh phúc như vậy. Hai nàng không khỏi tò mò đưa mắt ngắm
nhìn gã trai kia.
Vân Linh trước giờ chưa từng bị mỹ nhân nhìn ngó kỹ càng đến
thế. Chàng cảm thấy không chút tự nhiên, cơ hồ như muốn đỏ
mặt lên.
Hàn Thiên Ma Nữ hai mắt tinh nhạy liếc thấy thái độ của Lục
phu nhân đối với gã trai cực kỳ thân thiết thì đột nhiên đại
đại quan mang. Nàng nhìn kỹ một hồi rồi chợt cười khẽ một
tiếng nói:
- Ra là Lục di tìm thấy Lục đệ. Không ngờ Lục đệ bao ngày
không gặp giờ cũng đã lớn rồi.
Lục y thiếu nữ nghe thấy Hàn thiên ma nữ nói vậy không khỏi
kinh hãi ngạc nhiên há hốc mồm.
Nàng không tưởng được cái gã năm xưa chuyên môn chọc phá
nàng và cực kỳ tai quái đó giờ đây lại trở thành một tên
thanh niên cao lớn như vậy.
Mối hận ngày xưa đột nhiên trỗi dậy. Lục y thiếu nữ trừng
mắt nhìn Vân Linh với vẻ không chút thân thiện. Thật đúng là
làm cho người khác chẳng thể nào hiểu nổi.
Lục phu nhân thấy hai nàng người thì lạnh nhạt, kẻ thì không
xem con mình ra gì tự nhiên đâm ra buồn bực.
- Phải mà. Con trai nàng xấu xí làm vậy. Hai người con gái
kia ai ai cũng mỹ miều xinh đẹp. Thậm trí đến con trai của
các tỷ muội cũng anh tuấn hơn nó. Biết thế này ta chẳng đòi
lão gia đưa nó về đây để thêm nhục.
Lục phu nhân nghĩ vậy trong lòng không vui, liền không để ý
gì đến việc đáp lại lời chào của Hàn thiên ma nữ và Nhạn
Nhạn mà dắt tay Vân Linh đi luôn.
Vân Linh theo chân Lục phu nhân đi mà tâm trạng hoang man.
Chàng không hiểu hai người nữ nhân lúc nãy có oán thù gì với
gã Lạc Thiên mà thái độ lại tệ hại như vậy. Kiểu này chàng
đột lốt gã tới đây chưa biết là may hay sui nữa.
Đột nhiên trong lòng Vân Linh cảm giác bất an. Nơi linh khu
thần khí cực kỳ tinh nhạy của chàng cảnh báo đang có kẻ tàng
ẩn đột nhập. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Trong lòng Vân
Linh tự nhiên khẩn trương cực trọng. Chàng nhìn ngó xung
quanh nhưng thực sự là không thấy chi khả nghi hết.
Lạ thật. Vân Linh tự nghĩ môn thần công Vô hình tâm pháp này
chàng đã đạt đến cảnh giới cao thâm tuyệt đỉnh. Chưa từng
bao giờ có cảm giác sai chệch. Tại sao hôm nay lại có hiện
tượng như thế.
Thế rồi chàng vừa đi vừa vận dụng vô hình công phu ra dò xét
xung quanh. Qủa nhiên, cảm giác kia thật sự không lầm. Vân
Linh đã cảm nhận được một luồng khí lực đang từ từ tiến lại
chỗ chàng với thần pháp thần bí vô cùng.
Nếu không phải chàng dùng linh thần của Vô hình công lên dò
xét thì e khó mà nhận ra kẻ đột nhập. Có điều, kẻ định áp
sát lại gần chàng là nhân vật nào ? Trong lòng chàng tự
nhiên khó hiểu. Tự nghĩ chuyện gì đang xảy ra đây. Chàng có
nên phản ứng lại không ?
Vân Linh đi thêm một đoạn thì thấy bóng nhân ảnh kỳ bí kia
vẫn tiếp tục lướt tới. Có điều mũi chàng đột nhiên ngửi thấy
một mùi thơm tho kỳ lạ. Rõ là mùi vị của thiếu nữ mới lớn.
Hương thơm khuyến rũ vô cùng.
Phải nói Vân Linh tự khi chung đ.ng với Tiêu hồn ma nữ đã bị
nàng truyền vào người cái thứ quái dị dâm dược nọ. Bản thân
chàng thần công vô lượng nên không thấy mải may bị dâm dược
tác động. Thế nhưng từ lúc bị nhiễm cái thứ quỷ đó vào
người, Vân Linh cũng phần nào bị ảnh hưởng.
Thứ nhất, dục tính của chàng trở nên cao hơn hẳn khi trước.
Nhiều lúc hành vi cử chỉ không thể kiểm soát.
