| 
        
        
          
            | 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |  
            | 
            
             |  
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! |  
            | 
            
             |  
            | LỠ MỘT ĐỜI |  
            | Tác giả: SịpE-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả, hãy gửi e-mail đến Cõi 
			Thiên Thai, Cõi Thiên Thai sẽ chuyển cho tác giả)
 Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi 
            truyện
 |  
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4][Phần 
            5][Phần 
            6][Phần 
            7][Phần 
            8][Phần 
            9][Phần 
            10][Phần 
            11][Phần 
            12][Phần 
            13][Phần 
            14][Phần 
            15][Phần 
            16][Phần 
            17][Phần 
            18][Phần 
            19][Phần 
            20]
 [Phần 
            21][Phần 
            22][Phần 
            23][Phần 
            24][Phần 
            25][Phần 
            26][Phần 
            27]
 |  
            | Phần 18 |  
            | 
             |  
            | 
              
              
                
                  | Đập thủy điện hai người đến xem hôm đó vốn do người Pháp 
					thiết lập đã lâu, nằm rất xa ngoại vi thành phố, xung quanh 
					có núi rừng bao bọc. Đường vào ra độc đạo, vốn được tráng 
					nhựa, nhưng trải qua thời gian năm tháng, phần bị bào mòn, 
					phần bị bỏ bê không được tu sửa, nên nhiều chỗ trở thành 
					loang lổ. Đây cũng chẳng được xem là một thắng cảnh du lịch, 
					chẳng có phương tiện chuyên chở nào bò vào tận chỗ, cho dù 
					tiếng là có một đập chứa nước, nhưng cũng nhỏ nhoi. Người 
					Pháp hồi ấy nghĩ là thành phố sẽ luôn nhỏ bé, tựu trung nhà 
					cửa là một số biệt thự nghỉ mát thế thôi, nên cũng không 
					nghĩ đến việc khuếch trương điện lực dồi dào. 
 Kịp đến thời thế xoay vần, đập thủy điện không còn cung cấp 
					gì cho thành phố được nữa, điện lực giờ được sản xuất bằng 
					than đá ngay tại trung tâm thị trấn nên đập bị bỏ phế hoang 
					vì lý do an ninh. Hãn hữu ai có đến xem do tò mò nhiều hơn 
					là vì nguyên nhân “ đi cho biết đó biết đây “. Có lẽ nắm 
					được lợi khí này mà Hoàng cố rủ rê chị Nhân đi theo. Anh 
					nghĩ đường vắng hoe vắng ngắt, có họa điên rồ mới mò vào, 
					thành ra hai người có làm trời làm đất gì cũng chẳng ai biết 
					được.
 
 Thế nên Hoàng rất chủ quan. Vừa đến nơi là Hoàng vật chị ra 
					ngay, chị ú ớ tỏ vẻ sợ, anh luôn miệng trấn an, nên chị 
					nhanh chóng im xuôi. Anh cẩn thận lôi chị vào tận dưới sau 
					các ống nước để tha hồ rộng tay rộng cẳng. Vả lại, cả tuần 
					nay, hai người bận túi bụi nên cũng chẳng xơ múi gì nhau 
					được, chị Nhân cũng hau háu thèm của chua. Miệng thì đừng mà 
					tâm thì thích bỏ bu. Hoàng ôm hôn cho mấy cái là chị thẫn 
					thờ ngay, mặc cho hai bàn tay anh mày mò phá phách.
 
 Nói gì đến lúc anh đã cởi được áo chị ra rồi, miệng thì hôn 
					khắp người chị, còn tay thì bắt đầu thám hiểm, có họa là 
					trời mới cưỡng nổi sự vuốt ve ân cần đó. Lại nói gì hai bàn 
					tay anh mang đầy nét ma thuật, xoa nắn da thịt chị tới đâu 
					là người ngợm rần rần tới đó. Anh trân trọng o bế các khoảng 
					nhạy cảm, truyền vào đó hơi hướm của anh, như được hun đúc 
					bởi một ngọn điện cực mạnh khiến cho chị nổi đình nổi đám, 
					bắn sóng tóe lửa hết trơn. Chị Nhân đã từng qua những chặng 
					đường khốn khổ vì bị anh vò xé, vậy mà lần nào chị cũng thấy 
					khát khao và luôn nhận một vẻ gì thật mới mẻ, chứ không dản 
					dị hoặc buồn nản như nhau.
 
