| Thằng bé chưa hẳn hoi bò đến chỗ nằm của nó đã ngã chúi 
					xuống mà ngủ. Chỉ một loáng, tiếng ngáy của nó đã tựa hò kéo 
					gỗ. Cô Hoan thấy nó rất tội. Có lẽ từ chiều đến giờ nó lăng 
					xăng lo lắng đủ chuyện cho cô nên bây giờ nó mệt cũng nên. 
					Lại thêm tánh ba trật ba giuộc của cô làm cho nó muốn điên 
					cái đầu. Có khi nó thực tình chăm sóc cô, còn cô thì giở 
					giăng giở cuội, lúc hét lúc đuổi, lúc ưng lúc ruồng rẫy, 
					thằng bé chẳng hiểu ra sao cả. 
 Nó đã phản ứng bằng cái cách của đứa trẻ mới lớn, cô nhìn 
					thấy rõ ràng. Thực ra, được một người khác phái xun xoe giúp 
					đỡ, cô giáo cũng thích bằng chết. Nhưng địa phương này bé 
					quá, nghề mô phạm của cô lại ràng buộc đủ vẻ, một phần chủ 
					yếu là cô xem cậu ta còn nhỏ, chả biết gì. Có tò mò chẳng 
					qua là nghe hớt ai đó nên hình dung, tưởng tượng cho qua, 
					cho dù đôi lần cô bắt gặp nó nhìn hớp hồn vào cái nịt vú của 
					cô như bị thôi miên ngây dại.
 
 Đôi lúc thử đoán xem cô nghĩ đúng chăng, cô đã vờ quên món 
					này món khác là y như cậu bé nhắc cô liền. Gì chứ giục cô 
					thay đồ mặc lót là nó hăm hở nhanh lắm. Hình như những cái 
					xú cheng và quần lót của cô gây cho nó một sự phấn khích đặc 
					biệt. Cô mà thuận làm theo là nó hí hửng ra mặt. Cứ xem cái 
					kiểu nó vơ lấy nịt vú và sịp của cô, nầng niu như nâng hòn 
					ngọc là cô biết thằng bé yêu cô rồi.
 
 Chiều này, cô kẹp tư tưởng nó ngặt quá đến nỗi nó phải thẳng 
					tuột phun ra “ nó yêu cô “. Lời đó chẳng qua chỉ là một thừa 
					nhận kết thúc chứ nó chẳng cần thố lộ cô cũng đã biết tỏng 
					tòng tong rồi. Vậy mà cô cũng điếng đi một chặp, cô nghe như 
					mũi kim đâm thọc vào tim cô. Thằng bé gan cóc tía thực, nó 
					dám nói huỵch toẹt cõi lòng với cô, chẳng màu mè, chẳng dấu 
					diếm, chẳng e dè như bọn lóc chóc khác.
 
 Vậy mà cô vẫn chưa tin nó lớn. Chỉ đến khi nó áp gần người 
					cô, choàng áo cho cô, khúc dái của nó cọ cọ vào bắp vế và 
					đâm xỉa ra một gậy, cô mới té ngửa là nó bự xư cật lực. Buồi 
					dái cỡ đó thì nó có mơ tưởng yêu cô cũng lẽ đương nhiên thôi, 
					còn cô, sao khó khăn quá mức khi phải đáp lời nó.
 
 Nó yêu cô chẳng là tội vạ, nhưng nếu cô nhận lời thì thiên 
					hạ sẽ đánh giá là cô lợi dụng hay chài ngải con nít thì sao. 
					Miệng lằn lưỡi mối ở cái chốn nhỏ nhoi này bịt sao cho hết, 
					họ sẽ kháo ầm lên cô làm bậy với trẻ con. Rồi những cha 
					thường đeo theo gạ gẫm cô sẽ đặt đủ điều đủ chuyện để kể xấu 
					cô.
 
 Nếu không chê bai cô lỡ thì nên câu dầm thằng nhỏ, vô ra bẹo 
					vú bẹo lồn nên thằng nhỏ mới lọt vô tròng của cô. Hoặc có 
					tía còn tô màu lâm ly rùng rợn hơn là thằng nhỏ có con cu bự 
					nên chơi cô đã mà cô mết nó chết lên chết xuống. Mấy tía nội 
					đó làm như đã chun nằm phục dưới giường cô thấy hai người đụ 
					nhau nên kể đủ chi tiết rõ rệt.
 
 Trên đời này, chuyện chẳng có gì mà nghe nói thét ai cũng 
					tin, huống chi chuyện con trai đụ cô giáo là chuyện hay ho ở 
					xứ khỉ ho cò gáy thì lại càng dễ là đề tài cho thiên hạ biếm 
					nhẽ. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Ai chớ mấy cha bị cô đá té lăn dưa được dịp hí hửng gặp 
					cô dám xỏ xiên hỏi chọc : sao cô giáo, em nhỏ chơi cô sướng 
					chớ.
 
 Nhưng lúc nhìn hai mắt đứa bé mờ tịt hẳn đi sau khi thú thực 
					yêu cô, cô quả thấy tôi. Thằng nhỏ hồi nào giờ có ai là mẹ, 
					là chị để ủi an, than thở đâu, chắc nó thèm được có cặp vú 
					để dựa vô khi thui thủi. Đó là ánh mắt cô đã bắt chộp khi nó 
					run tay quàng cho cô chiếc áo.
 
 Cặp mắt nó như đang lột vỏ trái chuối ra, nó ma sát lên cặp 
					vú cô như ngọn lửa khò, tia nhỏ xanh mà bỏng rát. Sự lần 
					chần của cái nhìn ở nó như vuốt ve, như mơn trớn từng chiếc 
					vú của cô, chính cô cũng thấy hai cái núm lăn tăn và cứng 
					lại.
 
