0% of the time the page loads. var displaymode="always" var enablefade="yes" //("yes" to enable fade in effect, "no" to disable) var autohidebox=["yes", 20] //Automatically hide box after x seconds? [yes/no, if_yes_hide_after_seconds] var showonscroll="yes" //Should box remain visible even when user scrolls page? ("yes"/"no) var IEfadelength=1 //fade in duration for IE, in seconds var Mozfadedegree=0.05 //fade in degree for NS6+ (number between 0 and 1. Recommended max: 0.2) ////////No need to edit beyond here/////////// if (parseInt(displaymode)!=NaN) var random_num=Math.floor(Math.random()*displaymode) function displayfadeinbox(){ var ie=document.all && !window.opera var dom=document.getElementById iebody=(document.compatMode=="CSS1Compat")? document.documentElement : document.body objref=(dom)? document.getElementById("fadeinbox") : document.all.fadeinbox var scroll_top=(ie)? iebody.scrollTop : window.pageYOffset var docwidth=(ie)? iebody.clientWidth : window.innerWidth docheight=(ie)? iebody.clientHeight: window.innerHeight var objwidth=objref.offsetWidth objheight=objref.offsetHeight objref.style.left=docwidth/2-objwidth/2+"px" objref.style.top=scroll_top+docheight/2-objheight/2+"px" if (showonscroll=="yes") showonscrollvar=setInterval("staticfadebox()", 50) if (enablefade=="yes" && objref.filters){ objref.filters[0].duration=IEfadelength objref.filters[0].Apply() objref.filters[0].Play() } objref.style.visibility="visible" if (objref.style.MozOpacity){ if (enablefade=="yes") mozfadevar=setInterval("mozfadefx()", 90) else{ objref.style.MozOpacity=1 controlledhidebox() } } else controlledhidebox() } function mozfadefx(){ if (parseFloat(objref.style.MozOpacity)<1) objref.style.MozOpacity=parseFloat(objref.style.MozOpacity)+Mozfadedegree else{ clearInterval(mozfadevar) controlledhidebox() } } function staticfadebox(){ var ie=document.all && !window.opera var scroll_top=(ie)? iebody.scrollTop : window.pageYOffset objref.style.top=scroll_top+docheight/2-objheight/2+"px" } function hidefadebox(){ objref.style.visibility="hidden" if (typeof showonscrollvar!="undefined") clearInterval(showonscrollvar) } function controlledhidebox(){ if (autohidebox[0]=="yes"){ var delayvar=(enablefade=="yes" && objref.filters)? (autohidebox[1]+objref.filters[0].duration)*1000 : autohidebox[1]*1000 setTimeout("hidefadebox()", delayvar) } } function initfunction(){ setTimeout("displayfadeinbox()", 100) } function get_cookie(Name) { var search = Name + "=" var returnvalue = "" if (document.cookie.length > 0) { offset = document.cookie.indexOf(search) if (offset != -1) { offset += search.length end = document.cookie.indexOf(";", offset) if (end == -1) end = document.cookie.length; returnvalue=unescape(document.cookie.substring(offset, end)) } } return returnvalue; } if (displaymode=="oncepersession" && get_cookie("fadedin")=="" || displaymode=="always" || parseInt(displaymode)!=NaN && random_num==0){ if (window.addEventListener) window.addEventListener("load", initfunction, false) else if (window.attachEvent) window.attachEvent("onload", initfunction) else if (document.getElementById) window.onload=initfunction document.cookie="fadedin=yes" }

COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK

Coi Thien Thai - Vietnamese Entertainment Network

Please click the banner to support Coi Thien Thai !

Advertisement with Coi Thien Thai for low prices!

