COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK

Coi Thien Thai - Vietnamese Entertainment Network

Please click the banner to support Coi Thien Thai !

Please click to support Coi Thien Thai!

TÌNH BUỒN

Tác giả: Quỳnh Dao

Chương: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36

Chương 6

flower

NP nằm ngửa, hai tay gối đầu, mắt nhìn trần nhà một cách sững sờ. Nằng chiều xuyên qua cửa sổ, thấp sáng các hạt bụi đang nhảy múa trong không gian, rồi chiếu thẳng vào một góc tường. Căn phòng im lặng như tờ, chỉ còn nghe rõ hơi thở đều đều cuả NP như tiếng động cơ xình xịch. Bầu không khí nói lên sự cô đơn khó tả. Rời mắt khoỉ trần nhà, NP nhìn ra cửa sổ, nhìn lâu đến nỗi mỏi cả mắt. Hai tay gối đầu cảm thấy đaụ Chàng lại nghiêng mình với tay lấy quyển sách trên đầu tủ. Mở sách ra nhìn một lát, những hàng chữ trên trang sách bắt đầu nhảy múa biến dạng để trở thành đôi mắt đen và ướt, nụ cười duyên dáng ngây ngô trước mặt chàng. NP vứt đại sách xuống bàn, giọng bực bội:
- Nó là cái thứ gì mà ta phaỉ suy nghĩ, chẳng qua chỉ là con bé khờ khạọ
Câu nói ấy không đem lại cho chàng sự vui tươi nào, ngược lại còn bực bội hơn. Chàng bèn ngồi dậy xem đồng hồ. Ba giờ rồi, đi hay không? Những mấy chiều thứ bảy đã trôi qua, mấy chiều đến đó như một thằng khùng, ngồi mãi ở quán Linh Lan đến khi đóng cửa mới lủi thủi ra về. Chưa bao giờ chàng đi làm một tên điên như thế. Con bé ấy có gì đặc sắc? Về sắc đẹp, với thân hình chưa nảy nở ấy hãy còn kém xa các bạn gái cuả chàng. Bộ đồ nữ sinh ôm sát thân hình mảnh khảnh. Đôi mắt mơ màng. Tất cả đều nói lên sự ngây ngộ Thế mà, chàng lại đeo đuổi, vì lý do gì?
Bao năm lăn lộn trường đời, chàng chưa bao giờ bị quyến rũ bởi sắc đẹp. Nhưng hôm nay, trước một con bé khờ khạo, lòng chàng bỗng nhiên xao xuyến thì còn gì buồn cười hơn. Một sự buồn cười không còn cách cắt nghĩạ Chàng lại tự trách mình sao không quên hẳn đi, vì đó chỉ là cô nữ sinh trung học, gặp nhau chỉ được ba lần. Ngồi nơi thành giường, bao nhiêu câu hoỉ cứ dồn dập trong trí chàng, sao nàng không đến Linh Lan theo lời hẹn? Phaỉ chăng vì sợ hay đã khinh rẻ mình? Một con người như chàng thật không ngờ theo không nổi một con bé miệng còn hôi sữa ấỵ Chàng mím môi, nhảy phóc xuống giường và nhất quyết phaỉ làm chủ động, không chờ nữạ Chàng bèn đi thay áo và lẩm bẩm:
- Cừ đến trường đón nàng, bằng không đến đại ở nhà ngồi chờ cũng được.
Vừa cởi xong nút áo, chàng lại thừ người ngồi xuống giường, nói một mình:
- NP ơi, lớn đầu rồi, đâu còn mười tám mười chín tuổi như ngày nàọ Đừng làm cái trò trẻ còn ngu xuẩn ấy nữạ
Vừa nói đến đó thì có tiếng gọi lớn cuả con Kim từ nhà dưới vọng lên:
- Cậu ơi, có điện thoạị
NP đứng phắt dậy, chàng có linh cảm là HĐ đã gọi điện thoại cho mình. Chàng chạy nhanh xuống phòng khách thì thấy Mộ Thiên (MT) đang ngồi đọc báọ Sự vội vã đã làm MT ngạc nhiên nhìn chàng. Thấy thế, NP bèn đi chậm lại, cố che đậy sự bối rối cuả lòng mình. Tay chàng run run cầm ống nghe, hồi hộp hoỉ:
- A lô, xin lỗi ai đầu dâỷ
Giọng làm điệu cuả người con gái:
- A lô, NP đó hả ? Anh biết ai không?
Lại Đỗ Ni ! Bao nhiêu hy vọng khi nãy đã đem lại cho chàng sự đau đớn, nên bực tức nói:
- Giọng em ai không biết mà hoỉ. Có việc gì không ?
