Cả chị Nhân lẫn Hoàng đều mệt đến không thở nổi. Hai người
rất quyến luyến nhau, nhưng chẳng ai giúp được ai cả. Tay
chân đều như bị chặt đứt lìa ra, hơi thở dập dồn như muốn
đứt. Nói nôm na cả hai chẳng khác gì hai cái xác khô, rục
rịch không nổi, giá có ai đem liệng đi cũng không chống trả
gì được.
Hoàng tựa người bị liệt, ngã sập xuống bên cạnh chị Nhân.
Mặt khác, chị Nhân cũng không hơn gì. Thân thể vẫn để trần
truồng, nhớp nhơ vẫn bám đầy trên các chỗ mà chị cũng chẳng
buồn lau hay che lại. Chị nằm vật ra đó, nếu hai vú không
nhẹ nhấp nhô thì chẳng khác nào chị đã chết.
Hai lần bị Hoàng vắt kiệt sức, tai ác là những ngón tay
Hoàng móc trong cửa mình chị làm cho chất khí dâm có bao
nhiêu đều bị moi cào ra hết, rồi những kiểu đụ làm chị háo
hức nên được bao nhiêu sức thì đem bung hết cả ra cho cơn
nứng vẹn toàn. Bây giờ thì cái giẻ rách e còn giá trị hơn là
những của cải đeo lẳng nhẳng ở trên thân.
Chị nằm đó, mắt sụp xuống, nhưng đầu óc mênh mang lạ. Sự
kích thích vẫn như đầu con rắn rúc rỉa vào nách, vào vú, vào
lồn, vào lỗ đít chị gây nhoi nhói và sảng khoái biết bao.
Thú thực là chưa bao giờ chị được làm tình đến ngất đi như
thế. Hoàng đã ban cho chị một cuộc chơi tuyệt hảo, nó lấy đi
ở chị hết sinh khí và dạy cho chị hiểu được dục vọng là thế
nào.
Tiếng là chị lớn hơn Hoàng mà đường tình ái vẫn còn nhiều
mông muội. Chồng chị nổi tiếng ăn chơi, thế nhưng chưa giúp
chị giải tỏa được những rạo rực sâu thẳm. Ông leo lên chị cơ
hồ chỉ để trút xả nỗi bứt rứt trong người, chẳng nên hồn nên
xác gì hết. Phần sợ mẹ và chị hay biết, nên ông ấy cứ rình
rập như kiểu trộm đạo thập thò, thừa lúc vợ ngủ say là leo
lên xủi càn xủi bậy. Chị thèm được ông ấy ôm ấp, hôn hít, sờ
mó, bóp nghịch mà nào có chi đâu.
Khi địt nhau thậm chí ông ấy cũng chẳng lột quần chị hẳn hoi
ra nữa. Cứ mò mò kéo từng chút, cả quần ngoài lẫn quần lót
còn lủng la lủng liểng nơi bắp vế, thế là lão bưng hai chân
chị lên và cứ thế đâm vào. Chị tỉnh lại thấy lờ mờ hai cẳng
chân mình loay hoay trong bóng tối, quần vướng víu lùng
nhùng, chị định lấy tay lôi chúng ra cho ông dễ nắc hơn thì
đã thấy của nợ của lão mềm như sợi bún. Nói phỉ phui, giá
lúc đó có thằng nào nhân cơ hội vào đè, chắc chị cũng ngậm
miệng im cho nó địt để chị hạ được cơn đang nứng.
Địt vợ kiểu gì mà đến cái nịt vú cũng chẳng cởi, áo xống vẫn
lùm xùm, giá cái lồn mà đem ra ngoài được thì hẳn là đến cái
quần cũng chẳng cần kéo xuống. Rõ chán, cho thứ đàn ông như
lão. Cho nên chị luôn rậm rực, vào trường thấy vắng vẻ, chị
khề khà chọc Hoàng. Miệng chị nói là xem Hoàng như em nên
phóng túng mà chính là chị muốn cạ vú vào anh cho có được
chút cảm giác đê mê.
Chị nhớ lời con nhỏ bạn kể với chị : chồng tao dâm tổ mẹ.
Tối vào giường là bắt tao cởi cả ra. Tao bảo chỉ được bậy,
lỡ đêm hôm hỏa hoạn hay có gì thì làm sao mặc kịp. Chả bất
kể, rồi vú tao chả bóp ti toe, lúc ngậm, lúc bú, lúc vê hai
đầu vú buồn muốn chết. Chả học ở đâu lắm trò quái quỉ, cứ
bắt tao ngồi dạng háng trên miệng chả, rồi tha hồ liếm, bú
lồn tao mà hai tay cứ bóp vú không buông. Chả làm tao nứng
mắc đái, tao xả nước tè tè, tưởng là chả chê khai, nào ngờ
chả nuốt sạch. Tao mắng chả dơ dáy, chả tỉnh bơ bảo đó là
khí lồn chứ có phải là nước tiểu đâu mà dơ. Tao lắc đầu thua
chả cho rồi.
