COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK

Coi Thien Thai - Vietnamese Entertainment Network

Please click the banner to support Coi Thien Thai !

Advertisement with Coi Thien Thai for low prices!

BÊN NHAU TRỌN ĐỜI
(Nguyên tác: Pour la vie... et plus, si c'est possible)

Tác giả: Alain Meyers
Dịch giả: Patmol Black
E-mail:
[email protected]
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện

[Phần 1][Phần 2][Phần 3][Phần 4][Phần 5][Phần 6][Phần 7][Phần 8][Phần 9][Phần 10]
[Phần 11][Phần 12][Phần 13][Phần 14][Phần 15][Phần 16][Phần 17][Phần 18][Phần 19][Phần 20]
[Phần 21][Phần 22][Phần 23][Phần 24][Phần 25][Phần 26][Phần 27][Phần 28][Phần 29][Phần 30][Phần 31]
[Phần 32][Phần 33][Phần 34][Phần 35][Phần 36][Phần 37][Phần 38][Phần 39][Phần 40][Phần 41][Phần 42]
[Phần 43][Phần 44][Phần 45][Phần 46][Phần 47][Phần 48][Phần 49][Phần 50][Phần 51][Phần 52][Phần 53][Phần 54][Phần 55][Phần 56][Phần 57][Phần 58][Phần 59][Phần 60][Phần 61][Phần 62][Phần 63][Phần 64][Phần 65][Phần 66][Phần 67][Phần 68][Phần 69][Phần 70][Phần 71][Phần 72][Phần 73][Phần 74][Phần 75][Phần 76][Phần 77][Phần 78][Phần 79][Phần 80][Phần 81][Phần 82][Phần 83][Phần 84][Phần 85][Phần 86][Phần 87][Phần 88][Phần 89][Phần 90][Phần 91][Phần 92][Phần 93][Phần 94][Phần 95][Phần 96][Phần 97][Phần 98][Phần 99][Phần 100]

(Đồng Tình Luyến Ái)

Chương 4: Lý Lẽ Con Tim
Phần 10

flower

Giai đoạn chờ đợi chính thức mở màn. Những cú điện thoại đầu tiên trút xuống như mưa. Toàn bộ đều hoặc mơ hồ, hoặc quái đản. Hết người này tới người kia cứ khăng khăng là đã trông thấy anh tại khắp bốn miền đất nước. Một trong số bọn họ còn cho rằng từng gặp anh ở tận Úc Châu! Douglas đã tỏ ra rất tử tế. Ngay khi nhận được bất kì một thông tin nào đáng tin cậy, ông liền phái cộng tác viên tại địa phương gần đấy tới làm rõ nguồn cơ. Thế nhưng, lúc nào cũng hoài công vô ích. Ba ngày kế tiếp mang theo toàn những cuộc gọi càng lúc càng chất chồng. Chẳng có gì là chính xác, hay rõ ràng cả. Toàn mấy kẻ mưu toan lường gạt, không thì cũng chỉ bị hấp dẫn bởi món tiền thưởng.

Hôm thứ tư kể từ ngày phát hành bản tin kiếm người, vẫn chưa có tí chút tín hiệu khả quan. Tâm trạng tôi cực xấu. Điều an ủi duy nhất: tôi đã không báo lại nỗ lực đi tìm Kevin với ba mẹ anh vì ngại sẽ gieo rắc niềm hy vọng hão huyền.

*
*   *

Tư tưởng tôi đang đắm chìm trong bài báo về cơn sốt gia súc đang hoành hành trong nước thì chuông điện thoại di động reng. Tôi bắt máy trả lời. Một giọng nói khô khốc, ngập ngừng:

- Allô, ngài có phải Chris Parker không? Đây là... về bản tin...

- Tôi đây, ngài cứ nói, tôi đang lắng nghe...

Thoáng chốc im lặng, rồi:

- Tôi biết Kevin Taylor đang ở đâu... Tôi vừa gặp nó hồi tối qua.

Tôi đã không kiềm được nhịp tim mình đập nhanh hơn mặc cho sự ngờ vực ban đầu. Tôi đã gặp kiểu gọi như thế này khá nhiều. Tôi cố tự trấn an.