- Gớm, bộ không có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh không được saỏ
Chàng càng bực hơn:
- Dạo này anh bận lắm, có việc gì cứ nói đại đi .
Nàng càng nũng nịu:
- Bạc với em chừng ấy chưa đủ sao ? Một tháng trời chẳng thấy tăm hơi gì hết. Tối nay ...
NP ngắt lời:
- Anh đã nói anh không rảnh, bao giờ rảnh sẽ tính saụ
Không chờ bên kia đầu dây kịp nói, chàng gác vội ống nghẹ Vừa quay đầu lại, liền bắt gặp đôi mắt tò mò cuả MT nhìn mình. NP vừa ngượng, vừa thất vọng nên đi nhanh lên lầu về phòng riêng.
Khép xong cánh cửa, chàng đến nằm vật lên giường. Hôm nay nhất định không đến Linh Lan. Cứ ngồi đó suốt buổi chiều người ta sẽ tưởng là mình điên. Con bé HĐ là cái thớ gì mà phaỉ khổ như vậy, bộ trên đời này hết gái đẹp rồi saỏ Chàng nhắm mắt suy nghĩ, mãi đến khi có tiếng cánh cửa mở rồi tiếng chân người đến gần giường. NP mở mắt ra, SS đang mỉm cười nhìn chàng. Nàng cười thích chí:
- Ha ha ! Chiều thứ bảy mà anh hai tôi ở nhà thật là một chuyện lạ !
NP trả đũa:
- Anh cũng không ngờ chiều nay mà em không lả lướt.
SS trợn mắt:
- Thứ bảy nào anh cũng đi thì làm sao biết em có ở nhà hay không chứ? Cho anh biết lúc này em không như trước đâu nghen. Anh cứ hoỉ cha xem em có đi chơi không thì biết.
NP nhìn nàng:
- Thế à!
Nàng có thay đổi thật sự, bộ đồ mùa thu màu xanh lục, tóc được cột bởi một sợi chỉ lớn cùng màu và cái dáng điềm tĩnh ấy cũng đủ thấy phần nào sự thay đổị NP bèn khen:
- Khá lắm, tiến bộ nhiềụ
- Hứ, ai cần anh khen, cứ làm ra vẻ ta là người lớn hoàị
Nàng cúi xuống quan sát NP rồi hoỉ:
- Bộ anh đau hả ?
- Đâu có.
- Trông anh lúc này như người mất hồn, sao vậỷ Ngắm tướng anh em biết có điều gì bực bội, đúng không?
- Đâu có.
- Có tâm sự gì buồn?
- Đâu có.
SS lại chọc quê:
- Đâu có ! Đâu có! Thế tại sao anh không vuị Cấm anh không được nói hai tiếng đâu có nữa đó nghen. Em biết là anh đang buồn mà, phaỉ công việc ở sở không anh? Hôm qua em nghe cha nói sẽ lên chức cho anh vì anh giỏi lắm.
- Tài giỏi cái nỗi gì? Anh định đổi nghề đó.
- Đổi nghề? Tại sao vậỷ Bộ ở sở có người nào ganh ghét với anh hay saỏ
NP ngồi dậy chậm rãi đáp:
- Đừng nói bậy, anh định đổi nghề đi dạy học.
Dạy học? Tại sao chàng lại điên đến thế? SS đến bàn, thấy có một tấm giấy nhỏ, viết rất khó coi, nàng cầm lên đọc:
" Liễu kia gục mặt âu sầu
Bên bờ nước chảy chiếc cầu quạnh hiu
Trăng đêm chênh chếch đỉnh lầu
Lòng như dao cắt, rượu sầu nào vơi
Sông còn nước mãi ra khơi
Ta ôm nỗi chết, rong chơi phố chiều "
Ngoài ra còn có hai câu khác thật lạ lùng:
" Màu hồng cuả buổi rạng đông
Một vì sao lạc điểm hồng lòng ta "
SS đưa cao tờ giấy vênh mày hoỉ:
- Anh chơi cái trò gì vậỷ Thế mà baỏ là không buồn.
NP tiến đến giựt tờ giấy vo tròn vứt vào xọt rác và nghiêm giọng:
- Mặc kệ anh, đừng xía vộ
SS ngồi lên góc cuả chiếc bàn giấy, nhìn chàng ra vẻ chọc tức:
- Anh lại tương tư cô nào chớ gì. Hôm bữa cha định cưới vợ cho anh đó Nhưng, anh đã có cô nào chưả
- Ồ, em định giới thiệu cho anh chứ gì?
- Để em xem thử, mà anh muốn " típ " người thế nào mới được chứ?
- Thôi, bạn cuả em thấy mà phát ớn, chẳng hấp dẫn tí nàọ
- Thế nào mới hấp dẫn chứ?
NP nâng cằm nàng, nói đùa:
- Như em mới là hấp dẫn.
