| Đây là lần thứ ba Hoàng xốc chị Nhân đi quanh trong phòng. 
					Hai người vẫn đeo cứng lấy nhau như sam. Hoàng vẫn chưa chịu 
					ra, còn chị Nhân ngậm chặt được đùm buồi Hoàng trong lồn thì 
					cũng chẳng thiết gì hơn nữa. Hai tay chị cứ quấn lấy cổ anh 
					như hai con trăn bám cây cột, nhong nhong như đang cưỡi ngựa 
					xem hoa, thỉnh thoảng lại trườn người lên xuống khi thấy 
					thằng em của anh muốn xìu xìu ển ển. Đến chừng nó cứng cứng 
					là chị lại ngưng, dường như chị sợ để lâu không nhắc nhở thì 
					nó xẹp luôn mất.
 Hoàng cũng vừa mệt vừa nặng người rồi. Tiều phu phải ôm khúc 
					gỗ mãi cũng bã người nữa là anh. Thế nhưng tính tham vốn 
					chẳng từ nan nổi. Ôm thốc chị Nhân trần truồng ở phía trước, 
					đón nhận sự tiếp xúc bộ ngực đồ sộ của chị chờn vờn nơi ngực 
					anh, bảo làm sao anh chẳng muốn giữ lâu, dù là thật vất vả. 
					Phương chi, hai tay anh lại ôm tròn lấy vành mông to tầy dế 
					của chị, da láng coóng, bóp mân mê lại thấy quá êm, trách 
					chi mà không nhận lấy cảnh “ cố đấm ăn xôi “ này. Bê như thế 
					chứ bê cả đời, chắc là anh cũng không bỏ. Chỉ tiếc là chị là 
					vợ người ta nên dù thiết tha đến mấy cũng có chừng có mực, 
					chứ giá mà hai người thật vợ chồng thì ôi thôi chẳng cần 
					thuốc cường dương anh cũng nứng hoài hoài được.
 
 Cứ ôm khư khư như thế tựa bà mẹ Tàu địu con bằng cái địu vải 
					trước bụng, đi tung tăng quanh quẩn trong buồng, mỏi thì kê 
					vào bàn hoặc đặt ngồi xuống ghế, thích thì đâm hùi hụi vào 
					nhau. Những cú đâm rào rào như mưa sa, như vãi gạo, chu choa, 
					mắt chị Nhân sáng rực lên. Chị nhún, anh đun, hai tay bấu 
					vào vai chị, anh kễnh người lên cho củ trùy thun của anh 
					ngỏng dài cho chị sướng, còn chị thì y như cái bàn mài khoai 
					chà lết trên người anh.
 
 Giả như anh ngồi dưới thì chị bắt tay nơi cần cổ anh và ngửa 
					người ra, hai chân co trên mặt ghế và nắc, nắc, nắc. Cái lồn 
					chị vần vò bật nên tiếng kêu khó diễn tả cho đúng nổi, lúc 
					chách chách như đũa khua bánh đúc, lúc xọp xọp như bị ngộp 
					nước dưới sông. Phải quay một đoạn phim ngắn mới thấy hết 
					hành động của chị lúc làm tình với anh nó lâm ly bi đát thế 
					nào. Chị như cô gái ngồi phải cọc, để thì thốn mà rút ra thì 
					tiếc ngẩn tiếc ngơ, đành cứ đeo lên cổ anh mà vít mà quậy 
					lồn xào xào.
 
