| Ở lại với mợ, tôi phải quán xuyến mọi việc : đi chợ, nấu ăn, 
					rửa chén, giặt giũ, phơi phóng, xếp quần áo, quét nhà, đến 
					cả thu giường, dọn chăn màn hoặc lâu lâu đem nệm ra phơi. 
					Chỉ còn có việc tắm rửa cho mợ nữa là tôi hoàn toàn thành 
					người ở. 
 Chừng như mợ khoán trắng các việc nhà cho tôi, mặc tôi ra 
					vào phòng mợ, làm gì làm. Tôi bực vô cùng, nhưng nghĩ một là 
					cậu mới mất, mợ còn than nhớ khóc thương, hai là mẹ quí cậu 
					nên tôi cắn răng chiều mợ cho mẹ vui.
 
 Tuy mợ lề mề, song tôi có dịp ra vào phòng mợ nên cũng khuây 
					khỏa. Mỗi lần cất quần áo mợ vào ngăn kéo, tôi không quên 
					dùng dằng nán lại ngắm xem cái con léc xông áo quần lót của 
					mợ.
 
 Đó phải nói là cả một viện bảo tàng áo nịt và xì líp đàn bà. 
					Đủ màu, đủ kiểu, đủ hiệu, đủ mốt, thứ dầy cui cui, thứ mỏng 
					tanh, thứ bằng nhung, thứ thêu ren, trông loạn cả mắt.
 
 Cậu mợ chẳng có con cái, vậy mà cậu sắm cho mợ loại áo nịt 
					khoét trống chỗ hai đầu vú, cứ y như để bé nhỏ bú mớm dễ 
					dàng. Lại cả quần lót cùng loại cũng để khoét trống chỗ háng 
					mợ. Ừ áo nịt vú để trống còn có thể hiểu được, nhưng tại sao 
					quần lót lại cũng để ngỏ thế kia thì ý nghĩa làm sao. Tôi 
					chịu, không sao đoán ra nổi.
 
 Tôi tẩn mẩn cầm mỗi thứ nịt vú lên ngắm nghía xem, lại vớ 
					luôn cái xì líp cùng loại đi thành cặp. Tôi lòn tay vào bên 
					trong nịt áo hoặc vào đáy quần mà im lắng nghe sự mát lạnh 
					phảng phất xông ra.
 
 Tôi mường tượng như bàn tay đang đặt đúng vào những chỗ 
					thiêng liêng của mợ. Tôi lim dim mắt xoa nhẹ lớp ren như 
					đang rờ rẫm da thịt mợ của tôi. Mợ ngồi ì ở bàn, tay chống 
					cằm, mơ nhìn vào đâu đâu, chẳng quan tâm xem tôi giở giói gì 
					trong phòng.
 
 Chính nhờ sự thống khoái nhè nhẹ đó mà tôi còn cố nán lại 
					với mợ. Bao lần rồi, tôi ki cóp nấu ăn, dọn ra, để đó cho 
					ruồi bu kiến đậu, mợ chẳng mảy may đụng đũa tới. Tôi cũng 
					thi gan nhịn xem ai thua trước một phen.
 
 Bữa này qua bữa kia, cơm đến ê ra lại đem đổ. Tôi đổ quạu 
					nói ông ổng với mợ : bà không ăn thì bảo tôi đừng nấu, nấu 
					rồi đổ, phí cả của giời. Mợ nấc lên van vỉ tôi : mợ còn buồn 
					vì cậu xa mà cháu, nỡ lòng nào mắng mỏ mợ.
 
 Tôi lại lạt lòng quên ngay. Tôi lại gần nắm lấy tay mợ xoa 
					xoa, nói lời xin lỗi. Mợ vẫn ngồi im cho tôi xoa bóp bàn tay. 
					Tôi xoa các ngón, xoa trong ngoài và và xoa dài lên cánh tay 
					mợ.
 