- Tốt lắm... Rất tốt... Ngài đã gặp anh ấy ở đâu?

- Bristol... Nó rời Oxford từ nhiều tháng nay rồi... Tôi đã gặp nó tại đấy.

- Ngài chắc chứ?

- Chắc chắn... Tôi biết tên họ nó, mà tôi cũng nhận ra tấm hình. Nó khác trước nhiều... nhưng tôi vẫn nhận ra được.

Tôi tạm ngừng cuộc gọi. Một thứ gì đó mách bảo với tôi rằng gã này không nói dối. Tôi tin chắc là như vậy. Cơ thể tôi bắt đầu run rẩy. Ra dấu cho anh bạn đồng nghiệp đứng gần chỗ mình nhất, tôi thều thào:

- Làm ơn kêu dùm Douglas, chuyện khẩn cấp.

Tôi quay lại với đầu dây bên kia:

- Allô, liệu ngài có thể nói chi tiết hơn được không?

- Vâng. Tối hôm qua, tôi đang ở Bristol... Bọn tôi cùng hút vài điếu á phiện...

Douglas đã tới. Tôi bật chế độ nghe loa:

- ...Sáng nay, lúc tới nhà ga Oxford... trên băng ghế, tôi lượm được một tờ báo cũ... tôi đã đọc thấy bản tin của ngài. Vừa nhận ra là tôi gọi cho ngài ngay.

- Bằng cách nào tôi khẳng định được là ngài không bịa ra câu chuyện này... vì tiền chẳng hạn?

- Đương nhiên là tôi không nỡ lòng từ chối 500 euros rồi. Một điểm nữa, tối qua, lúc hai thằng đang than thở với nhau... Kevin đã kể về ngài. Nó nói tôi sẽ chẳng đời nào tửơng tượng nổi... nó... đã yêu ngài đến đâu. Nó nói nó đã gây ra một lỗi lầm khủng khiếp... Nó còn cho tôi xem sợi dây chuyền... đeo trên cổ. Dù không còn đồng xu cắc bạn nào dính túi.... -nó cứ lặp đi lặp lại mãi, thì nó cũng không bỏ sợi dây. Quà kỉ niệm...

Tôi tái mặt. Douglas đặt tay lên vai tôi.

- Tôi nghĩ nhiêu đó cũng đủ rồi! Hỏi coi chúng ta có thể gặp hắn không!

Tôi lại tiếp tục:

- Hiện giờ ngài đang ở đâu?

- À, khu nhà ga.

Douglas lấy tay tay ra hiệu cho tôi hiểu ý ông.

- Đừng đi đâu hết. Tôi tin ngài đang nói thật. Tôi sẽ lái xe tới gặp ngài liền. Tuyệt đối đừng rời đi! Hãy lại đằng mấy cái cabin điện thoại công cộng! Làm sao tôi nhận diện được ngài?

- Không phải lừa đảo gì à?

- Không, trời ạ! Đưa trước 100 euros, đây không phải lừa đảo gì cả! Trông ngài như thế nào?

- Tóc dài, màu vàng. Tôi mặc quần jean, áo thun... xám tro... trên có chữ "Love"... Tôi sẽ cầm tờ báo trên tay... Tên Charles....

- Đứng yên tại chỗ! Không dịch chuyển! Tôi sẽ tới đó sau vài phút... Nhớ đừng bỏ đi!

Tôi cúp máy. Douglas gọi với theo:

- Lấy xe hơi rồi vọt nhanh, đừng chậm trễ!

Tôi suýt vượt tất cả các đèn đỏ từ toà soạn tới ga xe lửa. Tôi tấp xe vào ngay trước mặt tiền nhà ga. Không kịp tắt máy, tôi chạy vội vào bên trong. Tôi biết cabin điện thoại nằm đâu. Tôi lập tức nhận ra gã ấy. Tạ ơn trời! Hắn vẫn còn đây! Tôi muốn đứt hơi.

- Charles? Tôi là Chris Parker.

- Hân hạnh, rất vui vì có cơ hội giúp đỡ ngài.

- Vào xe đi, dễ nói chuyện hơn.

Hắn theo sau lưng tôi. Vừa vào bên trong, tôi lái trở lại sở làm.

- Chúng ta đang đi đâu thế?