BÊN NHAU TRỌN ĐỜI

Tác giả: Patmol Black
E-mail:
patmol83@yahoo.fr
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện

[Phần 1][Phần 2][Phần 3][Phần 4][Phần 5][Phần 6][Phần 7][Phần 8][Phần 9][Phần 10]
[Phần 11][Phần 12][Phần 13][Phần 14][Phần 15][Phần 16][Phần 17][Phần 18][Phần 19][Phần 20]
(Đồng Tình Luyến Ái)

Chương 1: Danny
Phần 5: Bóng Tối Trên Tranh

flower

Tôi thấy tuần lễ trải qua thật đơn điệu và kinh khủng. Danny lại bắt đầu lẩn tránh tôi. Weekend cuối cùng cũng tới. Nhưng tôi biết, từ thứ sáu, là tôi được ở nhà một mình. Ba mẹ quyết định sang chơi nhà bạn 2 ngày. Tủ lạnh được lắp đầy những thứ tôi cần. Họ cũng biết Vanessa sẽ tới chơi với tôi. Sau khi ôm hôn tạm biệt, họ leo lên xe và lái ra đường.
Tôi quay lại với Vanessa. Chúng tôi ngồi trên bậc thềm vừa sắp xếp lại kế hoạch cho thứ bảy và chủ nhật. Đến lúc chúng tôi phải chia tay. Tôi leo lên phòng ngủ. Tôi bắt đầu cởi quần áo. Tôi chỉ còn mặc quần lót và mang vớ. Có cái gì đó va vào cửa sổ, lại thêm tiếng nữa, lại nữa. Có người ném sỏi lên cửa sổ. Khi hết ngạc nhiên, tôi nghĩ chắc là Vanessa lại quên thứ gì rồi. Tôi mở cửa sổ, Danny đứng phía dưới, trên thảm cỏ, đầu ngước về phía tôi.
Cậu hỏi thấp giọng.
_Tớ lên được chứ, Chris? Chuyện quan trọng.
Tôi kinh ngạc, não tôi như đang sôi. Trong ngực, tim tôi bắt đầu gõ thật mạnh.
_Cửa đóng…để tớ xuống mở.
Tôi với tay lấy cái khăn tắm quấn ngang mình, sao cũng được. Tôi hấp tấp chạy xuống dưới cầu thang.
Cậu vào nhà, tôi đóng cửa phía sau. Không nói một lời, cậu theo tôi lên phòng.
Cậu đứng đó, trước mắt tôi. Tôi không thể tưởng tượng nổi. Lại thêm một lần nữa, điều kì diệu lại xảy ra. Cậu nhìn tôi say đắm và tôi chìm trong ánh mắt cậu. Tôi không còn khả năng động đậy. Tôi biết, giây phút mà tôi từ lâu chờ đợi đã đến. Tấm khăn bung ra rồi rớt xung. Tôi không kịp làm gì để giữ nó lại. Chắc là tôi có vẻ ngốc lắm, mặt thì trơ ra, gần như không mặc đồ, lại không thể cục cựa.
Cậu chăm chú nhìn thân thể tôi.
_Tớ không thể nữa, Chris. Tớ không thể kiềm chế được. Tớ trở nên điên…
Thật kì diệu. Chỉ hai bước chân. Tôi nằm trong vòng tay cậu. Môi cậu đặt lên trên cổ, trên mặt, trên tóc và trên miệng tôi. Tôi rên rỉ hạnh phúc. Cậu đậy tôi. Chúng tôi vật nhau trên giường. Tôi hầu như không nhận thấy trọng lượng cơ thể cậu trên người mình. Cậu cũng không tốn nhiều thời gian để lột hết phần quần áo còn lại trên người tôi, vốn đã chẳng còn lại bao nhiêu.
Sau đó, một lúc lâu sau đó, trần truồng kề bên nhau, kiệt sức, chúng tôi trở lại với thực tại. Tôi thấy nó rất tuyệt vời. Tôi vẫn còn mùi vị cậu trên da. Tôi thấy thoải mái. Tôi chưa hề nghĩ một thú vui như vậy có thể tồn tại.