Điện thoại bỗng reo lên, tiếng MT gọi chàng dưới lầu nên liền chạy nhanh ra ngoài để tránh ánh mắt tóe lửa cuả SS. MT đang nhíu mày đứng bên điện thoại ra vẻ bực tức, chắc ông đoán là Đỗ Ni, thấy vậy, chàng cầm ống nghe vội hét lớn:
- A lô, có việc gì không?
Bên kia đầu giây im khiến chàng phát cáu:
- A lô! A lô!
Giọng run run cuả người con gái tỏ vẻ sợ hãi:
- Có phaỉ ... Có phaỉ NP đó không?
Chàng ngạc nhiên:
- Vâng, Phong đây, cô là ai ?
- Em chờ anh từ chiều đến giờ, thế mà hẹn em ba giờ rưỡi ...
Tim chàng đập mạnh, ghì chặt ống nghe vào tai, hấp tấp hoỉ:
- Cô là ...
- Hiểu Đan đâỵ
- Đan ở đâủ
- Linh Lan
Chàng nín thở, tay cầm ống nghe run run như đang b. nhiễm lạnh. SS đã xuống khoỉ lầu, đứng tựa lưng vào tường chăm chú nhìn chàng nghe điện thoạị NP chưa kịp trả lời thì bên kia đầu giây nói tiếp:
- Mấy tuần nay em bận lo báo nhà trường, tiếp đó thi lục cá nguyệt nên đi không được.
NP như vừa hoàn hồn, chàng nói lớn:
- Chờ anh nhé, đừng đi đâu anh đến ngay bây giờ.
Đặt ống nghe xuống, chàng không đi thay áo, lấy bóp ra xem thấy còn tiền nên liền chạy ra ngoài, quay đầu lại nói:
- Thưa dượng, cháu không về ăn cơm tối, dượng đừng chờ.
SS chạy theo níu chàng lại và hoỉ:
- Chuyện gì đó anh, sao mà gấp quá vậỷ
NP hớn hở cười:
- Đâu có gì, anh đi chơi chút thôi
Nói xong chàng béo má nàng một cái thật mạnh, tươi cười tiếp:
- Em à, đừng lo cho anh nữa, bây giờ anh hết buồn rồị Em muốn ăn gì, chocolat nhé? Thôi được, tối gặp lại sẽ tính saụ
Nói dứt lời, chàng vụt chạy xuống tam cấp, rồi tiếng xe gắn máy nổ tọ SS đứng giữa phòng khách, bàn tay xoa nhẹ lên cái má bị NP béo mạnh, ngơ ngác nhìn chàng đang phóng xe ngoài đường. Chẳng hiểu gì cả, hành động của NP chẳng khác nào đem nàng bỏ vào một hang động mịt mù bóng tốị Chưa bao giờ nàng thấy NP có sự thay đổi khác thường như vậỵ Mới khi nãy buồn như rệp, bây giờ lại vui như người vừa được cuả, phaỉ chăng chàng đã điên rồỉ Một lúc sau, nàng như người vừa tỉnh giấc quay người l.ai thì bắt gặp MT đang chăm chú nhìn mình ra chiều suy nghĩ và lo lắng. Nàng nhìn cha nhún vai hoỉ:
- Cha chẳng hiểu ảnh tí nào, chắc thần kinh bị mát rồi thì phaỉ. Ngày thường, dù trời có sập ảnh cũng phớt tỉnh cơ mà.
MT không đáp, im lặng nhìn con. Ông đang suy nghĩ, cái giọng nói non nớt cuả người con gái trong điện thoại khi nãỵ Hẳn là một con bé còn nhỏ hơn SS nữa là khác, thế sao NP mê chết đi như vậy, mê đến nỗi bỏ hết ba cô gái khác, chẳng hạn như Đỗ Nị Một việc không thể lường được, nhưng đã quá hiển nhiên. Kinh nghiệm trường đời cho ông biết đã có lắm thay đổi nơi con người cuả NP, không thể lầm lẫn được.
- Thưa cha, cha đang nghĩ gì vậỷ
SS cắt đứt giòng tư tưởng cuả MT. Ông nhìn nàng, đôi mày vòng nguyệt, cặp mắt lớn long lanh, chừng ấy không đủ đẹp, không đủ để một người con trai thương được saỏ Việc đời thật éo le, lòng người đâu phaỉ muốn là được! Ông thở dài đáp:
- Cha đang nghĩ về NP.
- NP thế nào vậy chả Gần đây trông ảnh kỳ cục ghê vậy đó. Lúc thì thở ra, lúc thì cười nức nở, lại làm những bài thơ lạ lùng ...
MT lắc đầu:
- Lạ lùng ! Chẳng có gì lạ lùng cả, đó là chứng bệnh thông thường cuả những kẻ biết yêu và bắt đầu yêụ
- Cha nói gì vậỷ
- Cha nói NP đang yêụ
Nàng trố mắt nhìn cha không tin:
- Đang yêủ Anh Phong mà đang yêu, ai vậy chả
