Sáng nay mợ lôi hết đò nghề trang điểm bày đầy lên bàn phấn.
Tấm gương bầu dục trong vắt được gắn một vòng bóng đèn chi
chit thắp sáng rực lên. Mợ ngồi ở cái ghế love seat, chăm
chỉ xoa kem, dặm phấn, tô mày, kẹp mi, chọn màu son, viền
xanh mí, đánh phấn hồng lên má, chẳng nói năng một lời.
Tôi khoanh hai tay trước ngực chăm chú nhìn. Mợ mặc có cái
nịt vú bằng ren và cái quần sịp cùng thứ làm các động tác
trau dồi sắc đẹp. Bóng mợ phản ánh trong gương, trông đẹp
hẳn lên, hồng hào, rắn chắc, không còn một chút dấu vết nào
buồn khổ nữa. Tôi theo dõi không chớp mắt.
Mỗi lần mợ dơ cao tay để phủi những bụi phấn bay quầng trên
mái tóc thì kéo theo bầu thịt ở ngực, làm cho hai vú mợ đội
vút lên Tôi xuýt xoa khen, mợ hơi ngượng, bảo tôi : con xê
ra để mợ make-up, rồi còn đi kẻo muộn. Tôi không hiểu mợ
định đi đâu, tại sao lại như có cả tôi đi theo mà chẳng hề
nghe mợ riết róng gì trước.
Tôi đứng ì tại chỗ, hết nhìn mợ bên ngoài lại nhìn sắc diện
mợ trong gương. Mợ chợt lúng túng như bị ai cù léc, không
sao trang điểm được nữa. Mợ cầm cái bông phấn nơi tay, năn
nỉ tôi : đi hộ mợ chút đi. Con đứng nhìn mợ không làm gì
được.
Tôi bảo mợ : tại sao lúc nào mợ cũng muốn đuổi con xa mợ.
Con đã bảo mợ rất đẹp, thì sao mà con bỏ đi nổi. Vả lại, hôm
nay mợ càng lộng lẫy hơn, mợ định đi đâu mà diện thế. Mợ
phân giải : ủa, lâu chưa về thăm mẹ anh thì bữa nay ta đi
một lần. Có gì lạ mà anh căn vặn.
Thâm tâm tôi chưa muốn về thăm mẹ. Bởi vì vừa đi vừa về ít
cũng phải mấy hôm, tôi sẽ không còn dịp hú hí với mợ, làm
sao chịu cho nổi. Phương chi chuyến này mợ lại định tự lái
xe, dềnh dang trên đường thì nỗi háo hức trong tôi càng lụp
chụp nao nức vô biên.
Tôi ậm ừ không bằng lòng. Mợ buộc triệt tôi : vậy là anh
quên mẹ rồi à, sao có vẻ không muốn vậy. Tôi thừa nhận lỗi
bất hiếu của mình, nhưng chống chế với mợ : sao mợ lại chọn
đi lúc này mà không để khi khác.
Mợ quay người lại phía tôi, cả một khúc thân hình mợ xuất
hiện ra. Hơi thở mợ đẩy đưa bộ ngực dập dồn lên xuống, đồng
thời cái quần sịp của mợ cũng nhúc nhích theo. Tôi bị thôi
miên vì nét đẹp đầy đặn của ngực mợ và nét phẳng lì của
khoang bụng màu trắng. (CõiThiênThai.com) Ánh đèn càng làm cho da mợ bóng lẫy,
hơi nóng từ nhiều ngọn điện làm cho những sợi lông măng của
mợ như bị hun nóng lên. Tôi nhìn rõ màu vàng mịn se se dài
trên da tay, đùi mợ.
Tôi bảo mợ ngồi yên để tôi ngắm. Mợ có vẻ e thẹn nên co vai
và nép đùi vào phía dưới bàn. Tôi phải nài nỉ đứt cả lưỡi,
mợ mới ló ló dần bộ ngực và khoảng háng ra. Tôi tự dưng bị
kích thích vì một ý nghĩ nghịch ngơm nên xin mợ ngồi nguyên
như vậy để tôi làm cho mợ một vài nét dặm cho sắc đẹp mợ nổi
lên hơn.
Mợ có vẻ không tin vì biết tôi vốn hay bày trò cợt nhả. Tôi
phải làm ra dáng nghiêm túc để mợ yên lòng. Tôi nhích lại
gần mợ, nhìn say đắm mợ như tín đồ ngắm thần tượng mỹ nhân.
Tôi đưa bàn tay vẽ một vòng tròn trong không trung và nói
nhanh nói nhạy : chao ôi, sao mợ lại có thể bỏ quên một chỗ
cần phải trang điểm cho nó nổi bật lên vậy. Mợ ngơ ngác chưa
hiểu, tôi tiến lại vịn vào bờ vai mợ, ngay chỗ sợi dây áo
nịt gợn hằn vết ở đó.