_Tớ yêu cậu, Chris, còn hơn thế nữa. Tớ như loá mắt. Tớ đã nghĩ mình có thể chết khi…
Tôi đặt một ngón tay lên miệng Danny. Cậu khẽ ngậm lấy.
_Suỵt! Đừng nói gì hết. Tớ cũng vậy, tớ không có đủ từ để diễn tả những gì tớ cảm nhận, tất cả những gì cậu vừa cho tớ.
Tôi đột nhiên thắc mắc.
_Danny, tại sao cậu biết là tớ ở nhà một mình tối nay?
Cậu phá lên cười.
_Ờ thì…từ ba ngày nay tớ tìm cơ hội để nói chuyện với cậu. Không cách nào được, Vanessa và mấy đứa khác không buông cậu ra. Tối nay, tớ lại nhà cậu. Tớ định nói với ba mẹ cậu là tớ muốn gặp cậu vì có chuyện gì đó quan trọng. Khi tới nơi, tớ thấy họ lên đường. Đem theo nhiều đồ đạc như vậy, tớ đoán là không phải chỉ cho một vài giờ. Nhưng cậu đã ở lại với Vanessa. Tớ đã kiên nhẫn chờ đợi. Cuối cùng cũng tới lúc. Tớ đã ném sỏi…
Tôi nằm dài trên người cậu, khẽ nén nhẹ người mình vào cậu. Tôi xém trượt xuống giường trong tiếng cười.
_Tớ sẽ không bao giờ tha lỗi chuyện cậu để tụi mình chờ lâu đến như vậy. Chỉ có một cách. Ba mẹ tớ vắng mặt suốt weekend, mà hiện giờ chỉ mới tới thứ sáu. Đừng nhìn tớ như thế. Cậu tới đúng thời điểm tốt: đây là một lời mời, tớ ra lệnh cho cậu phải chấp nhận.
_Nhưng Chris, ba,mẹ…họ đợi tớ. Tớ đã không báo trước.
_Danny Crawford, điện thoại của tớ tuỳ cậu sử dụng. Chỉ mới 10 giờ tối thôi, tình yêu của tôi. Cậu bịa ra chuyện gì cậu muốn: cậu vừa được mời đi chơi, 2 ngày, ờ nhà một người bạn…Vậy là đủ, tớ nghĩ? Họ sẽ không lo lắng đâu. Cậu về nhà tối chủ nhật, vậy là xong.
Cậu đã không cần suy nghĩ suốt nhiều giờ. Sau khi gác máy, cậu nằm lên người tôi và hôn miệng tôi. Chắc hẳn là chúng tôi đã mệt nhưng vẫn chưa hoàn toàn kiệt sức.
Thật trơ trẽn nếu như tôi kể lại cho các bạn nghe chuyện diễn ra trong vòng 2 ngày hôm đó, thời gian chỉ thuộc về 2 chúng tôi. Chỉ nên biết là chúng tôi đã trải qua một giai đoạn không có lí trí. Chúng tôi uống cạn thú vui cho đến tận cặn. Tối chủ nhật, ngay cả cặn cũng không giúp chúng tôi giải khát.
Chỉ có một sự cố nhỏ xảy ra trong suốt 2 ngày. Sáng thứ bảy, có người bấm chuông. Tôi mặc vội cái quần jean và đi mở cửa. Vanessa tới như đã hẹn. Say sưa trong hạnh phúc, tôi hoàn toàn quên mất cô ấy.
_Ơ…Vanessa, cậu đó hả? Khỉ thật! Tớ bận lắm…không được. Tớ…không rảnh cho đến…tối mai. Quan trọng lắm, đừng giận tớ!
Vanessa cười, mắt nheo lại, giọng bí mật.
_Trời đất…có phải Danny không?
Khuôn mặt rạng rỡ và đôi mắt thâm quầng của tôi cũng đủ để trả lời.
_Tớ thương cậu và tớ hài lòng về cậu. Cậu thật may mắn! Tớ để cậu yên cho đến thứ hai nếu cậu hứa kế cho tớ nghe mọi chuyện.
Tôi trở lại với Danny lúc này đã sẵn sàng nhảy qua cửa sổ nếu có nguy hiểm.
Tối chủ nhật, trước khi ba mẹ quay về, tôi cứ tưởng bọn tôi không thể chia cắt.

