| Mặc dù chị Nhân dãy đành đạch van xin Hoàng tha cho, nhưng 
					dường như anh không màng gì đến lời khẩn cầu đó. Chẳng phải 
					vì anh quá vô tâm, vô tính, chẳng biết nỗi đau khổ của chị, 
					nhưng anh đã có ít nhiều kinh nghiệm về đàn bà. Đối với anh, 
					mỗi người nữ là một mê cung thần bí, người nam nào lỡ sa 
					chân vào thì muôn đời không sao tìm ra được lối thoát. 
 Bạn đã từng khi nào nhận xét về cảnh hai con chó lẹo nhau 
					chưa ? Ả cái thấp tè thấp tịt, vậy mà chú đực cao lênh khênh 
					nào đến gạ gẫm là đuôi vội xun xoe lên ngay. Rồi gã làm tình 
					với ả, mệt bã mệt nhoài, không sao rút được khúc gân của 
					mình ra nữa, anh chị cứ dính chặt lấy nhau. Gã thì cao, ả 
					thì lùn, nên gã xách hai chân sau chị lên, y hệt người ta 
					xách tai đứa bé khi phạt nó. Vậy mà chị ả cứ phây phây chịu 
					đựng, mắt cứ sáng như sao. Chợt có bọn trẻ rắn mắt, thấy 
					cảnh anh chị đeo lấy nhau thì lạ lẫm. Đứa nào hiền lành thì 
					trố mắt ra nhìn. Gặp đứa sắc mắc thì lấy gậy đuổi, có tên 
					còn ác độc lấy tro rảy lên khúc dính của chúng. Con đực cứ 
					lồng lộn lôi ả lết xềnh xệch trên mặt đất, móng bị xước, da 
					bị trầy, máu rướm tóe ra. Đấy, khổ đau là vậy, nhưng nếu hôm 
					sau gã còn quyến luyến bò tới kiếm nữa thì trò làm duyên làm 
					dáng của ả vẫn cứ diễn ra. “ Đường vào tình yêu có trăm lần 
					vui, có vạn lần buồn “ là như thế, nhưng mấy ai nỡ từ chối.
 
 Trường hợp chị Nhân cũng vậy. Người ta van xin là đành nằm 
					ẹp một chỗ thở hồng hộc chứ có đâu như chị miệng thì xin mà 
					háng thì cứ hất tung lên. Cho nên Hoàng hiểu là chị còn xung 
					lắm, có thể là chị đã tới, nhưng cái tới chưa tận cùng, tận 
					tuyệt. Vì thế Hoàng vẫn chăm chỉ bụm lấy con sò của chị mà 
					làm cho chị đã tới số luôn. Còn gì bằng bị chồng con lơ là 
					chuyện thỏa mãn cho mình, giờ được người giúp cho tận tình, 
					tận láng, “ dù một phút huy hoàng rồi chợt tắt “ vẫn hơn “ 
					đêm năm canh gà gáy o o, ngủ chẳng được nằm co một đống “.
 
 Nên Hoàng cứ thủng thẳng trả lời chị : ừ, để Hoàng giúp Nhân 
					thêm tí nữa. Cứ thụ hưởng cho bõ những ngày kiêng khem, Nhân 
					ạ. Nói chưa xong, anh lại lên gân cả bàn tay quậy nát cái hũ 
					mắm thối đùng đùng. Chất nhầy, chất dính đặc đầy trong đó, 
					lạo xạo lộn xộn chẳng mớ nào vào mớ nào. Bốn ngón tay anh 
					cong lên xục đùng đùng trong ổ nhện, lúc nghiêng bên phải, 
					lúc quậy bên trái, khi cào ở trên, khi vùi ở dưới, chẳng 
					khác chiếc ma ni ven quay khởi động cỗ máy xe. Riêng ngón 
					cái thì xoe xoe lên hột le và vê vê cho nó săn tít lại. Tay 
					phải anh thì nghịch ở háng, còn tay trái thì chăm chú vào se 
					se hết núm vú và vặt véo lên bầu vú của chị.
 
 Chị Nhân vẫn la lên eo éo từng chặp. Bây giờ thì chị không 
					nằm nổi, phải co hai giò xếp lại như cọng dù, hai tay chống 
					ngược ra sau lưng, chọn cái thế nửa ngồi, nửa nằm, y hệt 
					cảnh ả chó gái bị gã đực xách hổng lên khỏi mặt đất. Chị 
					ngồi xổm trên nệm giường mỗi khi bị Hoàng khoắng trong lồn, 
					hích hích nẩy người lên, như anh lính bị phạt nhảy xổm khi 
					có lỗi. Hoàng cũng hành chị không ngừng. Hai tay không rời 
					khỏi các chỗ đang chiếm ngự, còn miệng thì ngon ngọt bảo ban 
					: Nhân chịu khó tí đi. Hoàng đã tham gia gì cho cái miệng 
					còn để yên đâu. Nhân nằm xuống đi, Hoàng sẽ bú Nhân thêm nữa 
					rồi ta sẽ chung vui cũng vừa. Nói xong, Hoàng rút lơi tay ở 
					háng chị ra từng chút, từng chút. Chị Nhân ngã uỵch ra.
 
