| Chị Nhân vẫn ngồi khom khom trên đùi Hoàng. Hai vạt áo mở 
					rộng buông thòng trước ngực. Chiếc nịt vú cũng đã được mở 
					bung mụn vải che cặp vú nên bây giờ hai bầu ngực như được 
					niền bởi một khung ren. Hoàng ngồi sau cứ tùn tùn hai bàn 
					tay bóp lấy bóp để vú chị. Cả bàn tay xòe ra ôm lấy bầu vú, 
					còn ngón cái và ngón trỏ thì vê vê hai cái núm ở hai bên. 
 Vừa vê cho đến lúc các núm sưng tấy thì lại túm lấy chúng mà 
					kéo ra kéo vô tựa đang nghịch sợi cao su cho thun giãn vậy. 
					Tội cho hai đầu vú chị sụp lên sụp xuống, nhưng chị Nhân lại 
					có vẻ thích. Chị dựa ngửa người ra, ưỡn cao hai vú lên cho 
					Hoàng tự do mằn bóp.
 
 Hoàng đùa với hai núm vú đã đời thì ịn ngón trỏ vào mỗi bên 
					đầu vú mà nhún vô nhún ra như người nhận chơi hột nút áo. 
					Vừa nhận, Hoàng vừa ghé vào sát tai chị Nhân hỏi : có bao 
					giờ lão ta sờ và măn vú Nhân như thế này không.
 
 Chị Nhân đang nhột muốn co rúm người lại mà cũng thì thào 
					trả lời : ở đó mà măn mà mò. Bà cụ và bà chị nhìn chừng 
					chừng như bắt trộm, vả lại dường như ông ấy cũng chẳng thích 
					mò vú vợ. Rồi chị phê bình luôn : có đâu như anh, ma mò ma 
					tịt, thấy vú ai để hở là bóp nghiến bóp ngấu.
 
 Hoàng thích lắm, nhưng gạn hỏi thêm : thế thì lấy vợ làm 
					đếch gì. Chị Nhân thở dài : vậy mới ra nông nỗi. Đêm nào 
					cũng nằm nghĩ vẩn vơ. Mệt quá thiếp đi thì mơ mơ màng màng 
					thấy có vật gì cứng cứng xọc xọc vào háng. Vừa tỉnh ra thì 
					lão đã nhè nhẹ ngả nằm xuống thở dài.
 
 Hoàng cũng thở dài theo chị. Nỗi thắc mắc trong lòng anh 
					chưa sụt giảm, nên anh tò mò hỏi cho rõ lẽ : vợ chồng ăn nằm 
					với nhau nửa đời nửa đoạn chẳng ra sao thì Nhân thấy thế nào. 
					Chị Nhân vuốt nước mắt : còn thế nào nữa, chỗ háng cứ tức 
					rừng rực vì không thỏa mãn, tinh khí lão còn nhòe nhoẹt đó 
					mà sao cái lỗ cứ nhóp nhép muốn ăn.
 
 Hoàng vỡ lẽ ra. Anh thăm dò tiếp tục : có lần nào Nhân đã 
					thấy của nợ lão chưa. Liệu nó có trục trặc gì không mà ngúc 
					ngắc tựa gà chết. Chị Nhân lại thở dài : đèn tắt tối thui có 
					le lói tí ánh sáng nào đâu mà thấy nó tròn méo, dài ngắn thế 
					nào. Có điều ổng leo lên huỵch huỵch vài cái đã ói lấy ói để 
					rồi xìu đi giống trẻ nít thì ăn nhằm gì.
 
 Chị Nhân còn kể thêm : mình thì sốt ruột vì gần chồng chẳng 
					đến đâu, còn bà cụ thì ho từng cơn như cầm canh, mà bà chị 
					thì thở dài thở ngắn. Hoàng còn tiếp tục nhận xoắn hai đầu 
					vú của chị Nhân nghe vậy cũng phải bật cười : bà chị ghen vì 
					chẳng có ai cho ngậm đỡ thèm nên mới kháy bà cụ cản ngăn. 
					Giá mà tôi thay vào, thỉnh thoảng giụi cho bà ấy một phát 
					thì chắc bà ấy dễ đi ngay.
 