Thời gian trôi qua với vận tốc ánh sáng. Danny và tôi lại trở lại với thói quen. Mỗi ngày, anh dẫn tôi về tới tận nhà. Chúng tôi luôn có lý do để lẩn vào trong phòng ngủ. Tôi cũng làm quen với ba mẹ anh. Tôi thấy họ có vẻ không tự nhiên. Với hạnh phúc hiện có, tôi cũng không để ý đến chi tiết này. Đến phiên mình, tôi lại nhà anh. Chúng tôi luôn cẩn thận. Lúc nào cũng phải cảnh giác, không ngừng nghỉ, không để lộ ra một từ, một cử chỉ, một thái độ nào bất lợi cho chúng tôi.
Một mình, trong phòng tôi hay phòng anh, chúng tôi ngày càng khó kiềm được quán tính. Thỉnh thoảng, không thể kiềm chế, chúng tôi đã đi quá xa. May là không ai mở cửa trong những lúc ấy. Thật khó mà cưỡng lại được sự cám dỗ xác thịt. Những lần khác, chúng tôi lại bất cẩn hơn. Những khu nhà bỏ hoang, những cánh đồng, cách không xa thành phố, là nơi che chở cho tình yêu của chúng tôi.
Tôi ngày càng không chịu nổi sự lén lút này. Mỗi ngày một chút, tôi càng thấy khát khao ngày trọng đại mà tôi sống công khai với Danny. Anh thì, ngược lại, hoàn toàn thích nghi với lối sống hiện giờ.
Đó là điểm tối duy nhất trên bức tranh. Thái độ của anh với tôi, ở trường, làm tôi khó xử. Anh lạnh nhạt, giữ khoảng cách. Giống như anh nghĩ là chỉ việc chứng tỏ mình giao lưu với tôi thôi cũng đủ làm lộ mối quan hệ thực sự giữa bọn tôi. Vậy cũng được! Một lần, tôi đến sân vận động để động viên anh, nhân một buổi thi đấu. Điên tiết, anh cấm tôi không được làm vậy nữa. Tôi bị tổn thương. Từ lâu đã không thích thể thao lắm, tôi như được chích thuốc ngừa mãi mãi.
Tuy vậy, Danny yêu tôi, yêu như điên. Không chỉ là sự thu hút bên ngoài. Ngay lúc chúng tôi ở một mình, anh thay đổi hoàn toàn. Anh êm dịu, say đắm, thèm muốn sự vuốt ve của tôi. Không một giây phút nào tôi thoát khỏi vòng tay anh. Lại thêm một weekend nữa diễn ra, ở nhà ba mẹ anh, còn tuyệt hơn là cái mà chúng tôi đã trải qua ở nhà tôi. Anh thủ thỉ vớ itôi những từ yêu đương mà tôi có cảm tưởng như chưa từng được nghe. Anh dựng nên những kế hoạch tương lai cho anh và tôi. Nhưng điều kì lạ là trong tương lai hạnh phúc ấy, thế giới, mọi người xung quanh chúng tôi, không tồn tại.
Về phần tôi, tôi không thể yêu nhiều hơn nữa. Cứ mỗi ngày trôi qua, sự hiện diện cận kề của anh càng trở nên bức thiết. Danny là không khí tôi hít thở, là nước tôi uống. Vừa rời khỏi anh là tôi đã thấy nhớ. Tôi chỉ nghĩ tới anh. Tôi chỉ sống vì anh. Tôi không thể chịu đựng được những giờ không có anh bên cạnh.
Hơn hai tháng đã trôi qua. Ở trường, Vanessa,Robert và Nancy, cả Gloria và Herbert, cặp này vừa mới gia nhập vào nhóm bọn tôi, bao bọc tôi bởi tình bạn. Đương nhiên chỉ có mình Vanessa mới biết được chuyện tình lãng mạn của tôi.
Ba mẹ tôi cũng nhanh chóng nhận thấy những lúc tôi lơ đãng, những lúc tôi tránh mặt họ muốn ở một mình, khi tôi nghĩ tới Danny. Để trả lời những câu hỏi của họ, tôi đáp là sắp hết năm học, số lượng bài tập, mệt mỏi. Họ đã tin tôi. Cảm ơn trời! Mặc dù bận bịu chuyện tình cảm nhưng tôi vẫn là một học sinh giỏi, một học sinh xuất sắc.

(Hết Phần 4 ... Xin xem tiếp Phần 6)

 

Xin các bạn vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai!

Please click to visit Coi Thien Thai's sponsor

(VIETNAMESE STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN)

Join Cõi Thiên Thai's Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who live in Viet Nam)

Subscribe Unsubscribe

Last Update: July 21, 2002
This story has been read (Since July 21, 2002):

flower

This page is using Unicode font - Please download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail: webmaster@coithienthai.com

Please click on the banners to visit our sponsors! Thank you!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)

re!">

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)