| Không gì bực bội cho bằng đang địt nhau mà bị phá khuấy. 
					Cũng ví như đứa bé được mẹ nhứ cái vú nơi miệng, nhưng khi 
					thằng nhỏ vừa há miệng định ngậm thì nồi cơm sôi, mẹ nó phải 
					đậy vú lại chạy lo trước đã. Hẳn nhiên nhóc ta phải ré lên 
					phản đối kịch liệt, vì mẹ đã lấy đi cái vật nó đang thèm 
					thấy mồ.
 Mợ và tôi cũng vậy. Giận dỗi nhau đủ điều, vừa mới đưa nhau 
					vào xiếc, đang du dương tận mạng thì điện thoại réo. Hổng 
					biết ai gọi vô duyên tệ, đúng lúc người ta đang cần sự yên 
					tĩnh riêng tư thì lại dựng đầu người ta dậy. Cho nên cả hai 
					đều giả lơ như không nghe, ngặt cái chuông cứ chọc vào tai 
					như đũa đâm thủng nhĩ, mợ nháy nhó chỉ tôi, tôi xà lơ chỉ mợ.
 
 Miệng nói, tay khoắng trên hai vú, còn khúc gân của tôi thì 
					còn đâm thùi thụi trong người mợ. Nhìn mợ khi này chẳng khác 
					cái xe banh ta lông, xát xi banh càng ra hết trọi nên tôi 
					giụi thì mợ lắc, cái đít xoay mòng mòng, hai vú nhúng nhúng 
					thấy muốn cắn hết sức. Tôi nhịn không nổi nên cố nhỏng đít 
					lên mà đâm xuống thật sâu, lồn mợ nhỉnh lên nghe cái bụp, 
					hai tay tôi măn măn lên đôi vú. Mợ thơ thới làm sao, uốn éo 
					tựa người tập thể dục đang thư giãn vậy.
 
 Đùn đẩy nhau, cuối cùng mợ chịu thua, nên lồm cồm với ống 
					điện thoại áp vô tai. Mợ chưa kịp cất tiếng a lô thì đầu dây 
					bên kia đã nói oang oang : ủa chớ nãy giờ ở đâu mà lâu lắc 
					hổng nghe gì vậy. Mợ lính quính khi nghe ra giọng nói của mẹ. 
					Tôi cũng bàng hoàng không hiểu mẹ gọi có chuyện gì.
 
 Mợ bỗng khựng người nhão nhẹt tựa hết xí quách. Mợ nằm đó 
					hết còn muốn cục cựa, nhưng lồn vẫn bị nhốt kín trong cây 
					cọc thịt của tôi. Tay tôi cũng đơ ra chẳng muốn măn hai vú 
					mợ nữa, chúng ngượng ngập, song còn tiếc rẻ nên chưa muốn 
					lấy ra khỏi hai bầu thịt mềm êm của mợ.
 
 Mợ chống chế lấy một lý do nào đó để mẹ tin là mợ không hề 
					bỏ lơ cú gọi của mẹ. Sau đó, mợ nghiêm nét mặt chờ mẹ nói. 
					Tôi thỉnh thoảng nhúc nhích người để giữ cho cặc tôi cưng 
					cứng trong lồn mợ, nhưng mợ thì muốn doãi ra nên hai mu 
					không thấy phản ứng gì hết. Người ta ví lồn lỏng le cũng có 
					lý đó chớ.
 
 Một lát thì mợ uể oải đặt ống liên hợp xuống. Tay mợ nặng 
					chình chịch cơ hồ bị đeo một tảng đá nặng. Mợ thở dài lúng 
					túng, chẳng lẽ biểu tôi rút cặc ra mà nhốt nó trong lồn thì 
					mợ hết hứng thú nữa rồi. Tôi cũng băn khoăn như mợ nên cặc 
					bỗng mềm teo lại, nên dù mợ hổng biểu, tôi cũng bẽn lẽn rút 
					ra cho rồi.
 
 Tôi tuột xuống khỏi người mợ, cũng còn tiếc rẻ nên liếc một 
					lần nữa thân hình mợ. Chèn ơi, sao mà thảm vậy. Hai cái vú 
					bỗng nhăn nheo lại, còn cái lồn đầy ngập khí mà tèm lem như 
					thằng nhỏ ăn bột dính đầy ra miệng.
 
