Bỗng mợ kêu lên the thé : ối, ối, chết tao, chết tao đến nơi
rồi. Người mợ giật giật còn hơn lên cơn động kinh. Mợ đang
nằm ngửa cũng bật dậy, lết lết và nhảy giựt, chỗ háng mợ líu
ríu dính hút lấy mấy ngón tay tôi. Trông mợ giống như cái
phao bị cá cắn giựt giựt lôi đi lằng nhằng.
Càng lúc mợ càng hích giật dữ tợn, người quay mòng mòng,
miệng la bải hoải. Tôi biết mợ đang nứng, nhưng có lẽ nào
nứng đến giật tung người lên thế này. Cho nên tôi móc mạnh
tay hơn, mợ càng giống cái phao bị cá cắn giứt từng lúc. Tôi
mới hiểu ra tại sao người ta gọi cái lỗ đít gà là phao câu,
vì bao nhiêu chất ngon chất béo đều tập trung tại đây để gây
cho con mái cái khả năng tiếp nhận dễ dàng vật con trống
mang lại khoái lạc cho nó.
Cái phao câu vốn đã dòn sụn mà khi hết dùng cho việc đón
nhận khoái cảm thì lại là món thưởng thức khoái khẩu cho mấy
tay bợm nhậu số một. Cứ nhìn các tay lưu linh mút mát cái
phao câu hè hè kéo dài miêựng thì đủ thấy nó ngon cỡ nào.
Giờ mợ cũng y hệt vậy, tôi móc mợ đã, mợ rên thống thiết.
Tôi đùa hỏi mợ : trông mợ chẳng khác cái cần câu bị ba con
cá lòng tong rỉa mồi làm phao giật lia lịa. Mợ làm gì kỳ lạ
thế, đã lần nào mợ giật đùng đùng như thế này đâu. Mợ nguýt
tôi một cái bén ngót, mợ vẫn giật giật người mà cố phát biểu
lời mợ ra : mày móc thiếu điều mợ muốn tuột rơ hết còn hỏi
vớ vẩn. Mỗi ngày mày tẩn mẩn học cách làm cho đàn bà chết
sướng, mày xem lồn mợ như món đồ chơi, mày cào mày cấu, mày
thọc, mày ngoáy, vữa còn hơn cháo, nhão còn hơn cám pha nước
mà mày bảo mợ đừng nhảy nhổm lên sao.
Mợ hét lên : mày xem, mợ phải ngồi xổm lên mà lết, còn không
ngăn nổi cái nứng nó quậy rào rào trong đó. Vậy mà mày cứ
lần khân chưa cho mợ ăn, bắt mợ nhịn thì mợ phải kêu lên cho
đỡ, còn không chắc mợ điên lên chứ đùa à.
Tôi cũng đáp trả mợ tỉnh bơ : trông các bà nứng lồn thích
không chịu được. Cho nên mợ phải để con làm cho mợ sướng đến
khi tay chân gì rụng rời ra thì con địt mợ tới mây xanh liền.
Mợ cướp lời tôi : nhưng mày cũng nghịch ít ít thôi, chứ mày
quậy như vầy thì lồn nào chịu nổi.
Lúc này thì hai tay mợ ôm cứng lấy một bên bả vai tôi, mợ đu
hẳn người lên mà miết lồn vào ngón tay tôi, đảo như người
lật miếng bột chiên qua lại trên cái chảo. (truyện từ
CõiThiênThai.com) Mợ ngoáy đảo mông
dữ dằn đến nỗi hai vú mợ cũng chà dính vào cánh tay tôi, như
người ôm cây cột mà cà cho đỡ ngứa.
Tôi phải đùn mợ ngả ngửa ra để lồn mợ bày chìa ra thì tôi
mới móc đến nơi đến chốn. Mợ hiểu thế nên cứ đu cứng ở tay
tôi mà khẩn khoản van : thôi, con, mợ mêt quá rồi. Lồn mợ
tróc từng mảng cả ra, mợ muốn chết tê chết điếng hết, mày
thương mợ cho mợ được địt ngay đi.