- Với cô gái vừa gọi điện thoại đến đó.
- Mà nàng là ai ?
MT đốt một điếu thuốc, nhìn khói thuốc lờ lững bay rồi tiếp:
- cha đâu biết. Nhưng chỉ cần nghe giọng nói trong điện thoại cũng có thể đoán là cô ta hãy còn khá nhỏ, mười baỷ mười tám là cùng.
SS nhíu mày, sững sờ nhìn chạ Trong đầu nàng như đang chứa bông gòn, mỗi lúc một nở thêm rạ NP đang yêu, yêu một cô gái nàng chưa hề biết tên. Nàng bực tức kéo chiếc ghế ngồi xuống, quyết phaỉ nghĩ cho kỹ việc này mới được. Nhưng, nghĩ cái gì mới được chứ, trong khi chưa hề biết một tí nào về cuộc tình ấỵ Nàng cứ lập lại mãi trong đầu: NP đang yêu, thật vậy saỏ Không thể nào có được. Chàng đã chơi với bao nhiêu cô gái đẹp, chưa hề để ý một ai thì bây giờ không yếu tố nào có thể kết luận chàng đang rơi vào lưới tình. Chắc chắn thế, nàng nhất quyết không tin lời đoán mò cuả cha .
Một bàn tay đặt lên vai, nàng giật mình ngẩng đầu lên. MT đang đứng trước mặt âu yếm nhìn nàng. Ông biết con mình xao xuyến khi biết NP đang yêu một người nên an uỉ:
- Sương à, việc đã lỡ rồi, con nên xem như không có gì xảy rạ Con hãy quên đi và tự lo lấy việc cuả mình. Tình yêu và cuộc đời làm sao không gặp đắng caỵ
SS phản đối:
- Bộ cha tưởng con yêu NP sao mà nói vậỷ Bạn trai con cả khối, chất đốt cũng không hết, ảnh là cái thớ gì phaỉ yêụ Vả lại, con không tin là ảnh đang mê một người nào theo lời cha nóị
MT lắc đầu quả quyết:
- Cha nhất quyết là NP đang yêụ Mấy ngày nay anh con như kẻ mất hồn, chừng ấy cha đã nghi rồị
SS cắn môi, nàng nhớ lại tấm giấy cuả NP trên bàn có câu:
" Trăng đêm chênh chếch đỉnh lầu
Lòng như dao cắt, rượu sầu nào vơi "
Thì ra, câu này đã tố cáo nỗi buồn cuả chàng. Nàng nhìn trừng trừng bức tranh trên tường. Bàn tay bỗng lạnh lên, quả tim như chìm xuống lòng đất.
Sắc mặt tái nhợt cuả SS đã làm MT đau đớn vô cùng. Bao nhiêu hy vọng cuả ông lâu nay bây giờ chỉ nhận được con số không to tướng. Con gái ông không đủ yếu tố để buộc lấy quả tim nóng bỏng tình yêu cuả người con trai ấy hay saỏ Nhìn thấy con mình đẹp không thua ai, MT càng tức muốn điên lên. Có lẽ NP đã mù, nếu không thì cũng cận thị, loạn thị, không nữa thì có mắt mà không biết nhìn. Ông thở ra rồi khuyên:
- Đừng buồn nữa con. NP chưa hẳn là người hoàn toàn nhất trên đờị Hơn nữa, còn cũng đừng nên tuyệt vọng sớm như vậỵ Con ...
Cách an uỉ vụng về cuả MT đã làm nàng phát điên lên, hai tay nắm chặt, lắc đầu, dậm chân gào lớn:
- Sao cha cứ nói kỳ vậỷ Con đã nói là không bao giờ yêu ảnh, không bao giờ kia mà. Ảnh yêu ai mặc kệ, có liên hệ gì tới con đâu mà phaỉ buồn. Tại sao tuyệt vọng? Ảnh thích lấy ai cũng mặc, con không cần biết. Không cần biết. Không cần biết. Không cần biết.
Mắt nàng đã hoen lệ, mặt từ trắng biến thành đỏ. Hơi thở gấp rút, mái tóc rũ xuống, cổ họng nàng cũng nghẹn không thốt thành tiếng. Nàng đá ngã chiếc ghế trước mặt, vụt chạy lên lầu, vào phòng riêng đóng sập cánh cửa rồi ngả mình lên giường sụt sùi khóc.
MT như một khúc gỗ được trồng giữa phòng khách. Ông dựng lại chiếc ghế, lắng nghe tiếng nức nở cuả con mình mỗi lúc một lớn trên lầụ Mỗi tiếng khóc như một nhát dao cắt từng đoạn ruột cuả MT. Ông không thể chịu đựng được nên lên lầu đến phòng SS mở cửa bước vàọ Nàng như một kẻ đang lên cơn điên, miệng cắn gối xé toẹt từng mảnh và khóc, tay chân đập mền. MT tiến đến đặt tay lên vai nàng thì nàng hất ra và khóc lớn:
