Một bữa tôi hỏi mợ thỏi son đỏ, mợ gắt lên : anh hỏi làm gì,
tôi quẳng nó đi rồi. Tôi trợn tròn mắt nhìn mợ : sao mợ phí
thế. Mợ sửng cồ liền : không vứt thì để làm của gia bảo à.
Son người ta dùng bôi lên môi, anh lấy vặn nát bét ra, bôi
vào những chỗ tầm bậy tầm bạ, lại còn nhét nó vào chỗ tôi đi
đái, báu gì mà giữ. Nhìn thấy là tôi đã lộn ruột nên liệng
béng đi cho xong.
Tôi tiếc ngẩn tiếc ngơ, giá biết trước, tôi đã dấu quách nó
đi. Đúng như mợ nói tôi muốn giữ làm của gia bảo thật. Bởi
vì trước sau gì chuyện tào lao giữa mợ và tôi cũng phải đi
đến hồi kết cuộc, mợ cháu chia tay chẳng còn để lại chút gì
thì chán chết. Tôi chợt có ý nghĩ từ hôm nay trở đi tôi phải
lựom lặt dần các thứ của mợ cất dấu một chỗ, để sau này còn
vớt vát kỷ niệm của mợ, những khi nhớ nhau còn có cái giở ra
xem cho đỡ.
Mợ thấy tôi lừng khừng thì bảo : này, hôm nay tôi nhất quyết
đi thăm chị đấy nhé. Tôi đã mua vé máy bay rồi, đừng giở trò
rửng mỡ mà lỡ làng chuyến đi, tốn tiền phí đi. Tôi cười nịnh
mợ, ừ mợ để con sắp hành lý cho. Mợ xua tôi như xua quỉ, líu
lo cả giọng : xê ra, không khiến. Mợ lui cui mở va ly và dồn
những thứ lỉnh kỉnh vào. Chả biết đi bao lâu mà mợ lôi lắm
thứ thế, riêng sịp, nịt vú cũng dễ đến chục cái.
Tôi len vào giựt quẳng bớt ra, mợ lại lấy nhét vào. Hai mợ
cháu huých nhau như đánh vật. Tôi hét lên : cháu đã bảo mợ
cứ để thõng thượt ra cho thiên hạ nổ tung con ngươi mà chết,
mợ cứ thích che che dấu dấu là sao. Mợ bảo lầm bầm : của đâu
thả chùa như thế. Tôi nắm lấy các món nơi tay mợ, giằng co.
Mợ lưu ý ngay : này đừng có lộn xộn, lợi dụng đụng chạm để
vật đè người ta ra. Mợ bĩu môi thật lẳng lơ, thật lôi cuốn.
Tôi vỗ cái bôp vào mông mợ khen tròn trịa. Mợ hất tay ra,
phủi lia lịa, phỉ phui đi. Tôi luyến mợ quá nên ôm choàng
lấy mợ mà hôn. Hơi thở tôi thổi phì phò vào gáy mợ làm những
sợi tóc mai rối bung lên. Mợ co người như con giun, tôi ôm
lấy eo ếch mợ mà kêu : con lạy mợ cho con xin tí hơi hướm.
Mợ lắc đầu chán ngán. Tôi biết mợ ngầm ưng thuận, nên lòn
tay vào tốc áo mợ giắt ở váy ra mà bóp lên hai vú. Cái nịt
vú xục xịch, tôi mở béng ra mà chạm trực tiếp vào hai bầu vú
mợ mà vần. Mợ kêu the thé : ấy, cứ im im là y như được đằng
chân lân đằng đầu. Mợ nói dỗi : thì đây ăn thịt ăn cá gì,
làm đại đi còn sửa soạn ra tàu. Mợ nói rồi đứng ì ra.
Ai chứ tôi vốn mặt dầy, mặt mo từ “ phia “ rồi, nên mợ dỗi
mặc mợ, tôi lần mở các cúc áo mợ ra, lột luôn cái nịt vú vứt
vào góc và gục vào bú oạp oạp. Tưởng mợ là gỗ đá dửng dưng
trước sự nghịch ngơm của tôi, ngờ đâu chưa chi mợ đã vuốt
tóc tôi mà bảo : đúng tao là nợ kiếp trước của mày, cháu ạ.
Mày lúc nào cũng lẳng nhẳng như chó, chó nó thấy bãi cứt còn
có khi chê vì no, chứ mày thì sơi bao nhiêu cũng chẳng chán.