 Chị ví như cục nam châm bị hít dính bởi muôn vạn dăm sắt làm 
					cho mỗi phân da của chị bị châm chích nóng chảy, rực lên tựa 
					cục sắt tôi tới độ chín. Nó nhảy nhót điên cuống trong mạch 
					máu chị, làm cho chị không điên cũng muốn nổi điên. Bàn tay 
					đó ôm chầm lên bộ ngực chờ đợi của chị như chiếc cọ mềm 
					nguệch ngoạc vẽ những nét mịn màng của sợi lông thỏ, cà quẹt 
					làm săn cứng lại, toe toét nở vung ra như đóa hoa ứ đầy nước. 
					Tay Hoàng phô diễn sự mằn mò, lúc nhanh lúc thưa, trong khi 
					lưỡi miệng anh vừa hôn vừa liếm lên lớp da sau gáy, như lưỡi 
					con rắn mối rỉa rói khắp nơi.
 
 Chị Nhân lết ba lết bết như con sâu rọm, xống áo lệt quệt 
					trên mặt đường và từ từ khuỵu xuống như bị rút hết gân. 
					Chẳng cần ẩn, chị cũng ngã phục xuống, chẳng kể bụi dơ. Cũng 
					may ở khoảng này chất nhựa còn nguyên vẹn nên không có bùn 
					sình, lại đang ở mùa khô cũng tạm không làm lấm lên người. 
					Chị nằm ệch ra như giờ heo mẹ cho con ăn, mặc cho Hoàng đeo 
					nẹo như mớ rêu bám dính. Hoàng bóp bú xoành xoạch lên từng 
					bên vú chị, vần cho chúng nhão vụn ra, làm cho chị run bắn 
					lên từng đợt.
 
 Hoàng à ư mút chặt từng chiếc đầu vú chị trong miệng, nhay 
					nhay phều phào và tay thì thúc phía dưới lườn vú nâng cho 
					cao hẳn lên để anh được ngoạm phần lớn khoảng quầng vú trong 
					mồm. Anh bú ào ào, tay thì bóp vê đầu vú khác và thay đổi 
					nhau luôn luôn. Cái miệng của anh xung kích hai cái vú không 
					ngưng nghỉ làm cho người chị lúc nào cũng nhộn nhạo hứng chí. 
					Các con lợn con quần lợn mẹ thế nào thì Hoàng cũng làm tầy 
					huầy hai cái vú chị như thế. Dạo này thằng cu tí của chị đã 
					không còn bú vú mẹ, sữa cũng chỉ còn loáng thoáng, vậy mà sự 
					vần vò và vặt véo hai cái vú vẫn làm cho chị thấy lăn tăn 
					trải dài suốt từ núm len lỏi qua các mạch máu truyền vào tận 
					cùng cõi lòng, tỏa xuống tận cái vật dập dồn nơi háng chị. 
					Vì thế nên Hoàng nút vú chừng nào thì chị Nhân cứ choi choi 
					trườn mình đón nhận chừng đó. Hai chân chị chà đạp lên nhau, 
					ma sát cho chúng nóng lên và vùng vằng giãy trên mặt nhựa.
 
 Hoàng liếc nhìn vẻ mặt ngờ nghệch đến đờ đẫn của chị Nhân, 
					lại thấy đôi mắt lá răm của chị cứ say sưa nhắm tít, môi chị 
					chu ra như đóa hàm tiếu buổi sáng, anh hiểu là chị đang chờ 
					một sự tấn công mạnh bạo từ anh ban cho chị. Tuy vậy, anh 
					vẫn nhẩn nha để đợi chị thấm thật thấm thì mới ngả bàn đèn 
					làm thịt chị. Anh vẫn tiếp tục quét lưỡi lên những vùng da 
					thịt mời mọc của chị, lết quanh hai bầu vú, liếm dài giữa 
					rảnh ức ngực, lòn ra nách, nẹo bên hông. Lưỡi lia thì hai 
					tay măn hai vú, nhồi xoành xoạch, day ép dẹp xuống hoặc bóp 
					dồn lồi lên. Khi hai vú đã sưng vều thì miệng anh tham dự 
					ngay bằng hôn và nút nút các đầu vú, lại cắn nhẹ các núm, 
					nhay nhay vừa đủ cho chị có cảm giác nhưng nhức hay rật rật 
					tê tê.
 
