Mợ lầu bầu trong miệng : lần nào cũng trễ tràng. Mợ lôi tôi
xềnh xệch ra ga ra. Mợ bấm remote, cửa chạy lên kêu xè xè.
Mợ lại bấm điều khiển mở cửa xe. Mợ xóc vào xe cái rột. Mợ
hối tôi : nhớ cài seat belt để bị phạt. Mợ đề máy, xe khực
khực không nổ. Mợ cáu, đề đi đề lại. Xe vẫn tắc tị.
Mặt mợ đỏ rừ. Mợ lầu bầu. Mợ có vẻ nực, dạo này nóng quá mà.
Mợ đạp ga, tay giữ khóa, tay quạt lia lên người. Tôi hỏi :
nóng kiểu này ngực lại đẫm mồ hôi như tắm. Tôi nhắc lại
những lúc ở nhà nóng, mồ hôi dầm dề dưới vú mợ. Mợ vẫn gọi
tôi vào lau giúp, trong khi hai tay mợ nâng cả hai vú lên.
Hôm nay tôi nói mợ lại quắc mắt nhìn lườm lườm. Mợ gắt gỏng
: tại anh hết, dềnh dàng trễ cả giờ.
Tôi bảo mợ : hay là ta vắng mặt quách. Nóng rực và bực bội
đi cũng không vui. Mợ dấm dẳng đề xe lần nữa. Chiếc xe khục
khục và nổ cái oành, khói phun đen ngòm ở ống bô. Rồi mợ rồ
ga, sang số, phóng vút ra. Chiếc xe loạng quạng tưởng va vào
vách ga ra. Mợ lái như ăn cướp. Mợ lầm bầm : giá anh học lái
thì đỡ. Mệt muốn ná thở mà còn phải lụi hụi xe với cộ, chán
mớ đời.
Tôi nhìn hai tay mợ đặt trên vô lăng, khoảng cách cánh tay
bày khoảng ngực mợ ra. Mợ thở dồn dập nên hai vú lên lên
xuống xuống. Tôi nhớ hôm mợ lái tôi nghịch cởi áo bóp vú mợ.
Thấy tôi chồm chồm và bị sợi dây an toàn xiết giữ lại, mợ
bảo tôi : này đừng có lộn xộn. Bấu víu vào nhăn nhíu cả áo
còn dự tiệc tùng gì được. Tôi phải nuốt nước bọt ngồi im.
Mợ lái vù vù, một loáng đến chỗ hẹn. Mợ đỗ xe và chạy ào vào,
vừa may người xướng ngôn mới tuyên lời khai mạc. Mợ được
hướng dẫn vào chỗ, tôi cun cút theo. Người ta nói huyên
thuyên, tôi chẳng nghe được gì, chỉ bực vì khi không bị bó
rọ vào chỗ lễ lạc. Tính tôi lẳng ngẳng như thế, không cho
theo cũng giận mà được đi cũng cáu. Ý tôi chỉ thích ở nhà mà
phải có mợ cạnh bên. Tiệc gì cũng chẳng ngon, thơm, béo, bùi
bằng tiệc chay từ đĩa xôi nơi ngực mợ. Món hải sản nào cũng
chẳng giòn, xậm xực, dai, ngợp mũi như con hến ở giữa hai
chân.
Ăn những món ấy cả đời cũng chẳng chán. Phương chi giờ phải
ngồi hết nghe lại phải chờ nhà hàng dọn từng món, rồi còn
phải nghe các bà khen rối rít lẫn nhau, chán còn hơn vừa địt
xong mà phải đi dọn chỗ nằm. Tôi lom lom nhìn mợ, mợ nguýt
một cái và lảng đi. Mợ biết tôi không ưa chỗ đông người, nên
cố tránh gây cho tôi xốn con mắt.
Mợ tươi quá, nhiều ông nhiều anh mon men lại tán tỉnh. Tôi
vớ cốc rượu uống ào ào, đòi ly này sang ly khác. Mặt tôi đã
chuyển từ đỏ sang tái và hai mắt loạng quạng chớp lung tung.
Tôi khệnh khạng đứng lên, mợ vói tay giữ tôi ngồi xuống lại.
Tôi lè nhè bảo : để cháu về trước, say rồi. Mợ rõ là tôi
ghen và say vì mợ chứ chẳng phải vì rượu luộc tôi.
