COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |
 |
Please click the banner to support Coi Thien Thai
! |
 |
TÌNH BUỒN |
Tác giả: Quỳnh Dao |
Chương:
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31
32
33
34
35
36 |
Chương 19 |
 |
Mộng Trúc vừa bước vào cửa , vú già liền nháy
mắt ra hiệu, nàng hỏi nhỏ
Việc gì vậy vú? Mẹ tôi dậy rồi sao ?
Cô còn dòn dến chừng nào nữạ Bộ ngủ dến thắp dèn sao ? hơn nữa,
bà có khách
Ai vậy ?
Còn ai nữa, cậu Dệ chứ ai
Mộng Trúc mím môi, quay lưng dịnh chạy ra thì vú già nắm áo
kéo lại :
Làm c'ai gì vậy ? gặp một chút cũng chẳng chết, chạy di nữa
tôi biết ăn nói làm sao với mẹ cô . vào trong mau di, Cậu Dệ
mang nhiều quà cho cô lắm dó. Cậu ấy chờ nãy giờ rồi dó
Quà ? tôi không thèm
Nàng chu miệng, miễn cưỡng bước vào . Mẹ nàng ngồi cạnh chiếc
bàn vuông. Ném cặp mắt sắc bén lên mặt nàng. Nàng hơi ớn không
dám nhìn mẹ Quay sang nhìn Cao Dệ Dầu hắn thật bự, trên mặt
mang 1 cặp mắt lươn, thêm vào dó, cái mũi nhỏ và cái miệng
không bao giờ mím chặt
Nhìn chân dung của hắn, nàng phát lạnh cả ngườị Nàng chau màỵ
Cao Dệ vội vàng mở lớn mắt lươn, cà lăm :
Về, về .. về rồi à ?
Nàng chỉ hứ 1 tiếng, hắn khờ khạo chỉ lên dống hộp trên bàn :
Anh ... ... .... anh ... ... ... mua cho em vài ... ..... vài
sấp vải
Nàng liếc dống hộp chu miệng như dang giận ai diều gì . Cao Dệ
vẻ mặt hân hoan, mở hộp lấy vài xấp vải dủ màu rồi cà lăm cà
lặp
Em ơi ..... muốn ... muốn ... ..... xem ... ... ... xem không
?
Nàng liếc hắn 1 c'ai, miệng chu dài thêm. Mẹ nàng nghiêm nghị
gọi
Trúc ! anh Dệ con nói chuyện với con kìa
Nàng bực tức
Con nghe rồi
Nghe rồi tại sao không trả lời ?
Trả lời c'ai gì bây giờ ? con không biết
Bà tức dến nỗi run lên, trợn nhìn nàng 1 lúc rồi mới gục gặc
dầu
Mộng Trúc sao con hư qúa vậy ? chắc phải dể sau này bên chồng
con dạy mới dược
Dứt lời, bà quay sang Cao Dệ
Con, việc hôn lễ dã chuẩn bị dến dâu rồi ?
Con .... con ... mẹ con nói phải cuối ... ... làm dám cướị Bảo
con lấy ..... 1 người vợ về nhà ăn tết luôn
Hắn ngây ngô nhìn Mộng Trúc . Mặt nàng biến sắc nhìn mẹ
Sao , me dịnh gả con cho ... ... .....
Bà gật dầu, thảm nhiên dáp :
Ừ ! cuối năm nay sẽ làm dám cưới con với thằng Dệ, bây giờ con
dã lớn , mẹ cũng dã già, nói con không thèm nghẹ con gái lớn
rồi không giữ làm gì, gả lấy chồng càng sớm càng tốt dể khỏi
phải bận tâm
Nàng chau mày, trợn mắt hỏi :
Mẹ ! mẹ nỡ nhẫn tâm với con vậy saỏ me không nghĩ gì dến hạnh
phúc của con saỏ mẹ nhất dịnh gả cho nó, cho 1 thằng như vậy
sao mẹ .....