Mợ băn khoăn theo dõi cử chỉ tôi. Chính tôi cũng hồi hộp vì
hành động sắp tới. Tôi lòn ngón tay vào hai sợi dây áo nịt,
nhún nhún như thử xem độ chặt thế nào Mợ cũng không ngăn cản
gì, tôi xê dịch bàn tay vuốt tròn bả vai và dọc xuôi xuống
cánh tay mợ.
Khi bàn tay đã đến gần sau lưng mợ thì tôi kéo miết hai bên
sợi ren chạy ngang cho tới chỗ cái khóa nhôm sáng bóng của
nịt vú. Tôi lại lòn tay vào dưới sợi ren ngang để ướm thêm
lần nữa xem độ chặt thít hai vú mợ như thế nào. Mợ thật sự
lo lắng.
Tôi từ từ mở khóa nịt vú ra, mợ giật nẩy người, vội úp tay ở
trước giữ lấy hai lớp ren che cặp vú, không cho cởi. Mợ lăm
lăm nhìn tôi bảo nhỏ : đừng. Tôi cười cầu tài mà bảo : mợ
đừng sợ, con làm việc đàng hoàng mà. Mợ còn ngần ngừ chưa
tin, tôi phải đắm đuối nói : thật, mà mợ.
Mợ rón rén bỏ hai tay ra, hai lúp ren tuột dần để lộ hai bầu
vú to căng của mợ. Tôi gỡ cái nịt vú, đưa lên mũi hít một
hơi và đặt lên mặt bàn phấn. Mợ vẫn che che lấy hai quầng,
song ngón tay mợ lại hờ hững đặt giữa hai cái núm y hệt như
đứa trẻ hiếu kỳ thấy người lạ vào nhà len lén nhìn xem.
Tôi lại kêu nho nhỏ : bỏ tay ra đi mợ, con cam đoan làm cho
ngực mợ đẹp lên bội phần. Mợ lại một phen nhích dần hai tay,
hai bầu vú được tự do, nhún lên một cái mới thả gọn trước
ngực. Tôi xoay nghiêng xoay ngả nhìn vú mợ, tựa người nghệ
sĩ điêu khắc nhìn nét tròn của đôi vú vừa đắp coi có cân
xứng chưa.
Lúc này thì mợ ngồi quay vào gương, khuôn mặt hồng của mợ
bềnh bồng cùng nhịp thở của hai vú trần nhấp nhô gợn sóng.
Tôi đứng phía sau lưng mợ, chỉ trỏ vào gương : mẹ xem hai
núm vú mợ màu nâu, không tương xứng với màu hồng rực rỡ ở
má, môi mợ, mợ có thấy áy náy không. Mợ có vẻ điếng vì nhận
xét thẳng rẳng của tôi. Mợ chống chế : thì vú đàn bà làm sao
đỏ hồng như vú con gái. Mợ có chồng, lại lớn tuổi, con đòi
mợ còn son thì mợ làm sao có được.
Mợ nói lửng lơ, nhưng tôi nghe ra chua xót vô vàn. Có lẽ mợ
tiếc rẻ cái thời hai vú mợ còn tân, lúc nào cũng đỏ như son.
Mợ chẳng nói ra song tôi hiểu là mợ qui trách sự đổi màu nơi
vú này là do sự tàn phá của môi miệng người chồng bú mút làm
cho nhạt màu đi vậy. Tôi thông cảm hoàn toàn lời lên án này.
Thế nên tôi phải nói nhiều để mợ vỡ lẽ : phụ nữ nào chả vậy,
mợ. Mợ đừng quay quắt vì sự tàn phá này, trái lại ngày nay
người ta có thể bù đắp vào chỗ thời gian hủy hoại đó. Tôi
nói và nhón lấy cây son màu đỏ chót, mở nắp, vặn cho ruột
son lòi ra, và định bôi lên hai núm vú. Nhưng mợ cản lại :
màu này chói quá, không thích hợp với tạng người mợ. Con
chọn màu lợt lợt một chút.
Tôi bỏ cây son đỏ xuống, đưa từng cây son màu khác để hợp
đồng cùng mợ chọn màu định chọn. Loay hoay rồi cũng lấy màu
son hồng cánh sen tươi rói. Tôi sửa người mợ ngồi quay ra,
bóng in xiên trong gương. Tôi quì xuống giữa hai chân mợ,
lăm lăm cầm cây son ngắm nghía. Mợ buồn như bị cù vào nách,
người dúm dó như bị tôi đã chọc chạm vào da thịt mợ rồi.
Tôi đằn hai ngón tay lên chỗ quầng vú mợ, doãi cho nó căng
giãn ra rồi nhẹ thoa cây son tô khoảng thịt màu nâu đó. Cây
son mềm lướt rất nhẹ, nhưng mợ vẫn nhận ra sự lợn cợn của
ngón tay đàn ông nên hai quầng vú mợ cau lại. Tôi be cho cây
son lăn tròn che hết màu nhạt của quầng vú, những hạt sữa
cộm lên loang loáng, hai núm vú sụp sùi vểnh lên mỗi khi cây
son tô lên khoảng thị mềm trơn nơi vú.