 Ấy dù canh cánh lòng nhớ cậu, mà chả lẽ mợ lại để trống trải 
					thân mình. Mợ mặc cho có mặc, gọi là che những chỗ cần che. 
					Nhưng mợ xuềnh xoàng quá, chỉ độc chiếc áo hai dây trông nhẹ 
					như gió.
 
 Tôi xoa cánh tay mợ mà cảm thấy da nổi như da gà. Tôi hỏi : 
					mợ lạnh hả. Mợ bảo không. Tôi ấn mạnh các ngón tay để truyền 
					thêm hơi ấm sang cho mợ. (CõiThiênThai.com) Mợ ngồi thẳng lên cho tôi dễ làm, 
					chiếc áo mợ để lộ nguyên phía ngực phập phồng lên xuống dưới 
					lớp lụa valisere.
 
 Tôi xoa mạnh thêm, mợ ngả người ra như để được thư giãn. Bộ 
					ngực mợ càng độn lên cao, bầu thịt tròn nung núc. Tôi ập hai 
					bàn tay vào hai cánh tay mợ ủi mạnh, lên lên xuống xuống. Mợ 
					trụt xuống chiếc ghế đang ngồi, ở vị thế gần như bật ngửa ra.
 
 Lưng mợ dựa hờ hững nơi ghế mà hai chân thì hơi dang ra lấy 
					thế. Tôi xê dịch hai bàn tay lên khoảng bả vai, tôi xoa, tôi 
					vuốt và tôi dặm dặm cho mợ bớt mỏi. Tôi lòn tay sau cổ, xoa 
					vào gáy, miết dài theo những sợi gân ở bả vai và ngấn cổ mợ 
					thật êm.
 
 Ngón tay tôi đẩy đưa hai dây áo làm lùng nhùng qua lại, lúc 
					thì một bả vai trật ra, lúc thì dây hổng cao ép sát mớ lụa 
					vào người mợ. Tôi cũng thấy gan bàn tay nóng dần.
 
 Giờ thì mợ đã ngoẻo đầu sang một bên, mắt vẫn nhắm nghiền 
					tận hưởng sự mát xa của tôi. Chiếc áo xốc xếch lên, cọ vào 
					da ngực mợ hoặc hở chéo dưới lườn bụng, tôi vần vò hai tay 
					cho máu lưu thông đều.
 
 Chợt tôi nhìn có đúng không mà thấy hình như hai đầu vú mợ 
					căng dàn trên lụa áo. Hai đầu vú thây lây và nhọn lễu độn 
					thoắt thân áo lên. Tôi cố tình trắc nghiệm xem sự thực thế 
					nào, tôi vo hai dây áo vào tay kéo căng ra và miết hai bên 
					bả vai mợ.
 
 Thật đúng vậy, quả vú mợ bị chạm khiêu khích nên săn cứng 
					lên như tôi thấy. Mợ càng chùn người lại, muốn kềnh luôn ra 
					ghế cho dễ thở hơn. Tôi nghe hơi thở mợ dồn dập, môi hé ra 
					chúm chím như hàm tiếu.
 
 Tôi càng tăng sự xoa bóp cho mợ, giờ thì đã dịch xuống 
					khoảng ức hai bên ngực. Bàn tay như dẫn luồng điện nhạy, xoa 
					đến đâu thì mợ rục rịch càng nhanh hơn. Tôi không sao kềm 
					được nữa, nên lại mon men xê dịch xuống nữa.
 
 Gan bàn tay tôi đã chạm vào chỗ thịt nổi vung lên phía trên 
					ngực mợ giáp với ức. Mợ nhúc nhích, nhúc nhích, tôi vần tròn 
					tròn lên chỗ khối u. Lúc này tôi biết chắc là ngoài cái áo 
					cánh mỏng, mợ không mặc thêm bất cứ thứ gì khác ở trong.
 