Bà qúat lên cướp lời nàng :
Trúc, sao con dám hỗn với anh con như vậy, lúc nhỏ 2 con dã
từng chơi chung nhau, hứa hẹn nhaụ Quân tử là phải nhất ngôn,
không dược sai lời con dang nghĩ gì mẹ biết hết. Con tưởng mấy
thằng sinh viên ấy hơn Cao Dệ sao ? chúng chỉ dến với con,
chơi với con như kh'ach qua dường tốt nhất là con hãy ngồi nói
chuyện với anh con dị Tối nay mẹ có vài việc muốn nói với con
Mẹ ơi ! con xin mẹ
Mẹ nàng dứng dậy ném cặp mắt khiển trách lên mặt nàng rồi trở
về phòng. Trong phòng còn lại Mộng Trúc và Cao Dệ ngồi dối
diện nhau, trong khi 2 mẹ con nàng tranh luận thì Cao Dệ ngậm
ngón tay cái trong miệng, trợn mắt lươn nhìn mẹ nàng rồi nhìn
nàng, Khi mẹ Mộng Trúc ra khỏi phòng hắn nhìn sững nàng rồi
chậm rãi xích dến gần kéo nhẹ tay áo nàng và sợ sệt gọi :
Em ... ... em ... .... em ơi !
Mộng Trúc dang nhìn bàn thờ bị tên cà lăm kéo thình lình nên
giật mình dẩy hắn ra và nhảy qua 1 bên :
Cậu gặp ma rồi dó ! Ai là em của cậu dâu ?
Cao Dệ sững người, hắn dút ngón tay c'ai trở lại vào miệng :
Em .... em ..... em không phải là em .... của ... anh .....ai
... ai là em của anh ? Em ..... em , mẹ anh bảo anh ..... lại
... lại .... lại nói chuyện với em, Mẹ anh ... mẹ anh ... ...
nói em ..... em .... hơi không dàng hoàng ... em ..... có
nhiều ..... sinh viên Trung ..... Trung Ương dều .... biết em
. Em .... em , em nói chuyện ..... nói chuyện di chớ !
Nàng tức dến run lên, mặt t'ai xanh, trợn Cao Dệ:
Tôi nói chuyện à ? cậu nghe cho rõ ? cai là thằng ngụ Mau di
ra khỏi nhà này
Hắn kinh sợ há hốc miệng :
Cái .... c'ai .... cái gì ?
Nàng nhái theo giọng cà lăm của hắn :
Tôi .... tôi ... tôi nói cho .... cho cậu biết. Em cậu .....
em cậu nó ..... ghét ...ghét cậu lắm. Nếu mà ... ... nếu mà
... ... .... trên dời này ... trên dời này dàn ông ... ... ...
... dàn ông chết hết cũng .... không bao giờ lấy cậu !
Nước mắt nàng dã ràn rụạ Nàng bước lại gần hắn, hất cái bình
ra sau rồi hét lớn :
Cậu hãy về nói với mẹ cậu là Lý Mộng Trúc không dàng hoàng,
không dủ tư cách dể về làm dâu nhà họ Caọ Bà tìm cho cậu người
vợ khác dị Di di, di về nói với mẹ cậu di
Hắn hốt hoảng lùi ra sau, miệng lắp bắp :
Cái ... ... ... ... c'ai ... cái này là ... ... là nghĩa gì ?
Nàng khóc lên :
Tôi bảo cậu cút dị Kiếp trước của tôi dã làm gì nên tội mà
kiếp này phải lấy 1 tên dần , nói 1 câu cũng không rõ ... ....
Mẹ nàng xuất hiện dúng lúc cắt dứt những lời tức tối ấy ..
Mộng Trúc
Bà nhìn nàng thật lâu rồi thở rạ Bà dến gần Cao Dệ bảo
Thôi con về trước di và nói với mẹ con là thời buổu chiến
tranh việc hôn nhân càng dơn giản càng tốt. Gia dình bên này
không chuẩn bị của hồi môn gì cả và gia dình bên dó cũng dừng
dặt nặng vấn dề lễ nghi cho lắm. còn ngày cưới càng sớm càng
tốt. Tháng chạp thường hay bận rộn thôi chọn ngày nào trong
tháng 11 dó cũng dược . bao giờ gia dình bên dó chuẩn bị xong
thì bên này cũng xong. Con hiểu chưa, nghe rõ chưa ?
