| Chết tiệt. Cô giáo Hoan bị lậm thằng nhỏ quá nặng rồi. Giờ 
					cậu ta đã ngủ khì khì mà sao cô thì vẫn ráo hoảnh đây. Cô cứ 
					nhớ như in mảng khăn lông cu cậu dùng lau cho cô, những xớ 
					lông dầy len lách vào người cô, nửa gây thích thú, nửa gợi 
					lâng lâng. Cũng cái khăn đó nếu cô tự dùng lau lên người có 
					lẽ chẳng thấy hề hấn gì hết, vậy mà chỉ qua bàn tay của 
					người khác phái nó đã có sự khác biệt rõ ràng ngay. 
 Các sợi lông như dựng đứng lên, vón thành cục, chà sát lên 
					làn da cô chẳng khác gì sự ve vuốt. Cậu bé dù đã tỏ ra hết 
					sức dè dặt, nhưng khi chạm những nơi bén nhậy nhất của phụ 
					nữ nó làm cho cô nổi da gà. Đã thế, cậu ta lại còn lau đi 
					lau lại, rón ra rón rén, chính sự ngập ngừng đó làm cho cô 
					hồi hộp thêm lên.
 
 Không biết cô nhớ có sai chăng, chứ dường như cô cũng thấy 
					gờn gợn sung sướng, hai đầu vú mọng lại và cứng lên. Lúc đó, 
					cô cố hít sâu để dằn sự rung động xuống mà bất lực, cô càng 
					nén thì hai đầu vú càng săn lại, cậu nhỏ đang lau cũng phải 
					ngẩn tò te. Hắn nhìn cô da diết tựa như muốn ăn tươi nuốt 
					sống cô tại chỗ. Hai mắt hắn trông gian tệ, bàn tay hắn vo 
					tròn tròn hai bầu vú, nâng xóc từng bên ngực lên và tẩn mẩn 
					lau xoành xoạch khắp từ trên xuống, từ trong ra.
 
 Khi cô hổn hển thở thì cậu nhỏ vo tròn cái khăn để ôm cuốn 
					lấy bầu vú cô, day miết day miết khiến cô thấy tức rực. 
					Chừng như cậu nhỏ lau hai cái vú mà kéo dài cả khắc đồng hồ, 
					cậu có vẻ hí hửng với vẻ no tròn của vú cô nên lau miết.
 
 Sang qua giai đoạn cậu lau chỗ bụng cô, những nét cào cào 
					ngoài khăn vậy mà vẫn làm cô nhộn nhạo. Cậu xoa lớp da bụng 
					trau tria như lau món đồ cổ, gượng nhẹ, cẩn thận, sợ xẩy tay 
					rơi vỡ. Lúc bàn tay cậu muốn lau xuống dưới háng, trông mặt 
					cậu nghệt ra thấy rõ. Như ướm hỏi, như thăm dò, như bâng quơ, 
					cô cũng cảm thấy hay hay. Chả lẽ cô lại bảo cậu ta cứ tự 
					nhiên, nên cô phải chọn kiểu chơi mèo rình chuột.
 
 Cô dùng cặp mắt điều khiển cậu bé, lúc như chờ đợi, lúc như 
					bảo “ tới đi, tới đi “. Tội nghiệp cậu nhỏ lăng xăng như con 
					gà mắc đẻ. Dứ tới dứ lui, lấn đất dần từng phân, khi thì thả 
					cái khăn chạm le te vào chỗ ấy, lúc lại kéo rột lên như vừa 
					lỡ tay. Cô đã phát phì cười ốt dột.
 
 Thét rồi cô cũng phải kết thúc trò nín thở này. Tự dưng cô 
					hơi dướn người lên để khoảng háng xê dịch mở ra, đó là tín 
					hiệu cho cậu bé nhận biết. Cái thằng thông minh tệ, vừa thấy 
					cô lơi lỏng là nó ập vào liền. Nó nhanh như sóc, bụm nguyên 
					cái khăn ịn vào háng cô. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Cô làm rột rột, sợ để chậm cô không 
					cho nữa. Nó ôm gọn cái lồn cô như bê một phiến thép, khư khư 
					giữ sát sạt vào. Có vậy mà cô cũng nhột, phải dạng chân ra 
					mới chịu nổi.
 
 Mắc dịch mấy sợi lông khăn, khi khổng khi không nó cứng òm, 
					cứa cấn vào lồn cô nhoi nhói. Cô nheo nheo cặp mắt như dặn 
					cậu bé đừng bưng bợ nữa, nhưng còn kịp đâu chứ. Bàn tay cậu 
					đã chiếm lĩnh được mục tiêu thì có trời gầm cũng chẳng nhả. 
					Đã thế, hắn còn vội lau xoa, xoa lau, cốt để sự tiếp xúc 
					giữa mảnh khăn và lồn cô mạnh bạo hơn. Cô lắc lắc đầu vì 
					những đợt nhoi nhói tấn công tới tấp.
 
 Những sợi lông khăn hồi nãy chạm vào núm vú nghe lăn tăn, 
					giờ lăn vào lồn thì cứ như đầu ngọn chổi xể cào cấu bắt 
					khiếp. Cậu nhỏ lau ở háng mà hai đầu vú cũng hưởng ứng theo. 
					Chúng tê tê như ai cắn vào và hai núm vú tròn mọng như trái 
					nho. Cô giáo thẹn quá, ai lại nhanh chóng đáp trả sự vầy vò 
					của cậu nhỏ vậy. Cậu bé nhìn cô giáo đờ đẫn người, hai tay 
					chống giương nạnh ra sau, khoang bụng rướn lên thì cậu biết 
					là cô giáo đang bị kích thích.
 
