| Mợ cháu tôi y hệt trẻ con. Tôi còn nhỏ thì chuyện giận dỗi 
					lăng quăng đã đành, còn mợ lớn tồng ngồng rồi mà hờn lẫy hơn 
					cả tôi nữa. Nói nào ngay, mỗi khi mợ lên cơn chướng, trông 
					mợ hay vô cùng, nên tôi mới chọc cho mợ điên lên để ngắm cái 
					sự hay ho đó.
 Mặt mợ phụng phịu dầy dầy như bánh đúc, môi bặm lại tựa riêu 
					chua, ngoe nguẩy tung tăng bước lạch bà lạch bạch như vịt 
					bầu. Lắm khi trông cái đít mợ ve vẩy bắt cười bằng chết, 
					nhưng mợ đang giận lại phá bĩnh mợ thì không nỡ, nên bả giận 
					thì mình cũng giận luôn.
 
 Tôi đoán sở dĩ mợ hay lẫy là vì thường được chiều. Hơi tí 
					khó khăn mợ réo mẹ là y như mẹ đỡ ngay. Rồi cậu nữa, mợ 
					nhõng nhẽo đòi này đòi kia, cậu chiều hết. Mợ được trớn nên 
					càng làm nũng. Gặp phải tay tôi là thằng lựu đạn nên mợ 
					không đá gà được gì. Mợ sửng một thì tôi sửng hai, mợ tỏ ra 
					không cần thì tôi cũng chẳng nề.
 
 Tôi lại có lợi khí dọa được mợ đòi về lại mẹ. Mợ quen ăn chè 
					ăn cháo rồi nên nghĩ đến nằm chong ngóc mình ên, mợ thấy rét. 
					Mợ sợ đủ thứ, từ con gián, con sên, đến thằn lằn, chuột bọ. 
					Nhất là ma, ngày còn ở với bố mẹ, mợ sợ đến nỗi đêm ngủ phải 
					đặt dao cạnh mình. Đặt trên đầu, đặt dưới chân, đặt hai bên 
					người, ngủ mớ hét lên là mơ chém loạn xạ.
 
 Các cụ sợ lắm, nhỡ mợ mộng du vác dao đi chém bậy thì tù mọt 
					gông. Thế nên cậu đến xin bàn tay mợ, các cụ gả tuốt. Các cụ 
					nói đùa : cho nó về làm vợ, chồng nó có con dao ếm cho chẳng 
					ma nào sờ đến. Quả đúng vậy, cậu ếm mợ liên miên, đêm nào 
					cũng ếm, hay là bụng mợ cứ phẳng lu, chẳng đẻ đái gì hết. 
					Thế nên đến giờ mợ mới còn một mình.
 
 Tôi về thay cậu. Mợ vừa thấy con chuột chạy qua là nhảy lên 
					ghế gọi quính lên. Tôi vào mợ ngã đâm xầm như người làm xiếc 
					thả dây đu vứt người xuống. Tôi ôm lấy mợ loạng choạng đụng 
					đâu xâu đó, lúc thì cái vú ập vào, lúc thì cái háng chạm vào, 
					thử hỏi tôi làm sao chịu được.
 
 Đã vậy bả còn kêu đau mình nhức mẩy, bắt đấm bắt bóp lung 
					tung. Tôi giúp mẹ xoa dầu cho mợ, thấy một lần đôi vú mợ đã 
					muốn đảo điên, tối nào cũng làm mát xa, có là đui mới không 
					mó máy. Tôi chạm vòng vòng, mợ chưa chịu yên, nạt là mày thờ 
					ơ làm mợ thêm ngứa.
 
 Mãi hôm tôi bạo bóp đại vú mợ. Mợ nhoáng nhoàng nhìn lên có 
					vẻ sửng sốt, nhưng tôi làm ngây ấn chặt tay xuống, một tay 
					trên một tay dưới, đằn lấy cái vú mà day. Mợ giãn người dần, 
					nằm im lơ cho tôi bóp. Bóp chán chê ê hề một bên vú thì mợ 
					đòi đổi chỗ. Tôi lại khổ sở bóp cái vú cho rồi.
 
 Lại mợ đòi nhích bước nữa. Hết đau ngực lại mỏi lưng. Uốn éo, 
					vặn vẹo, đấm thùm thùm vào cột sống gần sắp ngoẻo. Tôi phải 
					nắn sau lưng, bóp cái hông, mợ xìu xìu ển ển coi vừa khều 
					vừa nhử. (CõiThiênThai.com) Tôi đòi bóp ngoài vải thì chả được mùi mẽ gì, mợ 
					bảo thì tùy anh làm sao cho mợ bớt đau thì thôi. Đó có phải 
					là thản nhiên hay là tiếng kêu trầm thống của con cái đã lâu 
					thiếu con đực. Tôi chả phán đoán làm gì, miễn cho là xấn tới 
					luôn.
 
 Trước tôi còn lùng bùng tuồn tay vào cạp quần mợ mà nắn mà 
					bóp, sau cứ nhích kéo quần xuống dần, mợ phê cũng để yên. 
					Chỉ khi tôi lột quần mợ ra rồi, bóp xoa hai bên bẹn, lình 
					xình đụng vào sịp mợ mới kêu lên : ơ hay, anh tuột quần mợ 
					lúc nào thế.
 
 Tôi nhấm nhẳng : bóp cho mợ mà mợ xục xịch, xục xịch, con 
					vướng quá, kéo béng xuống cho dễ. Mợ ậm à ậm ừ rồi giả lơ 
					luôn. Mợ mặc thứ sịp trong suốt, cái đỏ, cái hồng, cái 
					vàng,cái trắng, nhập nhoạng như bóng trăng. Lại thêm cái gò 
					mối un un với những cọng ngò phất phơ, bố ai mà nín nổi.
 