 Thấy mợ tiu nghỉu như mèo bị cắt tai, tôi tôn trọng sự riêng 
					tư nên không hỏi han gì nữa. Ngược lại thì mợ tong tỏng nói 
					ra trước : anh thích nhé, muốn gì được nấy. Tôi ngơ ngác 
					chẳng hiểu mợ định nói gì. Mợ lụng tụng nói thêm : đang yên 
					đang lành thì đem chuyện chia tay bàn tới bàn lui. Nay thì 
					mộng đã thành, nguyện đã đạt, anh sắp xa tôi rồi, chắc là 
					anh vui lắm.
 
 Tôi bật ngửa thì ra mẹ gọi tôi về nên mợ mới cay đắng báng 
					bổ tôi bằng những lời thiểu não này. Tôi cũng chưng hửng một 
					lúc, sau tôi gắt gỏng với mợ : mợ nói gì lạ vậy, chứ con 
					không đề cập đến cảnh chia tay thì mợ cháu cứ ở mãi với nhau 
					được sao. (CõiThiênThai.com) Hợp nào chẳng có lúc tan, dính nào chẳng có lúc rã. 
					Con đưa đề nghị mợ cháu lấy nhau thành vợ chồng thì mợ không 
					chịu, vậy thì lấy lý do gì để ăn ở bên nhau suốt đời.
 
 Mợ thở dài sườn sượt. Sau đó, mợ lẳng nhẳng cho ý kiến : anh 
					nói thế chó nó nghe lọt tai. Anh trẻ như vậy, tôi già thế 
					này, thành vợ chồng với nhau để mọi người chửi mục mả hay 
					sao. Tôi vẫn chưa chịu thua, thuyết phục thêm : ai bảo mợ đi 
					đâu cũng nhận là vợ chồng nên người ta nhìn vào mới có điều 
					này điều nọ. Trước dư luận, ta vẫn là mợ cháu, về nhà rồi 
					muốn là gì có sao đâu. Mợ đã tắt kinh, con đang sức lớn, còn 
					đẻ đái nữa mà sợ, hạnh phúc là gì nếu chẳng phải là thỏa mãn 
					mọi nhu cầu sinh vật lý cho nhau.
 
 Tôi không ngờ mình đột ngột lập luận ngon lành như thế. Mợ 
					có vẻ bị tác động về câu nói bạt mạng này, mợ im im suy nghĩ 
					rồi quạt lại tôi : liệu anh đã quyết chưa ? Tôi gật đầu ngay. 
					Mợ ậm ừ bảo để đó rồi liệu sau.
 
 Tôi đánh tháo không khí nặng nề bằng cách nhoài người ôm lấy 
					mợ, hôn hít lên người mợ ùm ùm. Mợ chẳng vui gì nhưng chẳng 
					biết làm gì khác hơn vì chính tâm tư mợ cũng đang xáo trộn 
					tùm lum. Mợ để mặc tôi lùng nhùng trên thân mình mợ, quấn 
					quít như con chó quấy chủ, mợ lơ mơ để yên.
 
 Tôi vốn thực tế hơn, nên lúc nào còn tận hưởng được thì vồ 
					vập ngay. Tôi thành tâm làm điều tôi muốn, mà với mợ thì 
					không còn gì ngoài những của cải mợ đang có sẵn nơi thể xác. 
					Nói trắng ra là kho tàng vô tận của mợ chẳng có gì so sánh 
					hơn là trời đã ban cho mợ một vẻ đẹp tuyệt vời. Tôi bày tỏ 
					sự ngưỡng mộ của tôi bằng nhiệt tình ve vuốt mợ trở lại.
 
 Tôi ôm hai bầu vú mợ trong tay, đưa lên mũi hít những hơi 
					thật sâu. Hít đã tôi vùi từng cái vú ở đầu mũi để hương thơm 
					thịt da mợ luôn lảng vảng nơi khứu giác tôi, không cho tan 
					loãng đi. Đồng thời tôi cũng ngước nhìn mợ tha thiết, cái 
					nhìn của một đứa con biết ơn cặp vú mẹ đã ban cho nó sự sống 
					và tình yêu lớn mạnh.
 
 Mợ thở dài chẳng ra buồn, chẳng ra giận. Tôi bóp măn hai vú 
					mợ, hôn từng chặp lên mỗi vú và há há miệng như thử hỏi xem 
					mợ có cho phép tôi ngậm không. Mợ xoa nhẹ mái tóc tôi rồi 
					lẳng lặng kéo mặt tôi áp vào. Tôi chỉ kịp nói câu : cám ơn 
					mợ là vục vào một tay bóp, miệng thì nút mạnh vô đầu vú.
 