 Cậu ta chẳng cần e dè gì nữa, cứ bám chặt lấy lồn cô mà giặm, 
					mà ấn. Rõ ràng những sợi lông cứng còng đâm xỉa vô thịt mu 
					cô làm cô chới với. Mắt thằng bé cứ thôi miên vào hai vú 
					trần và tay thì xỉa xoạch xoạch vào chỗ háng. Cha mẹ ơi, 
					lòng cô rộn từng lớp như sóng vỗ, cậu nhỏ vuốt ngược lại 
					vuốt xuôi, hai mu ọp ẹp bị nhấn đè xẹp lên xẹp xuống. Cô chỉ 
					muốn banh toạc hai giò ra để đỡ bị tức hơn mà làm thế nào có 
					khác gì cô thừa nhận cậu nhỏ đang gây sự sướng khoái nơi cô.
 
 Mấy lần cô có ý nghĩ cậu bé muốn chộp bóp lên vú cô, nhưng 
					thấy cô nghiêm mà chưa dám. Nghề nghiệp cô khiến cô khốn khổ 
					quá mức, bị dồn nén mà không để tự nhiên tận hưởng nỗi hứng 
					thú của mình.
 
 Cậu bé lau gì mà kéo lằng nhằng không muốn dứt. Cái lồn lọp 
					xọp như miếng bọt biển kêu rau ráu dưới bàn tay cậu ta. Khi 
					cô giáo thở hắt ra thì cậu bé như nhập đồng, bụm chặt lấy 
					lồn cô mà thúc miếng khăn như chặn dòng nước trào ra vậy. Mà 
					quả là nước trào thật vì cô giáo thấy ấm ấm ở chỗ đó. Tiếp 
					theo cô lại còn rùng mình nữa, cậu bé vô tình hay cố ý bóp 
					chặt mảnh khăn để cô xả hơi.
 
 Tình cảnh này kéo rất lâu, mãi lúc cậu bé ngưng lấy khăn ra 
					thì cô thẹn thực sự. Cô thấy những sợi trong như thủy tinh 
					bám lầy nhầy nơi khăn, cậu bé nhìn có vẻ khinh khỉnh nhạo. 
					Cô giáo đỏ cả mặt như quả gấc chín nẫu, cô nhanh nhẩu lấp 
					liếm : sao tự dưng nóng quá.
 
 Chính khi ấy thì cậu bé đã quàng vắt cái khăn lên vai và đưa 
					hai tay ôm lấy cặp vú cô, xoa và bóp nhè nhẹ. Cô có vẻ ngạc 
					nhiên tròn xoe mắt. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Cậu bé chống chế : người cô hầm hập thế 
					này, miệng thì đánh trống lảng mà hai tay thì thi nhau vần 
					tròn tròn các bầu vú. Sự măn bóp này làm cả hai quầng và núm 
					vú bèo nhèo trật đi trật lại dưới tay của cậu nhỏ.
 
 Tại sao lúc ấy cô giáo lại bình tĩnh thế nhỉ. Cô nghĩ là cô 
					phải vả cho cậu nhỏ mấy cái về cái tội dám đành hanh bóp vú 
					và xốc lồn cô. Vậy mà im re, trái lại, cô còn coi như là một 
					thái độ giúp cô trút đi sự nóng bức nữa. Lạ thật, hay là 
					thằng bé bỏ bùa mê thuốc lú cho cô.
 
 Cô nhìn chăm chăm nó. Nó liến thoắng chạy tội với cô : cháu 
					cố giữ mà không dằn kịp, vì người cô đẹp quá. Cô tha lỗi cho 
					cháu. Nó tránh dùng chữ vú và lồn, song cô biết mười mươi nó 
					khen vẻ đẹp của cô là dựa vào hai chỗ này. Cô thở dài não 
					lòng, dù gì thì sự đã dĩ lỡ rồi, có ngăn thì cô cũng đã bị 
					thằng nhóc sờ mó. Cô ở trong tình trạng khó xử, im thì e nhỏ 
					ta được trớn sẽ tấn công xa hơn mà mắng thì có phải đương 
					nhiên mà nó vớ được người cô để mà mò bóp đâu. Chung qui 
					cũng tại cô hết.
 
 Nếu cô chính đính, nhất thiết không để lõa lồ thì bố nó cũng 
					chẳng dám bén mảng gạ gẫm. Đằng này vì cô đau, cô mỏi, tay 
					chân giở lên chẳng nổi, thằng bé nói bùi tai cô bằng lòng 
					cho nó giúp đỡ cô mới xảy ra nông nỗi.
 
 Bây giờ cu cậu hả hê ngủ ngon lành rồi, còn cô trằn trọc 
					hoài. Đầu óc cô cứ bị ám ảnh vì cách thức rờ rẫm và sờ mó 
					của nhóc. Cũng may nó mới bụm vú và day lồn cô thôi, chứ nó 
					liều lĩnh tiến xa hơn thì sẽ ra thế nào. Cô có từ khước được 
					chăng khi bị kích thích cao độ và điều gì sẽ xảy ra sau khi 
					việc ăn nằm bị phát giác ra.
 
 Cô thở dài thiểu não liên tu bất tận.
 (Hết Phần 27 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					28) |