Tôi dứt tay mợ ra, lảo đảo bỏ bàn tiệc đi ra ngoài. Chân tôi
bước không vững, lảo đảo suýt ngã. Nhiều người nhìn tôi có
vẻ thương hại. Mợ vội xỏ cái ví vào vai, cũng bỏ bàn tiệc
đứng lên chạy theo tôi. Mợ chụp giữ người tôi, quàng một
cánh tay tôi vào vai mợ. (CõiThiênThai.com) Có lẽ để mọi người đừng trầm trồ,
mợ nói to : cơ khổ, đã không biết uống rượu mà cũng cố cho
say hở cháu. Tôi lèm bèm nói chẳng gẫy gọn ra câu. Mợ đưa
chìa khóa cho người phục vụ nhà hàng đưa xe ra.
Mợ đỡ tôi ngồi vào ghế cạnh mợ, buộc kỹ dây an toàn rồi lái
vụt đi. Mợ chạy trốn sợ tôi đổ đốn ôm mò mợ. Mợ chạy xe ra
freeway, quay hạ hết kính xuống cho gió lồng lộng thổi vào.
Tôi say nói lông bông và gúc gúc muốn ói. Mợ vừa lái vừa
trông chừng tôi. Mợ quặt nhanh vào một ngõ ra và chạy tít
lên một ngọn đồi. Thành phố nhập nhòa ở phía dưới. Mợ dừng
lại, mở bung cửa xe và nới dây belt. Tôi đổ rầm xuống bãi cỏ
và nôn thôn nôn tháo. Mợ cởi quẳng cái ví lên xe và lo săn
sóc tôi.
Tôi chửi vung thiên, oán trời, oán đất, oán mợ, oán người
dưng. Mợ có vẻ lo sốt vó. Tôi giằng giựt người mợ, mợ để yên
không trách. Tôi giựt áo mợ ra, mợ giữ lại khuyên để mợ làm.
Tôi lặng lẽ giương mắt nhìn. Mợ hấp tấp cởi từng khuy và
chìa ngực cho tôi. Tôi hét lên định giựt bung cái nịt vú. Mợ
lại bảo để mợ cởi. Dưới vệt dáng mờ mờ tôi nhìn trân trối
vào hai vú trắng nhễu của mợ. Tôi khoa tay múa chân, tôi nói
quàng nói bậy : bà có đôi vú đẹp thế này hèn gì chỉ thích đi
tiệc cho người ta nhìn.
Mợ cau mày khó chịu. Tôi chộp lấy hai vú mà khóc. Tôi kể vì
không muốn ai sờ vú mợ nên tôi phải uống say. Tôi phá đám
không cho mợ vui, mợ hãy từ tôi đi. Mợ cũng thúc thít khóc.
Mợ một xin tha, hai xin tôi tha. Mợ chìa hết hai vú bảo tôi
muốn sờ, muốn bóp, muốn cắn, muốn nhay, muốn bú, muốn mút,
muốn gì cũng được, nhưng đừng giận mợ nữa. Tôi úp mặt vào vú
mợ khóc rấm rức. Mợ quính lên.
Mợ kéo đặt đầu tôi nằm lên đùi mợ, cái váy chập chờn xòe
rộng ra. Tôi kéo gấu váy đắp lên mặt, hít hơi mợ từ xớ vải
vào mũi. Tôi rũ cái váy như cánh bướm, kêu lên như dại. Mợ
lại khuyên tôi. Tôi đuổi mợ : bà đi đi, trở lại với những
người trọng vọng, quị lụy bà. Tôi là thằng con nít, đừng để
ý đến tôi. Tôi vằng vật như muốn xé quần xé áo. Mợ phải vội
nhét một vú vào miệng tôi, ghì chặt đầu tôi lại để tôi đừng
rống lên nữa.
Mợ nói như nước đổ vào tai tôi : con bú mợ đi và ngủ ngoan.
Vú là của con, cái gì của mợ đều thuộc về con hết. Đừng khóc
hờn nữa, mợ đau lòng lắm. Tôi ngậm vú mợ cũng nguôi cơn buồn.
Tôi i a mút tụt tụt vú mợ, tay sờ bóp cái vú khác mà chớp
mắt, nước lại trào ra. Mợ hấp tấp lấy miệng hôn lau giọt lệ
nóng đó.