 Thêm nữa, mới hồi tối, cô mơ bậy, cô đã hớt hải lật mở tà áo 
					ra bày ráo những gì cô cần che đậy, hai mắt nó bóng lên như 
					mắt cú, nó đâm xoi vào giữa háng cô. Dú mớ lông che dầy mà 
					cô dường như đã bị nó xâm phạm rồi vậy.
 
 Thế nào mà cô lại cho nó xem xét lồn cô nữa chớ. Có đúng là 
					tại cô sợ đã bj hiếp thiệt sự hay đó chỉ là cái cớ để cô 
					thỏa mãn sự thèm khát của chính cô. Chính những ngón tay của 
					thằng bé vạch mu lồn cô ra như bác sĩ khoa sản khám làm cô 
					rúm người lại. Thằng bé thì làm bổn phận thực tình, còn 
					trống ngực cô thì đập như ong vỡ tổ.
 
 Đầu óc cô đúng đang bịnh hoạn. Chính cô nhờ vả nó để được 
					khám xem mà bàn tay nó sờ vô thì cô lại thấy gờn gợn vô cùng. 
					Một nhen nhúm lâng lâng làm cho lồn cô ấm lên, cô nghĩ giá 
					lúc đó thằng bé có dại dột hun đại lên cái bướm hay cắc cớ 
					nhào nằm bừa lên người cô, chắc cô cũng không nỡ cấm hoặc 
					hất đẩy ra.
 
 Cũng may thằng bé còn biết giữ ý giữ tứ mà nhờ vậy chuyện bị 
					hiếp dâm qua giấc mơ không có mà chuyện cô bị nó chơi cũng 
					không thành. Nghĩ lại cô thầm cám ơn thằng cháu. Giờ nhìn nó 
					nằm sấp ngủ ngon ngủ lành, cô lại tội nghiệp làm sao. Ở 
					chung một nhà, chỉ có cô và cháu, nó có lỡ dại sờ soạng hay 
					đụng chạm cô thì cũng có gì đâu.
 
 Phương chi cô lại vẽ đường cho nai chạy. Hết để vú ra lại 
					mượn nó xem lồn, ai bảo cô hờ hệch là điều khó tin được. Nào 
					phải cô thấp kém, cô từng dạy dỗ bọn trẻ kia mà. Vậy thì sao 
					cô lại cứ mắng rầy nó. Nếu cô chính đính, cô phải biết ngăn 
					chặn từ đầu. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Nó vào được trong nhà là cũng tự cô. Nó có từ 
					sự hiểu biết vú vê cô qua chiếc nịt vú đến đôi vú thật cũng 
					là cô cho nó thấy. Nó còn được lãi to là tự cô lại mời gọi 
					nó xem hộ lồn cô nữa. Đúng là đoảng.
 
 Hiện giờ thằng bé nằm úp thìa như con cua luộc, nó đang mơ 
					gì trong giấc ngủ lành yên ? Dái nó bị nén thế kia liệu có 
					ức chế gì không, hay là trong chập chờn, nó sẽ bắn tung tóe 
					như cao xạ bắn máy bay thì lỗi cô liệu góp bao nhiêu phần 
					trăm trong đó.
 
 Nghĩ thế, cô nảy ý hay là cô đến lật nó dậy. Nhưng lại lo là 
					nó đang ngủ, bị lôi choàng lên sẽ khiếp hãi như cô. Có thể 
					là nó khiếp thực, hay có thể là nó hãi giả, rồi cứ áo cô nó 
					bám lôi kéo tuột ra và hùng hục như con trâu điên nó tung 
					vào cấu xé cô. Nó ôm bóp vú cô chẳng hạn, kinh khủng nữa là 
					thấy lồn cô trống huơ nó lại đè cô mà nắc thì sao. Cô có 
					chửi mắng nó, nhỡ nó bắt bẻ : ai bảo nó đang ngủ cô lại vực 
					nó dậy, nó tưởng là cô muốn nó làm vậy thì cô ăn nói ra sao.
 
 Thằng nhỏ ngủ dãi miệng ứa ra nhễu nhão, lâu lâu lại chép 
					chép khan. Hay là nó đang mơ thấy một sự tình gì rất lý thú. 
					Ngẫng tuổi này chỉ mơ đàn bà con gái chứ còn tơ tưởng gì 
					khác nữa. Trong đầu óc bọn trẻ cỡ 15, 17 có làm khảo sát ra 
					thì đến hơn 90% thưa là đêm đêm đều mơ nhìn thấy vú và lồn 
					đàn bà. Có đứa còn trơ trẽn nhận là mình chơi cả gái nữa.
 
 Ôi, quá quắt. Cô Hoan lục xục chẳng chỗ nào vào chỗ nào. Tâm 
					hồn cô dở dang vì lo lắng. Nửa muốn đền ơn thằng bé đã giữ 
					sự trinh trắng cho cô, nửa lại sợ cử chỉ thân mật làm cho 
					đứa bé tin là cô đã yêu nó như nó yêu cô tha thiết vậy.
 
 Khuya, lại khuya quá rồi, cô Hoan cứ ngồi ngây nhìn đứa bé. 
					Cô không hiểu mai có đi dạy nổi chăng khi mà suốt từ chiều 
					tới giờ đầu óc cô luôn bị khuấy động vì những chuyện vớ vẩn 
					gì đâu vậy.
 (Hết Phần 20 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					21) |