Thứ hai, đối với mỹ nhân, tự nhiên cảm giác của chàng cực
nhạy. Như trường hợp lúc này. Tuy mắt chàng không nhìn thấy
đối phương, nhưng cái mũi thính nhạy do tác dụng của thứ quỷ
kia lại giúp chàng phán đoán ra phương hướng của kẻ đột
nhập.
- Hè ... hè ... Vân Linh tự nhiên cảm giác muốn bắt cái cô
nàng thần bí kia xem nàng nọ là ai ?
Thực sự là kẻ lạ mặt chẳng phải ai xa lạ. Nàng chính là tiểu
ma tiên Lạc Băng Băng, em gái của gã dâm tặc Lạc Thiên chứ
nào phải ai khác.
Lúc này Lạc Băng Băng đã biết rõ cái anh chàng ngơ ngốc xấu
xí kia chính là gã anh trai thất lạc từ lâu của nàng - Lạc
Thiên.
Đối với gã anh này nàng cũng chẳng có cảm tình gì hết. Nếu
không nói là tức giận. Lúc xưa. Khi còn ở Hồng Ma Viện. Lạc
Thiên đã từng được phong cho danh hiệu là tiểu ma tinh, còn
Lạc Băng Băng khi ấy còn nhỏ luôn bị gã bắt nạt và chọc
ghẹo. Cái chuyện xa xưa ấy hiển nhiên Lạc Băng Băng vẫn còn
nhớ rõ.
Nàng bây giờ võ công u hồn đã đạt được 5 thành. Có thể ngạo
thị giang hồ rồi. Vậy thì mối thù kia cũng nên để cho tên
tiểu ma tinh này nếm mùi mới được.
Trong lòng Lạc Băng Băng nghĩ vậy. Thế nhưng nàng cũng chẳng
dám xuất hiện gây rối trước mặt Lục di - mẹ của Lạc Thiên
làm chi. Lạc Băng Băng nghĩ cứ đi theo hai người một lúc rồi
sớm muộn gì cũng sẽ tìm được cơ hội. Đến lúc đó. Tên anh
trai đáng chết sẽ biết được lợi hại của môn U hồn ma công
của nàng.
Nhưng có đánh chết Lạc Băng Băng cũng không ngờ, gã trai
trông ngô nghê như vậy lại là một tay cao thủ thượng thặng.
Yếu thuật ẩn thân của nàng lợi hại là vậy mà gã vẫn phát
hiện ra. Thậm trí gã còn đang nghĩ cách kiểm soát hành vi
của nàng nữa.
Thế rồi, chuyện xảy đến ắt hẳn phải đến. Lục phu nhân do tâm
trạng không vui liền dẫn con trai về ở phòng gần chỗ của
nàng, còn bản thân Lục phu nhân thì quay đi về phòng riêng
mà ôm mặt khóc.
Đó là chuyện của Lục phu nhân. Chúng ta không cần nói tới.
Chuyển sang tình trạng của Vân Linh, bây giờ mới là phát
sinh biến cố.
Lục phu nhân vừa đi không lâu, Lạc Băng Băng đã bắt đầu hành
động.
Nàng theo chân Vân Linh vào đến tận phòng trong cùng.
Lúc này Vân Linh tâm thần máy động. Biết rằng đối phương bí
ẩn đã vào đến tận phòng. Chàng lại nghĩ thuật ẩn thân của kẻ
đó cao siêu đến mức không tưởng. Có thể núp trốn trước nhãn
quang của chàng thật ghê gớm vô cùng. Bây giờ chàng phải hạ
thủ kẻ đó để y hết còn phương cách vùng vẫy thì mới an tâm
được.
Vân Linh nghĩ vậy bèn giả bộ chui vào giường nằm. Chàng biết
rõ, tặc nhân nếu muốn ám toán tất phải đi lại gần giường.
Nếu mà như vậy phạm vi lẫn trốn đã thu hẹp đi rất nhiều.
Chỉ cần trong lúc bất phòng chàng giỡ vô hình thần công tụ
vào tay áo cuốn lấy người đó thì y chẳng còn cơ hội vùng vẫy
hay dùng ẩn thuật gì nữa.
Qủa nhiên không ngoài dự đoán của Vân Linh. Lạc Băng Băng
gan lớn, mật lớn đã từ từ tiến lại gần giường. Nàng muốn khi
nào tiến lại sát gã ca ca đáng ghét sẽ dùng công phu u hồn
ma pháp của nàng làm cho y đau đớn, phát hoảng. Điều này sẽ
là cực kỳ sung sướng đây.
Thế nhưng Lạc Băng Băng vừa mới tiến lại giường chưa kịp
thực thi hành động thì bỗng cảm giác cuồng phong bật khởi.
Một dãi áo dài màu xanh nhanh như ánh chớp cuốn chặt lấy
nàng kéo thẳng vào giường.
Lạc Băng Băng kinh hãi la lớn một tiếng, pháp môn u hồn tức
khắc bị phá. Thân hình nàng nhanh chóng ngã nhào ngay lên
người Vân Linh.