Tôi bú và sờ bóp vú mợ một lúc đã hơi tỉnh tỉnh rượu. Tôi
nhả vú mợ ra và rủ rê mợ vào xe. Mợ vừa khép giữ vạt áo vừa
làm theo ý tôi muốn. Tôi cùng mợ leo vào băng sau. Tôi chỉ
mợ nằm ra nệm. Tôi lật váy mợ lên và đòi tuột cái sịp. Mợ
líu ríu nghe lời. (CõiThiênThai.com) Tôi lột truồng mợ rồi thì rúc vào và đậy
váy che lại. Tôi lùng bùng liếm mút chỗ lồn mợ. Mồ hôi và sự
vội vàng từ nãy giờ làm lồn mợ nhoáng bóng lên. Tôi hì hà
liếm mớ lông và hơi bị sặc vì bụi phấn, dù giờ gặp ướt đã
đùn vón lại ở khe lồn.
Tôi liếm bú mợ, mợ sợ tôi còn giận nên co doãi chân ra cho
tôi bú no say. Tôi lại thò hai tay ra khỏi váy mà tìm lên
bóp vú mợ. Mợ phải hơi trùn người lại để tôi bú và bóp. Để
thỏa lòng tôi, thỉnh thoảng mợ lại kêu lên nỗi sướng. Mợ ui
a khen tôi liếm bú lồn và bóp vê vú mợ diệu kỳ. Tôi đòi địt
mợ ngay ở xe, mợ cản vì sợ xe tuần tra bắt gặp kết tội. Mợ
hẹn tôi về nhà.
Tôi tuy không bằng lòng song thấy mợ nói có lý cũng bóp bụng
mà nhịn. Tôi bú và măn vú mợ cùng với cạp lồn một lúc thì mợ
cháu hò nhau về. Mợ định cài lại nịt vú, tôi không cho. Mợ
chỉ gài cách quãng khuy áo cho chóng. Tôi vơ cái sịp của mợ
cất vào túi. Mợ ngồi lên vị trí lái rồ chạy đi.
Tôi ngồi bên cạnh mợ lần này không còn háo hức nữa. Thế
nhưng khoảng cách giữa các khuy hở, cái nào cài cũng lỏng
lẻo, cái nào để lơi thì gió thổi bay bập bùng. Loáng thoáng
cái nịt vú đen bị đôi tay mợ co lên co xuống làm lục bục
trong áo. Tôi nhẹ nhàng tháo dây an toàn, chui tọt xuống sàn
xe, len vào giữa hai đùi mợ.
Tôi kéo vạt áo nhét ở váy mợ ra và mở mấy cúc ở sát phía
dưới rồi lật áo lên đút đầu vào. Tôi vo cuộn cái nịt vú
thành một cục giắt vào dây đeo vai và hai tay bưng hai vú mợ
mà nắn bóp. Mợ phải kềm tay lái và chân lấy gồng để xe chạy
thẳng mà không dám bảo tôi để mợ yên. Tôi vê hai đầu vú mợ,
tâng tâng các vú như muốn cân xem nặng nhẹ ra sao. Thấy các
đầu vú săn và đưa ra nhọn hoắt, tôi thèm muốn ngậm cắn mà sợ
mợ chuệch choạc tay lái.
Tôi bóp vú suốt đoạn đường trở lại nhà. Cũng may không gặp
cảnh sát hay tuần tra xa lộ nên xe đến nơi. Mợ thắng xe vào
hẳn ga ra rồi mới thở phào nói : hú hồn. Bấy giờ mợ mới hơi
trách nhẹ tôi : mày làm mợ thở không nổi. Rồi mợ lại âu yếm
nói : mày ghen gì mà ghen lồng ghen lộn, mợ sợ hết sức.
Tôi khinh khỉnh đi vào. Mợ cun cút đi theo, vừa đi vừa lột
áo. Mợ rên rẩm : nóng gì mà nóng tệ hại. Tôi ngả vào sô pha.
Mợ quì hai chân gác hai bên hông tôi. Mợ vứt xoạch cái áo ra
lưng ghế, tháo nốt cái nịt vú và nhắc tôi : này ăn thịt ăn
cá gì thì sơi đi. Gớm, giữa đường giữa sá mà đè đại ra được.
Còn đòi cả vụ kia nữa chứ. Cảnh sát mà tóm được là mợ đi tù
sớm vì tội dụ dỗ con trẻ.
Tôi u uơ nằm gác hai chân lên nhau. Mợ có vẻ trợn. Mợ vờ hỏi
thăm dò : nghịch chán muốn buồn ngủ hả. Tôi đáp còn lâu và
chồm lên kéo mợ đổ xuống. Tôi cạp vào môi mợ hôn mạnh bạo,
ôm lấy hai mông mợ lắc qua lắc lại trên người tôi.
(Hết Phần 36... Xin mời đón xem
tiếp
Phần 37) |