| Mặc dù đã được anh bạn dặn dò và bảo đảm trước, vậy mà tôi 
					vẫn vô cùng bối rối lẫn hồi hộp khi vào sơ vấn với bà chủ. 
					Trong đầu tôi nghĩ sẽ gặp một bộ mặt khó đăm đăm, một típ 
					người đàn bà lạnh lùng, nhăn nhó, chuyên họanh họe những 
					người sắp được nhận vào làm công cho nhà bà. Cho nên tôi thập thò mãi ở cửa phòng chủ nhân, không dám gõ. 
					Anh bạn phải dùng tay ra dấu để tôi can đảm lên. Khi nghe 
					tiếng lảnh lót “ mời vào “, tôi rụt rè mở cửa lách vào. 
					Trước một cái bàn rộng thênh thang, một người phụ nữ, rất 
					đẹp, điểm trang rất lịch sự, đeo một đôi kính đen dầy và 
					gọng to. Thấy tôi khép nép, bà/cô trấn tĩnh bằng cách chỉ cho tôi cái 
					ghế cạnh đó. Tôi chưa dám nhìn kỹ vào mặt bà/cô vì e bị đánh 
					giá đường đột và tọc mạch. Như để không khí bình thường, bà/cô 
					nói : tôi có được bạn ông giới thiệu, hôm nay chắc là ông 
					đến nhận việc. Tôi lí nhí thưa : dạ phải. Rồi im bặt. Bà/cô chủ lại xóa tan sự ngượng nghịu của tôi : xin ông có 
					thể cho xem hai bàn tay của ông để tôi nhóng coi có thích 
					hợp với công việc tôi cần thuê chăng ? Tôi lạ lùng về thái 
					độ giám sát này, tuy vậy tôi cũng từ từ xòe hai bàn tay ra. 
					Dù ngồi cách nhau một cái bàn mà hình như bà/cô nhìn thấy rõ 
					nên lại bảo : phiền ông lật sấp, lật ngửa bàn tay một chút.Vừa nói, bà/cô chủ vừa tháo bỏ cặp kính đeo mắt, tôi choáng 
					váng vì hai hạt huyền đen kịt trên khuôn mặt lung linh như 
					đóa hồng bạch, kèm với đôi môi thoa son đỏ chói, thật là một 
					bó hoa hồng nhiều màu sắc. Tôi còn thoáng thấy hai vòng đeo 
					tai rất to, hơi nặng kéo hai dái tai bà/cô như tai tượng.
 Tôi đang liên miên suy nghĩ thì bà/cô chủ lại lôi tôi về 
					thực tại : phiền ông tưởng tượng như đang bóp vú, thử co bóp 
					hai bàn tay để tôi xem mức hiểu biết của ông đạt tới trình 
					độ nào. Tôi không ngờ bà/cô ấy lại sành sõi đến vậy, tôi đã 
					nhận xin đi làm thì chủ muốn sao mình phải làm chứ chạy chối 
					vào đâu. Tôi tần ngần mất mấy giây, song tập trung tư tưởng để nghĩ 
					đến hai bầu vú của vợ, mắt tôi hoa lên đầy nét hưng phấn, 
					tôi cử động hai bàn tay, bóp ra bóp vô thật nhuần nhuyễn, 
					xoa vòng vòng lại đẩy thúc lên, chà vuốt xuống, vò vò như vo 
					viên từng cái vú và bóp xịt xịt, suốt từ trong ra ngoài và 
					từ ngoài vào trong. Tôi thấy cô chủ nhướn người lên theo dõi. Tôi càng hăng tiết 
					vịt mà vo bóp nhanh tay hơn, bây giờ thì tôi thấy cặp ngực 
					của cô chủ lộ ra phía trên mặt bàn làm tôi càng sững thêm, 
					tôi chuyển từ ý nghĩ đang bóp vú vợ sang mò bóp vú cô chủ.Chả hiểu cô có đọc ra ý nghĩ ma bùn này của tôi hay không mà 
					mắt cô đờ đẫn ra. Tôi có cảm tưởng như da tay tôi đang măn 
					lên hai bầu vú căng cứng của cô, đến nỗi hai quầng vú sượng 
					đanh và hai núm vú thò ra như hai con thòi lòi. Tôi như bị 
					ma ám, hay đang bị thôi miên nên quên chuyện đang qua kỳ sơ 
					vấn, cứ tưởng lẫn lộn đang ở nhà mò vú vợ, cũng lại nghĩ 
					đang được bóp vú chủ nên làm mê mẩn không ngưng.
 Cô chủ thấy tôi quá say sưa với việc bóp vú thì chốc chốc 
					nhón người lên lại ngồi uỵch xuống theo dõi, vặn vẹo người, 
					hai cái vòng tai xao động như lôi trì dái tai cô xuống. Hơi 
					thở cô rạo rực làm vải áo chỗ hai vú cương căng, tôi mường 
					tượng đường vòng no tròn và mềm dịu của cặp vú cô mà bóp lia 
					bóp lịa. Tôi có cảm tưởng như mồ hôi bắt đầu rịn ra, hai tay 
					đầy ắp thịt da cô chủ, những bóng vú đảo lộn quay cuồng làm 
					chân tôi đứng không vững. Cô chủ kéo tôi ra khỏi trạng thái cuồng mê. Cô bảo : thôi đủ 
					rồi, xem ra ông học kỹ thuật đến nơi đến chốn đấy. Ông hãy 
					xuống bóp vú với các bạn ông, chốc tôi sẽ ghé xem tận mắt 
					coi việc bóp vú của ông kết quả ra sao. Tôi nhẹ cả người, 
					thế là tôi đã đỗ kỳ trắc nghiệm, thoát khỏi cảnh bị thất 
					nghiệp dầm dề. Tôi lí nhí cám ơn và bước ra nhẹ tênh, trong 
					khi loáng thoáng nghe cô chủ thở dài như vừa trút được nỗi 
					nặng nhọc đơm đầy ngực. Anh bạn thấy tôi rảo bước vui vẻ thì vừa đang bóp nặn vú bò 
					vừa liến thoắng giới thiệu tôi với xung quanh. Tôi ngồi vào 
					chỗ con bò chưa có ai làm, nhìn hai bầu vú nó xệ nặng và 
					chùng chình như quả bầu to phải đeo vào dây cho khỏi rớt. 