Chị Nhân nghe vậy đâm tò mò. Muốn hỏi mà chẳng biết hỏi ai,
chị cũng biết là cạ quẹt Hoàng thì trước sau gì cũng bị anh
sờ bậy. Nhưng câu nói con bạn cứ ám ảnh mãi, lần Hoàng đưa
tay bóp vú chị, dù chỉ mới sờ ngoài lớp yếm mà chị đã thấy
ép phê. Hai đầu vú đã cứng lên như quả nhót, Hoàng lại khề
khà nắn mà miệng cứ rít u u, chị chẳng lẽ lại khích cho anh
làm tới. Nhưng tay Hoàng đâu vừa, hắn cứ giả ngây giả ngô mà
ranh như quỉ. Hắn biết chỗ nào là khuy cài của yếm, thế là
hắn rờ tháo được ngay.
Hắn chê vú chị bị đè dẹt, chị có hơi tự ái, song liếc nhìn
chị thấy đúng y boong. Cho nên từ lần đó trở đi, chị lôi
loại nịt vú khác ra sử dụng. Chị phải mượn cớ sẵn sàng cho
con bú nên diện vào cái yếm mở trước hai bầu sữa. Cậu ấy rất
lanh, chị đến nhà cậu ta thì con cái đâu mà bảo để dễ cho
ngậm vú. Nhưng cậu vẫn lờ, cứ sờ, cứ bóp, cứ măn cho hai núm
se mọng lại. Chao ôi, sao Hoàng bú vú điệu nghệ đến thế, môi
bặp, răng nhay cứ như lôi tuột đầu vú ra mà nuốt lủm. Bú lại
còn vê se đầu vú nữa, nó cấn cấn phía trên mà giữa háng xem
chừng cũng cộn cạo. Bàn tay, lưỡi và miệng anh như có bùa
phép, nó làm chị nôn nao và hắn lòn tay vào quần lót chị hồi
nào cũng không biết nữa.
Khi biết ra ngón tay đang mân mê hai mu lồn thì chân chị đã
dạng rộng ra rồi. Hoàng xoe xoe hai bên mu, vặt miếng thịt
bên trong, day cho mấy sợi lông cọ vào nhau lép nhép, chị xả
tồ tồ tưởng bị té đái. Chừng được Hoàng vét gọn cái chất
nhầy nhầy dính ấy đưa cho chị xem, chị mới hiểu ra đó là khí
lồn đàn bà. Chị còn đang tần ngần thì Hoàng đã cho vào miệng
mút mát. Khiếp, của nợ mùi tanh òm mà anh mút trông ngon đáo
để.
Chưa bằng lúc Hoàng đè chị ra mà bú lồn. Lưỡi anh như con cá
diếc, như con rắn mối, như con cắc kè xóc xóc vào lồn chị
mải mê. Anh liếm láp lông, anh liếm chỗ lỗ đái, anh bú vào
giữa lồn, anh cắn cái hột le, thứ gì cũng làm chị rúm ró và
nhức tê. Nó nhức ở hai bên vú, nó nhức ở khắp lồn, lớp này
đến lớp khác, lăn tăn lăn tăn mà khó chịu làm sao. Lúc đó,
chị chỉ ao ước được Hoàng đằn đại ra địt chị, dù có liều thì
chị cũng liều, nhưng Hoàng còn giữ được. Trách thì có trách,
song chị vẫn biết ơn vì nếu không sức trai cắm được buồi vào
lồn chị thì cầm chắc là cấn chửa.
Lần Hoàng hẹn chị buổi trưa, chị biết mười mươi là anh nói
xạo. Nhưng chị cũng háo hức muốn đi, chị thử một lần cho
biết để xem trai trẻ họ làm vui phụ nữ thế nào. Phải nói là
anh tế nhị và bản lãnh. Từng động tác một rất tự nhiên và
điềm đạm. Không nôn mà cũng chẳng lơi là, từng bước từng
bước anh lột chị ra mà chị không thấy xốc. Anh ve vuốt chị
nhẹ nhàng, thế mà vú vê, lồn liếc gì của chị đều bị thăm dò
sạch. Bữa đó mà phải về nhà ngay, chắc chị gục ngã dọc đường
là cái chắc. Cả buổi chiều làm việc mà chẳng làm nổi gì,
quên đầu quên đuôi, khí lồn cứ ướt nhèm nhẹp trong quần. Chị
dấu Hoàng để tỏ ra là chị cứng cựa.