 Tôi có vò có bóp đụng vào tí ti chỗ con bướm thì mợ cũng xuề 
					xòa. Khốn nỗi không chạm thì thôi, chạm được rồi là thích 
					đun tay quá đà cho đụng nữa. Tôi đụng tới khi chỗ sịp trước 
					háng mợ lăm tăm ướt, tôi hỏi mợ thì mợ bảo mồ hôi. Mồ hôi gì 
					mà càng ngày càng nhiều, dán bệt cái bướm rõ mồn một lên lớp 
					lụa. Tôi quyết định đòi cởi ra, mợ không ưng nhưng tôi bảo 
					thế thì thôi, mợ lại để tôi làm.
 
 Tôi lầu bầu : phục vụ các bà mệt bỏ bu, các bà còn ưỡn ẹo 
					hoạnh họe. Làm thì phải dễ dàng chứ đụng chạm vướng víu thì 
					chán hết sức. Tôi lột được sịp mới thấy người mợ đầy đặn hết 
					cỡ. Chỗ cái hoa nó đơm lên tựa khóm bông trang, lông loe xoe 
					rung rung chẳng khác có truyền điện. Tôi đùn tay sát vào bẹn 
					đẩy lên cho máu lưu thông, hai mẩu thịt ở cái hoa nhỉnh theo 
					làm mớ lông phình lên coi dã man quá thể.
 
 Tôi làm mà líu lưỡi lại. Tôi rên rỉ liền liền. Mợ hỏi tại 
					sao, tôi nói đại : con chịu hết nổi. Mợ bảo : mệt thì nghỉ 
					rồi bớt xoa lại cho mợ. Tôi ngừng tay nhưng mắt nào chịu 
					ngừng. Nhìn dáng mợ nằm hai chân như chuỗi ngọc, hơi thở dồn 
					làm con bướm nhấp nhô, tôi quíu lại không ngồi vững được.
 
 Tôi đổ nhào lên háng mợ, mũi giúi vô mớ lông, hơi hướm mùi 
					thơm bay lồng lên, tôi úp tịt mặt vào cái hoa mà nấc nấc lên. 
					Mợ hỏi : mày xỉu hả cháu. Tôi gắt gỏng : con xỉu thiệt rồi 
					mợ ơi và mợ nghe tiếng ọc ọc từ người tôi, ngỡ là tôi bị nôn. 
					Nhưng mợ nhấc tôi lên miệng vẫn sạch, còn tiếng ọc ọc thì 
					vẫn nghe chát chúa.
 
 Lúc này mợ mới quính, cứ “ chết chửa “ luôn miệng. Tôi gập 
					người xuống cho tiếng ọc ọc mặc sức thổ ra, mợ ngạc nhiên vô 
					cùng. Đến khi, tôi tỏ vẻ bực lột quần ra, mợ thấy lầy nhầy 
					một đống kéo nhằng kéo nhợ vương ở quần, mợ bảo : mày đổ đốn, 
					ói lại ói trong quần là thế nào.
 
 Tôi ú ớ chỉ vào háng mợ, và mớ lông đen mà phều phào : cái 
					của quỉ ấy nó vật con. Mợ hiểu ra nên ôm lấy tôi nói lời xin 
					lỗi và an ủi. Từ đó, khi nào cần xoa bóp thì mợ bảo tôi cởi 
					quần ra cho khỏi bị vướng víu. Còn tôi thì chưa hề để truồng 
					ra nên ngượng nghịu không tuân. (CõiThiênThai.com) Mợ nói kháy : thứ anh bằng 
					quả ớt chứ mấy mà thẹn. Mợ biết thừa cái mẩu ấy rồi còn vớ 
					vẩn làm gì. Tao là mợ mày chứ ai lạ mà nhấm nhẳng.
 
 Ừ thì mợ ưng, tôi cũng chơi luôn. Tôi xoa bóp mợ chẳng còn e 
					dè gì nữa. Một tay xoa bóp vú, một tay xoa nắn bẹn, rồi 
					cương cương lúc nào thì vơ luôn mà bóp vào con bướm tỉ tê. 
					Mợ thích nhé nên xạng chân ra cho rộng rãi.
 
 Tôi phải trầy da tróc vẩy mới gạ được mút vú và nghịch lồn 
					mợ. Mợ ỡm ờ như điều cấm kỵ mà lại xuôi êm ngay. Tôi bú da 
					diết, vú mợ giãn ra hể hả. Tôi chỉ mới nghịch lồn mợ thôi, 
					rồi cái lần mà tôi vờ ngã giúi cho luôn miệng vào mút lồn vợ 
					thì mới biết là mợ mong lâu rồi. Mợ hể hả thở phào ra : dào, 
					mãi bây giờ anh mới rớ tới chỗ đó.
 
 Tôi bú lồn thì mợ banh ráo hai chân ra cho tôi ngoạm đúng 
					cái mẩu thịt lồi ở khe lỗ. Mợ bảo chỗ đó ngứa lắm, nó làm mợ 
					rực người lên. Tôi lấy tay banh ra thêm và lia lưỡi vào lôi 
					mẩu thịt cắn vô răng mà mút. Mợ rên hừ hừ. Đúng tỉ rồi. Tôi 
					bú mút mạnh, mợ hét như còi. Đó là lần đầu tôi biết cái nước 
					dâm của giới nữ nó khăng khẳn như thế nào.
 
					(Hết Phần 28... Xin mời đón xem 
					tiếp
					Phần 
					29) |