- Tới chỗ tôi làm việc. Ở đó ngài sẽ có thể kể lại mọi thứ.

Tôi âm thầm quan sát gã đàn ông. Một tên nhớn nhác, thuộc dạng ngoài lề xã hội. Dường như đã nhiều ngày rồi hắn không đụng tới cục xà bông. Nội nghĩ tới việc Kevin giao du với hạng người này, tôi thấy rùng mình.

Chúng tôi ngồi yên vị. Douglas trong thời gian chờ tôi quay về đã mua sẵn vài miếng bánh mì cùng ba tách cà phê. Tôi quay sang Charles:

- Hãy kể cho tôi tất cả những gì ngài biết...

Vừa gặm bánh mì, hắn vừa nói:

- Tôi thường xuyên đi lại giữa Bristol và Oxford. Tôi biết Kevin cũng khá lâu. Gần như là bạn thân. Bọn tôi cùng chơi thuốc . Như tôi đã nói, tôi qua tôi ở cùng nó. Chúng tôi là cả một nhóm sống lén lút bất hợp pháp tại một cái ổ chuột. Để có tiền, bọn tôi đi xin ăn, đi kiếm việc tạm bợ qua ngày bằng không thì ... ăn cắp vặt. Tối qua, tôi chẳng hiểu tại sao... do tác dụng của thuốc... á phiện mà... nó đã nhắc tới ngài... Nó chưa hề nói gì trứơc đây. Biết chuyện nó thích một thằng đực rựa chả ăn nhằm gì tới tôi cả. Tôi thấy bình thừơng. Chỉ đến khi nó khai hết toàn bộ mọi việc, tôi mới hiểu là nó thật bất hạnh và đang sống cảnh buông thả bất cần đời...

- Ngài Parker... cần phải làm gì đấy. Nếu cứ theo chiều hướng này, nó sẽ mất mạng. Tôi chẳng rõ là dù không có tờ báo, liệu tôi có chạy đi tìm ngài ở Oxford luôn hay không. Chỉ sợ không sớm thì muộn, nó cũng dùng đến cocain hay heroin... những thứ nặng đô hơn. Nó muốn quên chuyện nó đã làm... Nói cho cùng, tôi không nghĩ nó sẽ quên được ngài.... Nó đã kể cho tôi biết quá nhiều...

Tôi muốn phát điên lên vì tình trạng tuột dốc thê thảm của Kevin mà Charles đang tiết lộ. Kevin... em đã không nghĩ đến... chưa kể anh có nguy cơ sẽ chết mất, trứơc khi tôi kip tìm lại anh. Toàn thân tôi đông cứng lại vì lo sợ. Không thể để bỏ phí bất kì một giây đồng hồ nào hết.

- Charles, cám ơn vì mọi thứ. Tôi sẽ khởi hành đi Bristol liền tức khắc. Ngài muốn đưa tôi địa chỉ chính xác cái chỗ... ổ chuột ấy, hay đích thân dẫn tôi đến đấy?

Trước khi nhận được hồi âm, tôi nói với Douglas:

- Ngài cho tôi mượn trước 500 euros được không? Tôi sẽ hoàn lại sau khi về.

- Không thành vấn đề, Chris. Đi liền đi, không có nhiều thời gian kì kèo qua lại đâu. Xài tạm một chiếc xe công sở, đừng mất thì giờ đi kiếm xe cậu.

Rồi ông bỏ ra bên ngoài. Charles trả lời:

- Tôi sẽ đi cùng, ngài Parker, tôi không có gì đặc biệt cần làm ở Oxford ngoài chuyện lang thang, lông bông chỗ này chỗ kia. Như thế, tôi sẽ có thể dẫn ngài tới đó trực tiếp... đỡ phải tốn công tìm...

(Hết Phần 29 ... Xin xem tiếp Phần 30)

 

Xin các bạn vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai!

Please click to visit Coi Thien Thai's sponsor

(VIETNAMESE STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN)

Join Cõi Thiên Thai's Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who live in Viet Nam)

Subscribe Unsubscribe

Last Update: April 11, 2006
This story has been read (Since April 11, 2006):

flower

This page is using Unicode font - Please download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail: [email protected]

Please click on the banners to visit our sponsors! Thank you!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)