- Con không cần đến chạ Con không cần!
MT đành đứng lặng nhìn con khóc rồi từ từ bước ra khoỉ phòng. Về phòng riêng ngồi bóp trán suy nghĩ:
- Nếu nó có mẹ thì đâu có ra nông nổi nàỵ
Vừa nghĩ đến đó bao nhiêu chuyện quá khứ lại hiện lên trong trí ông. Ông đành nhắm mắt, mặc cho thời gian trôi đi, trôi đi vào tận cùng sự đau khổ cuả tiềm thức.
Ông ngồi như thế được khá lâu, bỗng nghe tiếng chân cuả SS đi qua hành lang và xuống lầụ Ông sực tỉnh tiến đến cửa sổ nhìn xuống dưới lầụ Chỉ trong khoảng khắc, ông thấy chiếc xe hơi từ trong nhà vọt ra, lao vun vút trên đường nhựạ Ông thở ra ngồi trở lại vào ghế. Ông nghĩ sau đó sẽ có những gì xảy ra: chạy hết tốc độ, vượt đèn đỏ, không bằng lái ... Thế là ông phaỉ chuẩn bị tiền đến ty cảnh sát nhận về.
MT đốt một điếu thuốc, nhận chuông gọi con Kim đến dặn:
- Khi nào cậu Phong về, nhớ baỏ cậu ấy đến phòng tôi có việc gấp.
Dù sao đi nữa, ông cũng phaỉ giúp SS trong việc này, nếu cần, ông sẵn sàng dùng áp lực đối với NP. Miễn than`h công là được. Từ lâu, NP rất mực kính nể ông, nghe lời ông mọi việc thì bây giờ đành dùng lợi khí ấy, miễn được, mang tội ích kỷ cũng đành chịụ
NP về đến nhà không trễ lắm, mới chín giờ hơn. Chàng huýt sáo hớn hở lên lầụ Con Kim cho chàng biết là MT đang chờ trong phòng. NP vui vẻ đáp:
- Được rồị
Chàng về phòng lấy áo ngủ rồi đến phòng tắm vừa tắm vừa huýt sáọ Con bé HĐ sao mà dễ thương đến thế ! Đôi mắt long lanh, vẻ ngây thơ sợ hãị Bàn tay thon mềm như chẳng có một đốt xương, mỗi khi đụng đến thì lại tíu tít:
- Ô sao anh cứ đụng em hoài, chúng ta mới gặp nhau lần thứ tư kia mà.
Chàng lại say sưa đáp:
- Lần thứ tư à! Anh cứ ngỡ rằng chúng mình đã quen nhau những bốn mươi năm rồi chứ.
Nàng lại cười:
- chắc anh có nhiều bạn gáỉ
Chàng thú thật:
- Vâng, anh có nhiều lắm.
- Tại anh kén quá chứ gì?
- Đâu phaỉ, tại các cô ấy chứ đâu phaỉ anh.
- Kể cả SS ?
Chàng tha thiết nhìn nàng:
- SS ? Em đã nghe người ta nói gì về anh với SS ?
Nàng lại cười, ánh mắt long lanh càng dễ thương hơn:
- Nói gì hả anh?
- SS là em gái anh.
Câu trả lời ấy là mãnh lực giữ tay nàng nằm im trong tay NP, là vật vô hình lấp hết những khoảng cách giữa hai ngườị Bởi vậy khi NP choàng tay qua ôm eo nàng, nàng lặng thinh không phản đối, chỉ đưa đôi mắt ướt nhìn một cách dịu dàng. Ánh mắt ấy khiến con tim cuả NP như run lên, muốn vồ lấy nàng hôn tới tấp để con tim không còn run cầm cập thế nữạ Nhưng NP đành dằn lòng không dám hồ đồ thế. Đầu nàng tựa lên vai chàng, những sợi tóc con ve vuốt lên má chàng khiến chàng ngây ngất cả ngườị Nàng lại thỏ thẻ bên tai, như tiếng gió nhẹ lùa qua khóm dương, tỉ tê đầy mật ngọt:
- Em nói dối với mẹ là sang nhà ĐM làm bàị Mẹ tin lắm vì mẹ vẫn xem em là con bé chưa biết gì. Em chưa bao giờ nói dối nhưng hôm nay bỗng dưng lại nói dối, nói một cách tự nhiên như thật, em chẳng biết tại sao đi nữạ Điều ấy đã làm em ngờ vực chính em.
Nàng bỗng dừng lại, đặt tay lên vai chàng, ngước nhìn thẳng vào mặt chàng hoỉ:
- Anh có bao giờ ngờ vực với chính bản thân mình không? Anh có thấy sự mâu thuẫn giữa dòng tư tưởng tốt và xấu, yếu đuối và mạnh dạnh nơi một con người không? Hay là, vì nó chỉ ở trên một cơ thể nên không còn phân tích được.