 Đến khi chị Nhân dồn gân cho phần háng cứng lại, còn nâng 
					mông lên nguây nguẩy giữa không trung, anh nhận ra ngay sự 
					mong chờ của chị. Anh còn hôn bú cặp vú mà bàn tay thì vội 
					thọc vào hai lớp quần chị mà sờ vào lồn chị. Đám lông lồn 
					đẫm ướt, dính bết với nhau, mướt rượt như vừa gội. Hoàng tẩn 
					mẩn lòn ngón tay vào rẽ mớ lông cho đàn ra thành hai mớ rồi 
					mới xỉa ngón tay vào nghịch giỡn giữa cái khe. Ngón tay 
					Hoàng chạm tới đâu thì lồn chị xoay vần theo hòa hợp để tay 
					và thịt nhuyễn lấy nhau. Chị vốn thích nên nén thở kẹp ngón 
					tay giữ sâu trong cái lỗ, còn anh thì tăng sức bú vú y hệt 
					lịnh thúc quân bằng các hồi trống trận để quân binh tràn 
					ngập mục tiêu.
 
 Chị Nhân dồn dập thở không bắt kịp nhịp. Hoàng cắn chặt núm 
					vú đồng thời ngoáy tận lực vào lỗ lồn, xoay tít thò lò dường 
					muốn làm cho nó vữa toét ra. Hẳn nhiên là khí dâm của chị 
					trào ra không dứt, nó nhòe nhoẹt cả lớp quần lót chị rồi. 
					Hoàng vẫn cứ cắn núm vú, cứ xục trong lồn mà lúng ba lúng 
					búng chỉ chị kéo lột hết quần ra. Lúc này chị Nhân chỉ biết 
					vâng nghe như một nữ phi hầu đấng quân vương vừa theo xe dê 
					ghé lại. Chị co tay nắm hai bên dây lưng quần mà tuột, nhưng 
					mông thì cuồn cuộn trong đà tay móc cạo của Hoàng.
 
 Kịp khi chị Nhân lúng túng không biết làm cách nào cởi hẳn 
					quần thì tạm thời Hoàng nhả cái vú để có thể ngồi lên dùng 
					bàn tay rảnh phụ giúp lôi nó ra. Quần ngoài được giải phóng 
					trước, rồi tới lượt quần trong, Hoàng không ngờ khí dâm của 
					chị keo đặc và màu trắng đục đến vậy. Anh kéo nó ra liền đưa 
					lên ngắm nhìn và đưa cả cho chị xem. Chị Nhân thẹn quay ngắt 
					đi, Hoàng chẳng nói chẳng rằng cho cái quần lót sát gần 
					miệng mút liếm lấy liếm để chất khí dâm sền sệt này. Chị 
					Nhân run bắn người lên, choàng dậy quơ quào chụp lấy cái 
					quần lót trên tay anh, định ngăn không cho anh làm thế. 
					Nhưng Hoàng đã kéo lui tránh khỏi cái với tay của chị. Anh 
					lại còn tiếp tục vét hết nuốt vào miệng. Chị Nhân có vẻ hết 
					sức xúc động trước hành động của anh.
 
 Chẳng nề e thẹn, chị tồng ngồng đứng thốc lên trần truồng ôm 
					chầm lấy Hoàng và vồ vập úm miệng chị vào miệng anh mà kêu : 
					cho em được chia với anh cái chất trong người em. Hoàng 
					thuận ngay, hai miệng quấn lấy nhau, anh đùn từng ngụm nước 
					bọt sang miệng chị, tiếng nuốt ực ực vang ra. Hai người chia 
					xẻ với nhau tấc lòng thương mến cực kỳ sâu đậm. Chị Nhân bíu 
					lấy anh như đám rêu vớ phải cọc, nhồm nhoàm bú lấy môi miệng 
					anh, người dẻo nhẹo như mạch nha. Hoàng đáp trả sự chân tình 
					bằng cách mút thiết tha lên miệng lưỡi chị và hai tay vần vò 
					hết đôi vú lại xun xoe mò xuống chỗ lồn của chị. Lúc này giá 
					có ai nhìn vào tưởng là đôi rắn đang tới kỳ giao hoan cực 
					thịnh.
 