 
 Có lần anh hỏi chị : gặp thằng chồng không ra sao như vậy mà 
					em vẫn cắn răng chịu sao. Chị có vẻ buồn buồn, chưa chi lệ 
					đã hoen hết ở đuôi mắt, giụi giụi vào cổ anh phụng phịu : 
					chứ anh bảo em làm sao bây giờ. Anh bốc đồng gạ chị : hay là 
					hai đứa mình bỏ trốn quách sống với nhau. Chị la hoảng lên : 
					ôi, không được đâu anh, còn lũ con em làm chi. Anh lại nói 
					vun vào : chả lẽ suốt đời em cứ nhẫn nhục sống cảnh mưa 
					không ướt đất, nắng không rọi vào mãi sao. Chị bỗ bã nói với 
					anh : thì tuần một hai lần chúng ta gặp nhau thế này được 
					rồi. Anh lại cố cãi : thế này, thế này có khác gì bọn trộm, 
					lấm la lấm lét sợ bị tóm cổ. Đi đêm lắm có ngày gặp ma, em 
					thì có đến hai cái dùi sẵn đó, còn anh tìm chết cha một cái 
					lỗ không xong.
 
 Nói bấy nhiêu là chị chồm lên chà cái lồn ầm ầm vào cặc anh, 
					lấp liếm không cho anh cằn nhằn thêm nữa. Chị thở hào hển và 
					bật ngửa ra, đánh đu trên người anh, vừa nắc vừa hối anh nắc. 
					Hai người lại hùng hục địt, thiếu điều trời long đất lở, 
					thiếu điều vượn hú chim kêu, cặp vú chị để hổng ra quay mòng 
					mòng vắt va vắt vẻo. Anh nhìn chịu không thấu, phải vội bụm 
					cả hai bàn tay, gọi là giữ cho chúng đừng tung tăng, song kỳ 
					tình là bóp cho tăng thêm sự sướng khi quậy đùng đùng trong 
					lồn chị.
 
 Chỉ đến lúc đó anh mới rướn hẳn người thẳng rẳng ra thúc 
					liên chi hồ điệp, chị cũng tới cơn nên đu lủng lẳng trước 
					đùi anh, y là con khỉ bám thân cây đánh đu đòi ăn chuối. 
					Người xàng người xảy, người nhún người thúc, hơi thở còn bao 
					nhiêu thì dồn ra bằng hết, và cơn sướng ngất lên đến cực 
					điểm thì cả hai đều căng hết người ra cho khí dâm bắn tràn 
					vào nhau, trộn vung lên khoái cảm.
 
 Lần nào chị Nhân đến với anh đều bải hoải mất sức. Cú địt 
					nào cũng rút hết tinh lực nơi chị, buông nhau ra là mệt lử 
					hết hơi. Đến cái áo cũng không cầm vững, anh cũng chẳng hơn 
					gì, thế nhưng anh luôn luôn là người hồi lại sớm, thường ân 
					cần giúp chị mặc lại quần áo vào người. Anh nhẹ nhàng mặc 
					từng thứ cho chị, cẩn thận cài khuy nịt vú, chỉnh chu cho vú 
					đứng gọn lên và không quên hôn lên mỗi bầu vú rồi còn thử 
					tưng tưng xem chị có ngộp mới chuyển sang làm việc khác.
 
