COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK

Coi Thien Thai - Vietnamese Entertainment Network

Please click the banner to support Coi Thien Thai !

Please click to support Coi Thien Thai!

CHIM MỎI CÁNH

Tác giả: Quỳnh Dao

Chương: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67

Chương 31

flower

Luôn cả Cốc Minh trong đó. Tạ Cách Luân rất thông minh, chàng nói đến đây thì ngường lạị Nhưng Lộ San không hề xét đến điều đó, nàng chỉ gật đầu:

- Em đồng ý sẽ thường hiến nụ cười cho anh.

- Em đã lầm rồị

Lộ San vẻ kinh ngạc nhìn chàng trân trối, chàng nói tiếp:

- Anh muốn nói hơn "thường cười với anh" nữa có nghĩa là "vĩnh viễn với anh" kia mà.

- Anh đã vượt quá xa rồị

- Chỉ có cô Lộ San là anh nói ra điều đó, ngoài ra trên đời nầy anh không thể nói như vậy với cô gái nào khác.

Dầu cho một cô gái mới quen cũng khó mà không xúc động với lời nói bay bướm, hấp dẫn của chàng, huống chi Lộ San đã yêu Tạ Cách Luân đã nhiều năm, nên tình cảm của nàng đã dâng trào trao gởi về chàng trọn vẹn.

Tạ Cách Luân có thật lòng yêu Lộ San không? Điều đó còn là nghi vấn. Bởi lòng dạ của chàng hiện giờ khó mà hiểu rõ được.

- Anh nên ra xe là vừạ

- Còn trên 10 phút nữa mà.

- Chúng ta ngồi đây cũng khá lâu rồị

- Ngại gì, hiện giờ trong nhà ga rất ít người mà.

Nàng cảm thấy khoan khoái nhẹ nhàng khi nghe nói trong nhà ga có ít ngườị

- Đến bao giờ anh mới trở lại Đài Bắc?

Tạ Cách Luân lộ vẻ đắc ý:

- Không lâu đâụ

- Anh không thể gọi điện thoại cho em?

Lộ San ước sao tiếp được điện thoại hoặc thư của chàng, nhưng nàng chưa biết tính sao cho ổn. Trên nét mặt của Tạ Cách Luân thoáng hiện vẻ ưu sầụ Chàng trầm ngâm ngồi nhìn nàng trân trối, Lộ San lo ngại:

- Cách Luân!

- Lộ San! Anh đang lo buồn vì từ nay không thể gặp lại em nữạ

Nàng trầm ngâm thở dài một tiếng:

- Từ nay em cũng không thể từ chối việc gặp gỡ anh.

Nét ưu sầu trên mặt chàng bỗng tan biến đi, hiện lên vẻ mừng vuị Chàng đứng dậy kéo tay nàng ra khỏi quán ăn, Lộ San không thấy có người quen, nên nàng cũng để cho chàng nắm tay dắt đị Ra khỏi quán, Lộ San vùng khỏi tay chàng.

Chuyến xe Cao Hùng hôm nay rất thưa khách, còi xe rít lên uể oải như mời khách lên xẹ

Tạ Cách Luân tiến vào sâu ga, khi chen chúc với đoàn hành khách, chàng nhỏ nhẹ:

- Cám ơn em đến đưa anh.

- Cầu chúc anh thượng lộ bình an.

Chàng kề mặt vào tai nàng thì thầm:

- Lộ San! Anh ở Đài Nam, chắc mỗi đêm anh đều mơ đến hình bóng của em.

Nàng nghe nói, tâm hồn vừa say mề vừa e thẹn, trước cảnh chia tay, đôi mắt Lộ San đẫm lệ hoen mị Nàng nghẹn ngào không nói ra lờị Chỉ nhìn bóng chàng lên xe, đồng thời vẫy tay chào tạm biệt. Nàng nghe tiếng bánh sắt từ từ lăn đi, rồi lẹ dần và lẫn khuất sau rặng núi xa xạ

Bước chân nàng nặng trĩu, lòng nàng man mát buồn như thoáng qua một giấc mộng.


o0o


Về đến nhà cha mẹ, ông cha béo phì của nàng vừa cười vừa vẫy gọi nàng. Cảnh vật như mờ trước mắt nàng, trong trí nàng chỉ còn hiện ra hình bóng của Tạ Cách Luân đang mỉm cườị Bên tai nàng còn văng vẳng: "Anh ở Đài Nam, mỗi đêm anh đều mơ ước đến hình bóng của em".

Hà Ba Châu thấy thần sắc con gái ngẩn ngơ bèn kêu:

- Lộ San!

Lộ San như giựt mình tỉnh cơn mơ:

- Xin lỗi, con không thấy bạ

- Hình dáng ba khác nào hình Phật Di Lặc, con vào nhà mà không nhìn thấy, thật là chuyện kỳ quáị Con đang nghĩ gì vậỷ

- Đang nghĩ đến một chuyện rất thích thú.