Cao Dệ gật dầu lia lịa :
Hiểu ..... hiểu ... ... hiểu
Vậy con về trước di, mẹ không giữ con lại ăn cơm tối vì dêm
hôm di dường mẹ không yên tâm. Con hãy bỏ qua chuyện Mọng Trúc
nói khi nãy, em nó dùa dó, con về nói với mẹ là ngày mai mẹ sẽ
dến thăm bà nhé. Những gì cần thiết trong buổi hôn lễ, ngày
mai mẹ sẽ bàn với mẹ con kỹ hơn. Con biết chưa
Dạ biết ... ... .... biết rồi
Vậy thì con về di
Tiễn Cao Dệ ra khỏi cửa, bà quay lại thấy Mộng Trúc dang ngồi
sững trên ghế mặt mày dầy nước mắt. Bà qúat lớn:
Dứng dậỵ Trúc
Nàng làm theo như 1 c'ai máy
Lại dây
Nàng chậm rãi bước dến
Quỳ xuống
Nàng ngẩng lên nhìn bà như muốn xin tha thứ, bà gằn giọng:
Mẹ bảo con quỳ xuống
Mắt bà như mũi tên lửa xuyên qua dầu óc nàng nên nàng lẳng
lặng qùy xuống
Ngước mặt lên nhìn bàn thờ
Bà tiếp tục với giọng run run
Dây là bàn thờ của cha con. Tổ tiên dòng họ Lý dều nhìn thấy
con. con dã làm mất di thể diện của dòng dõi nhà mình, Bây giờ
con hãy nói thật di, trưa này con di dâu ?
Nàng im lă.ng. Mặt t'ai xanh không còn tí máu
Nói di
Nàng nói thật bình tĩnh và cương quyết
Con dến quán nước hay bờ sông Gia Linh
Dể làm gì ?
Gặp 1 sinh viên Trung Ương
Nó tên gì ?
Hà Mộ Thiên
Gương mặt trầm tĩnh và lì lợm của nàng càng làm bà giận thêm.
Bà cắn răng, tay chân run lẩy bẩy, tát nàng 2 c'ai nên thân
Dồ không biết xấu hổ
Mộng Trúc xính vính, gương mặt nhợt nhạt không còn máu của
nàng, mấy ngón tay hiện lên thật rõ. Bà yếu ớt kéo chiếc ghế
ngồi xuống thở hổn hển 1 lúc rồi mới hỏi
Như vậy là con quyết dịnh phá hoại gia phong phải không? con
giao du với thằng Mộ Thiên ấy bao lâu rồi ?
Quen nhau từ dịp hè
Ngày nào con cũng gặp thằng ấy phải không ?
Dạ gần dây ngày nào cũng gặp
Bà nghiến răng:
Trúc ! tội tầy trời như vậy mà con còn d'am nói nữa hả con
thật dáng chết . Mẹ dã dạy con từ nhỏ thế nào mà bây giờ di
bán rẻ danh dự gia dình như vậy ? Mộng Trúc, mỗi ngày con gặp
nó dể làm gì Nói mau !
Tản bộ và tâm sự
Tâm sự c'ai gì ?
Nàng nhìn mẹ bằng ánh mắt kỳ dị và chậm rãi dáp :
Tâm sự những gì mà m.e không bao giờ biết vì mẹ chưa bao giờ
có cái giờ phút dó
Bà tát nàng 2 bạt tay nảy lửa, vừa thở hổn hển vừa nói
Con dã quên mất không còn biết lễ dộ là gì, sao d'am ăn nói
với mẹ như vậy ? con diên rồi phải không? c'ai gì mà mẹ không
bao giờ biết ? Nói thử coi
Tình yêu
Nàng dáp thật khẽ. Mắt hoan lệ sáng lên làm gương mặt có 1 sắc
thái khó tả. Mẹ nàng giận dến nỗi không nói thành tiếng
Con , con , con .... con thật không biết hỗ thẹn
Con muốn lấy anh ấy
Mặt nàng ra vẻ cương quyết và liều lĩnh. Nàng lập lại :
Con muốn lấy anh ấy
Bà cúi mặt gần nàng:
Con nói c'ai gì
Con muốn lấy anh ấy
Con ....con muốn chết ?
