| Thấy tôi đứng mãi không chịu ngồi vào cái ghế sô pha, cô chủ 
					nói giỡn : ủa, tôi mời ông đến nhờ chút việc, hóa ra ông tập 
					đi làm rể. Tội không, hèn gì anh nào đi ở nhà vợ cũng cun 
					cút như mèo lấm lét bên chủ. Tôi đã nổi khùng nên nói trả treo : không làm rể cũng như 
					làm rể. Nhìn kiểu ngồi trịch thượng của cô, tôi không đáng 
					là một trang nam tử vì dù gì cô cũng là chủ, còn tôi phận là 
					tớ. Cô chủ chặn lập tức : ông không được tự ty, tôi lúc nào cũng 
					quí mến ông, sở dĩ hôm nay tôi mời ông đến cũng muồn đề nghị 
					với ông một chuyện quan trọng. Cô im lặng để xem lời cô thấm 
					sâu vào tâm tưởng tôi đến đâu rồi tiếp : ông nghĩ sao nếu 
					tôi nhờ ông cai quản hộ chỗ làm ăn hiện giờ. Tôi giật bắn người, không tin vừa nghe một lời ướm hỏi như 
					thế. Tôi tròn xoe mắt và hơi sẵng giọng hỏi ngược lại : tại 
					sao cô lại giao việc này cho tôi. Cơ sở đang tiến triển, sao 
					cô lại giao cho một tay gà mờ như tôi, lỡ tôi vụng về làm 
					hao mòn, thất thoát công lao, của cải thì cô tính sao. Cô chủ ôn tồn nói : con người có những tài năng thầm kín, 
					chỉ phát tiết khi cờ đến tay. Tôi đã ngầm theo dõi, xét đoán 
					thấy ông có khả năng làm chủ. Vả lại, tiếng là giao, nhưng 
					tôi đâu có bỏ bẵng hết, tôi vẫn đứng cạnh ông. Chẳng qua tôi 
					muốn được rảnh rang, thảnh thơi một thời gian. Hơn nữa, tôi 
					cũng muốn… Tôi trám ngay chỗ ấp úng của cô : lánh xa tôi để đừng bị rơi 
					vào khó khăn tình cảm hẳn vậy. Cô chủ ngước mắt nhìn tôi, 
					một cái nhìn đăm đăm, xa xôi. Không khí chợt nặng nề, cô 
					ngồi không yên trên chiếc ghế. Sự xê dịch thân hình của cô 
					làm cho cái củng vốn đã hở càng thêm rộng hở. Lại nữa chất 
					vải dầy của loại jean làm cho phần háng cô chủ thoáng đãng 
					và mát mẻ hơn, mỗi khi cô đổi thế ngồi là mọi sự đều triển 
					lãm tuốt tuột. Tôi nuốt nước bọt ực ực, cô chủ nói kháy : ông bị nghẹn à, 
					chắc là hấp tấp chạy đến đây nên ăn không kịp nuốt. Cơ khổ 
					không, ông có cần tôi đãi ông thêm ly rượu nữa chứ. Tôi dí 
					dỏm chọc cô : một là cô khép bớt hộ cái váy hở như miệng cá 
					ngão kia, hai là cô cởi toẹt nó ra, chứ cô cứ ỡm ờ còn muốn 
					chuốc rươu cho tôi, chắc cô muốn tôi quay cu lơ tại chỗ cũng 
					nên. Cô chủ cười hề hề : lúc nào ông cũng chọc ghẹo tôi được. Tôi 
					bám vào cái sào cô vừa đưa ra để nhử câu theo : hôm nay cô 
					chủ diện quá, cái áo với hoa văn xòe to như hai bàn tay ôm 
					choàng lấy ngực cô làm tôi muốn sốt rét. Tôi đã phải nín thở 
					khi cô chủ đột ngột xuất hiện ở chuồng lúc chiều. Làm tôi 
					nhớ chi nhớ lạ… Cô chủ hồng sắc mặt, vẻ thẹn thùng rất đáng yêu. Tôi ngắm 
					không thấy chán. Vẻ hồi hộp làm ngực cô nhấp nhô, hai trái 
					vú nhồi nhồi dưới lớp vải, trông nung núc như hai quả soài 
					tượng chin tới. Bất giác tôi vò vò hai bàn tay như đang xoa lên đó. Cô chủ 
					từ màu hồng chuyển sang đỏ rừ như tôm luộc. Tôi e dè ngồi 
					vào cạnh cô, miệng nói lời không dằn kịp : tôi nhớ cô quá, 
					sao bỏ đi không một lời nhắn lại, làm tôi buồn cách chi.Cô chủ nhìn xăm xoi tôi như đánh giá lời tôi nói đúng tới 
					mức nào, tôi vội ôm chầm lấy cô. Lụa áo mềm quá, nhưng tôi 
					cũng nhận ra sự phổng phao của hai trái vú đang rộn lên vì 
					hạnh phúc.