Tôi nắn nót tô, cho thật khéo, cho thật gọn, cho thật khít
khao để quầng vú mợ ngậm vừa đủ màu son, không bị nhòe ra
ngoài. Mợ có vẻ nín thở vì sự khều nhẹ ở vú, nên người run
run. Tôi tô cho xong một bên vú, né người ra và xoay ngực mợ
vào gương để mợ thấy công trình làm đẹp của tôi. Mợ vừa nhìn
đã quay ngoắt đi khi thấy màu hồng sen nở bừng nơi đầu vú.
Mợ đẩy tay tôi : thôi, không tô nữa, vú mợ nằm trong áo nịt
có ai nhìn đâu mà vẽ trò. Nhưng tôi phản đối ngay : chẳng ai
nhìn, nhưng con nhìn. (CõiThiênThai.com) Con thích như thế, mợ chiều con đi.
Hay là để con tô rồi mợ quẳng quách cái nịt vú thì chắc là
sẽ có người nhìn ra đôi vú đẹp của mợ.
Mợ còn ương ngạnh chưa chịu, tôi phải bíu vào lời hứa của mợ,
nói quính quáng lên : mợ lại sai hẹn mất rồi, mợ bảo con
muốn gì cũng cho, giờ con chỉ xin tô có tí đầu vú mợ, mợ lại
thoái thác. Mợ ú ớ lập tức. Tôi không để mợ chần chờ lại
chuyển người mợ và tô son tiếp lên bên vú còn bỏ dở. Tôi
chuyên chú làm.
Xong cả hai bên rồi thì tôi đặt cây son lên bàn phấn, ngả
lui đầu ra phía sau xem công trình vừa hoàn tất xong. Tôi
nghiêng ngắm cái vú bên trái, nhìn nhỏ cái vú bên phải, nâng
từ dưới ngực đẩy lên như người chọn mua vật yêu thích. Tôi
trầm trồ với sự chắc nịch của bầu vú, với vẻ rắn chắc của cơ
thịt, với màu rực rỡ của đôi quầng.
Mợ ngồi im để mặc tôi xăm xoi, mợ biết có cản cũng chẳng
được. Tôi ngắm chán thì lấy hai tay ôm lấy hai bầu vú, ép
sát vào nhau, day day cho khoảng trũng của hai vú nhập vào
nhau và chà chà cọ cọ. Hai vú mợ phều phào dưới bàn tay quấy
đảo của tôi, hai núm vú chao chao lượn lượn. Tôi giữ hai vú
mợ và đưa mũi vào hít hơi dài. Mùi son xực lên chạy xộc vào
khứu giác như một hương hoa hắc làm điếc mũi tôi.
Không giữ được, tôi hôn từng cái lên mỗi bên vú, giữ cho cái
núm vú đứng yên thật lâu ở lỗ mũi. Tôi hít như chưa bao giờ
được hít, giặm từng cái núm vú lên chót mũi, ịn lên môi tôi.
Tôi vẩy mỗi cái núm vú cho chạm vào cặp môi khô của tôi và
thè lưỡi lướt nhẹ liếm lên hai vú mợ.
Mợ rùng người từng đợt. Tôi lồm cồm bò dậy, tay vẫn se nắm
hai vú mà người thì ra đứng ở sau lưng mợ. Tôi kéo mợ ngồi
đối xứng trước gương và nâng cặp vú mợ lên để mợ nhìn. Tôi
bóp nhẹ lên hai bầu vú, tránh không chạm vào các chỗ đã bôi
son, tôi nhún nhảy bàn tay cho hai vú thụt thò lên xuống.
Mợ biết là thằng cháu sẽ thiếu hơi mợ khi về thăm mẹ nên mặc
tình cho cháu vần hai vú để vui. Mợ định bảo với tôi : mày
nghịch cho chán đi rồi cố mà nhịn mấy ngày con ạ. Nhưng mợ
ngập ngọng không nói được.
Tôi nghịch một hồi thì mợ lẩm bẩm : lần quần thế này thì đến
trưa mất. Hay là ở quách nhà cho xong. Tôi lại dở ương ra :
không, giờ thì con lại thích về thăm mẹ cơ. Nhưng trước khi
đi mợ cho con yêu một tí. Chuyện gì rồi cũng không thoát
được sự đòi hỏi xác thịt. Mợ lẳng lặng đứng lên giục tôi :
nào, nhanh lên rồi đi cho sớm.
Tôi rị người lôi tụt quần sịp mợ. Rồi khi mợ lôi đi thì tôi
lẹp kẹp bị kéo lê dưới sàn vì cái sịp đã bị rơi ra rồi mà
miệng tôi thì đang lằng nhằng bám vào bim mợ. (Hết Phần 14 ... Xin mời đón xem
tiếp
Phần
15) |