Tôi ừ ào nhưng cũng đỡ cho mợ nằm ra và sửa soạn đút buồi
vào địt mợ. Mợ chưa tin là tôi sắp nắc mợ nên mợ mở to mắt
nhìn tôi trừng trừng. Tôi chọc mợ bằng cách đưa bàn tay xoắn
cho buồi tôi cứng ra, căng cho nó dài và cố tình lấy gồng
cho buồi câng cớn thấy sợ. Mợ nằm liếm mép thèm thuồng, hai
tay vò nơi vú để làm hạ sự nóng nực đang dồn lên ở đó.
Tôi vọc buồi thì vẫn chưa địt mợ mà đưa đầu khấc quét vòng
quanh lồn mợ. Mợ hẩy đít lên đón, chực chộp lấy buồi tôi vào
cái lỗ đang há rộng ra. Tôi vội giựt ra xa, lồn mợ đớp hụt
thấy trào ra mớ khí nhớt. Tôi vờn mợ mấy cái mới đặt đầu
buồi đúng lỗ lồn mợ mà nhấn cái rụp. Mợ dang hai chân đưa
lên để buồi tôi đâm vô lút cán.
Buồi tôi no tròn, nở lớn như khúc dồi chó, vậy mà lồn mợ
nuốt gọn lỏn. Mợ hơi kẹp chân lại và uốn vòng phía dưới để
buồi lồn xiết lấy nhau thành một. Và mợ bắt đầu nắc giựt lên,
tôi chả cần phải làm gì thì buồi cũng tự động chui ra chui
vào ọp ọp trong lồn mợ.
Mợ rên dữ quá, rên còn hơn người sốt rét. Người mợ uốn lượn
như con trăn xiết mồi, từng bắp thịt mợ cuồn cuộn như mớ dây
thừng chão thít. Mặt mợ căng, hai vai co, đôi chân đạp vung
vít, miệng khè khè, nước dãi chảy ứa ra hai bên mép. Tôi cắc
cớ hỏi : mợ thích hả, sướng hả, nứng hả. Tôi chưa kịp nói
hết lời thì đầu mợ gật lia gật lịa như đầu con bổ củi.
Tôi bắt đầu nứng, một luồng điện chảy nhanh từ óc hun nóng
rần rần khắp người tôi và tụ hẳn ở đầu buồi. Sức ấm của buồi
tôi sang mợ, mợ nhận ra tức khắc nên kẹp lồn lại giữ. Tôi vo
vê hai vú mợ, lăn se cho hai đầu vú cong tếu lên và khư khư
ôm lấy hai bầu vú mà nắc ạch ạch. Mợ sướng tột độ nên vặn
vẹo người theo nhịp giập của tôi.
Lúc tôi hạ người xuống để buồi tôi đưa lên và tôi nắc hất về
phía đầu trên lồn mợ cho thân buồi tôi lết lê chỗ hạt le,
khiến mợ phải nhóng rít : đã quá. Tôi lại rướn người tới cho
buồi đang từ vị trí chổng lên thì đưa ngang phè ra và vội
vàng đâm một cái chúi xuống dưới lồn mợ, chỉ nghe một tiếng
ọc là mợ đã riết róng : sướng quá.
Những tiếng “ đã quá “, “ sướng quá “ thay nhau phát ra từ
miệng mợ. Có lúc tôi đang nắc mợ ào ào thì mợ líu quíu chụp
lấy lưng tôi kéo ụp xuống và vòng hai chân kẹp lấy lưng tôi,
giữ cứng tôi nhốt trên người mợ để buồi tôi im rơ trong lồn
mợ, rồi mợ lịm đi nói nho nhỏ như rên : nứng quá, mày ơi.
Lồn mợ trơ ra rồi, mày địt mợ chết cũng được.
Tôi phải dùng khuỷu tay nới lỏng hai đùi mợ để cố nắc thêm
một hồi nữa. Chao ôi, mợ tê dại hết cả, lồn mợ như bị đóng
đinh dính chặt vào buồi tôi, nên tôi xàng phía nào thì mợ
đeo xàng theo phía đó. Khi tôi quay vòng vòng con buồi thì
mợ như bị dán cứng xuống ra giường mà ngoáy cái lồn cho mợ
cháu sướng tíu lên.