 Không chờ cô lắng đọng tâm tư, tôi mở rộng bàn tay đặt lên 
					hai vú cô bên ngoài áo. Chưa chi tôi đã vò vò lia lịa, cô 
					chủ không hề cự tuyệt hay bỏ đi. Tôi vội vàng một tay bóp vú, 
					một tay lần mở các nút ở áo cô ra. Tôi tách vạt áo để trực tiếp sờ vào cái nịt vú đen ngay. Tôi 
					cuống cuồng gỡ cái khóa cài sau lưng và lòn tay vào bóp cái 
					vú thây lây của cô chủ. Thịt cô mềm ấm, trơn láng dưới da 
					tay tôi, đôi núm bị tóm ọp ọp khiêu khích. Tôi xô cô chủ dựa vào lưng ghế rồi vừa miệng, vừa tay tôi bú 
					bóp. Hai bàn tay, miệng lưỡi tôi như phù thủy múa may lăn mò 
					trên hai cái vú đã căng lên tròn đầy. (Truyện từ 
					CõiThiênThai.com) Tôi cắn cái đầu vú 
					trong răng, nhay nhay mà kêu i ỉ : nhớ quá, nhớ quá. Cô chủ 
					ườn người ra, đưa trọn cặp vú vào sát miệng và tay tôi. Tôi lấy chót mũi day, tay khều khào xe núm vú và khen hình 
					như có hơi tay đàn ông vú cô nở lớn bộn. Cô chủ không nói 
					không rằng, chỉ xục xịch người chịu đựng. Tôi hứng chí 
					nghịch tinh như đứa trẻ thình thoảng cắn vú mẹ một phát đau 
					điếng, cô chủ cũng chỉ hít hà : đau em mà anh. Tiếng kêu như mèo của cô làm tôi xần xần. Xin lỗi vợ, cưng 
					tha tội cho anh, ai mà dửng dưng được trước hai vú dầy và 
					nặng như vầy. Thế là tôi bóp, tôi vặt, tôi xoa, tôi nắn, đảo 
					điên, đào xới lung tung lên. Đôi giò cô chủ nhảy nhún đùng đùng như cào cào. Tôi nghĩ 
					cánh bướm xập xòe bên khóm hoa cũng không đẹp hơn vậy. Nên 
					tôi chỉ còn dùng miệng và một tay để duy trì kích thích nơi 
					vú cô, còn một tay thì tôi thọc luôn dưới miệng củng mà vuốt 
					lên hai đùi chắc nịch lẫn chất ni lông mềm của quần liền vớ. Tôi đặt một ngón tay vào cái khe dọc ở háng cô mà vuốt xoa. 
					Chẳng mấy chốc cô chủ cồn cào lên, còn chỗ trũng thì ướt 
					sũng nước. Tôi đằn mạnh ngón tay xuống day cái hạt thịt lồi 
					như chong chóng. Cô chủ nhón người lên và vứt uỵch uỵch 
					xuống sô pha.Tôi biết là vớ đúng mội nước ngầm nên úm chặt vô mà móc. 
					Nước càng thấm bèo nhèo, tôi cố lôi cái quần liền vớ ra mà 
					người cô chủ nặng quá tôi không nhấc lên nổi. Tôi không muốn 
					để cô bị gián đoạn vì những cơn sóng đang bủa tới tấp nên bú 
					nút vú thì vẫn làm, bóp xe ngực thì vẫn xe còn tay đang mò 
					trong váy thì vẫn tiếp tục.
 Cô chủ ví như con sâu rọm bị que tăm chặn căng đầu đít, ngúc 
					ngắc né loi choi, nhưng sao thoát được. Tôi sốt cả ruột vì 
					ham ăn nên kéo cởi hoài không xong, tôi liền móc ngón tay 
					vào chỗ nước choèn nhoẹt mà xé cho rách quần liền vớ ra. Lạ chưa, cô chủ chẳng một chút ngăn cản. Khi tiếng ni lông 
					kêu xoẹt thì mới nghe cô hỏi : ủa, anh xé rách của em ra rồi 
					à. Tôi làu bàu : không cởi được, thì xé nó ra để cô oằn 
					người lâu chịu gì thấu. Cô chủ nũng nịu : chèn ơi, ham chi ham dữ. Anh phải nói để 
					em phụ cởi chớ. Tôi giả lơ không nghe, giờ cứ chỗ rách thọt 
					ngón tay vào. Tôi ngoáy một vòng, cô chủ dợn người lên kẹp 
					chặt tay tôi. Tôi hét lên : sướng phải bét giò ra mới đã, 
					sao lại kẹp chưn thì móc làm sao. Bất đắc dĩ cô chủ phải lơi lơi hai đùi, tôi nhón vô sâu mà 
					mò như mò cua. Nước ọc ra nhơn nhớt, miệng khe lệt bệt như 
					phủ keo. Tôi hất cô nằm hẳn ra sô pha và vội vàng lột cái 
					củng. Nhìn cô lọng cọng với chiếc quần liền vớ bị xé rách, 
					lông lá lòi ra tôi muốn đứng tim. Đây là lần đầu, tôi nhìn thấy con sò của cô thứ thiệt. Nó bè 
					bè mà lại mum múp mới hay. Dù nước phủ che nhưng múi nào 
					rành rành múi nấy, cái lỗ lọp ngọp lờ mờ. Tôi dùng hai ngón 
					tay banh ra, mẩu thịt bên trong đỏ như sò huyết. Tôi nhép 
					miệng chách chách.  (Hết Phần 
					25 ... Xin 
					mời đón xem tiếp
					Phần 
					26) |