Được thể, tôi chúi nhủi vào vừa bú, vừa bóp, thay phiên đùn
hai cái vú mợ trong lòng bàn tay và mồm. Tôi ngậm sâu quầng
và núm vú đầy một miệng, còn tay thì vê miết lấy đầu vú mợ
dẻo dai. (CõiThiênThai.com) Mợ cách gì ngồi yên nổi, tay chân rấm rứt như có
con rắn bò qua. Mợ hất toẹt cái va ly vào phía trong và
phịch đít xuống cho đỡ háo hức.
Tôi bú, và dùng mũi hít lên hít xuống khoảng ngực mợ, rê
chót mũi khoắng vào lỗ rún, quẹt dọc theo hai bên hông, tay
lăm lăm nắm lấy cạp váy mợ. Đang thiu thiu mà mợ cũng nhận
ra. Mợ hét lên : sờ, bú, bóp, nắn sơ sơ vú mợ thôi, đừng giở
giăng giở cuội ra nữa, trễ chuyến bay mất. Rồi mợ ỏn ẻn
thuyết phục tôi : ngoan đi con, chịu khó nhịn vài hôm, để mợ
cháu về thăm mẹ đã. Đừng làm mợ bị bê trễ như lần rồi.
Tôi tỏ vẻ không nghe, mợ lại cố thuyết phục nữa : mợ có tiếc
gì mày đâu. Hôm nào mày đòi, mợ cũng cho liền, nhưng bữa nay
không được đâu, con ạ. Tôi vẫn lùng bùng nơi váy mợ. Mặt tôi
đã úp vào háng mợ nãy giờ, hít hít cái mùi thoảng ra từ chỗ
đó. Mợ thở dài sầu não, nửa nạc nửa mỡ không ra sao. Tôi nắm
được “ cái gót Achille “ của mợ nên cứ để cho mợ tỉ tê, còn
chót mũi tôi đã lấn vào ngoài sịp mà xục con ngao mợ nằm
trốn phía dưới.
Mợ co tay bíu lấy váy : đã bảo không được mà. Tôi gỡ hất tay
mợ ra, mợ cháu tranh nhau như hai chó giành đĩa thịt. Tôi
rối rít, mợ rối rít, một đằng cứ “ con lạy mợ “, còn một
đằng thì cứ
“ không, không “, y như câu mở đầu của bài hát nào đó.
Hẳn nhiên là mợ lại thua. Tôi kềm được hai tay mợ rồi thì
liên tục rúc miệng vào mà cắn chỗ váy che cái sịp. Tôi nhét
lớp lụa váy vào mồm, nhai ngấu nghiến, nhàu nát cả khoảng
háng và dính đầy nước bọt tôi, y như mợ vừa tè bậy.
Mợ bực lắm, cù cưa cú cứa như thợ xẻ đứng trên giàn. Tôi vẫn
hôn, vẫn giặm vào háng mợ mà hai tay thì ôm hai bên cạp váy
tụt tụt ra. Mợ điếc luôn, phó mặc cho tôi làm trò ma tịt.
Tôi kéo cái váy rơi ra chừng nào thì thè lưỡi ra liếm lấy
liếm để khoảng thịt ở nây bụng mợ vừa lộ ra. Mợ tức mà nhột,
tôi lại liếm loe loét lên cái sịp mỏng tang mợ đang mặc. Đầu
lưỡi tôi như con thuồng luồng ngoáy những phân da nhạy cảm
này.
Một lần nữa mợ lại khuất phục. Mợ nhắn nhe tôi : thì đấy bú,
cắn, liếm làm gì thì làm mẹ cho rồi. Khiếp dai như đỉa. Mợ
càm ràm sau một cái thở dài dằng dặc như đoàn tàu vào đèo
Hải Vân. Tôi tuột váy mợ thêm và lấy tay mở rộng cạp sịp của
mợ nhìn vào mớ lông đen đang lào xào bên trong.
Mợ thở dữ quá, nây bụng mợ phập phồng, phập phồng, mớ lông
lựợn lờ như sóng. Tôi đỡ mợ ngả ra và trườn lên bú vào vú mợ,
trong khi một tay lôi cả váy lẫn sịp quăng luôn xuống đất.