Chàng say sưa ngắm cặp mắt đen láy dưới hai hàng lông mi chơm chớp ấy:
- Bộ em thường phân tích em saỏ
Nàng lại cười, hai bàn tay chéo ngón vào nhau, đặt sau đầu rồi ngã mình vào salon. Cái dáng điệu lười biếng ấy càng làm cho nàng đẹp hơn nhiềụ Nàng đáp:
- Nhiều luc' em thử phân tích lấy tâm trạng mình. Nhưng càng phân tích thì càng rối loạn hơn.
- Ai cũng thế đâu phaỉ mình em. Chính mình đi phân tích mình, chẳng khác nào " tôi " đứng cửa sổ trông " tôi " ngoài đường.
Chàng ngắm nàng rồi tiếp:
- Theo anh thì, em cần gì phaỉ phân tích mình cho mệt. Em chỉ cần nhớ rằng những gì đẹp đẽ, tinh hoa nhất trên đời này đều tập trung nơi em.
Nàng đắm đuối nhìn chàng:
- Anh lại sai rồi, nói đến tinh hoa là phaỉ nói đến tuyệt đối, trên đời này có gì tuyệt đối đâu anh.
NP không đáp. Hai người yên lặng nhìn nhaụ Thời gian như ngừng hẳn trên ánh mắt cuả họ, một lúc lâu, NP nâng cằm nàng lên giọng mơ màng:
- Anh không ngờ với khối óc nhỏ bé cuả em lại chứa nhiều tư tưởng quá vậỵ Thế mà, anh cứ ngỡ rằng tư tưởng đàn bà là những gì đơn thuần nhất, ngờ đâu là một kho tàng vô giá đến thế.
Nàng cười duyên:
- Anh muốn khám phá nó không?
- Muốn lắm chứ, nếu em cho phép.
- Người khám phá như một thợ đào mỏ, nếu anh đào một cách đứng đắn thì em ...
- Anh lấy danh dự là một thợ đào đứng đắn nhưng em phaỉ dành cho anh cơ hội và thời gian.
- Anh có dụng cụ không?
- Có chứ.
- Là cái gì nói em nghẻ
Chàng cầm tay nàng đặt lên tim mình, chăm chú nhìn nàng hoỉ:
- Đây nè, được không em?
Hai mắt tròn lớn cuả nàng đảo quanh mặt chàng một lượt rồi dừng lại, nhìn sững vào mắt chàng không chớp. Hơi thở ngắn và gấp rút thổi lên mặt chàng. Chàng từ từ cúi đầu xuống, nhưng không dám đụng vào môi nàng vì e nàng sợ, chàng liền cầm tay nàng áp lên má, lên trán mình rồi hôn đắm đuối trên bàn tay mềm ấỵ Chàng không dám ngước lên nhìn vì sợ giây phút sung sướng tột cùng có thể làm chàng chảy nước mắt. Cho đến khi ngẩng đầu lên, chàng thấy gương mặt nàng trở nên tái nhợt và nghiêm trang lạ thường, có lẽ nàng cũng đang trải qua cái giây phút sung sướng tê tái ấy!
NP mãi nhớ đến chuyện gặp gỡ vừa rồi nên đã ngâm mình trong bồn tắm thật lâu mà không hề hay biết.
Ra khoỉ phòng tắm, NP đến thẳng phòng MT. Trong phòng khói thuốc mịt mù, dượng chàng ngồi thu mình trên ghế. Cái dáng điệu ấy cho chàng biết ông ta đang gặp việc gì phiền muộn không ít. MT nhìn NP thật kỹ rồi chỉ chiếc ghế trước mặt baỏ:
- Ngồi xuống đi cháụ
Chàng ngồi xuống, mắt không rời MT. Ông ta đốt một điếu thuốc khác, rít một hơi dài, chậm rãi nói:
- Hôm qua trong công ty có cuộc hội nghị giữa các cổ động, kế hoạch gia tăng sản xuất cuả cháu đã được thông qua, có lẽ tháng giêng sang năm mới thi hành được. Còn vấn đề mở thêm đại diện thương mãi ở Hong Kong thì mùa xuân năm sau sẽ tính lại . Ông giám đốc họ Hồ cho biết là mấy hôm nay ông chủ sự phòng thương mãi làm việc tắc trách nên dượng nhờ cháu theo dõi hộ, nếu cần có thể đổi ông ấy qua ngành khác.
- Dạ, cháu cố gắng theo dõi hộ dươ.ng.
Cuộc họp cuả công ty Thái An chỉ là một hình thức, thật ra, mọi quyết định đều do MT vì ông vốn chiếm những baỷ mươi phần trăm công tỵ