 Một luồng điện nào đó xẹt nhanh nơi hai vú mợ, chuyển rẹt 
					lên óc, mợ hơi buông thả người ra cho tôi bú tự nhiên. Tôi 
					bú bằng miệng, bóp bằng hai tay và day cho từng bầu vú nhồi 
					lên cật lực. Có lúc tôi thấy mợ phải cong hai chân lên, giũ 
					giũ trên không để trút bớt nỗi tấm tức đang truyền lan nơi 
					người mợ.
 
 Tôi tăng sự bú nút và vò bóp cặp vú mợ nhiều lên. Quầng và 
					đầu vú mợ đã láng lẩy và sưng vều, chứng tỏ mợ sướng được 
					tôi ngậm mút. Cái lồn mợ nhấp nhoáng khua dồn, mớ lông dựng 
					thẳng lên đen nhánh như tóc. Tôi cũng thấy rạo rực nên phải 
					bỏ bớt bàn tay nâng vú đang ngậm để thọc xuống xoa lên lồn 
					mợ cho mợ đỡ xủi đạp.
 
 Giờ thì mợ được thỏa mãn nhiều phần, một vú được tôi mút, vú 
					kia được tôi măn, còn cái lồn cũng đang được tôi sờ vọc và 
					kích thích. Mợ rên lên nho nhỏ như vết thương mưng mủ gây 
					nhức nhối bên trong. Tôi lần tìm cái sẹo giữa háng mợ mà đun 
					ngón tay giữa vào thọt thọt. Thời gian qua đã lâu lâu mà lồn 
					mợ vẫn chưa hết ướt, ngón tay tôi đâm vào vẫn nghe ọp ọp 
					tiếng khí lồn lèo xèo.
 
 Mợ được tôi xục lồn thì sướng quá nên dạng banh hai đùi ra 
					cho tôi thụt mãi. Tôi bú và cắn lên vú mợ, tăng xoe núm vú 
					cốt để hòa đồng một lượt nỗi kích dâm cho mợ nứng nhanh hơn. 
					Mợ đã bắt đầu kêu lên những tiếng mợ thường hay nói khi bị 
					nứng. (CõiThiênThai.com) Mợ rên ri ri trong họng, khè khè kẽ răng, nghe như ve, 
					nghe như rắn. Tôi rị mọ day xoa lồn mợ, nắm lấy miếng thịt 
					thừa bật qua bật lại trong ngón tay, mợ giựt người thiếu 
					điều bị điện châm.
 
 Tôi se cái núm vú mợ đến sưng và nhọn lên, điểm bằng những 
					cái cắn nhay lên vú, mợ lịch kịch nhảy nhổm. Tôi móc lồn mợ 
					cũng tận tình nên lồn tầy huầy những nước là nước. Tận cùng 
					bên trong lồn mợ dường như có một nút chuông điện nào đó, 
					nên khi tôi chạm vào nhấn là cả người mợ nhớm hẳn lên.
 
 Nhìn vào cặp mắt mợ sáng còn hơn đèn pha trong đêm, những 
					tia sảng khoái quét lia tựa ngọn hải đăng chỉ hướng tàu. Tôi 
					mút vú và day xục lồn thì mợ chẳng giữ yên được người mà cứ 
					choi choi lên từng chặp. Tôi tức dái muốn chết, nhưng tôi 
					lại thích liếm bú mợ cho đã mới chịu đụ. Tôi kéo dài sự phá 
					phách mợ khiến mợ bèo nhèo vô cùng. Có điều mâu thuẫn là mợ 
					càng bèo nhèo chừng nào thì vú mợ càng căng ra chừng đó, còn 
					cái lồn thì khỏi nói khí chảy ướt dầm dề.
 
 Tôi móc lồn mợ ngày càng tinh vi, mợ phải ưỡn cao mông đít 
					lên mới chịu đựng nổi. Tôi bóp vú, mò hoài cũng sướng, tay 
					chưn luôn tiếp xúc với cái dáng mềm mềm và cái lỗ lầy nhầy 
					toàn khí. Mợ thì căng mình ra mà đón nhận những cú móc, bóp 
					của tôi, hệt như con sâu rọm bị dẵm. Khi nào chịu không đặng 
					thì mợ la lên : ui, nứng lồn quá. Tôi nghe những tiếng trắng 
					trợn đó coi như một thành công trong nghệ thuật chinh phục 
					đàn bà của mình. Tôi càng bóp lồn, nhay vú mợ nhiều, thật 
					nhiều, cho mợ quíu một cục mới ưng. Mợ phải kêu ré lên : 
					chèn ơi, mày phá mợ tới chừng nào nữa, nhỏ.
 
 Tôi há miệng cười khì khì.
 
					(Hết Phần 45... Xin mời đón xem 
					tiếp
					Phần 
					46) |