 Hoàng sửa cho chị nằm ngay ngắn, rồi co hai cổ chân chị cao 
					lên và dặn chị nắm giữ lấy. Đã đâm lao đành theo lao, phương 
					chi chị Nhân lại nghĩ đến sự sướng khoái mà Hoàng thường ban 
					bố cho chị từ trước nên chị nhũn nhặn nghe theo. Chị nằm lều 
					phều như mớ rong trên mặt nước, hai chân co gập lại, song eo 
					bành rộng như hai gọng càng xe. Hoàng thú vị bật cười, mắt 
					không rời khỏi vòng mông, khu đít và nhất là cái sẹo bềnh 
					bệch lồi toe ra. Bất giác, Hoàng liếm láp hai bên mép anh 
					khi thấy lồn chị Nhân vẫn xộp xoạp chất nước đặc.
 
 Thấy Hoàng im im, chị Nhân có vẻ sợ. Chị lo lắng không rõ 
					sắp tới Hoàng sẽ làm thịt chị như thế nào. Hoàng quẹt mấy 
					ngón tay lên cái sẹo, quện chất nhờn vào rồi đưa lên tầm mắt 
					xăm xoi nhìn. Mấy lần anh đưa gần đến miệng, nhưng ngưng 
					liền. Thấy hai tay chị Nhân giữ cổ chân không vững, hai gọng 
					chân cứ giật đùng đùng, Hoàng hỏi : Nhân mỏi hả, thì bỏ chân 
					xuống nằm nghỉ đi. Xong anh đưa bàn tay dính đầy khí của chị 
					lên xoa khắp bên vú này đến bên vú khác. Chất lệt xệt nhoe 
					nhoét lên da thịt chị Nhân, trông chẳng khác chất bơ hay bọt 
					xà phòng lam nham khắp cả ngực.
 
 Xoa xong, Hoàng ung dung úp người nằm lên mình chị. Anh ngấu 
					nghiến hôn khắp mặt mũi chị, vừa hôn nước mắt vừa ứa ra. Anh 
					lầm bầm trong họng : anh yêu em, Nhân ơi. Anh vùi khuôn mặt 
					đẫm lệ chùi vào tóc, vào da chị Nhân và dịch lần xuống ngực, 
					cổ và ức chị. Anh xê dịch cho tới khi miệng anh gần chạm đến 
					một bên vú thì anh òa nấc lên và há ngoạm ngay cái vú còn 
					loang loáng nước đó. Anh bú và vặt cái vú như đứa trẻ háu 
					đói, rứt rứt nó ra và lùi xùi giụi khuôn mắt mình vào đó. 
					Bàn tay anh chụp vội chụp vàng lên cái vú đang chờ mà bóp 
					nhanh bóp nhẩu, bóp không còn một phút rảnh rang.
 
 Anh bú xong một bên thì chuyển sang bú vú bên kia, miệng oàm 
					oạp như sợ ai giựt mất. Chị Nhân nằm lịm như con lợn mẹ cho 
					thằng con vặt nghịch vú mình. Chị thấy Hoàng dễ cảm xúc nên 
					tỏ ra tội tội. Chị lăng xăng vò mái tóc Hoàng mà khuyên can 
					: mình bú cho no đi, thư giãn tâm hồn đừng tủi thân nữa. Cả 
					chị, cả anh đều xoay vần trong tâm trạng buồn buồn tủi tủi 
					của mình. Hai người đều nghĩ đến nỗi éo le của số phận, yêu 
					mà không cải sửa được điều mang lợi lại cho cả hai.
 
 Hoàng còn im vùi mặt vào ngực chị Nhân. Bây giờ thì đến chị 
					Nhân cũng khóc, mắt chị luôn bị những dòng lệ nóng trào ra, 
					trào ra. Bàn tay chị muốn vò tiếp lên tóc Hoàng, nhưng các 
					ngón sao cứng như que củi. Chị trệu trạo co bóp nhưng chúng 
					vẫn cứng còng như người bị co rút. Chị nằm ngửa mặt lên trần 
					nhà, nghe từng tiếng vỡ vụn lách tách rã tan trong lòng chị. 
					Bước chân quá đà và đi xa quá, giờ có ngăn chặn thì cũng 
					không kịp nữa. Chị rấm rứt rung người lên nấc liên miên.
 