					Tôi hứng chí cầm luôn hai vú trong lòng tay, măn nhẹ và kéo 
					lên môi hôn đến chụt một cái. Tôi hôn to tiếng quá làm các anh bạn bò ra cười vì lần đầu 
					thấy người hôn nựng vú bò như vú vợ. Tôi trẽn quá nên sửa bộ 
					ngồi nghiêm chỉnh, kéo xô lại gần. Tôi bắt đầu xoa cho vú bò 
					giãn ra và nắn nắn cho nguồn sữa thông suốt, rồi bắt đầu bóp 
					nặn. Con bò được bóp thúc oạch oạch nên hai chân cà lộp cộp 
					lên ván chuồng. Tôi nặn vuốt từ sát bụng ra đầu vú làm sữa ọc tóe loe, rơi 
					vào xô nghe rổn rảng. Tôi thay phiên bóp hết vú này sang vú 
					khác, khi thấy sữa tia ra ở đầu vú nào thì dí phía vú đó vào 
					xô cho sữa chảy. Chỉ một loáng đã được gần nửa xô, cái chất 
					lỏng béo ngậy dập dềnh trong xô làm tôi thèm cách gì.  Tay thì bóp, miệng thì nhóp nhép như đang bú mẹ. Con bò 
					thỉnh thoảng lại be lên một tiếng có vẻ thích thú việc tôi 
					bóp vú. Tôi làm hùng hục, thay đổi xô vì đầy. Càng bóp càng 
					nghĩ là đang bóp vú vợ mình, có khi cao hứng còn địa là đang 
					bóp vú cô chủ làm tôi quên béng luôn thì giờ và mệt mỏi. Đến nỗi cô chủ đến đứng thanh sát từ hồi nào tôi cũng không 
					hay. Chỉ nghe tiếng cười rinh rich của các bạn đồng nghiệp, 
					lại cứ nghĩ họ vừa làm vừa pha trò với nhau cho đỡ nản. Đôi 
					lần con bò quỉ quái bị tắc sữa, ì ạch rặn phè phè, tôi phải 
					kê luôn vú nó vào môi cà đi cà lại, hôn và mút chụt chụt. Nó 
					còn bướng bỉnh thì tôi phải ỏn ẻn kêu lên với nó : em giúp 
					anh tí đi, đừng làm khó anh mà, anh bóp vú em mà em cứ xà lơ 
					thì sao được. Mãi tới lúc nghe cô chủ khen : trông hai tay 
					ông bóp dẻo quá, hèn chi nãy giờ sữa ra nhiều. Ông bóp vậy 
					vú nào mà lì lợm cho được. Rồi chẳng hiểu là cô ta muốn 
					khuyến khích hay muốn nói ý gì, chỉ thấy cô sán lại gần như 
					dò xem sữa trong xô ra sao mà tỉ tê với tôi : nhìn ông bóp 
					vú, tôi cũng muốn nhộn nhạo nữa là bò. Chắc là bà nhà mỗi 
					lần được ông bóp hẳn thú vị lắm nhỉ ? Tôi lan man bay bổng chín tầng trời, dường như tôi vừa được 
					bốc lên khỏi mặt đất, bị ném vào không gian, chẳng có dù có 
					lọng, làm tôi quay cuồng không bén rễ. Tôi cảm thấy hai vành 
					tai nóng bừng, máu chạy rậm rựt trong huyết quản. Tay tôi 
					khựng lại, con bò phải nện chân xuống sàn chuồng nhắc nhở, 
					còn cô chủ thì bảo : ông tiếp tục bóp vú đi chứ, sao lại 
					ngưng. Tôi ngước nhìn lên, thân hình cô chủ lừng lững như bức tường 
					chắn nghiêng trước mặt, cả một vùng ngực ngồn ngộn như núi, 
					tôi phải nhắm mắt lại để dằn cơn thèm muốn xé lột áo cô ra. Đến đây, cô chủ xem ra đã đủ, nên lẳng lặng bỏ đi, cái đít 
					ngúng nguẩy, hai mông cồm cộp, cặp ngực lắc lư, thấy dễ giận 
					vô cùng. Anh bạn ngồi cạnh thấy tôi nghệt mặt thì la hơi lớn 
					: cô chủ đi rồi, ta làm thôi kẻo hết giờ.Tôi bàng hoàng tỉnh lại, chộp vào vú bò bóp xoành xoạch làm 
					hai chân nó gõ cành cành lên ván. Tôi trút hết giận hờn vào 
					nó, thật vô duyên làm sao.
 (Hết Phần 4 ... Xin 
					mời đón xem tiếp
					Phần 
					5) |