 Chị Nhân nhảy chồm chồm. Hai cái vú còn bị bó rọ bởi vun tay 
					anh mà miệng thì bô bô : anh chỉ nói bậy. Lẽ nào anh định 
					hoa thơm đánh cả cụm hẳn, Nhân đã hi sinh toa rập cùng Hoàng 
					mà Hoàng còn nghĩ lăng nhăng với cả bà chị lão. Rõ tham 
					không đáy. Hoàng biết là chị Nhân cũng ghen, cũng tức, cũng 
					muốn độc quyền riêng anh, nên hì hì cười xí xóa.
 
 Hoàng đánh trống lảng : thôi được rồi. Nói đùa vậy, chứ tôi 
					làm gì dám mon men đến cạnh bà chị lão nổi. Chị Nhân lại gà 
					thêm : bà ấy như con mắm, vú vê chẳng có, người ngợm như tấm 
					ván khô, anh có nhìn thấy cũng chẳng cất đầu lên nổi. Hoàng 
					nghe nói vừa nhích người đứng dậy. Anh xốc chị Nhân nhỏm lên, 
					rồi nhường chị ngồi vào ghế. Anh xoay ra phía trước chị, quì 
					gối xuống mà bảo : giờ để Hoàng bú một tí, khát quá. Nói 
					xong, anh ngậm lấy vú chị bú ồm ồm, tay còn nâng lấy hai bầu 
					vú mà ve mà vuốt.
 
 Chị Nhân rướn thẳng người lên, chìa cặp vú ra nhận lấy cái 
					miệng tham lam và đôi bàn tay linh hoạt của Hoàng. Anh bú và 
					nhay cái vú vòng vòng trong miệng. Sữa bị khích thích trào 
					ra từng ngụm lớn, Hoàng nuốt chửng muốn ngộp. Anh bú say sưa, 
					anh bú mệt mỏi, tay vê lúc thì bầu vú, lúc xoa lên quầng, 
					lúc se cái núm. Có lúc lại hơi lơi nhả cái vú ra mà đặt câu 
					hỏi với chị Nhân : so với cháu bé, Hoàng bú vú Nhân thì em 
					thấy sao.
 
 Chị Nhân nghĩ ngợi một lúc rồi đáp : thằng bé nó bú nó chỉ 
					ngậm nhay vú thôi, còn các ông quỉ tha ma bắt, vừa bú lại 
					còn cắn, còn nhằn, còn bợ vò vú tụi tôi nữa. Làm cho vú vê 
					gì nhức nhối không ra nhức nhối, thích thú không ra thích 
					thú, bú ở trên mà ở dưới cứ rục rịch chả ra sao.
 
 Hoàng nghe nói như mở cờ trong bụng. Anh lại ngậm vú chị bú 
					tiếp mà hai tay thì lìa khỏi bầu vú thọc chung cả vào trong 
					quần chị. Anh từ từ co chân ý muốn đứng lên, kéo chị Nhân 
					phải đứng theo. Hoàng lần lần tuột quần chị Nhân xuống. Anh 
					xoa vào lớp lụa quần lót và cố tình nắn nắn chỗ lồn. Chị 
					Nhân chỉ còn biết nheo nheo mắt mà nghe con sâu đo bò vào 
					các chỗ ngứa ngáy của chị.
 
 Hoàng lột quần chị rồi thì kéo tuột luôn cả quần lót. Anh vò 
					gọn quần lót nhét vào túi quần anh, cẩn thận ấn cho nó ép 
					xuống, còn vơ lấy mấy tờ giấy quay roneo nhét vào giữ cho nó 
					khỏi rơi ra. Chị Nhân há hốc mồm ngạc nhiên : Hoàng làm gì 
					vậy. Song bàn tay Hoàng đang xoa lên mớ lông và ngón giữa 
					thì vo ve chỗ cái lỗ nên ngậm câm lại.
 