Mợ nứng thì cả người mợ thể hiện ra những nét khiến ai cũng
thấy liền. Chẳng hạn đôi mắt mợ chiếu sáng không ra chiếu
sáng mà tê dại không ra tê dại, chúng như nín thở để ngắm
nghía công trình nào đó đến ngơ ngẩn ra. Mặt mợ thì lúc đỏ
hồng lúc bóng nhoáng như thoa dầu, thoa mỡ, nó toát ra một
sự hài lòng hả dạ của một người đàn bà đầy đủ hạnh phúc. (truyện
từ CõiThiênThai.com) Còn
chân tay mợ chẳng khi nào chịu để yên, nó như đứng trên một
ổ kiến lửa và bị người ta hất một mớ côn trùng lông lá lên
đó nên vùng vằng, nhảy dậm giựt lên.
Nhứt là hai trái vú, chúng thét gào được xoa nắn liên tục.
Khi thì cả hai vú dồn thành bắp như lực sĩ dự thi cơ thể,
khi thì mềm mềm như nhung, như lụa, bóp hoài chẳng hề chán.
Đến cái lồn thì không còn cách gì diễn tả cho đúng, chẳng
những nó ấm, hòa hợp với cuộc chơi mà còn trào ứa khí dâm
lúc nào cũng được. Rờ cũng thích, bóp cũng đã, bú cũng hay
mà địt thì khỏi chê.
Đàn bà tắt kinh như mợ mà vú ấy, lồn ấy quả là hiếm. Bao
nhiêu ông lăn xả vào ve vãn, chả hiểu mợ có tơ hào đến bóng
dáng ai chưa, nhưng mỗi lần mợ cháu địt nhau thì mợ nói lung
tung, đề cao tôi như bậc tài giỏi số một. Có lẽ tại tôi còn
trẻ, sức trai còn mạnh nên tôi địt mợ tới bến tới bờ, trước
khi địt mợ tôi làm cho mợ chết mẩn chết mê nên mợ thích được
như vậy chăng ?
Còn tôi, từ khi lớn lên tôi chưa địt ai nên giờ gặp mợ tôi
mới thấu rõ sự nứng sướng của việc địt nhau là thế nào, chả
trách tôi khó để ai lọt được mắt xanh của mợ. Tôi phải cố
tìm tòi, học hỏi để càng địt mợ hay nghịch mợ thì càng làm
mợ điêu đứng lên, có vậy mới mong giữ chặt mợ làm của riêng
cho tôi.
Hai mợ cháu đã đến mức quyến luyến nhau đến chẳng còn gỡ ra
được. Chẳng lạ gì tiếp đó hai mợ cháu rủ rê nhau bỏ đi thật
xa. Chúng tôi bỏ tiểu bang đang ở, xa hẳn nơi mẹ, dấu biệt
tăm tích, kéo nhau về một bang cực bắc, nơi hoàn toàn không
có một bóng đồng hương. Cả hai chấp nhận một cuộc tình loạn
luân chênh lệch, không liên lạc với ai để dành trọng yêu
đương cho nhau giữa miền quanh năm mát lạnh.
Đôi khi tôi mang mặc cảm bất hiếu với mẹ, đành lòng để mẹ
đơn côi khi đã về già. Mợ biết tôi buồn nên đối xử với tôi
hết sức tế nhị. Những khi tôi âu sầu thì mợ xà vào, tự động
cởi truồng ra cho tôi nhìn ngắm và từ từ đưa tôi vào cuộc
chăn gối nồng nàn, điên loạn.
Tôi chất ngất vì dáng dấp mợ ngon lành, quá ngon lành mãi
mãi. Hai vú mợ hây hẩy suốt ngày và lồn mợ bao giờ cũng là
hũ mật ngọt đưa tôi vào rừng hương tình ái.
Cám ơn mợ. Giờ thì chắc chắn chẳng có lần nào còn nghe tiếng
khóc của mợ giữa khuya nữa. Có chăng chỉ còn là tiếng rú của
hai kẻ yêu thương nhau tuyệt đỉnh mà thôi.
Hết |
|