 Tôi cao hứng, dù tim đã bắt đầu đập mạnh. Tôi ê a cho bàn 
					tay du ngoạn khắp khoảng thịt đồi, nửa như bâng quơ, nửa như 
					cố ý. Mắt mợ vẫn lim dim, chiếc áo vẫn vầy vò vuốt ve hai 
					đầu vú.
 
 Tôi chưa dám làm gì thêm mà chỉ vun bàn tay lòn vào phía 
					nách. Tôi cong vòng bàn tay lại thành cái dai để xoa bóp 
					vòng cánh trên của mợ. (CõiThiênThai.com) Như biết ý, mợ hơi giở cao cánh tay 
					ra cho tôi nắn vuốt tự do.
 
 Đã có một vài va chạm vào bầu thịt nơi vú mợ, cả hai bên 
					cùng một lúc. Mợ ngoẻo hẳn ra, hai tay buông lơi, hơi thở 
					vẫn rộn rã. Tôi cứ xoa, cứ xoa và chuyển dịch sang xoa hai 
					bên lườn mợ hồi nào chẳng biết nữa.
 
 Tôi đẩy hai bàn tay dọc dài theo cạnh sườn, đằn thật sâu, ấn 
					thật đậm để gây cho mợ sự thẩm thấu thật cao. Rồi cứ thế, 
					tôi chuyển đều dần từ ngoài vào trong, xung quanh bụng, đưa 
					lên từng chút chỗ đan điền.
 
 Đang quanh co xoa bên ngoài lụa áo thì tôi lòn bàn tay dần 
					vào dưới lớp vải để trực tiếp nắn bóp thớ thịt mợ tận tình 
					hơn. Mợ để yên cho tôi làm, không mảy may phản đối.
 
 Tôi xoa bụng mợ, dàn đều cơ thịt ra hai bên, lòn kéo ra tận 
					phía sau lưng, trở đi trở lại dăm bảy lượt. Tôi chăm chỉ làm 
					như người thợ mát xa, tốc chiếc áo lên lằng nhằng loạt xoạt.
 
 Lúc nãy tôi chạm vào vú mợ nơi cạnh sườn thì bây giờ các gu 
					tay tôi đã quơ vào vú mợ ở dưới lườn. Ôi, cái cảm giác da 
					bàn tay xúc tiếp với khoảng thịt mềm của cặp vú làm tôi lao 
					đao chóng mặt.
 
 Tôi ngưng nhẹ thăm dò, nhưng không rụt tay ra. Chả hiểu mợ 
					có nhận ra chăng mà còn lim dim không mở mắt nổi. Tôi còn 
					chờ gì không thúc từng chặp vào lớp cơ thịt vú dưới lườn 
					vòng. Tôi làm thật tinh vi, rúc rúc như gà con mổ mẹ, dập 
					dồn dập dồn rồi ngưng, và trở lại.
 
 Đang khi làm như thế tôi lại cố tình nắm vạt áo mợ căng ra 
					để gây sự ma xát tích cực hơn cho vú mợ có cảm giác như được 
					người sờ mó. Mợ nghệt phê rõ rệt, lí nhí nói lăng nhăng : 
					ới, anh ơi.
 
 Tôi biết mợ vừa sực nhớ đến cậu. Quá thương hoàn cảnh đơn 
					côi của mợ, tôi ụp luôn hai bàn tay vào vú mợ dưới áo mà xoa 
					đều đều. Tôi xoa vú như thế rất lâu, chỗ thịt đang nhão ra 
					cứng dần lại.
 
 Tôi đùn vạt áo mợ lên cho hai vú trật ra ngoài. Tôi bị thu 
					hút bởi hai quầng vú đậm màu lên vì bị kích thích. Tôi vê 
					hai đầu vú mợ bằng hai ngón tay mỗi bên, lăn tròn như người 
					nắn hòn bi công phu và tỉ mỉ.
 