Bà Lâm bèn bước đến bên nàng:

- Nào, chuyện gì nói cho ông ba "địa" của con nghe coị

- Má vừa về đến?

- Má tưởng con ăn cơm tại nhà bạn học của con chớ. Con đến nhà bạn có vui vẻ không?

- Dạ, đối đãi rất tốt.

Hà Ba Châu vẻ hờn giỗi:

- Bà cắt ngang lời nóị Đâu, chuyện gì vui vẻ, con nói cho ba nghe coi nàỏ

Bà Châu nguýt ông:

- ông không nên nghe mà làm gì, nghe nó nói nhỡ ông phát tức cười lớn thì thịt ông nó rung rớt rụng. Nếu sau nầy ông còn mập thêm nữa, ông sẽ phải sắm chiếc xe đặc biệt để ông đi, lúc đó ra đường thiên hạ phải trầm trồ!

Bà Châu nói cà rỡn, khiến cho Lộ San phát cười lên sặc sụạ Hà Ba Châu lấy hộp thuốc ra hút, không thèm kể đến lời trào phúng của vợ Lộ San muốn cho cha mẹ vui vẻ, nàng bèn thêu dệt thêm lời:

- Ba má hãy nghe con kể chuyện nầy, con đang ăn cơm tại nhà bạn, đang khi ăn, đứa em nhỏ của bạn con bỗng nhiên cười ha hả, hỏi nó cười gì? Nó nói: Hồi Tết nó đi chơi hội hoa đăng, đang đi bỗng nhiên sụp té ướt quần áo hết, cái đèn lồng kiểu con rồng văng xuống nước nhưng đèn còn cháy, chúng bạn nó bảo rồng lội, rồng lội, nó càng nghĩ chừng nào càng buồn cười chừng nấỵ

Ba Châu nghe nói phát tức cười, lão vẫn làm tỉnh không hề nhích môị Lộ San hỏi:

- Ba không thấy buồn cười sao vậy hả?

- Đáng thương cho ba lắm con, bởi má con nói ba mà cười lên thì thịt mỡ nó rung rớt rụng.

Lão Châu nói đến đây, cả nhà cùng cười rộ lên. Thời gian vui qua maụ Cơm đã dọn lên bàn, bà Châu lộ vẻ trông đợi:

- Lộ Ni sao chừng nầy nó chưa về đến?

Lão Châu nhìn ngoài cửa nói:

- Nó không nói đi đâu saỏ

- Nhứt định khi tan học, chị con sẽ dắt bạn trai về nhà.

Lão Châu như không hiểu:

- Lộ Ni nó có bạn trai nữa saỏ

Bà Châu liếc sang chồng:

- Nó không có quyền có bạn trai saỏ Lộ San có chồng đã có hai con rồi mà.

- Bà nói nghe lạ quá, tôi nào không cho phép Lộ Ni giao thiệp với bạn trai, nếu nó có bạn trai tôi mừng cho nó chớ.

Bà Châu lộ vẻ đắc thắng:

- ông nghĩ vậy cũng không khác gì tôị

Lão Châu đứng dậy rất khó khăn:

- Thôi, đi ăn cơm nè! Mình thì quá mập, bè bạn lại quá ốm, mình muốn ốm lại, chỉ còn nước là ăn thật nhiều thôị

- Chờ Lộ Ni nó về ăn với chớ! Muốn ốm thì người ta ăn ít lại một chút, sao lại muốn ăn cho nhiềụ

- Bà nói phải chớ. Con gái nó có bạn trai, nên chờ nó về để mời bạn nó cùng ăn luôn thể.

- Nói vậy, mà ông lại đòi ăn trước.

Lão Châu vỗ bụng tỏ vẻ đắc ý:

- Bà nhớ, hồi tôi theo bà, cưới bà, khi đến nhà bên vợ tôi ăn rất ít. Đến Cốc Minh nó cũng chỉ ăn qua loa thôi, bây giờ bạn trai của Lộ Ni chắc cũng như vậỵ Riêng tôi đã mập trên hai trăm cân rồi, đâu còn ăn làm chi cho nhiều nữạ

- Nếu bạn trai của Lộ Ni nó nghèo thì ông tính saỏ

- Tôi chủ trương tùy ý con nó tự tìm đối tượng cho nó. Tìm đối tượng như Lộ San đây thì dễ nuôi hơn.

- Thật con trách ba đó, con gái mới 17 tuổi đã đem mà gả đi, bằng không thì bây giờ ...

Lão Châu cắt lời:

- Hiện giờ bạn trai cũng không tìm con, mà con cũng không thể tìm bạn trai, con lo làm gì.