 Đến phần mặc lại quần cho chị, anh nhỏ nhẹ bảo chị nằm dài 
					ra. Anh cẩn thận kéo hai đùi chị ra và lom khom lau sạch 
					chất nhơn khí nơi lồn chị, rẽ lại mớ lông cho gọn và không 
					quên cúi xuống hôn hít tỏ vẻ cám ơn, kế đó mới lòn quần lót 
					mặc cho chị. Trước khi chị ra về, anh kéo chị đến trước tấm 
					gương soi nguyên người để cả hai củ soát lại một lần nữa, và 
					hẳn nhiên là anh lại rà rà sờ măn hai vú ngoài vải áo. Chị 
					Nhân tuy làm ra trách cứ, nhưng vẫn để yên cho anh sờ vì chị 
					biết là cả anh, cả chị đều thích như nhau.
 Một lần, tình cờ Hoàng chạm mặt cả hai vợ chồng chị Nhân nơi 
					phố chợ. Anh đang lang thang thì nghe tiếng chị Nhân líu lo, 
					anh định làm lơ, nhưng chị đã gọi giật lại giới thiệu với 
					chồng. Hai người vồn vã bắt tay, nói dăm điều ba chuyện thì 
					Hoàng xin phép đi công việc. Hôm sau, vào trường, chị Nhân 
					khoe là chồng rất khen Hoàng về sự xã giao. Hoàng tủm tỉm 
					cười. Hoàng trêu chị : chứ không phải ổng bảo sao mày lén 
					lút địt vợ tao hả. Chị Nhân vả nhẹ vào mồm anh mắng yêu : 
					chỉ được cái nói nhảm. Hoàng vênh mặt lên : chứ không ư. 
 Rồi, trông trước trông sau chẳng có ai, anh lôi tuột chị vào 
					phòng quay roneo, hấp ta hấp tấp lôi tuột xống áo chị ra mà 
					bú ùn ùn vào hai vú. Chị Nhân phải bải hải la : cha bạo quá, 
					ai nhìn thấy thì sao. Mặc, chị nói gì thì nói, anh hùng hục 
					lăn xả vào bú bóp như đứa trẻ đến giờ ăn. Chị Nhân lệt xệt 
					tựa bà mẹ vừa đi chợ về chưa kịp cởi áo đã bị thằng con rúc 
					vào ngậm vú. Anh bú, anh nhằn, anh ngậm, anh giựt, vú nào mà 
					chịu nổi những cái cắn, mút của anh, vậy mà chị Nhân cứ để 
					yên, vô cùng chịu đựng, nhẫn nhục.
 
 Chờn vờn, nghịch ngợm trên ngực là y như cái tay lại tí toáy 
					thèm thuồng, chị Nhân lềnh bềnh như chiếc lá trôi, Hoàng 
					chẳng cần hỏi đã cho tay vào cả hai lớp lưng quần mà xoa mà 
					sờ lên mớ lông đang hau háu đợi. Chưa gì chị Nhân đã dang 
					lơi đùi ra cho anh dễ ve vuốt chị, thế là anh hiểu ý liền. 
					Anh đút tay vào xoa khắp lồn chị, xục xục như đâm chiếc que 
					vào đó. Sự tiếp xúc của làn da tay đàn ông dường như đem đến 
					cho cái lồn một sinh khí mới, nên tự động chị Nhân hơi rướn 
					lên cho ngón tay chạm được đến chốn đến nơi.
 
 Hoàng măn măn từng mu chừng muốn khám xem có bị sứt mẻ, xây 
					xát gì không, và véo véo vào chỗ mu mấy cái. Chị Nhân lại 
					ưỡn người ra rồi, Hoàng thọt một ngón tay vào lỗ khe mà nhấn 
					vuốt lăn tăn. Chị Nhân càng ưỡn người ra nữa, Hoàng một tay 
					bóp lấy vú, miệng ngậm mút một bên vú khác, còn ngón tay thì 
					lách vào lỗ lồn mà đưa đẩy rút vô ra. Chị Nhân thích chí nên 
					thở rộn rã, chị phụ với anh đẩy hích cái lồn.
 
 Hoàng nhận ra vẻ mặt nghệt đi của chị nên tăng sự bú, bóp 
					trên hai vú và ngoáy ngón tay nhanh, đều hơn. Khí đã đượm ra, 
					trước còn ít, sau nhiều dần, nơi ngón tay đã nhoe nhoét ướt. 
					Chỉ cần Hoàng ngoáy thêm vài vòng trong cái lỗ là chị Nhân 
					đã bung hết hai chân ra. Chị như người nửa nằm nửa ngồi đang 
					nhận một vật nhọn đâm vào lồn nên lệt bà lệt bệt ưỡn nhún. 
					Hoàng càng ngoáy lồn chị dữ, càng cắn đầu vú và bóp nghiến 
					ngấu lên vú kia, chị Nhân co rúm và lượn người dập dềnh như 
					sóng, lúc duềnh phía trên, lúc nâng phía dưới, lình bình, 
					lình bình.
 (Hết Phần 
					25 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					26) |