Nằm nghĩ lan man thì chị Nhân tỉnh dần lại. Chị quay nhìn
sang bên thấy Hoàng vẫn ngủ say. Chị liếc vào con cặc anh,
nó không cứng mà vẫn gân guốc. Chị nhớ lại cái khúc dài và
to thế mà vừa rồi đâm lọt vào lồn chị, lại cả vào lỗ đít nữa,
thật quá sức tưởng tượng. Thì ra cái lồn phụ nữ mầu nhiệm
thực, cỡ nào cũng vừa, dài đến đâu cũng nuốt hết. Có thế dạo
lính Mỹ sang, bọn chị em ta mới đủ sức mà chịu nổi mấy tay
cu dài để cho đụ chứ. Chao ôi, dạo đó quá loạn, lắm thằng
say cứ nhồng nhổng đuổi theo con nữ. Chộp được vào tay là
tên lính ngoạm cắn vú đến đứt chảy máu tòm lom. Đến đỗi quân
cảnh đến tóm mà miệng mồm nó còn dính đầy máu vú, có thằng
còn nhủng nhẳng cái núm vú trong miệng.
Thời đó, chị Nhân rất sợ. Ra đường không dám ngang nhiên,
chỉ sợ gặp bọn say rờ mông, bóp vú. Lính tráng gì mà thằng
thì trắng bệch như tờ giấy, lông mọc đầy người, râu ria rậm
rạp, thằng thì đỏ tựa gà lôi, thằng đen như lọ chảo. Mấy cô,
mấy chị đi làm sở Mỹ than thấu trời về chuyện bị xâm phạm
tình dục. Sách báo đàn bà để vú, để lồn bày nhan nhản trong
trại, tên nào nghỉ thì ngủ trưa trầy trưa trật, chỉ độc cái
xì líp che cu, có tay còn để tồng ngồng một đống. Mấy người
vô dọn phòng bị họ đè bóp lồn, bóp vú. Có cô, có chị bị họ
ôm giở hổng lên, tay chụp đúng cái lồn rồi mới nhấc lên. Ra
phố có tên chẳng e dè bận quần lót lái xe chạy vù vù. Thuở
đó, người ta đã có câu “ nhứt đĩ, nhì cò, tam ma (cô), tứ
buôn bán “, nghe mà ớn.
Bây giờ thì chị Nhân hiểu ra hết mọi chuyện. Hèn chi mà có
biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt chỉ vì đôi môi, khóe mắt mỹ
nhân mà đổ nhào hết cả. Huống chi là giới nữ lại dựa vào hai
điểm trên và cái lõi dưới đã vật cho bao ông thân bại danh
liệt, lãng òm.
Chị lẳng lặng đưa tay thu nịt vú và áo quần định mặc vào.
Hoàng dặn dò chị : đừng sơ xuất, em hãy vào rửa ráy và chải
gỡ cho sạch tinh trùng trên tóc và khí lồn bám trên tóc,
trong người đi đã. Bộ em muốn “ lạy ông tôi ở bụi này sao “.
Chị Nhân không dè Hoàng tỉnh ngủ dễ vậy. Chị đặt đồ đạc
xuống và vào buồng tắm. Hoàng cầm cái nịt vú lên ngắm nghía
và đùa úp lên mũi. Chị Nhân trở ra thấy ngúc ngắc đầu.
Hoàng uể oải ngồi lên, gọi chị Nhân đến cạnh và choàng yếm
vào vú chị. Cạnh bàn tay chạm vào đôi bầu mềm làm anh tạm
buông nịt vú ra, anh thò tay úp lên hai vú xoa tròn vài cái.
Anh vừa vuốt ve vừa khen : anh khó làm ngơ trước vú của em.
Anh chỉ ao ước có em bên anh suốt đời để anh ôm đùa với đôi
vú này. Chị Nhân thoái thác, nói líu lo : trưa rồi, anh.
Đừng nghịch em nữa, để em đi. Em hứa sẽ trở lại mà.
Hoàng còn cố hôn lên hai bầu vú và nựng chúng một hơi dài
rồi mới lòn tay cài khóa yếm cho chị. Sau đó, anh ngây người
ngồi nhìn chị Nhân xỏ lần từng cái quần vào người.(Hết Phần 12 ... Xin mời đón xem tiếp
Phần
13) |