 Chị Nhân vừa bú miệng lưỡi Hoàng vừa mò lột quần anh ra. Anh 
					còn chưa biết tính sao thì chị Nhân đã tru lên hồng hộc : 
					trời ơi, Hoàng quí em đến thế ư, em sẵn sàng hi sinh hết, em 
					không sợ nữa. Anh mau lột quần ra và cắm vào người em đi. 
					Hôm nay em ưng chịu cho anh địt trực tiếp vào người em, nếu 
					có thai em bằng lòng chết vì anh, em thề. Hoàng lính quính, 
					nhưng cơn nứng cũng dồn tận lên đầu, nên cũng nhanh chóng 
					kéo lột quần ra. Con cặc anh nầng nẫng một khúc, tím tái như 
					củ cà dái dê, bật lên bật xuống, chị Nhân thao láo nhìn.
 
 Hoàng nắm lấy tay chị kéo lại chiếc xe, ngả ngửa chị lên nệm 
					ghế sau, đầu gác lên ghế trước, hai chân bỏ thòng dưới đất. 
					Cái lồn độn lên một cục đen ngòm, gió thổi lất phất mớ lông 
					đã khô khô. Hoàng thòm thèm nuốt ực ực và xê vào nằm úp lên 
					người chị. Anh lấy hai tay kéo dịch hai giò chị và cầm con 
					cặc dí dí dài theo cái khe lồn của chị. Hai giò chị Nhân 
					nhúc nhích chỉ chực há lồn ngoạm lấy con cặc của anh. Hoang 
					bắt trớn bằng cách xoa nhồi đôi vú rồi ấn cặc vào lồn chị. 
					Anh nhắp nhẹ cho hai mu bụm trọn cổ cặc anh rồi mới vùi sâu 
					vào. Lồn chị thun thút mút lấy mút để con cặc cứng ấm của 
					anh.
 
 Hoàng nắc vào, nắc vào, cảm nghe sự nồng ấm của cơ lồn bên 
					trong quyện tròn lấy vòng cặc dập dìu. Sau đó thì anh dập 
					mạnh và mau lên. Con cặc thuồn thuồn vào ra trong cái lỗ lồn 
					nhão nước. Anh làm tăng sự nứng của cái lồn bằng xoa bóp một 
					bên vú và cắn bú mút một bên vú kia. Chị Nhân được đụ với 
					con cặc không mang bao cao su nên cố banh lồn ra cho Hoàng 
					nắc hả hê. Anh chà xát hai tay lên vú chị Nhân kích thích và 
					lại banh thêm giò ra mà đụ chị. Thỉnh thoảng anh nhìn xéo 
					xuống để xem lồn cặc diễn trò thế nào, không ngờ lồn chị mút 
					xít xao đến vậy. Khi kéo cặc ra thì khí dâm của chị lẫn anh 
					bám đầy thân cặc và khi giúi lại vào lỗ thì giống người ngậm 
					nước bị sặc bôi đầy nơi hai mép.
 
 Hoàng vẫn địt chị vặn vẹo nơi ghế xe. Tuy thế, chốc chốc anh 
					lại âu yếm hỏi chị : thế nào, em chịu không. Chị Nhân gật 
					gật đầu và kéo ghịt anh xuống ấp lên ngực chị. Hai tay Hoàng 
					xục xục bóp nhồi đôi vú và nắc như người điên. Chỉ khác là 
					anh chưa ngửa mặt lên trời cười sằng sặc.
 (Hết Phần 18 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					19) |  |  
            |  |  
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |  
            | 
			 |  
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) |  
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) |  
            | 
             |  
            | Last Update: January 11, 2007This story has been read (Since January 11, 2007):
 
  |  
            | 
             |  
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readWeb site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: [email protected]
 |  |