 Hoàng tham lam quá. Bú thì cứ bú, ai có cản ngăn đâu, vậy mà 
					tay chân choi choi không dứt. Có lẽ anh sợ sờ chụp chỗ này 
					thì chỗ kia kiện tụng nên chụp hốt búa xua. Anh bú, anh bóp 
					mà mặt thì vùi loạn xạ. Anh hôn môi, hôn má, cắn vào cần cổ, 
					nút đầu vú, lại rà lưỡi khắp trên da ngực, da bụng chị. Anh 
					ngoáy đầu lưỡi vào lỗ rún, anh quẹt như đầu cọ quẹt bức 
					tranh. Anh thè lưỡi to nguyên bản ra và lết ngang lết dọc 
					vùng mu chị. Những gai lưỡi sần sùi rê qua rê lại, khiến 
					vùng háng chị muốn nổi da gà. Miệng thì rà quét mà tay thì 
					lo bành hai múi thịt ở lồn chị ra. Bành rồi đưa cạnh bàn tay 
					vào rà chẳng khác người ta rà mìn. Miếng thịt mềm của yếm 
					lồn bị đè lên vặt xuống nhệu nhạo nghe nhồn nhột.
 
 Nước khí lại tuôn ri rỉ. Nó thấm ướt đám lông, xọp xẹp ở cửa 
					lồn và trây trớt quanh hai mép. Hoàng nhón hai ngón tay nắm 
					lấy cái mép lồn mà bóp lầy nhầy. Chị Nhân dạng hẳn hai giò 
					ra cho anh sờ, anh vuốt. Anh trịn ngón tay lên cục thịt lồi 
					ra ở khe mà day như day cục bột. Chị Nhân nhích người cho 
					ngón tay lọt hẳn vào lỗ và bắt đầu quay cái lồn cho khớp 
					ngón tay đang phá. Hoàng trụt người dần xuống, nhìn đăm đăm 
					vào hai mu lồn xục xịch mà ham. Anh banh hai mép lồn ra rồi 
					sà ngay vào mà nút cái hột le đang nhấp nha nhấp nhỏm ở đó. 
					Anh liếm dọc khe lồn, ngóc đầu lưỡi lên cho nó gài vào lỗ 
					hổng phía trên mà đánh nghe chóc chóc.
 
 Chị Nhân sướng, lấy hai tay đè nghiến đầu Hoàng lại. Khuôn 
					mặt Hoàng dí sát vào lồn, Hoàng hả hê bú nút cái lỗ cho chị 
					đã. Hai tay chị bấu chặt lấy ót anh mà giúi giúi từng cơn. 
					Anh bú lồn có bao nhiêu khí trào ra anh ngụm nuốt sạch. Chị 
					Nhân cứ ối ối mà có la gì được. Cái lồn chị cứ nẩy giựt lên 
					như bị bừa cào, nó đau không ra đau, xốn chẳng ra xốn, ngứa 
					cũng chẳng ngứa mà rát cũng không rát. Nó i ỉ như ai cầm 
					cành gai cà vào chỗ bị lở, râm râm ran ran, tưng tức chỉ có 
					giựt phăng ra liệng mẹ nó đi mới dễ chịu. Hoàng thấy vậy 
					càng hãnh diện tài năng khuất phục đàn bà. Anh dùng hai bên 
					tay bành hết cỡ lỗ lồn chị ra mà liếm, mà rà, mà bú, mà cắn, 
					ôi thôi đủ, đủ hết. Chị Nhân xục xịch thì anh cũng xục xịch, 
					cái lồn chị cà quay trong miệng anh thì con cặc anh cũng 
					chuồi chuồi lên mặt nệm. Nó cứng ngắc, cấn cái anh làm cho 
					chính đầu anh cũng cuống cuồng chớ bộ. Anh một hai cũng muốn 
					cắm đại vô lồn chị mà đụ cho rồi, nhưng sực nhớ chưa mang áo 
					mưa nên đành tạm bỏ đó. Chị Nhân tuy còn mệt nhưng Hoàng bú 
					lồn đã quá cũng cố mà cong hai giò lên cho miệng anh bú được 
					sâu. Hai càng chân đẩy đưa khiến cặp mông tròn vo rục rịch 
					thấy mà ghét. Hoàng bị giò chị kẹp lên đầu cứng ngắc, khi 
					chị xậc xừ cái đít thì anh bị cuốn hút theo, cứ như cái thoi 
					chuyển đi chuyển lại trong hộc gỗ. Mỗi lần như vậy là cặc 
					anh miết xuống mặt nệm, nó thúc tới thúc lui lại ọc ra chút 
					khí. Tới khi anh làm chị nứng sướng đến kẹp cứng mặt anh vào 
					lồn nghiến răng chịt kềm lại thì anh cũng bắn ào ào. Người 
					Hoàng giựt giựt lên, chị Nhân thở phào khi biết là Hoàng đã 
					ói trước lỗ. Chị buông huỵch hai giò xuống, nước mắt ứa như 
					mưa. Chị tiếc, chị tiếc, Hoàng cũng tiếc y hệt chị. Hoàng 
					vớt vát đặt tay lên cả hai vú mà se lấy se để cho đỡ, miệng 
					thì liếm bên ngoài cái lồn cho bớt khô môi.
 (Hết Phần 15 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					16) |