Mợ giờ như con lợn nằm trên máng, chỗ nào trắng thì trắng
hếu, chỗ nào mọc lông thì đen kịt một vùng. Tôi chẳng nề hà
rúc vào hôn, giặm và hít lồn mợ ngay.
Mợ còn kịp ra giá : này, chỉ hôn hít, sờ mó hay quá đáng lắm
là bú, mút thôi nhé, cấm địt đấy. Địt vừa lâu, vừa bẩn, nhây
nhớp ra không còn giờ để gột rửa sạch đâu, còn lo mà đi. (CõiThiênThai.com) Mợ
cứ lấy chuyện đi để dọa tôi. Nhưng tôi cũng xa va cho mợ hết
cằn nhằn, cửi nhửi.
Lúc này tôi ví giống tay bơi trên mặt nước, đúng hơn là tay
bơi bướm. Một cánh tay tôi rướn lên thay vì quạt nước để đẩy
người trôi đi thì tôi đặt vào mỗi vú mợ mà xe, mà vuốt, mà
bóp, mà vặt hai cái núm. Còn miệng thì tuôn vào ngậm lồn mợ,
nhằn tựa người ăn nho đang nhằn lấy hạt ra.
Tôi cố giữ vẻ nghiêm trang, nhưng lồn mợ thơm quá làm tôi
không cưỡng nổi. Tôi chặn mớ lông lồn bằng chót mũi và kịp
khi hai mu vừa hé hé thì tôi vừa dùng lưỡi vừa dừng mồm cạp
ào ào vào lồn. Mợ có là thánh cũng phải vội dạng hai chân ra
vì tức và nhột. Lồn mợ phình như cái bong bóng, nước láp xáp
long lanh.
Tôi buông tay ở vú mợ ra, vội vàng banh lồn mợ và chõ miệng
vào bú mạnh. Mợ cứ vờ như
“ mặt trận chẳng có gì “, song chỗ khe lồn mợ thì chẳng còn
thứ gì đứng yên được nữa. Cái yếm cũng ve vẩy, cái cục thịt
lồi cũng xoăn xoe, còn nói chi cái hạt le thì gục gặc, như
cô dâu đang lễ mẹ chồng.
Tôi muốn thử bài toán đoán mò của tôi nên dùng một tay banh
lồn mợ, còn một tay thì cho vào gẩy cái hạt le, lẫn cả cục
thịt lồi và yếm lồn mợ như người chơi đàn mando ở hồi vê nốt
nhạc vậy. Mợ sướng nhé, hai chân kỳ cọ vào nhau, cái khe
chép chép và nước, nước, nước trào ra như để vỡ. Tôi hút
bằng chết mớ khí lồn mợ, lấy các ngón tay mà day day như vừa
bôi xong thuốc i-ốt vào chỗ xót, phải xoa mới đã.
Thú thật là thấy lồn mợ vểnh lên tôi đếch chịu được. Chỉ
muốn cho buồi vào giã một cối sương sương. Xong chừng như mợ
cũng đã điếu tầng tầng rồi nên mợ hét lên như xi-ren thổi
báo động : thôi, đủ rồi, bú vú cạp lồn là đầy đủ lễ bộ rồi,
cho mợ dậy kẻo muộn. Mợ lồm cồm xốc lên, tôi còn nằm ăn vạ
nên hai mợ cháu lính quính với nhau. Mợ đã cố ngồi được lên,
nhưng mặt tôi vẫn còn bám trong lồn mợ. Mợ lấy sức kéo tôi
ra, chân khập khiễng rời khỏi giường.
Biết là không thể làm mợ giận hơn nên tôi van nài : mợ cho
con bú cái nữa rồi con nhả ngay. Mợ lắc đầu vì tánh ương của
thằng cháu nên co một chân lên giường, dạng đùi ra hối : này,
bú thì bú đi, nỡm. Trưa bố nó rồi.
Mợ dứt khoát hất tôi ra sau khi tôi thiếm xực lồn mợ lần nữa.
Mợ hối hả lấy váy khác và nhặt áo khoác lên. Tôi xin được
phụ mợ mặc áo quần, mợ giẫy lên : thôi, con xin bố. Một
loáng kế tiếp, hai mợ cháu cuốn gói chạy ra ga ra, chẳng kịp
cuốn cái váy ướt để giúi vào máy giặt nữa. (Hết Phần 18... Xin mời đón xem
tiếp
Phần
19) |