 Hai đầu vú cương lên dần, không cứng hẳn mà cũng chẳng mềm 
					ra. Tôi lại vuốt chúng vêu ra, dùng gan bàn tay vo tròn như 
					vo đất sét. Đôi quầng vú xục xà xục xịch, lầy nhầy ọp ẹo 
					dưới tay tôi.
 
 Cái áo cánh của mợ không chịu đứng yên một chỗ, cứ tôi đẩy 
					lên một lúc thì khi mải mê bóp vê hai vú nó lại xổ xuống. 
					Bực mình, tôi vo tròn một cục, giắt cao lên và khóa tiệt vào 
					dây áo, mợ chẳng đụng đậy gì.
 
 Được nhìn rành rọt cặp vú mợ no tròn và hơi vểnh lên mới 
					thấy quả là một công trình tuyệt diệu. Vú mợ đẹp thế này mà 
					để bỏ không thật uổng đi. Tôi tận tụy mân mê, rờ mó, nựng 
					tưng tưng cho cả hai lều phều, lôi cả hai đầu vú ra lăn tròn 
					trong ngón tay da diết.
 
 Càng bóp, mợ càng xuýt xoa gọi cậu. Có lẽ mợ đang hình dung 
					cảnh cậu nghịch mợ hồi nào. Tôi vững tâm giả đóng vai người 
					cậu thân yêu mà không mặc cảm gì nữa. Tôi cặp hai đầu vú mợ 
					lên, bóp cho hai quầng vú dôi ra, và bắt đầu dùng lưỡi
 liếm từng bên vú một.
 
 Tôi liếm láp như con đực liếm đít con cái, tôi mằn mằn mỗi 
					bên đầu vú như đứa trẻ nghịch ngầm khi được mẹ cho ngậm ti. 
					Tôi nhằn nhằn đến nỗi hai đầu vú tòe loe ra cồm cộm.
 
 Tôi say sưa bú một bên, rờ bóp một bên và chuyển qua chuyển 
					lại. Bú chán che, tôi lại chắp giữ chặt hai vú mợ mà đưa 
					lưỡi rà liếm vòng hai bên vung đồi, liếm vào hông, liếm vào 
					nách, liếm vào giữa hai vú, chặp đùng đùng hai vú nhốt xoắn 
					lấy lưỡi tôi.
 
 Mợ ưỡn ra, ưỡn ra, như con công xòe hết cánh ra khoe sắc màu 
					rực rỡ. (CõiThiênThai.com) Tôi tham lam ngoạm, day, nút, liếm cả vú, cả ngực, 
					cả người. Tôi lui đứng dần ra phía sau ghế mợ ngồi, hai tay 
					vò mằn hai vú mợ, còn lưỡi thì thè dài ra liếm cái dái tai, 
					vành tai và chỗ chân tóc mai.
 
 Những lúc cúc đầu lưỡi cộng với hai đầu vú bị xoắn vê làm 
					cho mợ tê điếng đi từng chặp. Mợ rên hừ hừ, mợ cựa quậy lung 
					tung, hai vú nặng lên chình chịch, hai quầng đanh lại, còn 
					hai đầu vú ngỏng tếu lên.
 
 Tôi vội kéo áo cánh mợ ra và ướm hỏi : để lấy áo nịt mặc 
					nhé. Tôi nói trống không, cốt chẳng để mợ choàng tỉnh. Mợ 
					gục gặc đầu, tôi chạy biến vào phòng, lôi cái áo nịt và 
					chiíec xì líp trống hốc ra.
 
 Tôi quàng nịt vào ngực mợ, cài dây khóa phía sau, hai bầu vú 
					được kéo căng, phồng lên no ức. Tôi ngắm nghía cái áo nịt, 
					thấy chỗ quâng và đầu vú lối hăn ra, tôi chợt hiểu cậu sắm 
					thứ này cho mợ để vú mợ căng tướng lên cậu bóp, sờ, vặt, vo, 
					mới đã.
 (Hết Phần 2 ... Xin mời đón xem 
					tiếp
					Phần 
					3) |