 Đầu Hoàng vẫn nghiêng nghiêng ngoạm chặt lấy vú chị, hai tay 
					vò lia lịa trong lồn. Đồng thời, Hoàng ẩn chị ngồi lại xuống 
					ghế. Còn anh quì gối trước chị. Anh bỏ miệng ra khỏi vú chị, 
					nhưng nắm lấy hai cổ chân chị giở cao lên. Anh ngắm nghía 
					lồn chị không chớp mắt, liếm láp đôi mép, miệng hả he hé như 
					miệng chó. Anh nuốt ực một ngụm nước bọt rồi rối rít khen : 
					ngon quá, ngon quá.
 
 Anh lè cái lưỡi đỏ hỏn dài hết ra, hơi cuốn cong đầu lưỡi và 
					lết lết liếm vào khoảng không. Chỉ có vậy mà lồn chị Nhân đã 
					chóp chép mấy cái mu. Hoàng bành mép môi lồn ra mà sờ ịn vào 
					bên phía sau miếng thịt mềm. Anh thấy miệng lồn nở ra toác 
					hoác, ngón tay đụng tới đâu thì vùng lồn chỗ đó nhúc nhích 
					tựa bị cù. Anh kéo dang hai giò ra, cúi dần đầu xuống mà bú 
					lấy cái lồn ướt nhẹp.
 
 Anh móc lưỡi vào giữa lỗ lồn, ngoáy tròn một vòng, liếm sang 
					hai bên mu và đưa hai giò vô vô ra ra như nhịp theo mỗi cái 
					liếm của anh. Chị Nhân chống hai tay vào mặt ghế, gồng mình 
					lên cho mông hổng cao. Cả cái lồn nằm ngay miệng Hoàng. Anh 
					ngậm lấy, cắn nhè nhẹ, chị Nhân hích hích cái mông cho lồn 
					bị cắn đúng ý muốn. Hoàng lại đẩy hai giò chị lên cao xuống 
					thấp cho cái lồn xê dịch theo chiều lưỡi và môi miệng của 
					anh.
 
 Anh bú húp sột soạt, nước lồn chị Nhân kêu lẹp xẹp. Hai cái 
					vú giẫy đùng đùng, cứ chực vọt ra khỏi hai vòng chặn để nhẩy 
					tuột vào miệng anh cho được bú mút cùng lúc. Tiếc rằng Hoàng 
					chỉ có một cái miệng và hai bàn tay thì thứ đang bú liếm lồn, 
					còn thứ thì lo giữ cổ chân, còn đâu mà ngậm bú hay vo lên vú 
					nữa.
 
 
 Chị Nhân hẩy cái đít như chó nắc, miệng thì rên rỉ : ôi, 
					nứng. Hoàng bú sát vào, sát vào nữa cho Nhân. Cha mẹ ơi, sao 
					mà sướng đến thế. Hẳn nhiên là Hoàng tuân nghe ngay, như 
					thần dân nghe lời hoàng hậu. Anh bú xì xụp, liếm láp ào ào, 
					hai giò chị Nhân chao chao giống người đạp xe thi. Cặp vú 
					nhúng nha nhúng nhính chẳng khác đòn gánh trên vai dẻo đưa 
					theo bước. Chị bật ngửa, đầu gác lên chỗ dựa ghế, lưng, mông, 
					đít hổng lên, ngoáy tít thò lò và chèo như chèo đò. Cái lồn 
					chị sung mãn, to chần vần, trật qua trật lại nơi mồm anh, 
					hai múi bành tòe loe như sầu riêng thơm phức. Anh ngoạm, anh 
					cắn, anh mút, đã thiệt đã. Khí lồn dính tùm lum, lầy nhầy 
					như mủ cây.
 
 Chị Nhân động cỡn, thiếu điều muốn hét lên cho thỏa. Chị rên 
					hư hử : cha mẹ ơi, lồn sướng thế này chả trách các bà vắng 
					chồng cứ thích địt. Chị muốn xin Hoàng cho chị nhìn cặc anh, 
					song lại sợ Hoàng làm liều đụ chị ngay ở đây thì chết dở. 
					Đúng là ông trời này chơi gác, vú vê mình chả bú tòm tòm, 
					lồn đoi mình chả ngoạm bằng thích mà con cặc chả mình có 
					thấy bao giờ đâu. Chị hậm hực lắm, nhưng nửa muốn, nửa lại 
					sợ.
 