MT nhả một ngụm khói, trầm ngâm một lúc rồi mỉm cười:
- Việc công đã nói xong, bây giờ chúng ta bàn đến việc riêng cuả gia đình.
NP ngơ ngác nhìn:
- Việc riêng gì vậy dượng?
MT gục gặc đầu ôn tồn hoỉ:
- Chaú có thích xuất ngoại không?
- Thưa dượng, bộ công ty mình định cho người đi ngoại quốc học saỏ Cháu không thích hợp vì ngành học cuả cháu không phaỉ ngành dệt hay thương mạị
- Dượng biết thế, chỉ hoỉ xem cháu có dự tính gì về tương lai không. À mà năm nay cháu được hai mươi sáu hay hai mươi baỷ tuổi vậỷ
- Dạ thưa cháu hai mươ bảỵ
- Lúc dượng vừa bằng tuổi cháu, đã có SS rồị
- Chắc dượng định hoỉ đến việc hôn nhân cuả cháủ
- Dượng nghe nói cháu có một người tình mà người ấy lại là gái làng chơi, có phải vậy không?
NP cười, người con gái ấy với chàng chẳng có gì bí mật cả:
- Dượng muốn hoỉ đến Đỗ Ni ? Cháu xin thú thật là cô ta thương cháu lắm, ngược lại, cháu chỉ xem nàng là một món đồ giải trí, không hơn không kém. Xin dượng hiểu cho rằng với hạng gái ấy, chúng con chỉ xem như một sự mua bán cuả x'ac thịt, không một chút tình cảm riêng tư nàọ Vả lại, cô ta lại tự động tìm đến nhà, thêm vào đó có chút nhan sắc thì tội gì lại không hưởng thụ
MT đốt tiếp một điếu thuốc rồi nói:
- Dượng rất thích cái tính thẳng thắng cuả cháụ Tuy nhiên, có một độ dượng hơi ngạc nhiên là thời gian gần đây, hình như cháu ít giao du với chúng.
NP giật mình, mặt đỏ bừng lên. Chàng không được an tâm nên hoỉ:
- Dường như dượng đã rõ mọi việc cuả cháủ
MT mỉm cười kín đáo:
- Dĩ nhiên thế. Cháu cứ nghĩ xem, công ty vĩ đại ấy sẽ thuộc về cháu, do một tay cháu điều khiển thì làm sao mà dượng không quan tâm về đời tư cuả cháu mới được chứ?
NP không mấy vui trước câu nói ấy:
- Dượng nói thế có nghĩa là cháu phaỉ thay thê" dượng để điều khiển Thái An?
- Cháu là người thân tín cuả dượng lại có tài kinh doanh. Công ty ấy nếu do cháu điều khiển, dượng tin chắc sẽ phát đạt hơn nhiềụ Vả lại, dượng cũng đã già rồi, muốn giao trọng trách ấy lại cho cháu để dượng lo việc hưởng nhàn cuả tuổi xế bóng. Bởi vậy, nếu cháu không có ý định xuất ngoại, dượng mong cháu dành nhiều thì giờ để chú tâm vào công ty, thường xuyên thị sát xưởng dệt. Dượng hy vọng trong hai ba năm sau, cháu sẽ là người cột trụ cuả công tỵ
Chàng nhíu mày nhìn MT:
- Thưa dượng xin phép dượng cho cháu được nói lên sự thật cuả lòng cháu, mong dượng đừng buồn.
- Cháu cứ nóị
- Cháu không bao giờ mơ ước được nhận cái trọng trách ấỵ Nói đúng hơn là không thích.
- Tại saỏ
- Cháu đã chán ngán cái cảnh tranh giành tiền bạc ở chốn thương trường lắm rồị Hơn nữa, cháu đã theo học ngành văn chương nên đối với việc thương mãi, dệt vải chẳng đem lại chút hứng thú nào cho cháụ Mấy năm qua sở dĩ cháu làm việc ở công ty chỉ vì nhận thấy dượng cần đến cháụ Cháu cứ mơ ước một ngày nào đó, khi SS đã lấy chồng chừng ấy ...
MT liền ngắc lời chàng:
- Cháu đừng vội, cháu không nghĩ gì về cái tài sản khổng lồ này cuả dượng saỏ
NP cười khẩy:
- CHáu nghĩ lắm chớ, vì nếu baỏ không thì dượng sẽ cho rằng cháu là thắng nói khoác. Tuy nhiên, thưa thật với dượng là cháu không bao giờ nuôi cái tham vọng kế vị ấy vì gia tài này thuộc về SS kia mà.
MT trầm ngâm một lát rồi nói:
- Thuộc về SS và thuộc về cháu, không phaỉ một thứ saỏ