Mộng Trúc bây giờdang quỳ trước mặt mẹ Nàng ngước nhìn lên
bằng ánh mắt van lơ, khẩn cầu:
Thưa mẹ ! mẹ là mẹ của con. Con hy vọng mẹ hiểu nhiều về con,
hiểu sự dau khổ của con. Mẹ ! con yêu ảnh vô cùng, nếu có
thểchết vì tình yêu thì con cũng sẵn sàng. Mẹ không thể nào
dược mãnh lực của tình yêu vì mẹ chưa bao giờ trải qua giờ
phút ấỵ Mẹ ơi xin mẹ hiểu dùm con, tha thứ con. con không thể
lấy Cao Dệ vì không yêu ảnh, con chỉ yêu Hà Mộ Thiên, chỉ
m`inh Mộ Thiên, con mong có thể làm cách nào dể mẹ có thể hiểu
dược thế nào là tình yêu, thế nào là sức mạnh của nó
Hứ ! c'ai thứ tình yêu của con không biết xấu hổ. Nhắc di nhắc
lại cũng chỉ bấy nhiêu, con dừng làm nhục dòng họ
Nàng lắc dầu buồn bã
Thưa mẹ chẳng lẽ tình yêu là diều dáng tởm xấu hổ và nhuc. nhã
lắm sao ? không, mẹ dâu biết rằng tình yêu là thần tiên là dẹp
nhất trên dời không chỗ naò chê dược và xấu hổ cả
Mẹ nàng càng tức hơn
Hứ con noi nghe hay lắm, ba cái thứ kịch cợm ấy dã làm hại con
rồị Bây giờ con còn dám nói xông xổng với mẹ 3 cái tình yêu ấy
nữa saỏ con nên nhớ rằng con là gái sắp về nhà chồng. 2 tháng
nữa là con về làm dâu nhà họ Caọ con nhớ chưa, còn việc dan
díu với thằng sinh viên ấy mẹ tha cho dó, nhưng kể từ nay cấm
con không dược ra khỏi nhà 1 bước. Cấm con không dược gặp
thằng dó, phải ở nhà, phải học làm con dâu xứng d'ang
Nàng hoảng lên, ôm lấy chân mẹ
Mẹ! mẹ ! me không nên làm như vậy sao mẹ nhẫn tâm dem con gả
cho thằng ngốc ấy hỡi mẹ . Hắn nói 1 câu cũng không nên, tương
lai và hạnh phúc con nằm trong tay mẹ Mẹ chỉ ban cho con chừng
ấy thôi saỏ Mẹ nghĩ kỹ lại mẹ
Bà hơi dịu giọng
Con ! mẹ vẫn biết việc hôn nhân này sẽ làm cho con nhiều dau
khổ nhưng biết làm sao bây giờ ! Vì trước kia, khi cha con còn
sống dã dính ước với họ rồi, việc ấy dâu phải tại mẹ Và con
cũng biết rằng gia dình ta vốn danh gía, lẽ nào di chối bỏ lời
hứa hẹn ấy saỏ vả lại con cũng dã lớn, phải tính chuyện chồng
con cho rồị chồng con nó có khờ 1 tí cũng chẳng sao, con nên
biết không có nghĩa mẹ muốn dạy con sai chồng, nhưng có dược
người chồng thế con sẽ dược nhờ, Hơn nữa, mẹ muốn tìm cho con
tấm chồng tốt, tốt ở dây là không rượu chè, cờ bạc , hút sách,
con dã học nhiều sách vở sao không biết gì về diều ấy ?