- ông nói con gái không tìm bạn trai được là saỏ

- Tôi nói con trai giữa xã hội bây giờ, phần nhiều không đứng đắn, do đó ...

- Do đó không nên tìm kết bạn với traỉ

- Bà nói rất đúng, rất đúng.

Lộ San bỗng kêu lên:

- Ba má ơi! chị Ni đã về kìạ

Lộ San bước vào phòng khách:

- Ba má với Lộ San đang chờ con về ăn cơm hả?

Bà Châu liếc sang lão:

- Nếu trễ một chút thì không thể chờ con được rồị

- Ba má ăn với em con đi, con đã ăn rồị

Lão Châu liếc sang bà:

- Tui nói có lầm đâu, chắc chắn nó ăn rồi mà!

- Lộ Ni, con ăn tại đâu vậỷ

- Con ... con ăn ... Nàng ấm ớ nói không ra lờị

- Chắc bạn trai của chị đã mời dùng cơm chớ gì?

Đôi má nàng ửng hồng. Lộ Ni gật đầụ Lão Châu nhìn thấy thái độ của con, mỉm cười đắc ý, hướng sang vợ và con:

- Người nghiên cứu tâm lý học tài ba nhất là Hà Ba Châu nầỷ Sự suy đoán của tôi có sai chút nào đâụ

Lộ Ni không hiểu bèn hỏi:

- Ba nói gì vậy bả

- Ba nói lúc ba chưa cưới má con, khi gặp bà, bà cũng mời dùng cơm. Cốc Minh theo Lộ San cũng làm như thế đó. Đến con, có dắt bạn trai về cũng không ngoại lệ đó.

Bà Châu lập tức đứng dậy nói:

- Hay lắm rồi, khỏi cần đề cập đến nữạ Từ nay nên đề cao ông là nhà tâm lý học trứ danh! Thôi, chúng ta ăn cơm đị

- Sao chị không dùng thêm vậy chị?

- Chị đã ăn no rồi, em có bồng cháu đến chơi không?

- Không có.

Lộ Ni nghe Lộ San nói không có bồng con theo, nàng bèn đi thẳng vào phòng. Lộ San cũng không thấy đói, nàng chỉ ăn có chừng cùng mẹ cha một chén nhỏ, buông đũa chén xuống, uống vội vã mấy ngụm nước và đi vào phòng Lộ Ni, hỏi:

- Chị đã nói chiều nay có bạn trai đến chơi mà?

- Có lẽ đến.

- Chừng nàỏ Em nhứt định không về, chờ biết mặt anh ấy mới chịụ

- Em nhìn thấy chắc chắn em sẽ khinh khi anh tạ

- Anh ấy không thể đến saỏ

- Theo mắt em, anh ấy chỉ coi được chừng 50 phần trăm thôị

- Sao chị đi giao thiệp với người quái nhân như vậỷ

- Đừng phê bình xà phần không thứ lớp, chị giận đạ

Lộ San giả vờ không cố ý hỏi:

- Chị à, bỗng nhiên em nhớ đến một vấn đề. Tạ Cách Luân trước đây đã gởi cho chị bao nhiêu thử

- Em hỏi để làm gì?

- Hỏi cho biết chớ làm gì?

- Đại khái trên ba chục bức, sau đó không gởi nữa, chị nghi rằng hắn không còn nghĩ đến em.

- Chắc chị không thấy tin mừng của chàng đã kết hôn

đăng trên báo saỏ

- Hắn kết hôn tại Mỹ quốc hả?

- Ờ! Đúng vậỵ

- Càng hay, như vậy thì tình yêu của hắn đối với em đã chết. chị hy vọng hắn không về nước, nếu hay tin hắn về nước, chắc chắn tinh thần em không khỏi xao động.

Lộ San lặng thinh không trả lời, Lộ Ni hỏi tiếp:

- Cốc Minh chừng nào đến rước em?

- Chị chán việc em có mặt tại đây hả?

- Em đừng nghĩ như vậy không tốt.

Lộ San tỏ vẻ rụt rè:

- Xin lỗi chị, hiện giờ em đang rảnh rang không có việc gì, chị có thể cho em mượn các bức thư của Tạ Cách Luân xem giải trí có được không? Để em xem anh ta nói những lời quỉ quái gì.

(Hết Chương 31 ... Xin xem tiếp Chương 32)

 

Xin các bạn vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai!

Please click to visit Coi Thien Thai's sponsor

(TRUYỆN QUỲNH DAO)

Join Cõi Thiên Thai's Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who live in Viet Nam)

Subscribe Unsubscribe

Last Update: September 8, 2002
This story has been read (Since September 8, 2002):

flower

This page is using Unicode font - Please download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail: [email protected]

Please click on the banners to visit our sponsors! Thank you!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)