- Dượng nói gì, chaú không hiểủ
- Dượng muốn nói nếu cháu và SS trở thành vợ chồng.
NP tròn xoe mắt nhìn MT. Ông vẫn ung dung nhả từng ngụm khói lớn. Chàng ngạc nhiên hoỉ:
- Dượng lại đùa với cháủ
- Dượng không đùa, chúng con là anh em bà con, sống chung nhau từ thuở bé, hiểu nhau và thương yêu nhau ...
- Nhưng cháu và SS không hề yêu nhau bao giờ.
- Tình yêu có thể nảy nở và trưởng thành.
- Cháu cảm thấy lý luận cuả dượng có vẻ lý tưởng hóa, theo cháu thì không thể được.
- tại sao thế?
Chàng hít mạnh một hơi như cố lấy sức:
- Vì từ lâu cháu vẫn xem SS như đua*'a em ruột. Vả lại, bây giờ cháu đã có người yêụ
MT không cầm được xúc động, ông dập tắt điếu thuốc:
- Thế à, nàng là người thế nàỏ Có giống Đỗ Ni không? Cháu định yêu cô gái ấy bao lâu sẽ thôỉ
NP tái mặt, chàng không ngờ MT có thể nhục mạ người yêu cuả mình như thế. Cơn giận nổi lên như lửa đang thiêu đốt toàn thân thể chàng. Chàng ghì chặt thành ghế cố kiềm chế sự tức giận cuả mình. Mãi một lúc sau giọng nói lạnh như tiền mới thốt được dưới làn môi run run:
- Thưa dượng, bây giờ cháu mới hiểu được dụng ý cuả dượng là dùng cái gia tài khổng lồ ấy để mua chồng cho SS. Như thế là dượng đã chọn sai đối tươ.ng. Với những bọn con trai ngoài đường, dượng chỉ cần đưa cái bã giàu sang ấy ra thì chúng giành nhau bu lại để tranh mồi, chừng ấy dượng sẽ tha hồ chọn chồng cho SS. Còn riêng cháu, cháu sẽ không bao giờ mơ đến những thứ ấy, dượng cứ chửi thẳng vào mặt cái thằng chúa ngu si này đị
NP vừa trút hết cả ngàn cân vô lễ lên đầu MT, rồi hối hả quay đi, MT đứng lặng người một lúc rồi hét to:
- NP, đứng lại !
Chàng từ từ quay đầu lạị Nhìn thấy gương mặt đầy giận dữ và cương quyết cuả cháu, sự nóng giận cuả MT liền tan biến đi như bong bóng vừa xả hết hơị Mặt ông trở nên buồn buồn và tuyệt vọng. SS con gái ông sao lại vô duyên với chàng đến thế. Ông thở dài rồi vẫy tay baỏ:
- Thôi cháu đi đi !
NP ngơ ngác, vừa bước ra khoỉ phòng thì liền bị gọi giật lại:
- Chờ một chút đã cháụ
NP đứng lại, MT nhìn chàng hoỉ:
- Dượng muốn biết người yêu cuả cháu tên gì?
- Dương Hiểu Đan.
- Chắc đẹp lắm hả cháủ
Cơn giận cuả NP như đã được rửa sạch nên thành thật đáp:
- Thưa dượng, không đẹp lắm nhưng rất dễ thương. Nàng có một sắc đẹp tự nhiên, không bằng son phấn sơn phết bên ngoàị Đẹp từ tâm hồn đến thể xác.
MT cười đau khổ:
- Thôi cháu đi đị Dượng hy vọng cháu sẽ đưa người yêu đến ra mắt dươ.ng.
NP sung sướng cười:
- Cháu sẽ mời nàng đến nhà chơi để gặp dươ.ng.
Chàng vừa nói vừa nhìn MT. Hố buồn bã giữa hai người đã được lấp dần.
Dưới lầu, tiếng còi xe bỗng kêu vang, phá tan cảnh tịch mịch cuả đêm tốị
 

Xin các bạn vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai!

Please click to visit Coi Thien Thai's sponsor

(TRUYỆN QUỲNH DAO)

Join Cõi Thiên Thai's Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who live in Viet Nam)

Subscribe Unsubscribe

Last Update: September 12, 2002
This story has been read (Since September 12, 2002):

flower

This page is using Unicode font - Please download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail: [email protected]

Please click on the banners to visit our sponsors! Thank you!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)