Nàng chau mày tuyệt vọng
Mẹ ! con biết làm cách nào cho mẹ hiểu dược 2 lối sống, 2 quan
niệm của mẹ và con thuộc 2 thế hệ khác nhau, mẹ có lập trường
của mẹ con có lập trương của con . 2 lập trường và và tư tưởng
cũ mới không thể nào hòa hợp dược . Nhưng con xin mẹ 1 diều là
hãy thương con, nghĩ dến con mà chấp nhận cho con hủy bỏ cuộc
hôn nhân ấỵ con không thể nào lấy thằng ngốc Cao Dệ làm chồng,
nhất quyết dù mẹ có c'ach naò di nữa
Bà hầm hầm nhìn Mộng Trúc, ra lệnh :
Nãy giờ mẹ dã cố gắng nói cho con hiểu nhưng con vẫn cứng dầụ
Mẹ nói cho con biết chịu hay không cũng mặc mọi việc dã xong
chỉ còn chấp nhận mà không c'ach từ chối
Nước mắt nàng dã ràn rụa trên mi, nàng kéo tà áo của mẹ mà
thút thít
Con nhất dịnh không bằng lòng xin mẹ bỏ hôn ước nàỵ Con yêu Mộ
Thiên con dã thề chỉ lấy Mộ Thiên
Bà nghiếng răng
Con dã dính hôn rồi mà còn tự dộng di tìm thằng chồng khác,
như vậy nghĩa là gì có phải cút ngay vào phòng di, cấm không
dược ra ngoàị Con phải lấy Cao Dệ, không dược nói lời nào
khác. Từ nay con còn lén ra ngoài gặp bọn sinh viên thì mẹ sẽ
d'anh gãy chân. con phải giữ danh dự gia dình
Nói xong, bà dứng dậy di ra sau nhàdể tránh sự van xin của
Mộng Trúc. Nàng ngã vào ghế
Mẹ ơi ! con g'ai mẹ không quan trọng bằng danh dự gia dình sao
!
Mẹ nàng dã ra dến nhà sau, không cần nghe những lời than trách
ấy Mộng Trúc quỳ qúa lâu nên 2 chân tê cứng. Nàng buo6`n bã
ngã người xuống dất ngước mặt lên thấy bàn thờ cha liền khóc
lớn
Cha ơi! bộ cha bày c'ai cảnh này saỏ cha trả lời con di! cha
nói di ! số mạng con như vậy sao ?
Bức ảnh cha nàng vẫn nằm im trên bàn thờ nhìn nàng dang co rúm
dưới dất. Nàng tựa dầu vào chân ghế mà mẹ nàng dã ngồi khi nãy
khóc thảm thiết. Vú già dã vào tự bao giờ, lay vai nàng an ủi
cô ơi ! thôi dừng khóc nữa, dứng dậy di rửa mặt di, khóc lóc
cho lắm chỉ tốn nước mắt, ích gì dâu
Nàng giống như người chết duối vừa vớ dược khúc gỗ giữa dòng,
liền vồ ôm vú, úp mặt vào dầu gối bà khóc lóc
Vú ơi ! Vú ơi ! vú ơi ... ... ....
Bà vỗ nhẹ vào dầu nàng an ủi:
Thôi nín dị Cô cooi lớn rồi mà khóc như dứa con nít như vậy
khó coi lắm
Bà nắm tay nàng kéo dậy và dỗ dành
Việc gì di nữa cũng thủng thẳng mà nói, gấp gì. thôi mau di
rửa mặt dể ăn cơm , tối rồị
Tôi không ăn cơm dâu
Nàng dáp gọn dược mấy tiếng rồi xông vào phòng, dóng sập cửa
lạị Dèn chẳng dốt, nàng nằm vật ra giường, úp mặt vào dầu gối
khóc nức nở. Nàng khóc như thế chẳng biết bao lâu thì có người
cầm dèn , dẩy cửa bước vàọ Nàng cứ ngỡ dó là vú, nào ngờ
ngoảnh mặt ra xem thì lại là mẹ nàng. Bà bước vào, dặt mâm cơm
và dèn dặt lên bàn và dến cúi nhìn nàng gọi
Dậy ăn cơm
Mộng Trúc quay mặt vào trong nói ấm ức
Con không ăn
Ăn cũng do con, không ăn dũng do con. con dừng dại như vậy, mẹ
biết con ngoan nên mới dạy bảo như vậy
Nàng quay mặt lại nhìn mẹ
Vì con ngoan ! vì con ngoan nên mới gả cho thằng ngốc dó ?
Con nói nó ngốc dâu có dúng, nó hơi khùng khùng thôi, nhưng mà
nó dược 1 cái là mặt to lai lớn, tướng ấy co nhiều phúc dức.