Vân Linh giật mình thấy trong tay là một tiểu cô nương xinh
đẹp tuyệt trần. Hai mắt nàng toát lên vẻ kinh hãi lẫn ngạc
nhiên. Tấm thân mềm nhũn thơm tho vô dạng của mỹ nhân ép sát
lấy chàng làm Vân Linh tâm thần bay bỗng.
Phải biết Vân Linh mấy ngày rồi xa cách nương tử, dục tính
cường đại cực mạnh. Nay chàng bất ngờ ôm phải một nàng con
gái xinh đẹp tuyệt vời như thế thì cam tâm thế nào được.
Thế là chàng bất chấp nàng nọ là ai liền đè lấy mà hôn ngấu
nghiến.
Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng từ nào tới giờ quậy phá người
khác có kia nào nghĩ đến trường hợp này đâu. Nàng bị Vân
Linh đè lên thân ngọc rồi áp chế lấy đôi môi anh đào của
nàng khiến cho mỹ nhân càng thêm kinh hãi, hoảng loạn.
Hai tay Lạc Băng Băng vội vàng đẩy mạnh gã trai để xô gã ra
xa.
Thế nhưng Tiểu Ma Tiên không biết Vân Linh võ công thâm hậu.
Cường lực cực đại. Mấy món tiểu xảo của nàng trong lúc hoảng
loạn thì làm sao áp chế được chàng.
Hơn nữa, Vân Linh bị nàng nọ giẫy giụa thì càng ra sức tấn
công tới tấp. Hai tay chàng ôm chặt lấy eo thon của thiếu nữ
mà ra sức hôn hít khắp mặt mũi nàng.
Tiểu ma Tiên thở lên hồng hộc. Kêu réo liên hồi.
Nàng hoảng quá chỉ nói được mấy chữ : Tránh xa ra ... tránh
xa ra ....
Thế nhưng trong người Vân Linh dục hỏa nồng đượm. Chàng bất
chấp nàng ta hành động thế nào cứ áp tới mà chiếm đoạt tiện
nghi.
Hai người quần lộn lẫn nhau đến lúc Lạc Băng Băng hơi thở
hỗn hễ không còn sức phản kháng đành phải nằm im để Vân Linh
hưởng thụ.
Lúc này anh chàng quái thai kia mới giỡ thủ đoạn ra vần vũ
trên thân người ngọc chạm vào những nơi cấm địa.
Lạc Băng Băng nước mắt lưng tròng, hai mắt nhắm nghiền để
mặc cho người ta chiếm lấy tiện nghi trên hai đồi phong nhũ
nẩy nở của nàng.
Thốt nhiên, Lạc Băng Băng toàn thân máy động. Nàng trợn tròn
hai mắt ra nhìn kẻ đang vũ nhục nàng rồi bật lên tiếng khóc:
- Lục ca ... ca ca sao lại định chiếm đoạt muội. Chúng ta là
huynh muội mà.
Vân Linh trong lòng đang rực lửa. Chỉ muốn một phát nhai
nhấu nghiến lấy nàng tiên xinh đẹp đang ở trước mặt.
Khi chàng chợt nghe thấy tiếng nói của Lạc Băng Băng. Tâm
thần đột nhiên kinh hoảng. Hai tay vốn đang định tìm xuống
vùng tiểu phúc của Lạc Băng Băng liền rụt lại.
Đến lúc này Vân Linh mới chợt nhớ đến hoàn cảnh hiện tại. Và
thiếu nữ xinh tươi đang nằm ở kia chẳng phải ai khác mà
chính là Thất muội Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng của gã Lạc
Thiên.
Chàng chợt lấy làm xấu hỗ tự nghĩ gã Lạc Thiên vô sĩ dâm sát
thiếu nữ còn chàng bây giờ lại định xâm hại một thiếu nữ
khác thì giữa chàng và gã có khác gì nhau.
Hơn nữa giờ đây chàng đang ở vào vị trí của Lạc Thiên. Làm
sao một người anh lại có thể dâm loạn với cô em gái cùng
huyết thống. Đúng thật là điên cuồng rồi.
Vân Linh nghĩ vậy cảm thấy toàn thân lạnh toát. Thân hình
chàng vội vàng ngồi dậy bước ra khỏi giường. Chàng thật
không dám nhìn lại thiếu nữ Lạc Băng Băng nữa.
Lạc Băng Băng tinh thần hoang dạng, cũng không dám ở lâu
trong phòng. Nàng thấy gã anh rời khỏi giường liền vội chỉnh
lại y phục rồi chạy biến ra ngoài.
Hành động khiếm nhã của Vân Linh không ngờ đã mang lại cho
chàng nhiều điều rắc rối sau này. Còn hiện giờ. Vân Linh
thực sự không biết ăn nói ra sao đối với tiểu cô nương Lạc
Băng Băng nữa.(Hết Hồi
14 ... Xin mời đón xem tiếp
Hồi
15) |