 Hoàng độc thân, nhỡ đòi xem cặc, chả không dằn được đòi nhét 
					vào lồn, có mà chết giấc. Mấy tuần rồi lão chẳng sờ vào, 
					không may lại mang cái trống thì lão giết mất. Lại nữa, trai 
					còn tân dễ làm bậy lắm, xúi chả cởi ra, con cặc lù lù một 
					khúc, mình không chịu được thì chả đè cũng đến phải dạng 
					chân ra cho chả thụt.
 
 Chị Nhân tưởng tượng Hoàng bú lồn, mút vú chị nghệ thuật như 
					vậy thì khi địt nhau chắc là anh còn bày lắm trò khác nữa. 
					Chị nghe con bạn thì thà thì thụt về kiểu nọ kiểu kia mà có 
					khi nào đã biết, ngữ tay Hoàng chắc là rành sáu câu. Anh mà 
					địt mình luông tuồng, hết trò này sang trò khác, mình chắc 
					như cái mền rách. Ra về đi không nổi lão nhận ra liền. Ghen 
					tương, thù hận xảy ra, ôi vô vàn nỗi sợ.
 
 Hoàng tận tình bú lồn chị, lách cái lưỡi cọ sâu vào lỗ lồn, 
					quét lùng xùng bên trong đó rồi lau khắp lỗ, hai mu, hột le, 
					cục thịt đuôi ong tỉ mỉ chẳng khác người lau chùi đồ đồng 
					ngày tết. Hai tay chị Nhân chờn vờn không để yên một chỗ, 
					khi chùi lên mặt ghế, lúc vò lên tóc Hoàng, lúc chụp lên hai 
					vú tự bóp chặt. Còn mông với đít chị thì quay giùng giằng 
					trong không, ngoáy tròn theo nhịp bú lồn của Hoàng.
 
 Anh tiếc lắm, thấy hai vú chị đùng đùng nổi giận, anh chẳng 
					còn tay nào để vò lên vú chị. Thấy chúng vùng vằng chịu 
					đựng, anh muốn thả tay giữ cổ chân chị ra. Đúng là mải lo bú 
					nên đầu óc mụ cả, anh sực nhớ nên hối chị Nhân giữ lên cổ 
					chân thay anh để anh làm cho chị đã. Chị Nhân trườn người 
					xuống chút nữa cho vững, chộp lấy đôi chân banh rộng ra, 
					Hoàng bú lồn mà tay thì đặt lên hai vú xoa từ từ và bóp bóp 
					chỗ hai núm. Cặp vú chị Nhân như được chú ý nên đáp ứng các 
					lần măn bóp của anh. Chúng phòi phụt trong các kẽ tay, dập 
					đềnh dưới sức nắn, hai đầu vú thụt ra thụt vào mời gọi.
 
 Hoàng cứ bú lồn, bóp vú mãi đến khi kẻng báo giờ tụ học 
					chiều, cả hai mới tỉnh mộng rã khỏi nhau. Chị Nhân uể oải 
					đứng lên kéo quần mặc vào. Chị hỏi Hoàng cái quần lót, anh 
					không trả. Chị đành mặc quần ngoài thôi, sau khi đã lấy giấy 
					chùi sạch mớ khí bám quanh lồn. Sau đó là cài lại hai mụn 
					vải đậy vú và mặc áo dài vào. Chị co kéo điều chỉnh cho áo 
					gọn ghẽ và bẽn lẽn nhìn anh.
 
 Hẳn nhiên là chị Nhân chạy ra mở cửa văn phòng trước. Hoàng 
					nán lại trong buồng quay roneo, nghe ngóng thấy yên yên mới 
					bò ra. Ngoài sân loáng thoáng bóng học trò qua lại. Cả hai 
					làm như vừa từ nhà tới, chứ không phải là xì xụt với nhau 
					suốt buổi trưa ở nơi này.
 
					(Hết Phần 7 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					8) |