Con à, con nên lấy nó, suốt dời sẽ dược sung sướng, có người
hầu hạ , lấy chi 3 cái thằng sinh viên lưu vong ấy, năm thê
bảy thiếp sau nàỵ Mẹ nghĩ nó không có gì d'ang chệ Con bảo
rằng nó xí trai, nói cà lăm, cà lặp không thành câu, chuyện ấy
dâu cần. Dàn ông mà bảnh trai khó tin tưởng lắm, Còn chê cà
lăm nó dâu có di dạy, dâu có nhờ c'ai miệng dể kiếm cơm mà cần
phải ăn nói lưu lóat. Vả lại con xem trên dời này có ai là
người toàn diện dâu dược diểm này thì mất diểm khác
Nàng ngồi dậy, chán nản lắc dầu
Mẹ ! mẹ dâu biết dược nỗi khổ của con. Con không cần người hầu
hạ không cần bạc vàng châu báu, gấm vóc , lụa là, mà chỉ cần
chỉ cần có " tình yêu "
Tình yêu là c'ai gì mà cần qúa vậy ? con có lấy nó dể thế cơm,
thế quần áo mặc dược không?
Tình yêu không thể ăn dượ, nhưng thiếu nó thì cuộc dời trở
thành vô nghĩa
Bà gục gặt dầu
Mộng Trúc, con dừng mơ mộng như vậy, t`ing yêu chỉ là món dồ
xa xỉ, mẹ thấy nhiều người không cần dến nó vẫn sống như
thường. Tuy nhiên nếu không có cơm ăn, không có áo mặc thì làm
sao hạnh phúc dược. Trúc, con còn trẻ thiếu suy nghĩ tình yêu
dã làm con mê muội , mù qúang
Mẹ con không thể nào cắt nghĩa dược tình yêu với mẹ cững như
không thể bàn luận thơ văn với vú già. Có 1 lần con phải mất
những 2 tiếng dồng hồ mới giải thích dược câu thơ của Lý Thanh
Chiếu thì vú lại bảo con " mất dồ tìm không dược sao không dốt
lửa lên tìm "
Mẹ nàng hơi nhịn
Con thí dụ nghe hay dấy chứ! con cho rằng nói chuyện tình yêu
với mẹ chẳng khác nào dờn gảy tai trâu chớ gì ? mẹ không cần
biết tình yêu trong lòng con mà chỉ cần biết bổn phận ... Mẹ
có bổn phận giáo dục con, con có bổn phận là vợ thằng Dệ kể từ
nay, con phải xóa bỏ mọi tình yêu dã bị ám ảnh trong dầu óc
của con. Mẹ không còn gì dể nói với con nữa
Mộng Trúc dưa mẹ ra khỏi cửa rồi trở lại ngồi xuống mép giường
suy tư nhìn ngọn dèn dầụ Mọi việc dã rồi ! nàng không còn
c'ach nào cả. Việc bãi bỏ hôn ước với họ Cao bây giờ chỉ còn
trong tưởng tượng . Mẹ nàng không thể chấp nhận quan niệm của
mẹ 2 quan niệm ấy lúc nào cũng xung dột nhaụ bởi vậy giờ này
còn gì dể nói ! lời mẹ là mệnh lệnh, là lời tuyên bố cuối cùng
của vị quan toà. Thế nên, nàng có khóc lóc, van xin chỉ tốn
nước mắt, hao hơi mà thôị Mẹ nàng vẫn không thay lòng dổi dạ
nàng phải thuộc về gia dình họ Caọ thuộc về cái thằng ngốc Cao
Dệ hắn là 1 chó chết di nữa, nàng cũng vẫn phải lấy, cũng vẫn
là chồng nàng
Nàng dưa tay chống cằm. Nhìn xuyên qua ngọn dèn lờ mờ, nàng
thấy tương lai mình mờ mịt bóng tốị Nhưng chẳng lẽ cúi dầu
chấp nhận sự việc, bỏ Mộ Thiên dể lấy thằng ngốc ấy saỏ
--không thể dược, phải chiến dấu, chiến dấu dến phút cuối
cùng, chiến dấu với lời kết luận dộc dóan của mẹ Nghĩ dến dó,
nàng nhớ dến Mộ Thiên phải tìm chàng, phải bàn với chàng việc
này mới dược, phải tìm chàng thật sớm dể chàng còn có cách
giải quyết
Nàng nhảy xuống giường dến bàn ăn vội chén cơm. Ý nghĩ gặp Mộ
Thiên dể bàn chuyện dã làm nàng phấn khỏi vô cùng. như thế
nàng sẽ di vào phòng tắm rồi chuồng ra ngả saụ Nếu mẹ biét
dược việc trốn di này thì saỏ --chẳng cần ra sao thì ra, miễn
gặp Mộ Thiên là dược
Ôm áo quần di ra cửa phòng mẹ nàng vẫn chưa dóng, Bà dang ngồi
trước cửa dọc sách, thấy nàng liền dặt s'ach xuống hỏi
Con di dâu ?
Dạ con di tắm
Di di
Nàng di vào phòng tắm thật nhanh rồi rón rén ra cửa saụ Nàng
dẩy cửa, trong người cảm thấy lạnh lên. 1 ống khóa to tướng dã
khóa tự bao giờ. Như vậy mẹ nàng dã dề phòng trước. Nàng dậm
chân tức tối rồi trở về phòng. Khi di ngang thấy cửa phòng mẹ
da ~ dóng nên mừng rỡ chạy ra cửa trước. Nào ngờ chưa dến nơi
lại gặp bà dang dứng cạnh chiếc bàn vuông, lạnh lùng hỏi
Con muốn di dâu ?
Dạ con, con .... con muốn di ra ngoài mua chỉ
Không dược, từ nay con muốn gì cứ liệt kê ra, mẹ nhờ vú di mua
chọ Nàng nhìn thẳng vào mặt mẹ Sự tức giận dã làm mặt nàng
t'ai hẳn di không còn chút máụ Nàng bực tức nói
Dâu phải lúc nào mẹ cũng ở bên con mà biết
Bà thách nàng
Không biết thì con cứ di di!
Nàng bước vào phòng, dùng hết sức dóng c'anh cửa thật mạnh cho
hả giận. Nàng nằm vật lên giường trùm mền kín mít, cố nén
không cho phát ra tiếng khóc. Tiếp theo dó, nàng lại nghe
tiếng lóc cóc ổ khóa ngoài cửạ Nàng vùng dậy, xông dến lắc
mạnh cánh cửa thì dã khóa chặt, nàng tức tối la lớn
Mở cửa, mở cửạ Làm như vậy không dược. Vú ơi ! vú ....
Dáp lại lời nàng là giọng nghiêm khắc của mẹ
Mộng Trúc, như vậy là con dã yên tâm ở trong phòng, dừng hòng
ra ngoài dược nữạ Mẹ giữ chìa khóa, con có kêu vú cũng chẳng
dược, chỉ mất công thôị Như vậy kể từ nay, mỗi bữa cơm mẹ sẽ
bưng vào cho con, nước rửa mặt cũng thế, con cứ ở trong dó cho
mẹ 2 tháng rồi về làm dâu nhà họ Cao
Nàng úp mặt vào cửa kêu gào :
Mẹ ơi ! mẹ sao mẹ nở làm vậy ? mẹ không thương con sao ?
nàng quỵ xuống dất tựa dầu vào cửa khóc thảm thiết
Mẹ nở dối với con như vậy saỏ Mẹ ơi mẹ ! mẹ là mẹ của con sau
nở làm vậy mẹ!
Bà càng nghiêm giọng hơn :
Tôi là mẹ của cô nên phải dề phòng 1 dứa con hư như cô . Thân
con g'ai như 1 tờ giấy trắng. có vết den thì giá trị không còn
. Hôm nay mẹ nhốt con là dược con nên người, dể con có tương
lai mai sau
Mẹ ơi ! me !
Nàng vẫn sụt sùi khóc, nhưng tiếng chân của mẹ nàng mỗi lúc 1
xa dần. Nàng nằm dài xuống sàn nhà tức tửi :
Mẹ ơi ! mẹ ! sao mẹ ác qúa vậy ! |
|
|
Xin các bạn vui lòng nhấn
chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |
 |
(TRUYỆN
QUỲNH DAO) |
Join Cõi Thiên Thai's
Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who
live in Viet Nam) |
|
Last Update: September 12, 2002
This story has been read (Since September 12, 2002):
|
 |
This page is using Unicode
font - Please
download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail:
[email protected] |
|